Tả Đạo Khuynh Thiên

Chương 2560: Nói sao làm vậy

Đây là một trận hình thức sáng tạo mới, cuộc thách đấu chỉ thẳng sự hiểm ác của đối phương, một khí đạo tâm thất thủ, vĩnh viễn trầm luân, vạn kiếp bất phục!
Trên mặt nhà sư gầy gò đó, đang dần dần lộ ra vẻ mặt chiến thắng trong tay.
Hắn thật sự rất nắm chắc phần thắng.
Căn bản mỗi lần qua một khoảng thời gian, hắn lại đến chỗ này, đấu pháp với Vân Tiêu bên dưới.
Trực tiếp công kích đạo tâm.
Đây cũng là dưới tác động quấy rầy của huỳnh quang đó, cách thức duy nhất có thể đẩy đối phương vào chỗ chết!
Chỉ là trước đó nhiều năm như vậy, xưa nay Vân Tiêu không có mắng nhau với mình.
Muốn nói cái gì, được phép nói, bịt tai không nghe.
Nhưng lần này, Vân Tiêu lại bắt đầu phản kích, bắt đầu vạch ra vết sẹo của mình.
Hiện trạng này khiến Nhiên Đăng nhìn thấy hy vọng: đạo tâm của Vân Tiêu, có lẽ vẫn không dao động, nhưng ý cầu sinh của nàng, đã bắt đầu dao động.
Kết quả này khiến Nhiên Đăng càng yên tâm thêm mấy phần.
Trong tất cả đệ tử ba giáo, hắn không sợ Đa Bảo, không sợ Quảng Thành Tử, cũng không sợ Huyền Đô.
Những vị khác như Ngọc Đỉnh Thái Ất Vân Trung Vô Đăng, Khổng Tuyên cũng không để ý.
Nhưng luôn khiến hắn đứng ngồi không yên, chỉ có một người.
Vân Tiêu tiên tử.
Những người khác dù ít dù nhiều, đều nói về quan sát đại cục, đều sẽ tuân theo đại đạo, lúc từng người có thể qua được, đều sẽ hơi lùi một bước, bản thân qua được, đối phương cũng qua được, không đến mức kéo xuống lớp da mặt cuối cùng.
Nhưng Vân Tiêu tiên tử không giống.
Cả đời Vân Tiêu xem trọng nhất, yêu quý nhất, không thể vứt bỏ nhất, đều bị phá hủy mất trong lần lượng kiếp phong thần trước đó.
Nếu Vân Tiêu tiên tử phát điên, ngay cả Thông Thiên giáo chủ Tiệt giáo cũng không cản được.
Đây là có tiền lệ.
Ban đầu phong thần chiến một trận, Thông Thiên giáo chủ đích thân hạ pháp chỉ với Vân Tiêu, không cho phép nàng tham gia phong thần lượng kiếp, ở nhà yên tĩnh đọc Hoàng đình, đương nhiên để tránh họa giải nghi ngờ, kiếp số tiến vào.
Nhưng mà, anh trai Triệu Công Minh mất, Vân Tiêu trực tiếp tự hủy pháp hủy, ra khỏi núi báo thù!
Không có ai, có thể khống chết đứa con gái điên này.
Bao gồm cả Thánh Nhân!
Đến cuối cùng, thậm chí Vân Tiêu trực tiếp xuất kiếm với Thánh Nhân!
Hành động này khiến trong lòng Nhiên Đăng cực kì kiêng kỵ.
Phong thần lượng kiếp, nếu nói trong tay ai nợ máu nhiều nhất, đầu tiên chính là Nhiên Đăng.
Vân Tiêu tiên tử bị trấn áp, bị Thánh Nhân đích thân phong ấn, đây là sự thật không thể phủ nhận, nhưng Vân Tiêu tiên tử chỉ bị phong ấn, chưa chết, cũng chưa vào phong thần bảng, tương tự cũng là sự thật!
Chỉ cần Vân Tiêu tiên tử chưa chết, chưa vào phong thần bảng, cho dù thần tổ đích thân trấn áp, Nhiên Đăng cũng sẽ không yên tâm!
Chỉ cần chính mắt nhìn thấy nàng thân vong đạo tiêu, mọi thứ trở về hư vô, mới có thể khiến một kiếp trong sinh mạng này, thật sự tan thành mây khói.
Triệt để, thật sự, không còn lo lắng.
Cho nên, đối với hắn mà nói, qua khoảng thời gian lại đến vách đá Kỳ Lân, đã là thói quen, đã là một phần tổ hợp trong nghề nghiệp!
Từ khi đại lục bị phân cắt, không thể thường đến đây, Nhiên Đăng đã sốt ruột rất lâu rất lâu.
Nhiều năm như vậy, nếu Vân Tiêu ra ngoài, làm sao đây?
May mắn thay, nàng chưa ra ngoài, vẫn bị phong ấn.
May mắn may mắn.
Cho nên đại lục hợp nhất trở lại, khoảnh khắc đầu tiên Nhiên Đăng Đạo Nhân liền đến đây.
Những việc khác, phân thân đi làm là được.
Chỉ có bên này, bắt buộc phải do mình đích thân đi làm!
Đủ mọi màu sắc, luân phiên bắn phá, mà luồng thanh quang dưới vách đá đó vẫn luôn quật cường lập lòe nổi lên giữa đủ loại ánh sáng.
Trước sau không rơi, trước sau không mờ, bướng bỉnh mà kiên cường lấp lóe.
Dù cho thế gian sóng gió ngợp trời, nhưng chút thanh minh này, luôn tồn tại, luôn vì người thế gian giữ lại khao khát.
“Sư tôn ta, nhất định sẽ trở về!”
“Mọi người sẽ trở về!”
“Nhất định sẽ!”
Loại niềm tin này, kiên quyết không gì sánh được, không thể lay chuyển.
Trong gió lốc bay, một mảng đạo uẩn, ung dung đáp xuống.
Nhiên Đăng nhíu mày, ánh mắt lóe lên, kéo qua, lập tức nhíu mày.
“Muỗi đen cánh đỏ bị diệt, nguyên thần tản hết, ở ngoài Lôi Ưng thành.”
Nhiên Đăng thở phào nhẹn nhõm, thân thể ung dung, bay về hướng Lôi Ưng thành.
Muỗi Đạo Nhân mất mạng cũng là mất mạng rồi, nhưng sự mất mạng của hắn còn dẫn đến một vấn đề khác, hướng đi của Tam Phẩm Kim Liên đó, mới là trọng điểm quan trọng, bắt buộc sớm lấy về, ít nhất xác định nơi nó trở về.
Nhiên Đăng không phải không nghĩ đến giữ lại Thiên Thi tiếp tục trò chuyện với Vân Tiêu, nhưng suy nghĩ lướt qua, với cấp độ tu vi bây giờ của Vân Tiêu, sợ rằng sẽ áp chế ngược lại Thiện Thi của mình, một khi làm không tốt, trái lại nếu bị nàng thừa dịp, chẳng phải vô cùng tồi tệ...
Nếu việc không thể thành, dứt khoát buông tay rời đi.
Nhiều năm như vậy chưa xảy ra chuyện gì, hơn nữa khu vực phong cấm này do chính Thánh Nhân bày trí, dựa vào sức mạnh một mình Vân Tiêu tuyệt đối không trốn được... ngày sau còn dài, từ từ giải quyết.
.........
Đúng lúc, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm thong dong đến.
“Phía trước là vách đá Kỳ Lân mà Đa Bảo Đạo Nhân nói, có lẽ còn chưa tới năm ngàn dặm.” Chu Yểm chỉ phía trước nói.
“Bây giờ ngươi hoạt bát, vừa nãy làm gì vậy?” Tả Tiểu Đa trợn mắt: “Tiến vào Bích Du Cung, ngươi lại biến mất... có biết bỏ lỡ bao nhiêu cơ duyên không!”
Chu Yểm ho một tiếng, cực kỳ gượng gạo: “Không phải ta không muốn lộ diện, không phải ta không muốn phần cơ duyên này, thực ra là... không thể xuất hiện đó!”
“Vì sao?”
“Hôm nay là ngày vui lớn của Tiệt giáo người ta, ngày đầu tiên mở sơn môn lần nữa...”
Chu Yểm oan ức nói: “Làm sao ta không biết nghĩa giáo căn bản của Tiệt giáo là hữu giáo vô loại, Thượng Thanh Thánh Nhân cũng sẽ không đối xử tệ bạc với ta, nhưng trên thế giới này, trừ tiểu lão gia ngươi, còn có đại lão gia và lão phu nhân nhà ngươi, không ai vừa mắt ta, nếu ta không biết sống chết, mang danh Ách Vận chi thú đi góp vui, đó chính là đi gieo điềm xấu..... chỉ sợ, cho dù thiên đạo lão gia bảo vệ ta, cũng sẽ bị giết chết....”
Chu Yểm đối với điều này, trong lòng vô cùng rõ ràng.
Hắn nói, đều là sự thật.
Nếu thật sự lộ diện, chỉ sợ thật sự phải chết là chuyện không nghi ngờ, cho dù Đa Bảo hay là Thông Thiên, bất kì người nào trong sư đồ hai người ra tay, đều có thể khiến Chu Yểm chết vô thanh vô thức còn không có lỗi với Tả Tiểu Đa....
Bạn cần đăng nhập để bình luận