Thái Cổ Thần Tôn

Chương 3447: So chiêu một chút

Chương 3447: Thử tài cao thấp
Sau nửa canh giờ, Diệp Phong theo Dạ Mùi Ương đi tới nơi ở của Cửu hoàng tử.
Nơi này là một khu vườn hoàng gia, nhìn qua vô cùng xa hoa.
Xung quanh trồng đầy các loại cây cối tỏa ra linh khí.
Đây tuyệt đối là một loại cây cối mười phần hiếm thấy.
Có thể trồng trọt tại nơi này, chứng tỏ giá trị của loại cây cối này vô cùng lớn.
Diệp Phong tới gần khu vườn hoàng gia này, lập tức cảm nhận được một loại linh khí mười phần nồng nặc tràn ngập giữa thiên địa.
Nếu tu luyện ở nơi này, vậy khẳng định là làm ít công to.
Lúc này, Dạ Mùi Ương nhìn sang Diệp Phong bên cạnh, lên tiếng nói: "Cửu hoàng tử điện hạ bởi vì tuổi tác không lớn, cho nên so với thế lực của những hoàng tử cường đại khác thì căn bản không có cách nào sánh bằng, vì vậy Cửu hoàng tử điện hạ vô cùng coi trọng tuyệt thế thiên tài, chỉ cần là tuyệt thế thiên tài có thể khiến Cửu hoàng tử điện hạ hài lòng, Cửu hoàng tử điện hạ đều sẽ để những tuyệt thế thiên tài này ở trong khu vườn hoàng gia của hắn, cùng Cửu hoàng tử điện hạ hưởng thụ khu vườn hoàng gia xa hoa vô cùng này, dù sao loại khu vườn hoàng gia này chỉ có thành viên hoàng thất của Băng Tuyết hoàng triều mới có tư cách ở, nhưng Cửu hoàng tử điện hạ nguyện ý chia sẻ cùng những cao thủ hiệu trung hắn."
Vào giờ phút này Dạ Mùi Ương nói xong, hiển nhiên là đang giới thiệu trước cho Diệp Phong về tính cách và thói quen của Cửu hoàng tử điện hạ.
Dù sao Dạ Mùi Ương đối với Diệp Phong vô cùng coi trọng.
Diệp Phong là người duy nhất nàng chọn trúng và tiến cử cho Cửu hoàng tử trong nhiều năm qua.
Nếu Diệp Phong có thể quật khởi, địa vị của Dạ Mùi Ương trước mặt Cửu hoàng tử tự nhiên cũng sẽ được nâng cao.
Bất quá Dạ Mùi Ương cũng biết, Diệp Phong khác với những cao thủ khác.
Bởi vì đoạn đường đi tới, nàng đã thấy thực lực cùng thiên phú cường đại của Diệp Phong, vô cùng khủng bố, quả thực có thể dùng từ "yêu nghiệt" để hình dung.
Cho nên Dạ Mùi Ương biết, Diệp Phong chắc chắn không phải là người chịu khuất phục người khác lâu dài.
Lúc này, Dạ Mùi Ương nhịn không được nhắc nhở: "Diệp Phong, ta biết ngươi là một người nhìn qua tuy ôn hòa, nhưng kỳ thật trong xương vô cùng cao ngạo, nhưng ở trong hoàng cung cao thủ lớp lớp này, ban đầu đừng quá mức không kiêng nể gì cả, nếu không sẽ rất phiền phức, trong hoàng cung Băng Tuyết hoàng triều đẳng cấp sâm nghiêm này, quy củ rất nhiều, tất cả đều không giống với bên ngoài mặc sức tung hoành."
Diệp Phong nghe Dạ Mùi Ương nói như vậy, lập tức gật đầu cười, lên tiếng nói: "Ta cũng không phải là trẻ con trẻ tuổi nóng tính, không cần ngươi nhắc nhở ta cũng biết, vừa mới bắt đầu đến ta khẳng định sẽ khá là khiêm tốn, nếu không chắc chắn sẽ phải gánh chịu tai họa to lớn, tin tưởng ta, ta sẽ có phán đoán của mình."
Dạ Mùi Ương nghe Diệp Phong nói vậy, biết Diệp Phong nội tâm hiểu rõ những đạo lý này, nàng cũng yên tâm hơn một chút.
Nếu không, nàng thật sự sợ Diệp Phong vừa mới đến đây, liền gây ra tai họa to lớn, dù sao Dạ Mùi Ương biết, Diệp Phong là một người trong xương ẩn chứa mạo hiểm thừa số.
Mà ngay lúc hai người đang nói chuyện, Dạ Mùi Ương mang theo Diệp Phong đã đi tới khu vực bên trong khu vườn hoàng gia này.
Ở nơi này có một tòa cung điện, nhìn qua vô cùng xa hoa.
Đây chính là cung điện Cửu hoàng tử ở.
Vào giờ phút này, Dạ Mùi Ương mang theo Diệp Phong đi tới cửa cung điện, lập tức nhìn thấy trong đại sảnh của cung điện này, một nam tử trẻ tuổi mặc áo mãng bào màu vàng óng, nhìn qua vô cùng anh tuấn, đang cùng mười mấy cao thủ trong đại điện thảo luận chuyện gì đó.
Mười mấy cao thủ này, đến từ các đại chủng tộc, bởi vì khí tức trên thân đều khác nhau.
Dạ Mùi Ương vào giờ phút này nhỏ giọng nói: "Diệp Phong, những người này toàn bộ đều là cao thủ dưới trướng Cửu hoàng tử, là nội tình Cửu hoàng tử tích lũy qua nhiều năm, hiện tại có lẽ bọn họ đang thảo luận chuyện quan trọng gì đó trong đại điện, chúng ta không nên đi vào vội, chờ bọn hắn thảo luận xong rồi vào."
Diệp Phong khẽ gật đầu, không nói thêm gì, chỉ là cảm ứng khí tức của những cao thủ trên đại điện kia.
Điều khiến Diệp Phong cảm thấy kinh dị là, thực lực tu vi của những cao thủ này, gần như đều cao hơn tu vi của mình.
Phải biết, Cửu hoàng tử này, vẫn chỉ là hoàng tử có thế lực tương đối yếu ớt trong Băng Tuyết hoàng triều.
Nhưng cho dù như vậy, dưới trướng Cửu hoàng tử vẫn có nhiều cao thủ hiệu lực như vậy.
Bởi vậy có thể thấy được, nội tình hoàng thất Băng Tuyết hoàng triều này thâm hậu đến mức nào, Diệp Phong cũng có thể nhìn thấy một hai từ chuyện này.
Vào giờ phút này, Diệp Phong cùng Dạ Mùi Ương liền đứng bên ngoài đại điện chờ đợi.
Chờ khoảng chừng nửa canh giờ, đông đảo cao thủ trong đại điện rốt cục lục tục đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Thấy cảnh này, Dạ Mùi Ương lập tức mang theo Diệp Phong tiến vào trong đại điện, sau đó cung kính nói với nam tử trẻ tuổi mặc áo mãng bào màu vàng óng trong đại điện: "Cửu hoàng tử điện hạ, lần này ta từ căn cứ sinh tồn của nhân tộc chúng ta, mang đến cho Cửu hoàng tử điện hạ một vị tuyệt thế kỳ tài của nhân tộc chúng ta."
"Ồ?"
Cửu hoàng tử nghe Dạ Mùi Ương nói như vậy, lập tức ánh mắt sáng lên.
Trong hoàng thất, nội tình của Cửu hoàng tử vô cùng yếu ớt, cho nên mỗi lần nếu hắn có thể phát hiện ra tuyệt thế kỳ tài nào đó, khẳng định sẽ vô cùng cao hứng.
Cửu hoàng tử lập tức nhìn Diệp Phong bên cạnh Dạ Mùi Ương, sau đó lên tiếng nói: "Mau giới thiệu một chút."
Dạ Mùi Ương lập tức khẽ gật đầu, ôm quyền nói: "Vị nhân tộc thiếu niên bên cạnh ta này tên là Diệp Phong, là bằng hữu tốt nhất của ta, cũng là đệ nhất siêu cấp thiên tài ta mang tới từ căn cứ nhân tộc chúng ta, thiên phú vô cùng cường đại, có thể tu vi cảnh giới hiện tại còn kém xa rất nhiều cao thủ trong hoàng thất, nhưng tiềm lực vô cùng lớn, chỉ cần Cửu hoàng tử điện hạ coi trọng và bồi dưỡng, Diệp Phong chắc chắn có thể khiến Cửu hoàng tử điện hạ cảm nhận được rung động."
Nghe Dạ Mùi Ương khẳng định trả lời như vậy, Cửu hoàng tử lập tức khẽ gật đầu, lên tiếng nói: "Dạ Mùi Ương, ngươi vẫn luôn vô cùng trung tâm với bản hoàng, lời của ngươi ta rất tin tưởng, xem ra, ngươi thật sự rất xem trọng vị nhân tộc thiếu niên bên cạnh ngươi này."
Bất quá ngay khi Cửu hoàng tử vừa dứt lời, đột nhiên mấy cao thủ cách đó không xa còn chưa đi hẳn xoay người lại, nhìn về phía đại điện.
Sau đó, một trong số những cao thủ đó đột nhiên phát ra lời nói có chút mỉa mai, lên tiếng nói: "Nhân tộc loại chủng tộc nhỏ yếu này, có thể có cái gọi là tuyệt thế thiên tài gì chứ? Dạ Mùi Ương, ta thấy ngươi tìm không được thiên tài chân chính, cho nên tùy tiện mang theo một thiếu niên nhân tộc các ngươi tới đây, thổi phồng hắn là siêu cấp thiên tài gì đó, dùng cái này lừa gạt tài nguyên của Cửu hoàng tử điện hạ à? Ngươi phải biết, Cửu hoàng tử điện hạ tuy là thành viên hoàng thất, nhưng tài nguyên cũng có hạn, phải phân phối cho tất cả các cao thủ, mấy năm nay ngươi độc chiếm rất nhiều, đều là thông qua loại trò lừa gạt này."
"Ngươi. . ."
Nghe cao thủ này nói như vậy, Dạ Mùi Ương lập tức lộ ra vẻ tức giận trên mặt, nhịn không được lên tiếng nói: "Diệp Phong là tuyệt thế thiên tài, đây là tiềm lực ta tận mắt chứng kiến, ngươi đang hoài nghi phán đoán của ta sao?"
"Không sai, ta chính là hoài nghi phán đoán của ngươi."
Cao thủ này là một nam tử thanh niên mặc trường bào màu đen, trên trán mọc một chiếc độc giác đen nhánh, không biết là chủng tộc nào, nhưng khí tức trên thân có chút cường đại.
Vào giờ phút này, nam tử độc giác này đi tới cửa vào đại điện, sau đó tập trung vào Diệp Phong bên cạnh Dạ Mùi Ương, cười lạnh một tiếng, lên tiếng nói: "Dạ Mùi Ương, kỳ thật muốn chứng minh phán đoán của ngươi có chính xác hay không rất đơn giản, đó chính là để ta cùng tên tiểu tử nhân tộc kia so chiêu một chút, hắc hắc, bất quá ta xuất thủ luôn luôn vô cùng tàn khốc, nếu như thất thủ biến tên tiểu tử nhân tộc này thành tàn tật, vậy cũng không thể trách ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận