Thái Cổ Đệ Nhất Thần

Chương 341: Ngươi không biết rõ?

Chương 341: Ngươi không biết rõ?
Theo tiếng oanh minh vang lên, chỉ thấy phía trước khói bụi cuồn cuộn, từ xa có thể thấy mấy bóng người đang chém giết.
Phía trước nhất là một nam một nữ, phía sau có sáu người đuổi theo hai người kia. Lúc này, hướng đào tẩu của hai người đúng ngay vị trí của ba người Cố Trường Thanh.
Tiếng nổ long trời lở đất không ngừng vang lên, một nam một nữ vừa đánh vừa lui, cát vàng xung quanh dưới sóng linh khí cường đại, nổ tung oanh liệt.
Rất nhanh, khoảng cách hai người với Cố Trường Thanh ba người không quá mười trượng. Lúc này, hai người kia cũng phát hiện ra Cố Trường Thanh ba người.
Người nam bên trái, thân hình cao lớn, trông hơn hai mươi tuổi, dáng vẻ đường hoàng. Người nữ bên phải, dáng người yểu điệu, một thân váy dài màu xanh biếc, chỉ là ngực dính vết máu.
Cù Yến Quân nhìn về phía hai người, lại ngẩn người.
"Thân Đồ Diễn!"
"Diệp Vân Hà!"
Cù Yến Quân thốt lên.
"Ngươi quen bọn họ?"
"Thân Đồ Diễn là con cháu Thân Đồ gia, còn Diệp Vân Hà là người trong lòng của hắn, hai người thường xuyên đi cùng nhau trong học viện."
Lúc này, Thân Đồ Diễn và Diệp Vân Hà cũng nhìn rõ ba người phía trước.
"Cù Yến Quân!"
Thân Đồ Diễn nhìn thấy Cù Yến Quân, liền gọi: "Cứu ta một mạng!"
Cù Yến Quân rất muốn nói: Tốt, ta tới đây! Có điều nàng bây giờ, thương thế mới hồi phục chút ít, vẫn kém xa so với Thân Đồ Diễn Nguyên Phủ cảnh lục trọng. Nhưng vẫn muốn giúp! Biết giúp thế nào đây!
Thấy Cù Yến Quân bất động, Thân Đồ Diễn lại nói: "Ngươi tới linh quật này, là vì tìm cách tấn thăng Nguyên Đan, ta ở trong hoàng sa đại địa, tìm được một ốc đảo, nơi đó có thứ ngươi muốn!"
Nghe vậy, Cù Yến Quân tim đập mạnh, không khỏi nhìn sang Cố Trường Thanh, nói: "Cố sư đệ, cứu hắn đi, dù gì mọi người đều là đệ tử học viện, mà lại, ốc đảo hắn nói, chưa chắc không có Liệt Dương Hoa đâu!"
Nghe những lời này, Cố Trường Thanh hơi nhíu mày.
Ngay lúc này, sáu người phía sau truy sát cũng xông đến, sát khí ngút trời.
Sáu người này trông đều tầm ba bốn mươi tuổi, tay cầm đao kiếm thương kích, toàn thân sát khí quanh quẩn.
"Các ngươi là ai?"
Lúc này Cù Yến Quân bước lên, quát: "Mấy người chúng ta là đệ tử Thanh Diệp học viện, các ngươi có biết giết đệ tử Thanh Diệp học viện sẽ bị học viện trả thù?"
Vừa nói xong, kẻ cầm đầu trong sáu người, một nam tử có vết sẹo trên mặt cười nhạo nói: "Giết hết các ngươi, Thanh Diệp học viện sẽ không biết, chẳng phải được sao?"
Vừa dứt lời, nam tử dẫn đầu vung tay, sáu người lập tức xông lên.
Lần này, không ra tay không được!
Thân Đồ Diễn như gặp đại địch, che chở người yêu phía sau.
Cù Yến Quân cũng cẩn thận cảnh giác.
Bùi Chu Hành thì nhíu mày, âm thầm lùi lại một bước.
Chỉ có Cố Trường Thanh, một bước xông ra, tay nắm chặt.
Ngũ Hổ Huyền Quyền thuật.
Hắc Hổ Quyền.
Một quyền oanh kích, kình lực đáng sợ bắn ra, trực tiếp đánh thẳng vào nam tử dẫn đầu.
"Hừ, Nguyên Phủ tam trọng mà thôi..."
Nam tử dẫn đầu hừ lạnh một tiếng, tay nắm chặt, trường đao chém thẳng xuống.
Oanh…
Tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra, hơi thở đáng sợ bắn ra, cát vàng xung quanh càng thêm sôi trào nổ tung.
Ngay lập tức.
Thân ảnh nam tử dẫn đầu lùi lại, ngã vào cát vàng, giãy dụa không thôi.
"Ừm?"
Cố Trường Thanh thu quyền, nhìn về phía trước, ánh mắt khẽ giật mình.
Người này cũng là Nguyên Phủ cảnh thất trọng, nhưng tại sao... yếu như vậy?
Chỉ một chớp mắt, Cố Trường Thanh đã phản ứng lại.
Mình quả thật dùng bốn quyền mới đánh chết Linh Thu Ý ở Nguyên Phủ cảnh thất trọng. Nhưng Linh Thu Ý là người đứng thứ 60 trong Nguyên Phủ bảng, ở Nguyên Phủ cảnh thất trọng mà nói, trên Thanh Huyền đại địa cũng là hàng đầu.
Mà người Nguyên Phủ cảnh thất trọng trước mặt, chỉ có thể nói là bình thường.
Nam tử dẫn đầu bị Cố Trường Thanh một quyền đánh hộc máu, năm người khác cũng dừng chân, không dám tùy tiện xông lên giết.
"Đụng phải kẻ khó chơi!"
Nam tử dẫn đầu đứng dậy, nhổ một búng máu, nói ngay: "Rút!"
Nghe vậy, Cố Trường Thanh không nói hai lời, thi triển Súc Địa Linh Bộ, trực tiếp xông lên giết.
"Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, sao có thể đơn giản như vậy?"
Vừa quát xong, Cố Trường Thanh đã đến trước mặt một người, đấm một quyền.
Bành...
Huyết nhục nổ tung, người kia thậm chí còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết đã chết không thể chết lại.
Cố Trường Thanh không dừng lại, bàn tay nắm chặt, linh khí trong lòng bàn tay tuôn trào, lại đấm thêm một quyền.
Một tiếng nổ nối tiếp nhau vang vọng, chỉ trong thời gian một chén trà, hai vị Nguyên Phủ cảnh thất trọng, bốn vị Nguyên Phủ cảnh lục trọng đều bỏ mạng.
Cát vàng rất nhanh nuốt trọn số máu tươi chảy ra, sáu cỗ thi thể nằm đó trông thê thảm không nỡ nhìn.
Cố Trường Thanh lột sạch nhẫn trữ vật, túi trữ vật trên người sáu người, chỉ gom được bốn mươi vạn linh thạch, trong lòng có chút thất vọng.
Quá ít.
Còn linh quyết, linh khí, linh đan các loại trên người sáu người, thì giá trị không lớn.
Khi Cố Trường Thanh quay người trở lại, Thân Đồ Cốc đang nâng Diệp Vân Hà, nhìn thiếu niên này, nhất thời không biết nói gì.
"Không cần chữa thương cho nàng sao?" Cố Trường Thanh chỉ Diệp Vân Hà một bên nói.
"Cần, cần..."
Thân Đồ Cốc vội nâng Diệp Vân Hà đến một bên thụ lâm ngồi xuống, lấy linh đan dược dịch các loại ra, chữa thương cho nàng.
Cù Yến Quân nhìn Thân Đồ Diễn, cười nói: "Vị này là Cố Trường Thanh Cố sư đệ, học sinh mới năm nay, vị kia là Bùi Chu Hành Bùi sư đệ!"
Sau đó, Cù Yến Quân nhìn sang Cố Trường Thanh, giới thiệu: "Thân Đồ Diễn, Diệp Vân Hà, hiện giờ đều là đệ tử trên Nguyên Phủ bảng."
Cố Trường Thanh chỉ nhìn Thân Đồ Diễn, tùy ý gật đầu.
Thân Đồ Diễn lại kinh ngạc nói: "Ngươi là Cố Trường Thanh? Cố Trường Thanh ở Thương Châu?"
"Là ta..."
Nhìn biểu tình có chút khác thường của Thân Đồ Diễn, Cù Yến Quân không khỏi nói: "Thân Đồ Diễn, ta biết Cố sư đệ ở Nguyên Phủ cảnh tam trọng có thể trảm Nguyên Phủ cảnh thất trọng rất khoa trương, nhưng ngươi cũng không cần kinh ngạc tới vậy chứ?"
"Cù Yến Quân, ngươi không biết rõ?"
"Biết cái gì?"
Diệp Vân Hà đang ngồi dưới đất, sắc mặt trắng bệch, giọng nói ôn nhu: "Hắn là vị hôn phu của Khương Nguyệt Bạch, hiện nay trong học viện, ai cũng biết, không ai không hay!"
"A?"
Cù Yến Quân lúc này nhìn Cố Trường Thanh, ánh mắt vô cùng kỳ lạ.
Cố Trường Thanh... Xét về tướng mạo thì đúng là có chút soái khí tuấn dật, còn thiên phú... Ừm, chưa đến mười sáu tuổi đã ở Nguyên Phủ cảnh tam trọng, rất mạnh.
Nhưng... Sao hắn lại có thể là vị hôn phu của Khương Nguyệt Bạch?
Cù Yến Quân đương nhiên biết rõ Khương Nguyệt Bạch.
Trước kia.
Nàng là đệ tử thượng viện, Khương Nguyệt Bạch chỉ là đệ tử hạ viện.
Sau đó.
Nàng là đệ tử thượng viện, Khương Nguyệt Bạch cũng là đệ tử thượng viện.
Hiện giờ.
Nàng vẫn là đệ tử thượng viện, còn Khương Nguyệt Bạch đã là đệ tử nội viện.
Đối với thiên chi kiêu nữ này, dù cực ít khi lộ diện ở Thanh Diệp học viện, nhưng những truyền thuyết liên quan đến nàng ở Thanh Diệp học viện vẫn chưa từng dừng lại.
Cù Yến Quân mất một hồi lâu mới tiếp thu được tin tức này.
Nhưng lúc này, khi nhìn Cố Trường Thanh, nàng vẫn luôn cố tìm một vài ưu điểm khác trên người Cố Trường Thanh...
Sau khi Thân Đồ Diễn chữa trị vết thương cho Diệp Vân Hà xong, Cù Yến Quân liền hỏi: "Thân Đồ Diễn, nói đi, đã xảy ra chuyện gì?"
Nghe vậy, Thân Đồ Diễn nói: "Ta và Vân Hà đến nơi này lịch luyện, tiến vào sa mạc thì gặp ảo ảnh, kết quả tìm đến một ốc đảo."
"Có điều, sau khi hai người chúng ta vào ốc đảo, thì gặp một đám cát vĩ hiết thú tam giai, bọn chúng chặn đường, không còn cách nào, chúng ta chỉ có thể rời đi."
"Kết quả liền bị mấy người kia để ý, muốn giết người cướp của, may mà gặp được các ngươi!"
Nghe vậy, Cù Yến Quân bất mãn nói: "Vậy có nghĩa là, các ngươi cũng không vào được trong ốc đảo? Cũng không có gặp linh bảo gì, lừa ta?"
Thấy vẻ mặt không vui của Cù Yến Quân, Thân Đồ Diễn liền nói: "Không phải, chúng ta vừa vào khu vực ốc đảo, thì bị đám cát vĩ hiết thú kia bức ra, nhưng ở một ao nước gần ốc đảo, có phát hiện một gốc Ngọc Diệp Thiên Linh Hoa sáu cánh!"
"Ngọc Diệp Thiên Linh Hoa?"
Cù Yến Quân lập tức nhíu mày, cố gắng kiềm chế niềm vui trong lòng.
Ngọc Diệp Thiên Linh Hoa, là một loại thiên địa linh thực hiếm có.
Loài hoa này từ khi nảy mầm từ hạt giống phải mất trăm năm mới nảy được, khi có ba cánh lá phải mất thêm một trăm năm nữa.
Nảy sáu cánh lá cần mất ba trăm năm.
Còn nảy chín cánh lá thì cần đến chín trăm năm.
Những cánh hoa của loại linh hoa này đều có tử hoa bám vào, gọi là Ngọc Linh Tử!
Ngọc Linh Tử đối với võ giả Nguyên Phủ cảnh có tác dụng tăng cường tinh thần cực mạnh, đặc biệt là với người như Cù Yến Quân ở Nguyên Phủ cảnh cửu trọng, đang muốn ngưng tụ Nguyên Đan.
Ngọc Linh Tử có thể xúc tiến chín đạo Nguyên Phủ trong cơ thể, ngưng tụ làm một, hội tụ thành đan.
"Dẫn đường!"
Cù Yến Quân cố nén kích động, giọng nói cố bình tĩnh: "Đi tìm Ngọc Diệp Thiên Linh Hoa!"
"Chờ một chút!"
Đúng lúc này, Cố Trường Thanh, người nãy giờ không hề lên tiếng, bỗng lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận