Thái Cổ Thần Tôn

Chương 646: Tử Thần di chỉ

**Chương 646: Di Chỉ Tử Thần**
Thánh Thiền Tử cùng Bạch Ngọc Thần ôn chuyện một hồi rồi rời đi.
Trong sương phòng, Bạch Ngọc Thần nhìn về phía Diệp Phong, nói: "Phong nhi, đây chính là viên xá lợi tử Thánh Cảnh thứ năm, mà Vạn Phật Tự còn công khai đấu giá, đến lúc đó khẳng định sẽ có vô số cường giả thế lực lớn tới đấu giá, dù sao quá trân quý, ngươi xác định có khả năng mua lại?"
Hiển nhiên Bạch Ngọc Thần đối với sự tự tin của Diệp Phong cảm thấy có chút kỳ quái.
Thương Khung đạo nhân cũng gật đầu, nói: "Trước đó chúng ta gặp người của Long Tuyền sơn trang, đoán chừng cũng là vì viên xá lợi tử đại sư Thánh Cảnh thứ năm này mà đến. Long Tuyền sơn trang thân là nơi đúc kiếm nổi danh nhất trên đại địa Tây Mạc, khẳng định tích lũy tài phú khổng lồ, mà những thế lực giống như Long Tuyền sơn trang không hề ít, có lẽ có ít thế lực không có nhiều cao thủ đỉnh cấp, nhưng tài phú lại rất nhiều."
Diệp Phong khẽ gật đầu, đối mặt với sự không tự tin của Bạch Ngọc Thần và Thương Khung đạo nhân, hắn chỉ cười nhạt một tiếng, nói: "Sư phụ và Thương Khung tiền bối không cần lo lắng, đến buổi đấu giá hậu thiên, tin tưởng ta, viên xá lợi tử kia, nhất định là của ta."
Lúc này Diệp Phong nói xong, làm hai người trong sương phòng đều không nhịn được nhìn nhau, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bất quá Bạch Ngọc Thần lập tức cười cười, vỗ vai Diệp Phong, nói: "Sư phụ tin tưởng ngươi."
...
Đêm đó, toàn bộ Vạn Phật Tự lâm vào yên tĩnh hoàn toàn.
Kẹt kẹt!
Diệp Phong đẩy cửa, đi ra khỏi sương phòng.
Hắn nhìn thấy, trong đêm tối hoang mạc, sao dày đặc óng ánh, mặt trăng vô cùng sáng tỏ, tỏa xuống ánh sáng huy thanh lãnh.
Lúc này Diệp Phong nhìn thấy, nơi xa tháp Phật thông thiên to lớn, vẫn còn tỏa ra phật quang thần thánh nhàn nhạt.
Loại phật quang chiếu rọi trên người, làm cho cả tâm linh con người đều thay đổi, không kiêu ngạo, không nóng vội.
"Không thể không nói, Phật môn tịnh địa, thật sự là một nơi để người ta cảm thấy vô cùng an bình, Phật tu, đúng là một trong những đạo tu hành thần bí nhất chư thiên vạn giới."
Thương lúc này lên tiếng trong đầu.
Lúc này Diệp Phong tắm mình trong phật quang, ngay cả Thương cũng hấp thu một chút phật quang, cảm thấy linh hồn cũng bắt đầu trở nên an ổn.
"Meo meo..."
Lúc này, đại hắc miêu lảo đảo từ trên vai Diệp Phong nhảy xuống, hướng thẳng đến tháp Phật thông thiên phi tốc chạy đi.
"Đại Hắc! Ngươi muốn làm gì?"
Diệp Phong giật mình, lập tức đuổi theo đại hắc miêu.
Nơi này chính là Vạn Phật Tự, đại hắc miêu nếu tự tiện xông vào cấm địa nào đó, có thể sẽ gặp nguy hiểm tính mạng.
"Con mèo này hẳn là phát hiện cái gì, Diệp Phong, ngươi theo sau nhìn xem, đừng để con mèo lười này gặp rắc rối, Vạn Phật Tự không phải nơi bình thường, không thể tùy tiện càn rỡ, năm đó Minh Hà Đại Đế đều rất kính trọng Vạn Phật Tự."
Thương lúc này lên tiếng nhắc nhở trong đầu.
"Ta biết."
Diệp Phong gật đầu, lập tức đuổi theo đại hắc miêu.
Đại hắc miêu tốc độ rất nhanh, Diệp Phong hiện tại với tốc độ của mình, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đuổi kịp bước chân của đại hắc miêu.
Bá bá bá!
Bá bá bá!
Rất nhanh, đại hắc miêu xuyên qua từng tòa kiến trúc của Vạn Phật Tự, hướng về khu vực hoang dã phía sau núi của Vạn Phật Tự chạy tới.
"Ân? Nơi này không còn là khu vực của Vạn Phật Tự, là khu vực hoang dã bên ngoài phía sau núi Vạn Phật Tự, con mèo lười này chẳng lẽ không phải phát hiện bảo vật trong Vạn Phật Tự, mà là muốn đi vào hoang dã, chẳng lẽ là nó đói bụng, muốn bắt mấy con thú hoang ăn một bữa?"
Âm thanh nghi hoặc kinh ngạc của Thương đột nhiên vang lên.
Diệp Phong lúc này trong lòng cũng có chút kỳ quái, đại hắc miêu chạy ra khỏi Vạn Phật Tự, nó muốn đi làm cái gì?
"Lúc đầu ta còn muốn đi theo đại hắc miêu, có lẽ có thể thu được bảo bối ẩn tàng nào đó của Vạn Phật Tự, nhưng nó chạy tới hoang dã này làm gì?"
Trong mắt Diệp Phong tràn đầy nghi hoặc, bất quá hắn vẫn hướng về phương hướng đại hắc miêu chạy đi, thần tốc theo tới.
Dù sao thực lực của đại hắc miêu bây giờ căn bản không có khôi phục, thần trí cũng không rõ ràng.
Nếu nó gặp phải ác thú hung ác tàn nhẫn nào đó, có thể sẽ gặp nguy hiểm tính mạng.
Gần nửa canh giờ sau, đại hắc miêu đột nhiên dừng lại trong một khu rừng.
Đại hắc miêu hơi quay đầu, đôi mắt mèo lấp lóe ánh sáng màu xanh trong bóng tối.
Diệp Phong đi tới, nhẹ nhàng xoa đầu đại hắc miêu, thì thầm một tiếng: "Đại Hắc, ngươi phát hiện cái gì sao?"
"Meo meo!"
Đại hắc miêu đã thông nhân tính, nó lúc này đưa ra vuốt mèo nhỏ bé, chỉ về phía bên ngoài khu rừng.
"Đó là..."
Diệp Phong hơi nghi hoặc nhìn ra bên ngoài khu rừng.
Gần như ngay sau đó, một màn cách đó không xa, lập tức làm Diệp Phong lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bởi vì cách đó không xa trong một vùng hoang dã, lại có từng thân ảnh, đang đào xới mặt đất.
Mặt đất đã sụp đổ rất nhiều, trong đá vỡ vụn lộ ra từng tòa kiến trúc cổ xưa.
Trong những kiến trúc tàn phá kia, có rất nhiều pho tượng đá với tướng mạo dữ tợn tà ác.
Đây dường như là di tích viễn cổ của vực ngoại Ma tộc, nhưng nhìn kỹ những pho tượng đá bị đào móc ra, hình dạng lại không giống vực ngoại Ma tộc, dường như là một cổ tộc sinh linh tà ác khác.
Bất quá, điều làm Diệp Phong kinh ngạc nhất là, những người đang đào móc những kiến trúc cổ tà ác này, lại là từng hòa thượng mặc cà sa.
Những hòa thượng này không có gì bất ngờ, tuyệt đối là hòa thượng trong Vạn Phật Tự.
Những hòa thượng này nhìn qua có chút không bình thường, bởi vì mỗi người đều có ấn đường biến thành màu đen, trong đồng tử tản ra hắc khí nhàn nhạt, cho người ta một loại cảm giác vô cùng âm lãnh.
"Những người này chẳng lẽ là ma tăng trong truyền thuyết? Hòa thượng bị tà khí ô nhiễm!"
Diệp Phong đột nhiên nghĩ đến một bá chủ thế lực khác trên đại địa Tây Mạc, Đại Ma Tông.
Đại Ma Tông, hoàn toàn là hai thái cực với Vạn Phật Tự.
Nghe nói trong Đại Ma Tông, người tu hành, cường giả, đều thờ phụng Tử Thần trong truyền thuyết.
"Mọi người động tác nhanh một chút! Trong di tích viễn cổ này, có lẽ có bảo vật còn sót lại của Tử Thần trong truyền thuyết, nếu Ma Thủ đường chúng ta có được, nhất định sẽ được tông chủ đại nhân khen thưởng."
Lúc này, trong khu di tích viễn cổ đang bị đào móc và khai thác thần tốc kia, một âm thanh uy nghiêm vang lên.
Đó là một nam tử trung niên mặc đại bào màu đen, tướng mạo vô cùng thô cuồng, hình thể cao lớn, một cánh tay không phải bàn tay người bình thường, mà là một ác ma chi trảo với ba cương trảo màu đen dài.
"Ma Thủ đường chủ, ngài yên tâm, những phật tăng Vạn Phật Tự này đều bị chúng ta ma hóa, bọn họ giống như khôi lỗi không biết mệt mỏi, có thể ngày đêm đào móc, mãi đến khi mệt chết, tốc độ của chúng ta rất nhanh, đoán chừng nhiều nhất là mấy ngày nữa, liền có thể khai thác toàn bộ di chỉ Tử Thần."
Lúc này, một đệ tử Đại Ma Tông đi tới trước mặt Ma Thủ đường chủ, cung kính nói.
"Rất tốt."
Ma Thủ đường chủ ánh mắt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nói: "Chúng ta phải nắm chặt khai thác, nếu không bị cao thủ Vạn Phật Tự phát hiện thì nguy, di chỉ Tử Thần này tuy chỉ là một di chỉ rất nhỏ, dù không có một bộ phận thân thể lưu lại của Tử Thần trong truyền thuyết, nhưng tuyệt đối chôn giấu rất nhiều bảo tàng."
Đệ tử Đại Ma Tông phía trước lập tức cười nói: "Đường chủ yên tâm, ta đã phái người trong bóng tối tìm hiểu tin tức, mấy ngày nay Vạn Phật Tự đang bận bịu đấu giá viên xá lợi tử Thánh Cảnh thứ năm, căn bản không có tinh lực đến xung quanh hoang dã Vạn Phật Tự tra xét, chúng ta rất an toàn."
...
"Di chỉ Tử Thần!"
Trong rừng cây xa xa, Diệp Phong nằm rạp trên mặt đất, vận dụng linh hồn lực, tăng cảm giác lực, thính lực của hắn nháy mắt phóng đại, nghe được đối thoại của mấy người trong di tích cách đó không xa.
Bất quá Diệp Phong từ trên thân Ma Thủ đường chủ cảm nhận được khí tức mênh mông thâm trầm.
Đoán chừng ít nhất cũng là đại cao thủ cùng cấp bậc với Thánh Thiền Tử, tồn tại Thứ Tứ Thánh Cảnh.
Đại hắc miêu hẳn là ngửi được khí tức không bình thường trong di chỉ Tử Thần, mới đi đến được nơi này.
"Trong di chỉ Tử Thần này, khẳng định có bảo vật mà đại hắc miêu muốn."
Diệp Phong thì thầm một tiếng, lập tức ôm đại hắc miêu, thần tốc trở về.
Chính mình một người khẳng định không cách nào đối kháng với những cường giả đào móc di chỉ Tử Thần này.
Diệp Phong chuẩn bị quay về tìm Bạch Ngọc Thần và Thương Khung đạo nhân thương lượng, xem có thể không thông báo cho cường giả Vạn Phật Tự, tự mình xử lý đám ma tu này, cướp đoạt bảo tàng trong di chỉ Tử Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận