Ta Thật Không Muốn Nói Yêu Đương
Chương 28: Ngàn vạn lợi khí không ai qua được xé rách vết thương
Chương 28: Ngàn vạn lợi khí không bằng xé rách vết thương
Việc đầu tiên Thu Viễn làm khi về ký túc xá là đun nước nóng để tắm, thay toàn bộ quần áo trên người.
Uông Hành và Triệu Hán Uy đều không có ở ký túc xá, ba huynh đệ còn lại trong phòng thì đang chơi game online. Thu Viễn chào hỏi bọn họ một tiếng rồi không trao đổi gì thêm.
Ba vị huynh đệ này không cùng lớp với Thu Viễn, cho nên bình thường giao lưu chỉ giới hạn ở việc lập đội chơi game, hẹn nhau đi nhà ăn ăn cơm, những mối quan hệ bạn bè bình thường.
Quan hệ giữa Triệu Hán Uy và Uông Hành có chút giống đồng bọn, Thu Viễn biết Triệu Hán Uy thời gian này không về trường học là vì đang làm thêm.
Hắn có hai công việc làm người mẫu ảnh bán thời gian, đây là công việc vừa cao cấp lại kiếm ra tiền trong giới sinh viên làm thêm. Hắn dựa vào hai công việc này mà có thể sống một cuộc sống xa hoa trong quãng đời sinh viên.
Nhưng Triệu Hán Uy ngày thường, ngoại trừ tặng nữ sinh một vài món quà nhỏ, thì trong phong cách sống cũng rất tiết kiệm. Nguyên nhân cụ thể là cha hắn đang nằm viện vì bệnh nặng, có lẽ một phần tiền chữa bệnh hắn cũng phải gánh vác.
Về phần Uông Hành đi đâu, Thu Viễn thật sự lười đoán. Sau khi tắm xong sấy khô tóc, Thu Viễn mở quyển sổ ghi chép có chút lỗi thời của mình ra xem tin tức trong nhóm lớp 217.
Chủ đề thảo luận của nhóm lớp 217 đã từ việc Vãn Hương muội tử đi đâu, biến thành các loại tin bát quái về lễ kỷ niệm 60 năm thành lập trường.
Thu Viễn tính toán thời gian, còn một tuần nữa là đến lễ kỷ niệm 60 năm thành lập trường, buổi diễn tập tiết mục cho lễ kỷ niệm diễn ra vào ngày mai.
Cho nên danh sách tiết mục của lễ kỷ niệm 60 năm thành lập trường đã được công bố trên diễn đàn nội bộ của trường, không chỉ có danh sách tiết mục, mà còn bao gồm cả những sinh viên được mời tham gia lễ kỷ niệm lần này, hay còn có thể gọi là khách quý.
Trong số những khách quý này, người lớn tuổi nhất, cũng là người quen thuộc nhất với giới trẻ là một ca sĩ tên Trương Úc.
Thu Viễn lên mạng tra xét về Trương Úc này, phát hiện là một ca sĩ thực lực đã sớm thành danh, có thể xếp vào Top 10 siêu cấp đại ca trong giới âm nhạc Hoa ngữ.
Cho nên tin tức Trương Úc sẽ đến dự lễ kỷ niệm 60 năm thành lập trường Đại học Nghệ thuật Giang Thành vừa được công bố, tất cả các nhóm lớp trong trường đều triệt để bùng nổ, độ thảo luận trên Weibo cũng rất cao.
Nhóm lớp 217 đương nhiên cũng bùng nổ, Thu Viễn thấy các bạn nữ trong lớp mình nhắn tin, ba câu không rời Trương Úc.
'Trương Úc lão sư lần này tới khẳng định là muốn lên đài ca hát! Lần trước vé vào cửa buổi hòa nhạc Hồng Quán của anh ấy ta bỏ ra một hai vạn mà không mua được, hiện tại kỷ niệm ngày thành lập trường lại có thể miễn phí nghe Trương Úc lão sư hát! Giang Đại ngưu bức!'
Muội tử nhắn tin kích động nhất trong nhóm lớp là Lý Hân Hân mà Thu Viễn trước đó từng nhắc đến với Lâm Vãn Hương, trong ấn tượng của Thu Viễn, nàng là một thiếu nữ theo đuổi thần tượng rất tiêu chuẩn.
'Ai chụp màn hình danh sách tiết mục đăng lại một chút, Trương Úc đại đại ở tiết mục thứ mấy?'
Trong nhóm lớp, các bạn nữ cũng không ít người tham gia náo nhiệt, có các nàng hỗ trợ, Thu Viễn cũng không cần phải vào diễn đàn nội bộ để tìm kiếm thông tin liên quan.
Lớp trưởng Thi Phương Chính trực tiếp đem ảnh chụp màn hình danh sách tiết mục của lễ kỷ niệm đăng lên nhóm.
Thu Viễn xem qua một lượt, các tiết mục biểu diễn đăng ký trong lễ kỷ niệm 60 năm thành lập trường tổng cộng có mười chín tiết mục, tất cả đều đến từ các học tỷ, học trưởng của khoa biểu diễn, khoa biên kịch, khoa vũ đạo, khoa nhạc cổ điển, một loạt các học viện âm nhạc và học viện hí kịch tự tổ chức.
Những tiết mục này khẳng định đã được nhân viên nhà trường sàng lọc qua nhiều tầng, Thu Viễn cũng không biết Triệu Hán Uy, một sinh viên khoa hội họa, làm thế nào dựa vào một cây đàn ghi-ta mà giành được một suất biểu diễn từ trong tay một đống sinh viên chuyên ngành âm nhạc.
Nhưng có lẽ đây là được hưởng sái từ Lâm Vãn Hương muội tử, cả lớp 217 đều được mời tham gia lễ kỷ niệm, sinh viên khoa hội họa không có tiết mục nào lên đài biểu diễn thì hình như không ổn.
Thế là nhân viên nhà trường liền chỉ định Triệu Hán Uy đi lên. . . chịu chết, làm bia đỡ đạn?
Thu Viễn không biết nên hình dung tình cảnh của Triệu Hán Uy trong lễ kỷ niệm như thế nào.
Tiết mục này là tạm thời làm, cho nên một số tên tiết mục còn chưa được xác định, giống như tiết mục của Triệu Hán Uy chỉ có tiêu đề "Ca khúc biểu diễn" rất không rõ ràng, có lẽ phải đến ngày mai khi tập luyện, tiêu đề này mới được đổi thành tên bài hát cụ thể.
Trên danh sách tiết mục không có tên Thu Viễn, có thể hát bài gì hay không là do Thu Viễn quyết định, mấu chốt là vị trí sắp xếp của "Ca khúc biểu diễn" là tiết mục cuối cùng lên sân khấu.
Thông thường, tiết mục cuối cùng chắc chắn là tiết mục quan trọng, nhưng đáng tiếc là tiết mục biểu diễn áp chót lần này không phải của sinh viên, mà là của vị ca sĩ nổi tiếng Trương Úc.
'Tiết mục biểu diễn của lớp chúng ta giống như thành pháo hôi, lúc đó là ai đi báo danh vậy?' một nam sinh trong lớp 217 cũng nhìn ra điểm kỳ quặc trong danh sách tiết mục này.
Vị minh tinh Trương Úc đã có vô số người hâm mộ, danh tiếng lên cao trong ngành giải trí, không nghi ngờ gì là tiêu điểm của tiêu điểm trong buổi biểu diễn kỷ niệm lần này.
Từ dáng vẻ bạo động của các nữ sinh trong nhóm lớp 217 có thể thấy được độ nổi tiếng của Trương Úc trong giới sinh viên phi thường cao.
Trương Úc là ca sĩ nam thực lực, độ nổi tiếng cao không có gì sai, nhưng hắn đến tham gia lễ kỷ niệm thành lập trường Giang Đại lần này, theo Thu Viễn thấy, cũng giống như đại lão max cấp mặc một thân thần trang đến đồ sát thôn Tân Thủ không khác biệt lắm.
Các tiết mục càng gần cuối danh sách sẽ càng bị "đồ" thảm, nếu là các tiết mục diễn tấu như độc tấu dương cầm, vĩ cầm độc tấu thì còn tốt.
Triệu Hán Uy đăng ký tiết mục ca khúc biểu diễn, đến lúc đó lên đài, nghĩ mà sợ, không phải là sẽ bị đám fan hâm mộ của Trương Úc ấn chết đuổi xuống đài, để các nàng sớm được gặp thần tượng âu yếm của mình sao?
'Pháo hôi cái gì? Các ngươi nam sinh chẳng lẽ lại muốn so với Trương Úc? Cái này làm sao so? Các ngươi cứ coi lần biểu diễn này là cơ hội rèn luyện bản thân không được sao?'
Người nói chuyện là Thi Phương Chính, làm lớp trưởng, trong tính cách của nàng hoàn mỹ thỏa mãn tất cả ấn tượng của Thu Viễn về lớp trưởng.
'Đúng vậy a đúng vậy a, lớp 217 chúng ta có tiết mục biểu diễn đã rất tốt rồi, mà lại các ngươi lên đài ít nhất phải hát xong một bài hoàn chỉnh chứ?'
Mấy vị fan hâm mộ đáng tin khác của Trương Úc trong nhóm lớp cũng phụ họa theo, chỉ tiếc các bạn nam không thèm để ý đến các nàng, rối rít đăng một vài biểu tượng gấu trúc đầu với ý nghĩa không rõ ràng.
Thu Viễn kỳ thật cũng có thể hiểu được suy nghĩ của các bạn nam, có lẽ trong mắt lớp trưởng, buổi biểu diễn kỷ niệm lần này là cơ hội rèn luyện bản thân, cũng giống như đi thực tập làm công không công.
Trong mắt đám nam sinh trong nhóm lớp, đây mẹ nó là cơ hội tuyệt hảo để thể hiện! Cơ hội thể hiện trước mặt tất cả các học tỷ học muội toàn trường!
Kết quả cơ hội thể hiện này, vì sự xuất hiện của Trương Úc mà biến thành nỗi phiền muộn bị coi như ngu ngốc.
Cái này đổi lại là ai cũng không thể chấp nhận được.
Thu Viễn đang xem thảo luận trong nhóm thì Triệu Hán Uy lúc này đẩy cửa ký túc xá đi vào.
"Lão Triệu, tin tức trong nhóm đã xem chưa?" Thu Viễn không quay đầu lại, trực tiếp hỏi Triệu Hán Uy, hiện tại lớp 217 còn không biết ai là người đại diện cho cả lớp lên đài biểu diễn.
"Xem rồi."
Triệu Hán Uy vừa làm xong công việc người mẫu ảnh trở về, keo xịt tóc trên đầu và lớp trang điểm nhã nhặn trên mặt vẫn chưa được tẩy rửa, con hàng này vừa đứng trước gương, Thu Viễn đại khái có thể hiểu được đẹp trai đến kinh thiên động địa là có ý gì.
"Thế nào... Cần ngày mai lúc diễn tập, hỏi trường học một chút xem có thể đổi thứ tự tiết mục không?" Thu Viễn cũng không sợ Trương Úc kia, dù sao nếu Thu Viễn hát dở thì cũng chỉ là biến thành trò cười mà thôi.
Nhưng Triệu Hán Uy thì khác, hắn rất coi trọng buổi biểu diễn này, nếu xếp ngay sau Trương Úc, buổi biểu diễn này không thể nghiền ép được phần trình diễn tiếp theo của Trương Úc, như vậy sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến đánh giá của người đại diện các minh tinh đối với Triệu Hán Uy.
"Không đổi, cứ vậy đi." Triệu Hán Uy nói.
"Ngươi là dự định tay không xé xác Trương Úc?" Cách nói này của Thu Viễn khiến Triệu Hán Uy bật cười, nhưng sau khi cười xong, vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc.
"Ta có quyết định này, Viễn tử, ngươi có tin ta và cái tên Trương Úc kia có thù không? Nếu như ta có thể trước mặt mọi người đánh hắn, cho dù có phải vào tù ta cũng phải đánh hắn đến tàn phế!"
Câu nói sau cùng của Triệu Hán Uy vang lên đầy mạnh mẽ, không có chút ý đùa giỡn nào.
Thu Viễn nhớ kỹ vị bạn cùng phòng này bình thường là một người rất lễ phép, ngay cả nói tục cũng rất ít, vậy mà người như vậy lại mạo hiểm nguy cơ phải vào tù mà muốn đánh tên Trương Úc kia?
"Tin, hôm nay ta gặp một số chuyện mà người dân đen như ta không thể gặp được, cho nên ngươi nói việc này ta cũng tin, nhưng cụ thể là thù gì thì ta không hỏi đến." Thu Viễn cũng biết Triệu Hán Uy không phải là người thích đùa giỡn, ít nhất hắn chỉ thích đùa với các muội tử.
"Vậy Viễn tử, ngươi có lòng tin tay không xé xác tên Trương Úc kia không?" Trong giọng nói của Triệu Hán Uy khi hỏi câu này ẩn chứa một chút chờ mong, "Ta rất muốn thấy bộ dạng mất hết mặt mũi của lão gia hỏa kia khi trên sân khấu, phát hiện mình hát còn không bằng một sinh viên đại học!"
"Ngươi đã nói vậy thì ta đương nhiên có lòng tin, nhất định phải có." Thu Viễn nói.
Nói đến đây, Thu Viễn liếc nhìn tin tức không ngừng nhấp nháy trong nhóm lớp 217, hiện tại nhóm lớp đã hoàn toàn bị một đám nữ sinh chờ mong đến bùng nổ chiếm lĩnh.
Các nhóm lớp khác của Đại học Nghệ thuật Giang Thành chỉ sợ cũng như vậy, vị tiểu thiên vương ca sĩ kia cứ như vậy giáng lâm xuống lễ kỷ niệm thành lập trường đại học, đây là chuyện bình thường các nàng nghĩ cũng không dám nghĩ tới, liền vào xem rồi hô Giang Đại ngưu bức, Trương Úc đại đại yêu ta các kiểu.
Max cấp đại lão đồ sát Tân Thủ thôn? Xin lỗi... ta có hack a.
Thu Viễn nhìn tin nhắn nhảy liên tục trong nhóm, đột nhiên rất muốn nhập vào một đoạn tiếng Anh, đó chính là...
WhosYourDaddy?
Việc đầu tiên Thu Viễn làm khi về ký túc xá là đun nước nóng để tắm, thay toàn bộ quần áo trên người.
Uông Hành và Triệu Hán Uy đều không có ở ký túc xá, ba huynh đệ còn lại trong phòng thì đang chơi game online. Thu Viễn chào hỏi bọn họ một tiếng rồi không trao đổi gì thêm.
Ba vị huynh đệ này không cùng lớp với Thu Viễn, cho nên bình thường giao lưu chỉ giới hạn ở việc lập đội chơi game, hẹn nhau đi nhà ăn ăn cơm, những mối quan hệ bạn bè bình thường.
Quan hệ giữa Triệu Hán Uy và Uông Hành có chút giống đồng bọn, Thu Viễn biết Triệu Hán Uy thời gian này không về trường học là vì đang làm thêm.
Hắn có hai công việc làm người mẫu ảnh bán thời gian, đây là công việc vừa cao cấp lại kiếm ra tiền trong giới sinh viên làm thêm. Hắn dựa vào hai công việc này mà có thể sống một cuộc sống xa hoa trong quãng đời sinh viên.
Nhưng Triệu Hán Uy ngày thường, ngoại trừ tặng nữ sinh một vài món quà nhỏ, thì trong phong cách sống cũng rất tiết kiệm. Nguyên nhân cụ thể là cha hắn đang nằm viện vì bệnh nặng, có lẽ một phần tiền chữa bệnh hắn cũng phải gánh vác.
Về phần Uông Hành đi đâu, Thu Viễn thật sự lười đoán. Sau khi tắm xong sấy khô tóc, Thu Viễn mở quyển sổ ghi chép có chút lỗi thời của mình ra xem tin tức trong nhóm lớp 217.
Chủ đề thảo luận của nhóm lớp 217 đã từ việc Vãn Hương muội tử đi đâu, biến thành các loại tin bát quái về lễ kỷ niệm 60 năm thành lập trường.
Thu Viễn tính toán thời gian, còn một tuần nữa là đến lễ kỷ niệm 60 năm thành lập trường, buổi diễn tập tiết mục cho lễ kỷ niệm diễn ra vào ngày mai.
Cho nên danh sách tiết mục của lễ kỷ niệm 60 năm thành lập trường đã được công bố trên diễn đàn nội bộ của trường, không chỉ có danh sách tiết mục, mà còn bao gồm cả những sinh viên được mời tham gia lễ kỷ niệm lần này, hay còn có thể gọi là khách quý.
Trong số những khách quý này, người lớn tuổi nhất, cũng là người quen thuộc nhất với giới trẻ là một ca sĩ tên Trương Úc.
Thu Viễn lên mạng tra xét về Trương Úc này, phát hiện là một ca sĩ thực lực đã sớm thành danh, có thể xếp vào Top 10 siêu cấp đại ca trong giới âm nhạc Hoa ngữ.
Cho nên tin tức Trương Úc sẽ đến dự lễ kỷ niệm 60 năm thành lập trường Đại học Nghệ thuật Giang Thành vừa được công bố, tất cả các nhóm lớp trong trường đều triệt để bùng nổ, độ thảo luận trên Weibo cũng rất cao.
Nhóm lớp 217 đương nhiên cũng bùng nổ, Thu Viễn thấy các bạn nữ trong lớp mình nhắn tin, ba câu không rời Trương Úc.
'Trương Úc lão sư lần này tới khẳng định là muốn lên đài ca hát! Lần trước vé vào cửa buổi hòa nhạc Hồng Quán của anh ấy ta bỏ ra một hai vạn mà không mua được, hiện tại kỷ niệm ngày thành lập trường lại có thể miễn phí nghe Trương Úc lão sư hát! Giang Đại ngưu bức!'
Muội tử nhắn tin kích động nhất trong nhóm lớp là Lý Hân Hân mà Thu Viễn trước đó từng nhắc đến với Lâm Vãn Hương, trong ấn tượng của Thu Viễn, nàng là một thiếu nữ theo đuổi thần tượng rất tiêu chuẩn.
'Ai chụp màn hình danh sách tiết mục đăng lại một chút, Trương Úc đại đại ở tiết mục thứ mấy?'
Trong nhóm lớp, các bạn nữ cũng không ít người tham gia náo nhiệt, có các nàng hỗ trợ, Thu Viễn cũng không cần phải vào diễn đàn nội bộ để tìm kiếm thông tin liên quan.
Lớp trưởng Thi Phương Chính trực tiếp đem ảnh chụp màn hình danh sách tiết mục của lễ kỷ niệm đăng lên nhóm.
Thu Viễn xem qua một lượt, các tiết mục biểu diễn đăng ký trong lễ kỷ niệm 60 năm thành lập trường tổng cộng có mười chín tiết mục, tất cả đều đến từ các học tỷ, học trưởng của khoa biểu diễn, khoa biên kịch, khoa vũ đạo, khoa nhạc cổ điển, một loạt các học viện âm nhạc và học viện hí kịch tự tổ chức.
Những tiết mục này khẳng định đã được nhân viên nhà trường sàng lọc qua nhiều tầng, Thu Viễn cũng không biết Triệu Hán Uy, một sinh viên khoa hội họa, làm thế nào dựa vào một cây đàn ghi-ta mà giành được một suất biểu diễn từ trong tay một đống sinh viên chuyên ngành âm nhạc.
Nhưng có lẽ đây là được hưởng sái từ Lâm Vãn Hương muội tử, cả lớp 217 đều được mời tham gia lễ kỷ niệm, sinh viên khoa hội họa không có tiết mục nào lên đài biểu diễn thì hình như không ổn.
Thế là nhân viên nhà trường liền chỉ định Triệu Hán Uy đi lên. . . chịu chết, làm bia đỡ đạn?
Thu Viễn không biết nên hình dung tình cảnh của Triệu Hán Uy trong lễ kỷ niệm như thế nào.
Tiết mục này là tạm thời làm, cho nên một số tên tiết mục còn chưa được xác định, giống như tiết mục của Triệu Hán Uy chỉ có tiêu đề "Ca khúc biểu diễn" rất không rõ ràng, có lẽ phải đến ngày mai khi tập luyện, tiêu đề này mới được đổi thành tên bài hát cụ thể.
Trên danh sách tiết mục không có tên Thu Viễn, có thể hát bài gì hay không là do Thu Viễn quyết định, mấu chốt là vị trí sắp xếp của "Ca khúc biểu diễn" là tiết mục cuối cùng lên sân khấu.
Thông thường, tiết mục cuối cùng chắc chắn là tiết mục quan trọng, nhưng đáng tiếc là tiết mục biểu diễn áp chót lần này không phải của sinh viên, mà là của vị ca sĩ nổi tiếng Trương Úc.
'Tiết mục biểu diễn của lớp chúng ta giống như thành pháo hôi, lúc đó là ai đi báo danh vậy?' một nam sinh trong lớp 217 cũng nhìn ra điểm kỳ quặc trong danh sách tiết mục này.
Vị minh tinh Trương Úc đã có vô số người hâm mộ, danh tiếng lên cao trong ngành giải trí, không nghi ngờ gì là tiêu điểm của tiêu điểm trong buổi biểu diễn kỷ niệm lần này.
Từ dáng vẻ bạo động của các nữ sinh trong nhóm lớp 217 có thể thấy được độ nổi tiếng của Trương Úc trong giới sinh viên phi thường cao.
Trương Úc là ca sĩ nam thực lực, độ nổi tiếng cao không có gì sai, nhưng hắn đến tham gia lễ kỷ niệm thành lập trường Giang Đại lần này, theo Thu Viễn thấy, cũng giống như đại lão max cấp mặc một thân thần trang đến đồ sát thôn Tân Thủ không khác biệt lắm.
Các tiết mục càng gần cuối danh sách sẽ càng bị "đồ" thảm, nếu là các tiết mục diễn tấu như độc tấu dương cầm, vĩ cầm độc tấu thì còn tốt.
Triệu Hán Uy đăng ký tiết mục ca khúc biểu diễn, đến lúc đó lên đài, nghĩ mà sợ, không phải là sẽ bị đám fan hâm mộ của Trương Úc ấn chết đuổi xuống đài, để các nàng sớm được gặp thần tượng âu yếm của mình sao?
'Pháo hôi cái gì? Các ngươi nam sinh chẳng lẽ lại muốn so với Trương Úc? Cái này làm sao so? Các ngươi cứ coi lần biểu diễn này là cơ hội rèn luyện bản thân không được sao?'
Người nói chuyện là Thi Phương Chính, làm lớp trưởng, trong tính cách của nàng hoàn mỹ thỏa mãn tất cả ấn tượng của Thu Viễn về lớp trưởng.
'Đúng vậy a đúng vậy a, lớp 217 chúng ta có tiết mục biểu diễn đã rất tốt rồi, mà lại các ngươi lên đài ít nhất phải hát xong một bài hoàn chỉnh chứ?'
Mấy vị fan hâm mộ đáng tin khác của Trương Úc trong nhóm lớp cũng phụ họa theo, chỉ tiếc các bạn nam không thèm để ý đến các nàng, rối rít đăng một vài biểu tượng gấu trúc đầu với ý nghĩa không rõ ràng.
Thu Viễn kỳ thật cũng có thể hiểu được suy nghĩ của các bạn nam, có lẽ trong mắt lớp trưởng, buổi biểu diễn kỷ niệm lần này là cơ hội rèn luyện bản thân, cũng giống như đi thực tập làm công không công.
Trong mắt đám nam sinh trong nhóm lớp, đây mẹ nó là cơ hội tuyệt hảo để thể hiện! Cơ hội thể hiện trước mặt tất cả các học tỷ học muội toàn trường!
Kết quả cơ hội thể hiện này, vì sự xuất hiện của Trương Úc mà biến thành nỗi phiền muộn bị coi như ngu ngốc.
Cái này đổi lại là ai cũng không thể chấp nhận được.
Thu Viễn đang xem thảo luận trong nhóm thì Triệu Hán Uy lúc này đẩy cửa ký túc xá đi vào.
"Lão Triệu, tin tức trong nhóm đã xem chưa?" Thu Viễn không quay đầu lại, trực tiếp hỏi Triệu Hán Uy, hiện tại lớp 217 còn không biết ai là người đại diện cho cả lớp lên đài biểu diễn.
"Xem rồi."
Triệu Hán Uy vừa làm xong công việc người mẫu ảnh trở về, keo xịt tóc trên đầu và lớp trang điểm nhã nhặn trên mặt vẫn chưa được tẩy rửa, con hàng này vừa đứng trước gương, Thu Viễn đại khái có thể hiểu được đẹp trai đến kinh thiên động địa là có ý gì.
"Thế nào... Cần ngày mai lúc diễn tập, hỏi trường học một chút xem có thể đổi thứ tự tiết mục không?" Thu Viễn cũng không sợ Trương Úc kia, dù sao nếu Thu Viễn hát dở thì cũng chỉ là biến thành trò cười mà thôi.
Nhưng Triệu Hán Uy thì khác, hắn rất coi trọng buổi biểu diễn này, nếu xếp ngay sau Trương Úc, buổi biểu diễn này không thể nghiền ép được phần trình diễn tiếp theo của Trương Úc, như vậy sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến đánh giá của người đại diện các minh tinh đối với Triệu Hán Uy.
"Không đổi, cứ vậy đi." Triệu Hán Uy nói.
"Ngươi là dự định tay không xé xác Trương Úc?" Cách nói này của Thu Viễn khiến Triệu Hán Uy bật cười, nhưng sau khi cười xong, vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc.
"Ta có quyết định này, Viễn tử, ngươi có tin ta và cái tên Trương Úc kia có thù không? Nếu như ta có thể trước mặt mọi người đánh hắn, cho dù có phải vào tù ta cũng phải đánh hắn đến tàn phế!"
Câu nói sau cùng của Triệu Hán Uy vang lên đầy mạnh mẽ, không có chút ý đùa giỡn nào.
Thu Viễn nhớ kỹ vị bạn cùng phòng này bình thường là một người rất lễ phép, ngay cả nói tục cũng rất ít, vậy mà người như vậy lại mạo hiểm nguy cơ phải vào tù mà muốn đánh tên Trương Úc kia?
"Tin, hôm nay ta gặp một số chuyện mà người dân đen như ta không thể gặp được, cho nên ngươi nói việc này ta cũng tin, nhưng cụ thể là thù gì thì ta không hỏi đến." Thu Viễn cũng biết Triệu Hán Uy không phải là người thích đùa giỡn, ít nhất hắn chỉ thích đùa với các muội tử.
"Vậy Viễn tử, ngươi có lòng tin tay không xé xác tên Trương Úc kia không?" Trong giọng nói của Triệu Hán Uy khi hỏi câu này ẩn chứa một chút chờ mong, "Ta rất muốn thấy bộ dạng mất hết mặt mũi của lão gia hỏa kia khi trên sân khấu, phát hiện mình hát còn không bằng một sinh viên đại học!"
"Ngươi đã nói vậy thì ta đương nhiên có lòng tin, nhất định phải có." Thu Viễn nói.
Nói đến đây, Thu Viễn liếc nhìn tin tức không ngừng nhấp nháy trong nhóm lớp 217, hiện tại nhóm lớp đã hoàn toàn bị một đám nữ sinh chờ mong đến bùng nổ chiếm lĩnh.
Các nhóm lớp khác của Đại học Nghệ thuật Giang Thành chỉ sợ cũng như vậy, vị tiểu thiên vương ca sĩ kia cứ như vậy giáng lâm xuống lễ kỷ niệm thành lập trường đại học, đây là chuyện bình thường các nàng nghĩ cũng không dám nghĩ tới, liền vào xem rồi hô Giang Đại ngưu bức, Trương Úc đại đại yêu ta các kiểu.
Max cấp đại lão đồ sát Tân Thủ thôn? Xin lỗi... ta có hack a.
Thu Viễn nhìn tin nhắn nhảy liên tục trong nhóm, đột nhiên rất muốn nhập vào một đoạn tiếng Anh, đó chính là...
WhosYourDaddy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận