Thái Cổ Đệ Nhất Thần

Chương 616: Cái này sinh khí rồi?

Lời này vừa nói ra, Triệu Tài Lương ho khan một tiếng nói: "Ngươi đừng có bôi nhọ ta nha!"
"Thật muốn để chúng ta nói ra ngoài thì có!" Cù Tiên Y lần nữa nói: "Có thể sẽ rất mất mặt đó!"
"Ai, đừng đừng đừng..." Triệu Tài Lương vội vàng nói: "Chẳng phải là đang nói Thương Vân Dã đấy sao, sao lại chuyển sang ta rồi?"
"Lão Thương, rốt cuộc là ai?"
Thương Vân Dã lúng túng nói: "Chưa rõ sự tình, đừng nói bậy."
Đúng lúc này.
Một vị thị nữ mang theo bàn ăn, đi lên phía trước, tươi cười chân thành nói: "Món đặc biệt của quán, thịt kho tàu mật hươu!"
Nghe thấy tiếng nói trong trẻo, Thương Vân Dã đột nhiên ngồi thẳng người.
"Tiểu Nhuế..."
Ánh mắt Thương Vân Dã nhìn về phía vị thị nữ đang mang đồ ăn lên kia.
Nữ tử kia trông chừng mười tám mười chín tuổi, mặc một bộ trang phục thị nữ màu xanh nhạt, tươi cười chân thành.
Lúc này nhìn thấy Thương Vân Dã, cũng hưng phấn nói: "Thương đại ca..."
Có vẻ như cảm thấy giọng mình hơi lớn, nữ tử vội vàng nhìn quanh, le lưỡi một cái, thấp giọng nói: "Sao huynh lại đến đây?"
Thương Vân Dã cười ha hả nói: "Ta nói với nàng là có bạn đến, Triệu sư huynh mời khách, liền đến đây ăn một bữa."
Thấy cảnh này, Thân Đồ Mạn và Cù Tiên Y hai người ánh mắt mang theo ý cười. Ngược lại Cố Trường Thanh lại khá kinh ngạc.
Thương Vân Dã cả ngày bày trò nghịch ngợm, không ngờ lại có người trong lòng.
Hơn nữa, nữ tử tên Tiểu Nhuế này, rõ ràng trông có vẻ rất quen thuộc với Thương Vân Dã.
"Tiểu Nhuế đúng không?"
Triệu Tài Lương cười ha hả nói: "Ngồi xuống ăn cùng đi."
"Không, không..."
Tiểu Nhuế vội vàng lắc đầu nói: "Có quy định, sẽ bị phạt đó."
Thương Vân Dã lập tức nói: "Vị này là Triệu Tài Lương Triệu sư huynh, hai vị kia là Cố Trường Thanh mà ta đã nhắc với ngươi, huynh đệ của ta, vị kia là Hư Diệu Linh, còn có Cù Tiên Y và Thân Đồ Mạn, nàng gặp rồi."
Tiểu Nhuế nhìn mấy người, mỉm cười, trông có chút ngượng ngùng.
"Tiểu Nhuế!"
"Mang thức ăn lên!"
Đúng lúc này, bên trong tửu lâu, chưởng quầy gọi một tiếng.
Tiểu Nhuế vội vàng nói: "Ta đi làm việc trước đây."
"Ừm."
Đợi Tiểu Nhuế rời đi, ánh mắt của mọi người lần lượt rơi lên người Thương Vân Dã.
"Ngươi được đó!"
Cố Trường Thanh cười nói: "Thương Vân Dã, ngươi ngoài miệng mỗi ngày nói là nghịch ngợm, tu hành qua loa, tình cảm thì rất tích cực đấy!"
Thương Vân Dã nhếch miệng cười nói: "Không có gì."
Triệu Tài Lương cũng cười nói: "Tiểu tử ngươi giấu kĩ đấy, ta mới rời đi nửa năm, ngươi thế mà đã thông đồng với đệ tử Ly Hỏa Tông rồi!"
"Cái gì thông đồng... khó nghe quá..." Thương Vân Dã bất mãn nói.
Triệu Tài Lương cười ha hả nói: "Tiểu Nhuế này, rốt cuộc là người nào? Tiểu tử ngươi cẩn thận bị lừa, dù sao ngươi cũng là đệ tử nội tông, tuổi còn trẻ, Huyền Thai cảnh trung kỳ, đây chính là rất cao đấy!"
"Ngươi nghĩ nhiều!"
Thương Vân Dã cười nói: "Tiểu Nhuế là đệ tử nội môn, hiện nay mười chín tuổi, đã là Nguyên Đan cảnh cửu trọng, hiện giờ nàng trừ việc nhận nhiệm vụ tông môn kiếm linh tinh ra, không có nhiệm vụ thì đến đây kiếm linh tinh, chuẩn bị mua sắm linh đan!"
"Một ngày đột phá đến Linh Anh cảnh, liền có thể thăng làm ngoại tông đệ tử."
Triệu Tài Lương cười ha ha một tiếng nói: "Đến lúc đó hai người liền song túc song phi, cùng nhau chơi bời?"
"Lão Triệu, ngươi..."
"Ha ha ha ha, đùa chút thôi mà!"
Nghe thấy lời này, Hư Diệu Linh lật bàn tay một cái, trong lòng bàn tay xuất hiện một bình ngọc, nói: "Trong này là mấy viên Hóa Anh Huyền Đan, ngươi..."
"Ai, đừng đừng đừng!"
Thương Vân Dã vội vàng khoát tay nói: "Chúng ta giao tình là giao tình, ta có sao nói vậy, ta có thể đến Ly Hỏa tông là nhờ Cố huynh đệ cả, Cố huynh đệ trước kia cho ta không ít linh đan linh dịch, ta còn dùng chưa hết đâu!"
"Ta cũng cho nàng một ít linh đan linh dịch, nàng không dùng."
Cố Trường Thanh không khỏi cười nói: "Ngược lại là một cô nương tự cường!"
Thương Vân Dã cười hắc hắc.
Đây cũng là việc tốt duy nhất khi lão cha ép hắn đến Ly Hỏa tông.
Rất nhanh, thịt rượu đầy đủ, Triệu Tài Lương bưng chén rượu lên, vui vẻ nói: "Mọi người ăn ngon uống ngon, đều tính cho ta!"
Thương Vân Dã lập tức chế nhạo nói: "Hôm nay hết thảy tiêu xài, đều do Triệu công tử phụ trách!"
Mấy người nhìn nhau, lập tức cười ha hả.
Trên con đường này, Cố Trường Thanh quen biết rất nhiều người.
Có thể kết giao được một nhóm bằng hữu như vậy, hắn cũng thấy trong lòng vui vẻ.
"Chậc chậc, Triệu công tử phụ trách, vậy Triệu công tử có thể bao cả bàn của chúng ta không?"
Một giọng trêu tức vang lên.
Sắc mặt Triệu Tài Lương lập tức lạnh xuống.
Ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy đi tới, có mấy thân ảnh xuất hiện.
Hai người dẫn đầu, một nam một nữ.
Nam tử trông hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, một bộ trang phục màu lam nhạt, tóc dài búi lên, giữa eo đeo một chiếc lệnh bài màu vàng.
Lệnh bài màu vàng, đệ tử chân truyền.
Đứng bên cạnh là một nữ tử, dáng người nở nang, cao ráo, mặt trái xoan, vẻ mặt lả lơi.
Giữa eo đeo một chiếc lệnh bài màu bạc, hiển nhiên là một vị đệ tử nội tông.
Phía sau hai người, đi theo vài người, cũng đều mang lệnh bài màu bạc, có Huyền Thai cảnh, cũng có Linh Anh cảnh.
Cố Trường Thanh cũng hiểu chút ít.
Tuy nói trong Ly Hỏa tông quy định, chỉ có đến Huyền Thai cảnh mới có thể tấn thăng làm đệ tử nội tông.
Nhưng nếu một vài đệ tử Linh Anh cảnh ngoại tông, thiên phú xuất sắc, cũng sẽ được chiêu mộ trước vào nội tông, cố gắng bồi dưỡng.
Giống như ban đầu ở trong linh quật, Doãn Tu Chân bị hắn giết chết, chỉ là Linh Anh cảnh Thành Anh kỳ, nhưng cũng là đệ tử nội tông.
Tình huống như vậy rất ít.
Nhìn thanh niên trang phục màu lam này phía sau có vài người đi theo, liền có thể thấy được, thân phận người này chắc chắn không hề đơn giản.
"Quan Lương Hạo!"
Triệu Tài Lương đứng dậy, hừ lạnh nói: "Ta cùng bằng hữu của ta ăn cơm, liên quan gì tới ngươi?"
"Sách!"
Quan Lương Hạo khẽ cười nói: "Cái này là nổi giận sao?"
Nói, Quan Lương Hạo đưa tay ôm nữ tử nở nang bên cạnh vào lòng, bàn tay càng không ngừng vuốt ve eo nàng.
"Như vậy thì sao? Có phải càng tức giận không?"
"Ngươi..."
Sắc mặt Triệu Tài Lương tái mét.
Nữ tử bị Quan Lương Hạo ôm vào ngực khẽ đẩy đẩy nói: "Hạo ca, đừng như vậy..."
"Đừng như thế nào?"
Quan Lương Hạo cười lạnh một tiếng, siết chặt vòng eo nữ tử, khẽ nói: "Sao vậy? Nàng và hắn vẫn còn vương vấn tình cũ sao?"
Nữ tử liền nói ngay: "Hạo ca, anh đang nói cái gì vậy?"
"Nói xem có đúng không?"
"Dĩ nhiên không phải!"
"Vậy thì được rồi!"
Quan Lương Hạo cười nhạo một tiếng nói: "Triệu công tử, người phụ nữ mà ngươi tơ tưởng, trên người ta, đúng là hết mình đấy!"
"Đáng ghét!"
Đúng lúc này, Thương Vân Dã đột nhiên đứng dậy, khẽ nói: "Quan Lương Hạo, các ngươi ăn của các ngươi, chúng ta ăn của chúng ta, mọi người không ai can thiệp đến ai, đừng có ở đây làm người khác mất hứng!"
"Ngươi là cái thá gì?"
Quan Lương Hạo khẽ nói: "Có phần cho ngươi lên tiếng?"
Nghe thấy lời này, sắc mặt Thương Vân Dã lúc đỏ lúc trắng.
Cố Trường Thanh nghe thấy vậy, lông mày nhíu lại, bàn tay nhẹ nhàng giơ ra, hướng về đôi đũa trên bàn với tới.
"Cố huynh đệ muốn cầm đũa sao!"
Triệu Tài Lương lúc này lấy ra một đôi đũa, đưa cho Cố Trường Thanh, đồng thời kín đáo nháy mắt.
Hắn biết rõ tính tình Cố Trường Thanh.
Sáng nay gặp Sở Thiên Thăng, Cố Trường Thanh dám trực tiếp giết người.
Hiện tại, cũng dám.
Triệu Tài Lương ra hiệu cho Cố Trường Thanh đừng nóng vội, mới quay người nhìn Quan Lương Hạo, vừa định mở miệng thì đột nhiên, phía sau bọn họ, một giọng nói thanh thúy vang lên.
"Mấy vị, làm ơn nhường đường một chút..."
Chỉ thấy Tiểu Nhuế bưng một bát canh nóng, đứng phía sau Quan Lương Hạo, mặt hơi ửng đỏ, có chút áy náy nói.
Mấy người phía sau Quan Lương Hạo tránh ra, khi Tiểu Nhuế đi đến cạnh Quan Lương Hạo thì Quan Lương Hạo đột nhiên giơ tay tát một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận