Thái Cổ Thần Tôn

Chương 4249: Vạn chúng chú mục phía dưới

**Chương 4249: Dưới Vạn Chúng Chú Mục**
Ầm ầm!
Lúc này, Diệp Phong và Kim Vô Song đều giải phóng toàn bộ sức mạnh cường đại nhất của bản thân.
Thân thể bọn họ phát ra thần quang vạn trượng, tựa như hai vị thần linh đang chiến đấu trên không trung.
Cảnh tượng chiến đấu của bọn họ thực sự quá đáng sợ, vượt xa cảnh tượng hình thành từ mấy trăm chiến trường xung quanh khác.
So với Diệp Phong và Kim Vô Song, tràng diện chiến đấu của những thiên tài bình thường khác thực sự quá mức tầm thường.
Lúc này, tràng diện chiến đấu của Diệp Phong và Kim Vô Song chẳng khác nào hai vị thần linh trẻ tuổi đang giao tranh, thực sự là quá mức khủng khiếp.
Vì vậy, ánh mắt của mọi người lúc này đều bị hấp dẫn vào chiến trường của Diệp Phong và Kim Vô Song.
"Không thể nào! Ngươi không thể nào mạnh như vậy!"
Đột nhiên, trên không trung vang lên tiếng kêu to đầy vẻ không thể tin của Kim Vô Song.
Kim Vô Song lúc này có chút chật vật, nhìn chằm chằm Diệp Phong cách đó không xa, trên thân có không ít vết thương.
Kim Vô Song lập tức rống to lên tiếng nói ra: "Điều này tuyệt đối không thể nào, tiểu tử ngươi tu vi thực lực kém xa ta như thế, làm sao có thể cùng ta chém g·iết đến bây giờ? Ta đã giải phóng huyết mạch chi lực mạnh nhất của mình, nhưng vẫn không thể đ·á·n·h g·iết ngươi, điều đó không có khả năng!"
Diệp Phong vào giờ phút này chỉ cười lạnh, lên tiếng nói ra: "Nói nhảm ít thôi!"
Ầm ầm!
Gần như ngay khi giọng nói của Diệp Phong vừa dứt, Diệp Phong toàn lực bộc phát Cửu Trảo Kim Long áo nghĩa cường đại mà trước đó hắn đã lĩnh ngộ được.
Ông!
Trong nháy mắt, phía sau Diệp Phong, hư không lập tức xuất hiện một hư ảnh Cửu Trảo Kim Long to lớn vô cùng.
Ngay khi hư ảnh Cửu Trảo Kim Long này xuất hiện, lực lượng của Diệp Phong lập tức được tăng cường to lớn.
Hơn nữa, Cửu Trảo Kim Long ý chí hư ảnh, đối với Kim Vô Song có một loại áp chế tự nhiên.
Kim Vô Song mặc dù cũng sở hữu Thanh Long huyết mạch tôn quý và vô cùng đặc thù, thế nhưng Thanh Long, trước mặt Cửu Trảo Kim Long - loại Long tộc đế vương này, cuối cùng vẫn thấp hơn một bậc.
Cho nên trong nháy mắt, sau khi Diệp Phong giải phóng Cửu Trảo Kim Long ý chí hư ảnh, lập tức khiến khí thế chiến đấu của Kim Vô Song yếu đi.
Bạch!
Diệp Phong nháy mắt xông lên trước, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh tiểu kiếm màu đen.
Diệp Phong rót p·h·áp lực của mình vào thanh tiểu kiếm màu đen.
Tiểu kiếm màu đen lập tức bành trướng đến hơn một trăm mét, biến thành một thanh đại kiếm màu đen dài hơn một trăm mét, hung hăng trấn s·á·t về phía Kim Vô Song.
Trong nháy mắt, Kim Vô Song lập tức cảm nhận được một loại khí tức t·ử v·ong.
Bởi vì thanh đại kiếm màu đen mà Diệp Phong chém ra lúc này, mang đến cho Kim Vô Song cảm giác vô cùng đáng sợ, vượt xa lực lượng mà cấp độ tu vi của Diệp Phong nên có.
Kim Vô Song lập tức không nhịn được có chút hoảng sợ rống to lên tiếng: "Đây là thanh kiếm gì?"
Thế nhưng lúc này, Diệp Phong căn bản lười trả lời, thanh tiểu kiếm màu đen trong tay hắn, phát ra vô tận lực lượng kinh khủng, vượt xa lực lượng mà bản thân Diệp Phong nên có.
Dù sao đây là đại s·á·t khí của Diệp Phong.
Trong ánh mắt kinh hãi muốn c·hết của mọi người, vậy mà trực tiếp đem Kim Vô Song chém thành hai nửa.
"Cái gì? ?"
Chứng kiến màn này, vô số người ở đây đều không nhịn được đứng bật dậy trên khán đài, trong ánh mắt lộ ra vẻ chấn động sâu sắc.
Bọn họ không thể nào ngờ được, Diệp Phong vậy mà thoáng cái đem Kim Vô Song chém thành hai nửa, thực sự là có chút khó tin.
Bởi vì trong ấn tượng của mọi người, Kim Vô Song mới là tồn tại mạnh nhất.
Có thể kết quả lại là Diệp Phong công kích Kim Vô Song chật vật như vậy, hơn nữa hiện tại còn đột nhiên đem Kim Vô Song chém thành hai nửa.
Kim Vô Song biến thành Thanh Long chiến thể, đều không thể ngăn cản, thực sự là khiến người ta khó có thể tin.
Nhưng ngay sau đó, điều càng khiến mọi người khó tin hơn, đó là thân thể b·ị c·hém thành hai nửa của Kim Vô Song không hề rơi xuống từ trên cao, mà là nhanh chóng khép lại ở giữa.
Cũng chính là nói, sinh m·ệ·n·h lực của Kim Vô Song quá ngoan cường, muốn một lần nữa đem hai nửa thân thể b·ị c·hém đứt hợp nhất lại với nhau, m·ưu đ·ồ một lần nữa phục sinh.
Bạch!
Trong nháy mắt, Diệp Phong không chút do dự, lập tức xông lên, muốn ngăn cản Kim Vô Song phục sinh.
Dù sao, nhát kiếm màu đen mà Diệp Phong vừa rồi chém ra, mặc dù tạo thành tổn thương cực kỳ to lớn, nhưng đã gần như rút cạn tất cả công lực của Diệp Phong, khiến Diệp Phong không còn lực lượng chiến đấu.
Cho nên lúc này, Diệp Phong cần thiết phải ngăn cản Kim Vô Song phục sinh, như vậy, Diệp Phong mới có thể giành được thắng lợi cuối cùng.
Bằng không, một khi Kim Vô Song hoàn toàn hợp lại, công lực của Diệp Phong b·ị t·iểu kiếm màu đen rút cạn, không còn dư lực để tái chiến một trận.
Lúc này, đột nhiên từ phía xa bay tới một lão giả mặc trường bào màu đen.
Lão giả mặc trường bào màu đen này, trên thân phát ra lực lượng quả thực khủng bố tới cực điểm, giống như biển lớn mênh mông, lập tức tiếp cận Diệp Phong, kinh sợ rống to lên tiếng nói ra: "Oắt con, không muốn b·ó·p c·hết thiên tài cấp cao nhất của Vạn Thú tông chúng ta! Mau dừng tay, nếu không lão phu sẽ chém ngươi thành muôn mảnh!"
Lúc này, lão giả trường bào màu đen này hiển nhiên là nhân vật lão thành cực kỳ cường đại bên trong Vạn Thú tông.
Hắn lúc này đã không để ý quy tắc bay tới, muốn ngăn cản Diệp Phong đ·á·n·h g·iết Kim Vô Song.
Thế nhưng trong nháy mắt Diệp Phong đã sớm dự liệu được, khả năng sẽ có cường giả tiền bối của Vạn Thú tông tới ngăn cản.
Cho nên Diệp Phong gần như không chút do dự, lại một lần nữa chịu đựng thống khổ bị rút cạn, vung vẩy tiểu kiếm màu đen, đem hai nửa thân thể sắp khép lại của Kim Vô Song, triệt để chém g·iết thành vô số mảnh vỡ.
"A! !!"
Trong những mảnh vỡ thân thể kia của Kim Vô Song, lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết kinh t·h·i·ê·n động địa.
Điều đó chứng tỏ Kim Vô Song đã triệt để bị Diệp Phong chém g·iết.
"Làm càn! Ngươi đây là tội ác tày trời! !!"
Trong nháy mắt, nhân vật lão thành của Vạn Thú tông vừa chạy tới giữa không trung, lập tức phát ra tiếng rống to kinh sợ tới cực điểm.
Toàn thân hắn lập tức bạo phát lực lượng triều dâng khủng bố tới cực điểm, quét về phía Diệp Phong, muốn đ·á·n·h g·iết Diệp Phong trong nháy mắt.
Nhưng trong nháy mắt, Tử Vân công chúa lập tức bay đến trước mặt Diệp Phong, muốn vì Diệp Phong ngăn cản công kích g·iết hại kinh khủng này.
"To gan!"
Đột nhiên ngay lúc này, lão giả chủ trì hoàng thất toàn thân tản ra kim quang đứng ở trên không, nhìn thấy một màn mạo hiểm này, lập tức đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g vọt xuống, sau đó đ·á·n·h cho nhân vật lão thành kia của Vạn Thú tông bay ngược ra ngoài.
Lão giả chủ trì hoàng thất này, lập tức lạnh lùng nhìn chằm chằm nhân vật lão thành của Vạn Thú tông cách đó không xa, rống to lên tiếng nói ra: "Nếu như ngươi vừa rồi tổn thương Tử Vân công chúa điện hạ dù chỉ một chút xíu, toàn bộ Vạn Thú tông các ngươi đều phải chôn cùng!"
Nhân vật lão thành của Vạn Thú tông cách đó không xa, thấy cảnh này, lập tức trên mặt lộ ra biểu lộ hối hận không thôi.
Hắn hối hận tự mình ra tay thực sự quá trễ, không có đem Diệp Phong cho đ·ánh c·hết.
Nếu như hắn có khả năng đem Diệp Phong đ·á·n·h g·iết trong nháy mắt, cho dù nhân vật lão thành này của Vạn Thú tông phải chịu thẩm p·h·án của hoàng thất Thần Thủy vương triều, cái đó cũng đáng giá.
Có thể là nhân vật lão thành này của Vạn Thú tông không thể ngờ được, thời khắc mấu chốt, Tử Vân công chúa - vị hoàng thất công chúa điện hạ tôn quý này, vậy mà nguyện ý vì Diệp Phong ngăn cản tất cả tổn thương, thậm chí nguyện ý vì cứu vớt Diệp Phong mà c·hết.
Cho nên mới đưa đến lão giả chủ trì hoàng thất, liều lĩnh vọt xuống như vậy.
Kỳ thật vừa rồi lão giả chủ trì hoàng thất, không hề để ý sinh t·ử của Diệp Phong.
Có thể là Tử Vân công chúa lập tức đi tới trước mặt Diệp Phong, phải chịu tất cả tổn thương, mới khiến cho lão giả chủ trì đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g vọt xuống, ngăn cản tất cả những gì p·h·át sinh.
Vào giờ phút này, Diệp Phong, người đã chém ra hai lần tiểu kiếm màu đen, đã triệt để suy yếu tới cực điểm, có chút tựa vào vai Tử Vân công chúa trước mặt, suy yếu mà nhỏ giọng nói bên tai công chúa: "Cảm ơn."
Tử Vân công chúa trên mặt tuyệt mỹ, lập tức lộ ra nụ cười mừng rỡ, lên tiếng nói ra: "Diệp Phong công tử, ngươi không có việc gì là tốt rồi."
Lúc này, nhìn thấy Diệp Phong và Tử Vân công chúa dưới vạn chúng chú mục lại thân mật như vậy.
Thậm chí Tử Vân công chúa vì Diệp Phong mà nguyện ý đi c·hết, khiến trong ánh mắt của vô số người có mặt đều lộ ra vẻ chấn động sâu sắc.
Tất cả những thiên tài trẻ tuổi đến từ các đại thế lực, nhìn chằm chằm Diệp Phong, trong ánh mắt lập tức liền ghen tị tới cực điểm, thậm chí có người còn đỏ cả mắt vì hâm mộ!
Mà các đại nhân vật của các đại thế lực khác, nhìn thấy một màn này trên sân, cũng đều là trong ánh mắt lộ ra thần sắc kinh dị không thôi, tựa hồ không nghĩ tới Diệp Phong - tân nhân của Thiên Hàn cốc này, vậy mà cùng một vị hoàng thất công chúa, lại có một tầng quan hệ thân mật như thế, thậm chí là vị hoàng thất công chúa này nguyện ý vì Diệp Phong hy sinh tính m·ệ·n·h của mình, đây không phải là quan hệ bình thường, có thể nói là đồng bạn sinh tử.
Tô Tễ Tuyết ở cách đó không xa thấy cảnh này, thân ảnh tuyệt mỹ phóng về phía Diệp Phong, vừa vọt tới nửa lộ trình, liền dừng lại.
Nhìn Diệp Phong và Tử Vân công chúa dựa sát vào nhau trên không trung, trong con ngươi lạnh lùng tuyệt mỹ của Tô Tễ Tuyết, lộ ra một tia vẻ m·ấ·t mát, nhịn không được thì thầm một tiếng: "Diệp Phong sư đệ, kỳ thật sư tỷ ta. . . Cũng nguyện ý vì ngươi tiếp nhận tất cả tổn thương. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận