Tả Đạo Khuynh Thiên

Chương 2171: Tại sao lại là các ngươi?

“Lão tử nuôi ngươi nhiều năm như vậy chỉ để giúp ngươi đội nồi? !”
“Ngươi làm sao có mặt mũi mà nói ra! Năm đó không để cho ngươi vào gia tộc, có phải hay không tiểu tử ngươi nhất định phải thành lập thêm một cái Du gia! Sau khi thành lập, ngươi buông tay mặc kệ, ném nồi lên con của ngươi!”
“Sau đó, ngươi mẹ nó ném nồi từ thế hệ này sang thế hệ khác... Bây giờ ngươi mới phát hiện ném cho tiểu nhân không được? Ngươi mẹ nó lại bắt đầu ném lên trên? !”
“Ngươi nói ngươi có thể làm chút gì? Còn có thể làm chút gì? ! Du Đông Thiên, ngươi cmn sống uổng phí đống tuổi lớn của ngươi!”
“Khi còn nhỏ ngươi gây ra họa ném cho Vân Trung Hổ, trưởng thành vẫn ném cho Vân Trung Hổ! Sau lại vẫn không ngừng ném cho Vân Trung Hổ! Sau đó, Vân Trung Hổ tìm thấy vợ rồi chạy đi; ngươi cmn cũng có tiền đồ, ngươi bắt đầu ném nồi cho toàn thế giới! Đông Phương Chính Dương bị ngươi chơi thành dạng gì? ! Nam Chính Càn đều vì ngươi mà bị chú Tả của ngươi cho vào sổ đen...”
“Nơi nơi ném nồi, nơi nơi ném nồi, thanh danh Hữu Lộ ném nồi Thiên Vương tốt đẹp này của ngươi lại tiếp tục huyền thoại trên người cha của mình!”
“Hiện tại ngay cả cha của ngươi cũng bắt đầu lừa, lúc sau còn muốn ném nồi lên người ai nữa hả? !”
“Hai chữ hố cha này chính là vì ngươi mà sáng tạo ra đúng không, Du Đông Thiên? !”
Du Đông Thiên xấu hổ đến mặt đen thui, đầy mặt suy yếu.
Một bên...
Đông Phương Chính Dương và Nam Chính Càn mở to hai mắt nhìn: Dm... Khó trách... hóa ra lão tử trong lúc bất tri bất giác bị tên này ném nồi...
Rốt cuộc bị hố như thế nào? Lúc nào bị hố... Bọn họ sao lại không biết?
“Ý của chú Tả ngươi, ngươi không hiểu sao? Ngươi không biết? Ngươi ngu thật à? Trong đầu ngươi bị úng nước tương tào phớ sao? Ngươi mẹ nó có phải hay không còn cần thêm một cái bánh quẩy? !”
“Đầu ngươi bị chó ăn à?”
“Đây rõ ràng chính là để ngươi ra mặt chỉnh đốn gia phong!”
“Ta ra mặt thì sao? Du gia là ta thành lập sao? Ném nồi cho ta, ném được sao?”
“Đồ mất dậy!”
“Hiện tại Du gia đã là đức hạnh gì? Còn có mặt mũi xem náo nhiệt của Vương gia? Ta nói cho ngươi biết Du Đông Thiên, nếu ngươi chỉnh lý không tốt thì gia tộc Du thị chính là Vương gia tiếp theo!”
“Đây chính là do con gái nuôi của chú Tả ngươi cho ngươi cái giáo huấn, cho ngươi cái cảnh giác! Nếu thật sự là bá tánh bình dân thì chẳng phải sẽ bị đám nhãi con của ngươi khi dễ chết? !”
“Nếu thật sự khi dễ người đến chết, lúc đó chú Tả ngươi lại ra mặt, tiểu tử ngươi còn thu tràng được sao?”
“Thật hỗn trướng!”
Đế Quân đại nhân hiển nhiên rất tức giận, mắng Du Đông Thiên một trận.
Nói thật, nếu sớm biết tiểu tử này ngu như vậy thì năm đó hắn nên bắn lên tường cho rồi!
Hữu Thiên Vương chỉ cảm thấy chính mình bị mắng đến mức xấu hổ vô cùng.
Qua một lúc lâu sau, nghe thấy lão cha ở đối diện không còn tức giận nữa, hắn mới thật cẩn thận nói: “Cha... Chuyện này kỳ thật không thể đổ lên đầu ta. Ngài cũng biết, ở trước mặt chú Tả Tả thẩm ta... làm gì có chút mặt mũi nào. Suy nghĩ kỹ thì lão nhân gia ngài đức cao vọng trọng, hơn nữa chú Tả và Tả thẩm vẫn luôn rất tôn kính ngài... Đây không phải là...”
Đế Quân phẫn nộ nói: “Ta đức cao vọng trọng là chuyện của ta, đó là đức hạnh của ta! Nó dùng để chùi đít cho ngươi sao?”
Nhưng mà thanh âm của hắn đã nhẹ đi rất nhiều.
Đế Quân vẫn rất đắc ý.
Dù sao toàn bộ đại lục đều công nhận, người duy nhất có thể diện trước mặt Tả Trường Trường chính là mình. Điểm này, không ai có thể so sánh!
Du Đông Thiên nghe thấy có hy vọng nên vội vàng nói: “Cho nên... chuyện này... còn cần ngài...”
“Ta mặc kệ!”
Đế Quân nói: “Ta lệnh cho ngươi! Ngay lập tức nhanh chóng xử lý tốt chuyện này cho ta! Thứ nhất, hôn sự này không thể thất bại! Thứ hai, chú Tả Tả thẩm của ngươi phải hết giận! Thứ ba, tự mình suy nghĩ biện pháp!”
“Làm không xong, về sau ngươi đừng gọi ta là cha. Ta kêu ngươi là cha, ngươi mới thật sự là cha của ta!”
Bang!
Điện thoại ngắt.
Mà sắc mặt hiện tại của Du Đông Thiên thật sự chỉ có một chữ có thể hình dung: Như cha mẹ chết!
Cả người đều lâm vào một bầu không khí ngu si, khí phách không còn.
“Khụ khụ, cũng không phải là chuyện gì to tát, chỉ là chút việc nhỏ do tiểu bối trong gia tộc làm ra... Hữu Thiên Vương không cần quá chú ý. Đến lúc đó, ta với ngươi cùng đi giải quyết.” Đông Phương Chính Dương xung phong nhận việc.
“Ta cũng đi! Ở trước mặt Ngự Tọa đại nhân, Nam mỗ ta vẫn có chút mặt mũi, nhất định sẽ giúp Hữu Thiên Vương bớt chút bận bịu...” Nam Chính Càn không muốn bị bỏ lại phía sau.
Mắt nhìn hai gia hỏa này đang lộ ra nụ cười vui sướng khi người gặp hoạ, trán viết đầy chữ bỏ đá xuống giếng, Du Đông Thiên khịt mũi.
Ta đã sống bao nhiêu năm rồi?
Ta có thể không nhìn ra hai người các ngươi muốn làm gì sao?
Hỗ trợ?
Giúp thêm phiền sao?
Nếu ta tin các ngươi, còn không bằng đập đầu vào khối đậu hủ chết cho rồi!
Các ngươi chỉ muốn đi xem náo nhiệt, sau đó lại thuận tiện bỏ đá xuống giếng!
“Chỉ là một chút việc nhỏ, chỗ nào cần hai vị cực khổ đại giá đâu!”
Du Đông Thiên nghiêm mặt: “Đông Phương, quân đội của ngươi phòng ngự lỏng lẻo, sĩ khí giảm sút; nếu chiến lực giảm, ngươi làm thống soái thì phải chịu trách nhiệm. Ngươi nhanh chóng chỉnh lý phòng ngự, nếu có chỗ sơ suất, ta nhất định sẽ báo cho Ngự Tọa!”
“Nam Chính Càn! Trong trận chiến lần trước, Nam quân của ngươi thương tích đầy mình, vậy mà ngươi vẫn có mặt mũi ở đây cười vui vẻ! Nhanh chóng cút trở về sửa sang lại đi.”
Sau đó vươn tay: “Tiền đánh bạc, ngươi thua rồi còn không đưa cho ta?”
Cằm của Đông Phương Chính Dương suýt chút nữa rơi xuống: Đây đã là lúc nào rồi mà ngươi vẫn có thể nhớ kỹ cái này?
Thật không lỗ là Hữu Lộ Thiên Vương!
...
Sau khi Du Đông Thiên thu xong tiền đánh bạc thì phá không mà đi, vội vã, một đường thở ngắn than dài.
Đông Phương Chính Dương và Nam Chính Càn nhìn nhau.
“Ta trở về chỉnh lý lại phòng ngự đây.” Đông Phương Chính Dương lắc đầu.
“Ta cũng trở về, haizzz... Cuộc sống vất vả.” Nam Chính Càn cũng đi.
Nửa giờ sau.
Trên đường phá vỡ không gian để bay đến Thượng Kinh, hai người đều cảm thấy hình như không gian đang dao động?
Vì thế lại thấy...
Nam Chính Càn cười gượng, vẻ mặt xấu hổ: “Trùng hợp như vậy?”
“Đúng vậy, thật trùng hợp!” Đông Phương Chính Dương cũng lộ ra vẻ mặt xấu hổ.
“Cùng đi?”
“Ừ, được. Cùng đi.”
“...”
Vèo!
Tu vi của Du Đông Thiên là đỉnh cấp trong Thiên Vương, có thể coi là nhân tài kiệt xuất trong số các Thiên Vương, tốc độ cực nhanh, liên tiếp xé rách không gian để nhanh chóng quay trở về. Dọc theo con đường trở về Du gia, hắn nghĩ tới nghĩ lui, càng nghĩ càng cảm thấy tức giận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận