Thái Cổ Thần Tôn

Chương 3123: Thổi phồng

**Chương 3123: Thổi Phồng**
Sau khi chữa trị xong cho Thủy Linh Tịch, Diệp Phong không hề chậm trễ, lập tức rời khỏi Thủy Thần thánh địa, hướng thẳng về phía Nhất Nguyên đạo tông, phi hành với tốc độ cực nhanh.
Tốc độ của Diệp Phong rất nhanh, chưa đến nửa ngày đã trở lại Nhất Nguyên đạo tông.
Vào lúc này, nhìn cánh cổng lớn quen thuộc của Nhất Nguyên đạo tông trước mặt, trong mắt Diệp Phong thoáng hiện lên vẻ cảm thán.
Lần này ra ngoài, đã rất lâu hắn chưa trở về.
Sau một thoáng cảm thán, Diệp Phong trực tiếp tiến vào đại bản doanh của Nhất Nguyên đạo tông.
Nhất Nguyên đạo tông vẫn giống như mọi ngày, khắp nơi đều là đệ tử tấp nập qua lại, không hề gặp phải biến cố to lớn nào như Thủy Thần thánh địa.
Không thể không nói, thực lực tổng hợp của Nhất Nguyên đạo tông ở trên đại địa Đông Vực, quả thực thuộc về siêu cấp thế lực lớn, rất ít người dám gây sự với Nhất Nguyên đạo tông.
Khi Diệp Phong trở lại hoàng gia viên lâm, hắn nhìn thấy, ở trên giường ngọc tu luyện trong trung tâm đại điện của mình, có một tờ giấy.
Trên đó viết một đoạn chữ rất đẹp: "Diệp Phong, nếu ngươi trở về, mà ta không có trong đại điện, có nghĩa là ta đã xảy ra vấn đề khi tu luyện, nhớ tới tiểu thế giới ở chỗ sâu trong tông môn tìm ta, đánh thức ta dậy."
Đây là bút tích của đại tiểu thư Nhất Nguyên đạo tông, Mộ Dung Minh Nguyệt.
Diệp Phong nhìn thấy đoạn chữ này, lập tức trong ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
Xem ra đại tiểu thư đang tu luyện một loại truyền thừa đặc thù nào đó, tiến vào trạng thái ngây ngô, cần chính mình đi đánh thức nàng.
Có vẻ như Mộ Dung Minh Nguyệt thật sự rất coi trọng mình, loại chuyện bí ẩn này cũng sẽ đặc biệt để lại tờ giấy nói cho mình biết.
"Khoảng thời gian này ngươi đã đi đâu vậy? Sao tu vi lại tăng lên nhiều như thế?"
Nhưng ngay khi Diệp Phong cầm tờ giấy này, chuẩn bị tiến về tiểu thế giới ở chỗ sâu trong Nhất Nguyên đạo tông, đột nhiên một thanh âm kinh ngạc, vang lên trong rừng cây bên ngoài hoàng gia viên lâm.
Bạch!
Diệp Phong quay người nhìn lại, phát hiện một thanh niên nam tử mặc trường bào màu đen đang đứng ở đó, ánh mắt nhìn chằm chằm chính mình, dường như có chút kinh ngạc.
"Thiếu tông chủ?"
Diệp Phong nhận ra nam tử thanh niên hắc bào này, chính là thiếu tông chủ Nhất Nguyên đạo tông, Mộ Dung Trấn Thiên, cũng là ca ca ruột của đại tiểu thư Mộ Dung Minh Nguyệt.
Diệp Phong còn nhớ rõ lần trước, thiếu tông chủ Mộ Dung Trấn Thiên này, còn chất vấn tại sao mình lại ở trong trung tâm đại điện của muội muội hắn, còn như có như không cảnh cáo mình, bảo mình mau chóng rời đi.
Nhưng khi đó Diệp Phong cũng rất kiêu ngạo, trực tiếp không thèm để ý thiếu tông chủ này, trực tiếp rời đi.
Chẳng lẽ lần này Mộ Dung Trấn Thiên đặc biệt chờ mình ở đây, là để gây sự với mình?
Khả năng này rất lớn.
Trong mắt Diệp Phong lập tức lộ ra một tia cảnh giác, có chút lạnh nhạt lên tiếng nói: "Thiếu tông chủ đột nhiên xuất hiện ở đây, chẳng lẽ là tìm đại tiểu thư có việc gì sao? Đại tiểu thư bây giờ đang trong trạng thái tu luyện, ta cần phải đi đánh thức nàng."
Mộ Dung Trấn Thiên nhìn bộ dạng xa cách của Diệp Phong, lập tức lên tiếng nói: "Ngươi vẫn còn tức giận vì lần trước ta bảo ngươi rời khỏi đây sao?"
Diệp Phong khẽ lắc đầu, nói: "Không có."
Mộ Dung Trấn Thiên nghe vậy, lập tức nói: "Yên tâm đi, ta đã đi tìm muội muội ta, Mộ Dung Minh Nguyệt, còn bị nàng giáo huấn một trận, bảo ta phải khách khí với ngươi một chút, sau này ta sẽ không cảnh cáo ngươi, ngươi thích thế nào thì cứ thế ấy."
Diệp Phong nghe Mộ Dung Trấn Thiên nói như vậy, lập tức trong mắt lộ ra một vẻ ngạc nhiên.
Không ngờ thiếu tông chủ quản lý sát phạt đơn vị này, lại sợ muội muội của hắn như thế.
Xem ra đại tiểu thư Mộ Dung Minh Nguyệt ở trong Nhất Nguyên đạo tông, không phải là bình hoa trang trí, mà là nhân vật có thực quyền thật sự.
Hai huynh muội bọn họ, đều là đối tượng trọng điểm được tông chủ Nhất Nguyên đạo tông dốc sức bồi dưỡng, không hề có tư tưởng trọng nam khinh nữ.
Một người ngoài sáng, một người trong tối.
Lúc này, Diệp Phong không nhịn được lên tiếng nói: "Vậy tông chủ lần này đặc biệt chờ ta xuất hiện ở chỗ này, không phải là vì tìm ta gây phiền phức sao?"
"Dĩ nhiên không phải."
Mộ Dung Trấn Thiên lắc đầu, đi về phía Diệp Phong, nhìn chằm chằm Diệp Phong từ trên xuống dưới, đến khi khiến Diệp Phong cảm thấy có chút rùng mình.
Mộ Dung Trấn Thiên mới chậm rãi nói: "Cũng không biết muội muội ta tại sao lại tôn sùng ngươi như thế, nói ngươi tương lai là nhân vật trụ cột của Nhất Nguyên đạo tông chúng ta, cho nên bảo ta khách khí với ngươi một chút, có điều ta không nhìn ra, tu vi của ngươi mặc dù khoảng thời gian này có vẻ tăng lên không ít, nhưng so với chúng ta, cũng không cao hơn bao nhiêu, mà còn, ta cũng không thấy ngươi có gì đặc biệt, chẳng lẽ muội muội ta chỉ là bị vẻ ngoài đẹp trai của ngươi mê hoặc sao?"
Trong mắt Diệp Phong lộ ra một tia kinh ngạc, sau đó nói: "Ta cũng không phải dựa vào mặt để kiếm sống, ta là dựa vào thực lực, mới được đại tiểu thư thưởng thức."
Trước mặt thiếu tông chủ Mộ Dung Trấn Thiên có vẻ hơi cao ngạo này, Diệp Phong cũng không có ý định khiêm tốn, lúc này tiếp tục lên tiếng, tự thổi phồng bản thân: "Ta mới vừa vào Nhất Nguyên đạo tông, liền được tiền bối sơn chủ Luyện Khí sơn nhìn trúng, giúp ta thức tỉnh thượng cổ Cự Thần binh hồn."
Thiếu tông chủ Mộ Dung Trấn Thiên trong mắt lập tức lộ ra một vẻ kinh dị, không nhịn được nói: "Ngươi vậy mà lại là một Chú Binh thuật sĩ hiếm thấy?"
Diệp Phong rất hài lòng với phản ứng của vị thiếu tông chủ này, lập tức khẽ gật đầu, có chút cao thâm khó dò nói: "Không sai, mà ta còn thức tỉnh Cự Thần binh hồn vạn cổ tuyệt luân, hiếm có vô cùng, ngay cả tiền bối sơn chủ Luyện Khí sơn, cũng vì điều này mà kinh hãi không thôi, thậm chí còn nói ta là tuyệt thế thiên tài trăm vạn năm khó gặp trong Chú Binh thuật!"
"Ngoài ra, Đan Tôn Dịch đại sư, lần đầu tiên gặp ta đã cảm thấy quen thuộc, thậm chí còn nói hắn không có tư cách trở thành sư phụ của ta."
"Hơn nữa, bạn tốt của Đan Tôn Dịch đại sư, nữ tông chủ tuyệt đại phong hoa Vân Lan của Thiên Lôi tông, cũng bị tiềm lực và tư chất của ta thuyết phục, trước đó khi thăm dò di tích sa mạc, trực tiếp đem Hải Vương Hoàng Kim Tam Xoa Kích chủ động tặng cho ta, bởi vì nàng nói chính mình không xứng nắm giữ Hoàng Kim Tam Xoa Kích, chỉ có ta mới có tư cách nắm giữ loại cổ lão pháp bảo này."
. . .
Vào giờ phút này, Diệp Phong thao thao bất tuyệt nói, đem những chuyện đã xảy ra, thêm mắm thêm muối nói ra, quả thực là tự đưa mình lên tận mây xanh.
Lối thổi phồng nửa thật nửa giả này, khiến thiếu tông chủ Mộ Dung Trấn Thiên trước mặt ngây ra như phỗng, không biết là thật hay giả.
Đến cuối cùng, Diệp Phong nhìn Mộ Dung Trấn Thiên trước mặt bị mình nói đến ngây ngốc, vỗ vỗ vai đối phương, nói: "Thiếu tông chủ cứ từ từ tiêu hóa đi, lần sau ngươi quả thật nên khách khí với ta một chút, ta đi đánh thức đại tiểu thư, mà còn có chuyện quan trọng muốn thương lượng với đại tiểu thư, không muốn nói nhiều nữa."
Mộ Dung Trấn Thiên lúc này nhìn bóng lưng Diệp Phong rời đi, hít một hơi thật sâu, không nhịn được thì thầm một tiếng: "Xem ra ta phải càng thêm cố gắng tu luyện, Diệp Phong, ta nhất định không thể để ngươi, một kỳ tài tuyệt thế vượt qua!"
Lúc này đây, Diệp Phong đã đi xa, cảm giác lực cường đại, nghe được âm thanh thì thầm của thiếu tông chủ Mộ Dung Trấn Thiên, lập tức khóe miệng xẹt qua một nụ cười.
Có thể làm cho thiếu tông chủ cao ngạo này tức giận, thật là sảng khoái!
Bạn cần đăng nhập để bình luận