Tả Đạo Khuynh Thiên

Chương 2661: Trước khi ta chết, Thượng Kinh sẽ không gặp chuyện gì!

Nhưng lão giả lại không thấy như vậy, ngược lại mắt còn sáng lên, tán thưởng nói: “Được lắm, ngươi đang muốn bày tỏ suy nghĩ muốn tranh cao thấp với bọn ta sao?”
“Không chỉ là so cao thấp, hơn phân nửa có thể phải thấy chút máu.”
Tần Phương Dương cười lạnh nói: “Làm sao hả, ba tộc chỉ có mỗi mình ngươi đứng ra thôi sao? Kẻ đứng đầu của hai tộc khác đâu, không dám hiện thân gặp mặt à? Ha ha, trong Thượng Cổ Thần tộc, quả nhiên Long tộc vẫn là có khí phách, không hổ là thủ lĩnh của ba tộc trong truyền thuyết, còn về hai tộc khác...”
Long tộc cười to ha ha, cảm thấy lòng ta vô cùng được an ủi, hết sức cảm thấy mắt nhìn của tên nhóc trước mắt này thật sự không tệ, biết được Long tộc có khí phách, càng hiếm có hơn là hắn còn biết Long tộc từ xưa là thủ lĩnh của ba tộc, quả thật khiến cho người khác yêu thích.
“Đánh rắm!” Đột nhiên có một tiếng Kỳ Lân gào rống, một tiếng Phượng kêu động trời vang lên.
“Tên kia, ngươi nói ai không dám? ! Người đứng đầu hai tộc khác thì làm sao?”
“Tại sao Long tộc lại là tộc đứng đầu của ba tộc trong truyền thuyết? Tiểu tử, ngươi mau nói cho rõ ràng!”
Một con Kỳ Lân và một con Phượng Hoàng lần lượt xuất hiện hai bên trái phải, vẻ mặt đầy phẫn nộ.
Bị coi thường, cơn tức này đã không thể nhịn nữa rồi.
Còn muốn thổi phồng Long tộc không ngớt, Long tộc thì tốt chỗ nào? Có gì mạnh hơn chúng ta?
Từ xưa tên tuổi của ba tộc ngang nhau, tất nhiên mỗi một tộc đều muốn áp đảo hai tộc khác, bước lên vị trí đứng đầu ba tộc, nhưng từ đầu đến cuối không có một tộc nào có thể chiếm được vị trí đó, vẫn luôn giữ thế chân vạc, kẻ tám lạng người nửa cân, đây chính là sự thực, tại sao đến miệng tiểu tử này lại thành Long tộc đứng đầu ba tộc rồi?
Tất cả lông vũ trên cánh của Phượng Hoàng đều dựng đứng lên, mắt của vô số Kỳ Lân gần như trố ra nhìn Tần Phương Dương.
Ngươi có ý gì?
Là suy nghĩ của riêng tiểu tử này hay là nhận thức của tất cả Nhân tộc Tinh Hồn?
Trong này thế nhưng lại có khác biệt rất lớn.
Đúng vậy, cái danh xưng đứng đầu ba tộc này, xưa nay là vướng mặc giữa ba tộc, cũng là vấn đề gây tranh cãi nhất giữa ba tộc, ít ai dám động đến, một khi chạm đến một chút là đắc tội hai bên khác, động một tí là có hoạ sát thân.
Mà đây cũng là một trong những cấm kỵ từ thời Thái Cổ mà Thông Thiên Thánh Nhân Yêu Hoàng, Yêu Hậu từng chú trọng đề cập với Tả Tiểu Đa.
Điều cấm kỵ này bản thân Tần Phương Dương không biết, nhưng cách châm ngòi ly gián, mượn dao giết người này lại là thủ đoạn mà tướng soái cần dùng!
Đương nhiên, dự tính ban đầu khi Tần Phương Dương đưa ra kế sách chia rẽ này chỉ dừng ở việc kéo dài thời gian.
Trước mắt thiếu nhất chính là thời gian, hắn quyết định dùng tính mạng của mình để trả giá cho việc kéo dài thời gian, tranh thủ thời gian cho viện binh.
Điều này thoạt nhìn sai thì có sai, cho ngáp phải ruồi, nhưng thực ra không phải như vậy, bởi vì bản thân cách làm này đã là dương mưu, nếu như đối mặt A Tu La, đối mặt Ma tộc, Tần Phương Dương có thể đến cả cơ hội nói cũng không có, thì kẻ địch đã bắt đầu tấn công rồi.
Nhưng đối với ba tộc Long, Phượng, Kỳ Lân, cách làm này lại khá có cơ hội đạt hiệu quả.
Ba tộc Long, Phượng, Kỳ Lân chính là thần thú thượng cổ thực sự, mà những chủng tộc như vậy từ xưa đến nay đều có một đặc điểm tương đồng, hay có thể nói là... khuyết điểm!
Đó chính là, kiêu ngạo!
Long, Phượng vốn dĩ không có thù hận, chỉ vì quá ngạo mạn mà thôi!
Câu nói này, từ trước đến nay đều không phải là tuỳ tiện nói.
Sự ngạo mạn của ba tộc Long, Phượng, Kỳ Lân quả thật đã in sâu vào tận trong xương tuỷ, khắc sâu vào DNA.
Khi một mình một tộc, có lẽ không đối phó dễ như vậy, nhưng khi ba tộc ở cùng nhau, ngươi khen ngợi một tộc và hạ thấp hai tộc khác sẽ gây ra không chỉ là phản ứng vật lý mà còn cả phản ứng hoá học!
Họ sẽ thực sự nổ tung!
Sự thực giống như Tần Phương Dương phán đoán, thậm chí còn lý tưởng hơn cả đánh giá nhận định ban đầu của hắn——
Bên Phượng Hoàng tộc là người đứng đầu Thuỷ Phụng, bên Kỳ Lân tộc lại là một ông lão đi ra, sau khi hoá thành hình người khắp mặt dầy đặc râu, nếu không phải vì khi tức giận mở miệng nói nên nhìn thấy đầu lưỡi với răng, thì suýt chút nữa đã không tìm thấy miệng hắn ở đâu rồi.
“Tiểu tử, ngươi vừa nói gì? Ai mới là người đứng đầu ba tộc?”
“Ngươi nói rõ ra, cái gì mà tộc đứng đầu của ba tộc trong truyền thuyết, ai cho phép, ai chứng nhận? Nhân tộc Tinh Hồn các ngươi chính là đơn phương mong muốn như thế, bảo sao hay vậy hay sao?
“Thật là nói hươu nói vượn!”
“Chỉ Long tộc là thứ tốt hay sao? Tốt chỗ nào? Sao lại tốt?”
Tổ Long nhíu mày: “Bây giờ không phải lúc để cãi nhau, các ngươi cứ bình tĩnh, đừng sốt ruột...”
Sau một hồi nổi giận đùng đùng hưng sư vấn tội, không đợi Tần Phương Dương đáp lại hắn đã nhớ ra mục đích chính của chuyến này, ánh mắt ngay lập tức càng thêm nguy hiểm.
“Tiểu tử, dựa vào ngươi mà cũng muốn ngăn cản bọn ta? Không biết tự lượng sức mình!”
Tần Phương Dương thản nhiên nói: “Trước hết, mời các ngươi tôn trọng đối thủ của mình một chút, hãy nhớ, ta là Tần Phương Dương, một phần tử của đại lục Tinh Hồn! Đừng cứ mở miệng ra là gọi tiểu tử, như vậy rất không lịch sự, hay là nói, cái gọi là Tam tộc Thái Cổ đều có đức hạnh như hai vị các hạ đây sao? Quả nhiên là danh bất hư truyền, vẫn là tộc trưởng long tộc...
“Nói láo! ?? ?? ?”
Thuỷ Phượng tức giận nói: “Đức hạnh gì? Tất cả chúng ta đều là lão nhân không biết đã tại thế bao nhiêu vạn năm, kêu ngươi một tiếng tiểu tử thì làm sao? Dù tu vi của ngươi không tầm thường, nhưng nói đến tuổi tác cũng chỉ là tên nhóc nhân loại mà thôi, kêu ngươi tiểu tử là ủy khuất sao?”
Ông lão bên Kỳ Lân tộc cũng nói: “Không sai, dựa vào một tên tiểu bối Nhân tộc như ngươi mà cũng nói năng vô lễ như vậy, thật là bất đương nhân tử.”
Tổ Long lại nói: “Hai vị trong lời nói chú ý chừng mực một chút, chúng ta là Tam tộc Thái Cổ hàng đầu, phong độ đâu? Khí chất đâu? Tên... Vị trước mắt này tuy là tiểu bối trẻ tuổi của Nhân tộc, nhưng Hồng Hoang chân tu đạt giả vi tiên, tại thế lâu dài cũng chỉ là tiểu tiết, nhân vật như vậy đáng để chúng ta đánh giá cao, càng thêm coi trọng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận