Thái Cổ Thần Tôn

Chương 1766: Một con mèo đen

**Chương 1766: Một con mèo đen**
Khi Diệp Phong rời khỏi tổng bộ Thủ Dạ Nhân, trong lòng hắn vẫn mang theo một sự hưng phấn sâu sắc.
Theo như lời đại soái, lần này chính mình thu hoạch được ba đại thế lực giang hồ dư nghiệt, đủ để bản thân nhận được một tước vị cơ bản nhất.
Tước vị của Hồng Hoang thần triều, từ cao xuống thấp, lần lượt là công, hầu, bá, nam tước.
"Ít nhất cũng có thể nhận được một vị trí nam tước."
Đây là nguyên văn lời của đại soái.
Diệp Phong rất rõ ràng, đại soái đã khẳng định như vậy, có thể nói 100% chính mình có thể tấn thăng làm nam tước.
Từ nay về sau, ở trong hoàng thành, chính mình cũng có được một thân phận quý tộc để bảo vệ.
Hiện tại, việc duy nhất Diệp Phong phải làm, đó chính là trở về đại trang viên tư nhân của mình, chờ thánh chỉ phong thưởng được ban xuống là xong.
Trương Tiểu Linh, cô nương Cổ tộc thiếu nữ, được cho là con gái riêng của đại soái, không có đi theo Diệp Phong về đại trang viên.
Nàng được đại soái an bài ở lại tổng bộ Thủ Dạ Nhân.
Chờ khi chấp hành công vụ của Thủ Dạ Nhân, Diệp Phong mới cần mang theo Trương Tiểu Linh.
Diệp Phong cũng vui vẻ với việc này, dù sao mình cũng không muốn trở thành bảo mẫu của Cổ tộc thiếu nữ.
Sau khi gặp đại soái ở Thủ Dạ Nhân, biểu hiện ra kết quả của mình, Diệp Phong hiện tại muốn nhất, chính là mau chóng quay về đại trang viên tư nhân của mình, xem xem có vấn đề gì hay không.
Lúc Diệp Phong đi tới một vùng ngoại ô trong hoàng thành, hắn xa xa liền thấy đại trang viên tư nhân của mình, đứng sừng sững bên cạnh một con sông lớn cách đó không xa.
Lúc này, Diệp Phong không tự chủ được vận chuyển Tạo Hóa thần đồng, vận chuyển hồn đạo vọng khí chi thuật, hướng về đại trang viên tư nhân của mình nhìn lại.
Sau một khắc, hắn lập tức ánh mắt kinh ngạc, sau đó là vui mừng sâu sắc.
Bởi vì Diệp Phong lúc này nhìn thấy, ở trên không trung đại trang viên tư nhân của mình, trong lúc mơ hồ có từng mảnh từng mảnh tường vân màu vàng nổi lơ lửng.
Đó là khí vận tường vân, đại biểu cho toàn bộ thế lực của đại trang viên phát triển hết sức thuận lợi và thịnh vượng.
Điều này nói rõ, trong khoảng thời gian Diệp Phong rời đi, đại trang viên tư nhân của hắn không những chưa từng xuất hiện vấn đề gì, ngược lại còn phát triển càng ngày càng thịnh vượng.
Diệp Phong mang trên mặt vẻ hài lòng, trực tiếp sải bước đi vào bên trong đại trang viên tư nhân của mình.
"Tham kiến Diệp đại nhân!"
"Tham kiến Diệp đại nhân!"
". . ."
Ở cửa đại trang viên, mấy tên thị vệ hùng tráng vai u thịt bắp, lúc này nhao nhao ôm quyền cung kính lên tiếng.
Mấy tên thị vệ này, là do Diệp Phong trước kia từ trại dân tị nạn chọn lựa ra những người có thiên phú dị bẩm, để bọn họ trở thành thị vệ canh cổng đại trang viên tư nhân. Trong khoảng thời gian này, bọn họ hiển nhiên thực lực tăng lên rất nhiều, tinh khí thần thoạt nhìn mười phần dồi dào.
Diệp Phong khẽ mỉm cười, trực tiếp đi vào bên trong đại trang viên.
Cách đó không xa, Diệp Phong nhìn thấy mấy đầu Xích Diễm cự thú hùng vĩ, nằm ghé bên cạnh bờ sông.
Mặc dù mấy đầu cự thú này chỉ là lười biếng nằm ở chỗ này, cũng không có động tác khác, nhưng thân thú nguy nga tựa như núi cao kia cũng đủ chấn nhiếp vô số hạng giá áo túi cơm.
"Xem ra lần trước từ Xích Diễm tộc có thể dùng được giá tiền rất lớn mua mấy đầu Xích Diễm cự thú này, vẫn là mười phần có lời."
Có mấy đầu cự thú nguy nga thủ hộ, toàn bộ đại trang viên này tuyệt đối là vững như thành đồng.
Bất quá, lúc này Diệp Phong cũng không có cảm ứng được khí tức của Hồ Tiên An Diệu Y trong đại trang viên tư nhân.
Có khả năng vị Hồ Tiên này, khoảng thời gian này đang ở trong Yêu giới.
Bây giờ, Hồ Tiên An Diệu Y không ngừng xuyên qua giữa Yêu giới và hoàng thành, vận chuyển tới đại trang viên tư nhân của Diệp Phong liên tục không ngừng hàng hóa của Yêu giới, có thể nói mười phần bận rộn, nàng không có ở đại trang viên, cũng là điều bình thường.
Ông!
Ngay khi Diệp Phong quan sát, đột nhiên bên cạnh hắn, không gian chấn động, một đạo nữ tử áo đỏ xuất hiện.
Chính là Yêu Mị đã lâu không gặp!
Yêu Mị bây giờ trên thân gần như không có bất kỳ quỷ khí âm trầm nào, hiển nhiên khoảng thời gian này cùng Hồ Tiên An Diệu Y học tập, thu hoạch to lớn, tu vi tăng lên không ít.
Đối với Diệp Phong mà nói, Yêu Mị mới là đại quản gia chân chính trong bóng tối của toàn bộ đại trang viên tư nhân.
"Bái kiến chủ nhân, chủ nhân lâu như vậy, rốt cục đã trở về."
Lúc này, Yêu Mị chân thành hành lễ, dáng người thướt tha tới cực điểm, tràn đầy phong vị.
Diệp Phong khẽ gật đầu, hướng về trung tâm đại điện đi đến.
Yêu Mị lập tức đi theo.
Lúc Diệp Phong đi vào trung tâm đại điện, hắn phát hiện, đại điện mười phần sạch sẽ.
Yêu Mị lập tức lên tiếng nói: "Nô tỳ mỗi ngày đều sẽ đích thân quét dọn trung tâm đại điện của chủ nhân, đồng thời sẽ không để bất luận kẻ nào đặt chân vào trong đại điện chuyên thuộc về ta và chủ nhân này."
Mặc dù bây giờ Yêu Mị là đại quản gia trong bóng tối của toàn bộ đại trang viên tư nhân, quyền cao chức trọng.
Thế nhưng tại trước mặt chủ nhân Diệp Phong, Yêu Mị vẫn như cũ giống như trước đây, tràn đầy sự cung kính sâu sắc.
Lúc này Diệp Phong hết sức hài lòng, nhẹ gật đầu, cười nói: "Nhìn tu vi của ngươi, hồn lực đã sắp đột phá đến ba ngàn cấp, quả nhiên loại Yêu Mị thân này của ngươi, ở trên yêu đạo hồn đạo, thiên phú và tốc độ tu hành đều là mười phần cao."
Ngay cả Diệp Phong đều không thể không cảm thán, loại sinh linh đặc thù như Yêu Mị này, tốc độ tu hành trên hồn đạo, thực sự là khiến người ta cảm thấy mười phần khiếp sợ.
Lúc này Yêu Mị lập tức cung kính nói: "Vô luận nô tỳ biến thành bộ dáng gì, nô tỳ ở trước mặt chủ nhân, vĩnh viễn chỉ là một nô tỳ nhỏ bé."
Lúc này Yêu Mị nói xong, gương mặt vốn có chút tái nhợt tuyệt mỹ kia, vậy mà lộ ra một tia hồng nhuận.
Diệp Phong lúc này lên tiếng nói: "Yêu Mị, ngươi đơn giản bẩm báo cho ta một chút về tất cả tình huống của toàn bộ đại trang viên trong khoảng thời gian ta rời đi."
Đại quản gia trên mặt nổi của đại trang viên, chính là lão Trương, một hậu duệ Thần tộc đến từ Thần giới mà Diệp Phong nhận lệnh.
Thế nhưng Diệp Phong biết, đại quản gia trong bóng tối chân chính của đại trang viên tư nhân, đó chính là Yêu Mị.
Cho nên Diệp Phong đều không cần tìm lão Trương, trực tiếp để Yêu Mị bẩm báo cho chính mình.
Bởi vì lão Trương, đại quản gia trên mặt nổi kia, biết được thông tin gì, Yêu Mị khẳng định toàn bộ đều biết, lão Trương không biết, Yêu Mị cũng biết.
Yêu Mị lúc này bắt đầu bẩm báo trước mặt Diệp Phong.
Trong đại điện trống trải u ám, Diệp Phong ngồi ở trên bảo tọa trung tâm, hơi lim dim mắt, cứ như vậy yên lặng lắng nghe.
Cuối cùng, Yêu Mị bẩm báo xong xuôi rời đi.
Diệp Phong mở hai mắt ra, trải qua Yêu Mị bẩm báo, Diệp Phong phát hiện, khoảng thời gian này toàn bộ đại trang viên xác thực phát triển không sai, bằng không thì cũng sẽ không ngưng tụ ra khí vận tường vân ở trên không.
Bất quá căn cứ vào lời Yêu Mị vừa nói, không ít người có quyền thế trong hoàng thành, đều đã để mắt tới đại trang viên tư nhân của mình.
Nhất là một chút cửa hàng lớn trong hoàng thành, đối với xưởng nhỏ của đại trang viên mình hận thấu xương.
Bởi vì xưởng nhỏ này của mình, có thể từ Yêu giới vận chuyển tới các loại hàng hóa trân quý, rất nhiều là hàng hóa mà những cửa hàng lớn kia đều không có, bởi vậy, xưởng nhỏ này của mình cướp đi rất nhiều khách hàng của những cửa hàng lớn kia, khiến lợi nhuận của những cửa hàng lớn kia đều giảm xuống rất nhiều.
Đối với những cửa hàng lớn này mà nói, cắt đứt đường tài lộc của bọn hắn, giống như cắt tính mạng của hắn.
Cho nên Yêu Mị mới vừa nói, rất nhiều cửa hàng lớn đều rục rịch, muốn xử lý xưởng nhỏ này của mình.
Diệp Phong nghĩ tới đây, ánh mắt tràn đầy một loại sát ý lạnh như băng.
Nếu là lúc trước, Diệp Phong có lẽ vẫn sẽ lựa chọn tạm thời tránh mũi nhọn, thu liễm một chút quy mô giao dịch của mình.
Thế nhưng lần này từ Đại Hoang trở về, Diệp Phong thực lực đã tăng lên rất nhiều.
Cho nên đối với thế lực bình thường, Diệp Phong căn bản là không hề sợ hãi chút nào.
Nếu như địch nhân dám đến trêu chọc chính mình, Diệp Phong tuyệt đối sẽ để bọn họ biết cái gì gọi là hối hận.
"Meo meo ~ "
Đột nhiên ngay lúc này, một đạo tiếng mèo kêu nhẹ nhàng vang lên.
Điều khiến Diệp Phong hơi kinh ngạc chính là, ở cửa vào trung tâm đại điện nơi chính mình đang đứng, dưới ánh trăng loang lổ, một con mèo đen nhìn qua hết sức bình thường, bước đi những bước uyển chuyển, từ bên ngoài trong đêm tối đi đến.
"Một con mèo đen?"
Diệp Phong vận chuyển Tạo Hóa thần đồng, muốn xem xét nội tình của con mèo đen này.
"Là ta."
Nhưng lúc này, con mèo đen kia mở miệng nói tiếng người.
Thanh âm kia, vậy mà là âm thanh của Thánh Nhân lão phu tử!
Diệp Phong lập tức giật mình nói: "Phía trước tại Thần Khư giới, lão phu tử tiền bối, ngài nói ngài đã tiến vào hoàng thành, ngài bám thân vào một con mèo đen?"
Mèo đen ung dung đi tới trước mặt Diệp Phong, một đôi mắt mèo xanh biếc nhìn chằm chằm Diệp Phong, mở miệng nói tiếng người, lên tiếng nói: "Không sai, ta chỉ còn lại một đạo ý chí Thánh Nhân, vì che giấu khí tức thần hồn của mình không bị cường giả chí cao trong hoàng thành phát hiện, ta cũng chỉ có thể nhập thân vào thân thể máu thịt của sinh linh bình thường."
Diệp Phong gật gật đầu, nhìn chằm chằm mèo đen trước mặt, nói: "Lão phu tử tiền bối đến hoàng thành có chuyện gì sao? Tối nay tới tìm ta, là cần vãn bối hỗ trợ sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận