Thái Cổ Đệ Nhất Thần

Chương 21: Thế nào không có tiếng rồi?

Chương 21: Sao lại im re rồi? Hư Văn Tuyên thực sự là đã nói, Cố Trường Thanh chỉ cần đem Diễm Hàn Quyết tu luyện đến tầng nhập môn, liền có thể cùng Hư Diệu Linh tiến hành thử nghiệm song tu. Nhưng… mới chỉ vừa qua một ngày thôi mà! “Cố Trường Thanh!” Hư Văn Tuyên quát: “Ta nhận ngươi làm đồ đệ là vì nhìn trúng tâm tính và thiên phú của ngươi, nhưng mà ngươi… Sao lại thích làm trò lớn như thế?” Ơ cái gì thế? Sao ta lại thích làm trò lớn rồi? Cố Trường Thanh ngơ ngác. Hư Văn Tuyên nghiêm túc nói: “Diễm Hàn Quyết, cho dù là người có thiên phú dị bẩm nhất trong Thái Hư Tông ta, ghi chép cao nhất cũng phải mất bảy ngày mới nhập môn, mới qua có một ngày mà ngươi đã đạt đến tầng nhập môn rồi ư?” “Đúng vậy mà…” Cố Trường Thanh mặt tỉnh bơ nói. Không chỉ là nhập môn, nói đúng ra là đã đạt đến cảnh giới tiểu thành! “Đúng cái đầu ngươi ấy!” Hư Văn Tuyên giận đến râu ria dựng ngược lên nói: “Ta chưa từng nghe nói qua…” Hư Văn Tuyên nói được một nửa, Cố Trường Thanh đột nhiên giơ tay, nắm chặt bàn tay, sau đó tụ tập linh khí thuộc tính viêm, vung ngang một quyền về phía vách đá bên cạnh. Cú đấm biến thành một đạo ánh sáng đỏ rực, thoắt một cái đã tới, phía sau bốn đạo quyền ảnh hư ảo cùng lúc xuất hiện. Rầm... Mặt ngoài vách đá nổ tung, từng mảng đá vụn rơi xuống. Hư Văn Tuyên đang nói dở liền dừng lại, rồi lại nói tiếp: “Ta chưa từng nghe qua... Ngươi như thế... Thiên tài!” Hư Diệu Linh ở một bên đã kinh ngạc đến mức miệng chữ O. Ông nội nói không sai, thiên tài lợi hại nhất của Thái Hư Tông trước đây cũng phải mất bảy ngày mới nhập môn, còn nàng lúc trước phải mất trọn một tháng mới nhập môn, thật ra đã rất xuất sắc rồi. Vậy mà Cố Trường Thanh… Một ngày? Đây là thiên phú cường đại cỡ nào! Thấy hai ông cháu kinh ngạc, Cố Trường Thanh ho khẽ một tiếng nói: “Ta… đúng là đã tu xong rồi…” Mẹ nó! Cái này đâu chỉ là tu xong rồi! Một quyền tung ra, bốn đạo hư ảnh chồng lên, tăng phúc gấp bốn lần, thông thường chỉ khi đạt đến cảnh giới đại thành mới được tăng phúc gấp ba lần, vậy mà Cố Trường Thanh đây là trực tiếp nhảy qua nhập môn, tiểu thành, đi thẳng đến cảnh giới đại thành rồi ư? Quan trọng nhất là… chỉ có một ngày thôi đó! Hư Văn Tuyên lúc này chỉ cảm thấy mình nhặt được bảo! “Ngươi hãy thi triển Băng Diễm Linh Chưởng và Diễm Hàn trảm một lần ta xem!” Hư Văn Tuyên lập tức nghiêm mặt, trịnh trọng nói. Cố Trường Thanh liền vỗ tay một cái, ngọn lửa đỏ rực bùng lên, một chưởng tung ra, bốn đạo chưởng ấn hư ảnh chồng lên nhau. Rút trường kiếm, Cố Trường Thanh một kiếm chém xuống, Diễm Hàn trảm tạo thành một đạo kiếm khí màu đỏ, đồng dạng có bốn đạo kiếm ảnh đi cùng. Đúng là đã tu thành, hơn nữa còn mạnh hơn cả tầng đại thành! “Tốt tốt tốt!” Hư Văn Tuyên vuốt râu cười, vui vẻ không thôi nói: “Nếu đã vậy, tiếp theo ngươi và Diệu Linh sẽ tiến hành lần song tu đầu tiên!” “Vâng!” Hư Văn Tuyên lập tức nói: “Suối linh này vừa hay rất thích hợp cho hai ngươi, hai người trước tiên hãy cởi hết y phục ra, sau đó xuống hồ nước này.” Nghe vậy, Cố Trường Thanh giật mình. Song tu mà ngài nói, không phải là kiểu ta nghĩ đấy chứ? Nếu không thì vì sao còn phải cởi quần áo ra làm gì! Chẳng bao lâu, Cố Trường Thanh đi sang một bên, cởi hết quần áo rồi bước xuống hồ. Suối linh trôi xuống tụ lại trên mặt hồ, sương mù lượn lờ, Cố Trường Thanh đứng trong hồ, im lặng chờ đợi. Một lát sau, hắn mới mờ mờ nhìn thấy thân ảnh của Hư Diệu Linh. Hư Văn Tuyên lúc này đứng giữa hai người, cách bờ không xa, vừa vặn có thể lờ mờ thấy được phần đầu của hai người. Hư Văn Tuyên thành thật nói: “Ta bảo hai người song tu, là để hai người hấp thu linh khí của đối phương, trước hết thích ứng linh khí của nhau, sau đó cùng vận chuyển Diễm Hàn Quyết, dẫn linh khí trong cơ thể chạy về phía linh khí của đối phương...” Hư Văn Tuyên nói rất chân thành, Cố Trường Thanh và Hư Diệu Linh cũng chăm chú lắng nghe. “Được rồi, bắt đầu thôi!” Sau khi giảng giải xong, Hư Văn Tuyên nghiêm mặt nói: “Hãy đi về phía nhau, ngồi đối diện nhau, hai lòng bàn tay tiếp xúc nhau, thử làm theo những gì ta vừa nói!” “Vâng.” Cố Trường Thanh nói, hướng phía trước đi, chỉ là, càng đến gần Hư Diệu Linh, dù sương mù trên hồ có lượn lờ thì Cố Trường Thanh vẫn có thể nhìn thấy được một vài cảnh tượng. Ví như… khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng của Hư Diệu Linh, đôi vai tinh tế, chiếc cổ trắng ngần và cả… Còn Hư Diệu Linh lúc này nhìn Cố Trường Thanh, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng, trong lòng vô cùng xấu hổ. Nàng có thể thấy gương mặt của Cố Trường Thanh, cả bả vai và ngực, Cố Trường Thanh chắc hẳn cũng nhìn thấy nàng rồi? Nghĩ như vậy, Hư Diệu Linh chỉ thấy càng thêm thẹn thùng. Đây là lần đầu tiên, trước mặt một thiếu niên cùng tuổi, lại có thể ‘thẳng thắn’ đối diện như thế này. Nhưng mà chuyện đã đến nước này rồi, cũng chẳng còn cách nào khác! “Sao lại không thấy tiếng động gì rồi?” Hư Văn Tuyên ở trên bờ, không dám đến quá gần, nhẹ giọng nói: “Thằng nhãi ranh, dám có ý đồ xấu, ta đánh chết ngươi!” “Sư phụ, ta có vị hôn thê rồi!” Cố Trường Thanh bĩu môi trả lời: “Hơn nữa vị hôn thê của ta rất xinh đẹp...” Dù nói vậy, nhưng thấy Hư Diệu Linh xinh đẹp rung động lòng người ở ngay trước mắt, cơ thể Cố Trường Thanh vẫn có chút xao động. Dù gì hắn cũng mới mười lăm tuổi, là một thiếu niên hừng hực khí huyết, mới bắt đầu biết yêu, không có chút phản ứng mới là lạ! Hư Văn Tuyên lập tức nói: “Đi đi, bớt lải nhải, bắt đầu đi!” Thế là hai người ngồi xếp bằng, hồ nước linh trì bao phủ đến vị trí ngực, Cố Trường Thanh đưa hai tay ra, chờ một lúc lâu mới thấy Hư Diệu Linh chậm rãi đưa ra đôi tay ngọc ngà. Bốn tay chạm vào nhau, Cố Trường Thanh ngay lập tức cảm nhận được một cảm xúc dịu dàng ấm áp. Thanh âm của Hư Văn Tuyên vang lên nói: “Trước hết tự mình dẫn động Diễm Hàn Quyết, Cố Trường Thanh, con dùng linh khí thuộc tính viêm trong cơ thể thúc đẩy, Diệu Linh, con dùng linh khí thuộc tính hàn trong cơ thể thúc đẩy, thử vận chuyển về phía đối phương...” Hư Văn Tuyên trên bờ từng bước một chỉ đạo. Trong nước, Cố Trường Thanh và Hư Diệu Linh cũng nhanh chóng thu liễm tâm tư khác thường, bắt đầu làm theo từng bước… Ban đầu dung hợp không được thuận lợi, linh khí mà hai người tự vận chuyển không cân bằng, hơn nữa… viêm và hàn, như nước với lửa, là lực lượng tương khắc, muốn nắm giữ tiêu chuẩn tốt lại càng khó! Nhưng theo thời gian trôi qua, sự ăn ý giữa hai người ngày càng mạnh hơn. Cứ như vậy ba ngày trôi qua, Cố Trường Thanh và Hư Diệu Linh cuối cùng có thể khống chế được linh khí trong cơ thể ổn định trao đổi. Sau đó, điều mà hai người cần phải đối mặt là dung hợp linh khí của đối phương truyền đến. Cố Trường Thanh cần phải dung hợp hàn linh khí với viêm linh khí của bản thân. Còn Hư Diệu Linh thì cần phải dung hợp viêm linh khí với hàn linh khí của bản thân. Điều này đối với cả hai người mà nói, đều không phải chuyện dễ. Chớp mắt, lại ba ngày trôi qua. Cố Trường Thanh sau khi liên tục thử nghiệm đã có thể khiến cho linh khí thuộc tính viêm và hàn trong cơ thể duy trì được trạng thái cân bằng, nhưng vẫn cần thời gian để thuần thục khống chế. Thoáng chốc lại qua hai ngày, Hư Diệu Linh cũng đã làm được có thể khống chế linh khí thuộc tính hàn và viêm trong cơ thể duy trì trạng thái cân bằng. Hư Văn Tuyên chờ đợi tám ngày lại lần nữa chỉ đạo hai người, nói: “Hiện giờ hai con đều có thể khống chế linh khí hàn và linh khí viêm trong cơ thể duy trì trạng thái cân bằng, tiếp theo, hãy thử đồng thời vận chuyển Diễm Hàn Quyết, để hai loại linh khí trong cơ thể các con tuần hoàn lưu chuyển.” “Như vậy, tử cổ sẽ không ngừng thôn phệ hàn linh khí trong cơ thể Diệu Linh, rồi lưu chuyển trong cơ thể hai con, hai con có thể từng bước tiêu hóa, để lớn mạnh hàn linh khí, mà vì các con đã có thể cân bằng hai loại linh khí viêm và hàn.” “Vì vậy, đến khi dư thừa hàn linh khí sẽ chuyển hóa thành viêm linh khí trong quá trình vận chuyển Diễm Hàn Quyết, cứ như vậy, tốc độ tu hành Diễm Hàn Quyết của hai con sẽ nhanh hơn người khác rất nhiều!” Đây mới là mấu chốt của việc song tu mà Hư Văn Tuyên nói! “Tiếp theo, thử một lần!” Hư Văn Tuyên âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Thiên phú của cháu gái không kém, tốt là Cố Trường Thanh có thiên phú còn cao hơn, nếu không, sẽ không phải là tám ngày mà có thể nửa tháng, một tháng, hai người chưa chắc có thể thành công. Hơn nữa, muốn đạt được đến bước này, cũng phải cần hai người tâm ý tương thông. Nghĩ như thế, Cố Trường Thanh lại rất xứng đôi với cháu gái mình, thằng nhóc này thiên phú cũng không tệ... Không được không được! Thằng nhóc này có vị hôn thê rồi, không thể nào để cho cháu gái của mình làm bé, cùng những cô gái khác chung chồng được! Cố Trường Thanh và Hư Diệu Linh lúc này cũng không biết trong đầu Hư Văn Tuyên lại đang nghĩ cái gì, hai người toàn lực vận chuyển linh khí theo phương pháp tu luyện trong Diễm Hàn Quyết để tiến hành tu hành. Rất nhanh, âm minh hàn khí trong cơ thể Hư Diệu Linh không ngừng bị hấp thu, dung hợp vào linh khí, hóa thành hàn linh khí băng lạnh, sau đó đi theo chăn cổ thôn phệ, qua mẫu cổ ngưng tụ trong cơ thể Cố Trường Thanh, và sau đó, hai người cùng nhau chuyển hóa hàn linh khí kia… Thời gian dần trôi qua. Hai ngày sau. Trong cơ thể Hư Diệu Linh, một luồng khí tức hoàn toàn khác biệt phóng thích ra, hai luồng khí màu đỏ rực và xanh lam không ngừng chuyển hóa giữa linh khí viêm và hàn trong cơ thể nàng hội tụ lại thành một dòng chảy lớn, sau khi lưu chuyển một chu thiên trong toàn thân, lại sinh sôi không ngừng. “Dưỡng Khí cảnh!” Hư Văn Tuyên mắt thấy cháu gái mình lại đột phá trong khoảng thời gian này, trên mặt Hư Văn Tuyên nở ra một nụ cười tươi như hoa cúc. Lần này, tuy có khó khăn trắc trở khi mẫu cổ bị Cố Trường Thanh dung hợp, nhưng tốt ở chỗ, hàn độc tai họa ngầm trong cơ thể cháu gái cuối cùng cũng đã được giải quyết, hơn nữa còn đột phá đến Dưỡng Khí cảnh sơ kỳ! Mười sáu tuổi Dưỡng Khí cảnh sơ kỳ, tuy không sánh bằng Cố Trường Thanh lúc trước, nhưng trong Thương Châu cũng đã là rất hiếm thấy. Đúng lúc này. Một tiếng vù vù lại lần nữa vang lên. Cố Trường Thanh ở bên kia, một luồng khí tức cường hoành, cũng nổi lên sóng gió cuồn cuộn trong lúc này. “Thằng nhóc này…” Hư Văn Tuyên nhìn với ánh mắt biểu lộ một sự đặc sắc đến cực độ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận