Tả Đạo Khuynh Thiên

Chương 2018: Khó bề phân biệt! (2)

Câu này cũng là câu người của Niên gia lặp đi lặp lại nhiều nhất trong lúc phản bác lại suy đoán của những người ngoài kia.
Nhưng hoàn toàn không có mấy ai tin lời của bọn họ.
Cả thành Thượng Kinh, mọi người đều nhất trí cho rằng: Cho dù không phải Niên gia làm, thì chắc chắn cũng sẽ có liên quan tới Niên gia!
Làm gì có chuyện trùng hợp như thế chứ?
Các ngươi mới vừa thả ra tiếng gió muốn tiêu diệt người ta, sau đó người ta bị diệt... Rồi các ngươi lại nói chuyện này không liên quan tới các ngươi... Tưởng bọn ta ngu đấy à?
Làm thì làm, cớ sao còn phải tỏ ra oan uổng chứ, bày ra để cho ai xem?
Tính trách nhiệm của đại gia tộc, các ngươi ném vào xó nào rồi?
Hữu Lộ Thiên Vương Du Đông Thiên ngày ngày thích vứt nồi tới nghiện, nhưng lần này Niên gia ra mặt vì hắn lại bị bắt cõng nguyên một cái nồi to đùng, hơn nữa còn chẳng biết là ai ném—— Bọn họ đều là kẻ vô tội bị bắt cõng nồi thay cho người khác giống như mấy người bị Hữu Lộ Thiên Vương vứt nồi cho kia.
Gia chủ Niên gia tức muốn hộc máu.
Bởi vì...
Thậm chí có mấy người bạn cũ lâu năm còn xuất quan chỉ để tới Niên gia nói chuyện cả buổi với lão gia chủ.
Vỗ vai gia chủ Niên gia nói đầy thấm thía: “Lão Niên à... Chuyện này, ta không thể không nói rằng các ngươi làm có hơi quá đà…”
Lão gia chủ giận tới muốn xuất huyết não, nhưng còn phải cố giải thích ——
“Chuyện này không phải do gia tộc bọn ta làm.”
“Biết, biết. Chắc chắn không phải nhà ngươi làm.”
“Thật sự không phải nhà ta làm, có trời đất chứng giám!”
“Biết rồi biết rồi, yên tâm, chuyện này tuy lớn nhưng những người đó... Đều là kẻ có tội, bản thân bọn họ vốn đã là kẻ đáng chết cho nên cũng không phải chuyện to tát gì. Nhưng mà thủ đoạn của các ngươi cũng tàn nhẫn quá, vi phạm lẽ trời rồi...”
“... Đã bảo không phải nhà ta làm rồi mà!”
“... Ngươi gấp làm gì? Chẳng nhẽ ta còn đi tố cáo ngươi được à? Biết rồi, hiểu rồi, còn không phải là không muốn để người ta nắm được thóp sao?”
“...”
Lão gia chủ vớ lấy cây chổi giận đùng đùng đánh ông bạn già đã kết giao được một ngàn bảy trăm năm, tống cổ ra khỏi Niên gia!
“Bà nó chứ, đã bảo chuyện này không phải nhà ta làm mà...”
“Thật sự không phải!”
...
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm ở trong phòng của Tả Tiểu Niệm, hai người nhìn nhau im lặng một hồi lâu.
Tình hình hiện giờ là tất cả manh mối ngoài kia đã bị cắt dứt chỉ trong một đêm!
Dự tính ban đầu của Tả Tiểu Đa khi đi tới Thượng Kinh là tìm tứ đại gia tộc tính sổ, nhưng hắn vừa đến, thì tứ đại gia tộc đã chết hết luôn rồi!
Nếu như nói Niên gia là kẻ tình nghi số một đã tiêu diệt tứ đại gia tộc, thì kẻ tình nghi số hai chắc chắn là Tả Tiểu Đa!
Khụ, thậm chí, nếu như không phải là Tả Tiểu Đa “Thực lực thấp, bối cảnh đơn giản, không có nhiều tài nguyên trong tay” thì Niên gia - Kẻ tình nghi số một hiện giờ cũng phải xếp ở phía sau!
Đương nhiên, Tả Tiểu Đa cũng muốn làm như vậy.
Lòng hận thù đã chiếm trọn tâm trí hắn, ý định ban đầu của hắn là muốn vung đại chùy giết tới máu nhuộm đỏ không trung, mặc kệ có phải kẻ vô tội hay không hắn đều xử hết, giết tới khi máu chảy thành sông, giết chết chó gà cũng không tha.
Nhưng thực tế thì ——
Hắn còn chưa kịp ra tay, chùy vẫn còn để trong nhẫn không gia chưa kịp lấy ra thì cả nhà người ta đã bị diệt rồi!
Mặc dù không có máu chảy thành sông, nhưng người của tứ đại gia tộc đều bị giết hết không chừa một ai, quả thực là còn làm ăn sạch sẽ hơn Tả Tiểu Đa ra tay thật!
Tả Tiểu Đa thậm chí còn cảm thấy may mắn, may hai người bọn họ còn có chút thủ đoạn, chuồn khỏi hiện trường từ sớm. Nếu không thì đợi tới khi đụng mặt trực diện với người của Công Môn tới sau thì chẳng khác nào là bị bắt tại trận, thành người chịu tội thay tốt nhất, hoàn toàn không chạy được!
Cả chuyện này...
“Chuyện này có nhiều chỗ kỳ lạ, bất thường!”
Tả Tiểu Niệm càng nghĩ càng thấy sợ hết hồn hết vía: “Tiểu Đa, chuyện này thật sự quá bất thường, ngươi nghĩ xem, nếu như tính toán cẩn thận tỉ mỉ, tính cả trước cả sau thì đây là một ván đánh lớn tới cỡ nào? Người này phải có quan hệ nhân mạch rộng tới đâu, còn cả nhân lực, vật lực hùng hậu tới mức nào mới có thể bố trí được một cục diện chu toàn, không hề có sơ hở như thế này?”
Tả Tiểu Đa im lặng, suy tư một hồi lâu, rồi mới lấy một tờ giấy trắng lớn ra, bắt đầu viết viết vẽ vẽ, thống kê lại toàn bộ.
Bây giờ hắn thật sự rất nhớ Lý Thành Long, nếu có Lý Thành Long ở chỗ này, chắc chắn chẳng mất bao lâu sẽ sắp xếp lại toàn bộ tình tiết một cách như ý, hắn có thể thông qua những việc nhỏ không đáng kể tìm được căn nguyên. Nhưng những tin tức này ở trong tay hắn, hắn phải suy diễn từng chút từng chút một, đã thế còn không dám bảo đảm tất cả đều đã được tính hết, sẽ không có sơ suất.
“Đúng vậy, quả nhiên là cực kỳ khủng bố.”
“Thậm chí mục đích thật, mục đích cuối cùng của đối phương là gì bây giờ chúng ta cũng không biết gì cả, đối phương bố trí một cái bẫy lớn tới thế, rốt cuộc là muốn làm gì, muốn đạt được cái gì?”
“Nhưng điều chúng ta không thể phủ nhận được là, bây giờ chúng ta đã là người trong cuộc, rất khó bứt ra.”
Đầu tiên Tả Tiểu Đa vẽ một vòng tròn nhỏ ở chính giữa tờ giấy: “Đây là sự bố trí của đối phương ở Thượng Kinh, tâm điểm ở ngay chỗ này. Có thể kết luận được rằng, đối phương có một thế lực cực kỳ khổng lồ, dị thường khả quan ở Thượng Kinh, mà thế lực này có thể nói là bao trùm ở tất cả các lĩnh vực, có lẽ còn mạnh hơn cả quân đội chính phủ ở vài phương diện nào đó.”
“Nếu không phải như thế, thì kẻ này chắc chắn không thể nào một hơi diệt cả tứ đại gia tộc, còn giết hết tất cả đám người bị giam trong nhà lao trong cùng một khoảng thời gian như thế, hơn nữa còn chẳng để lại chút dấu vết gì, bảo đảm không bị bất luận kẻ nào lùng ra được, thật là lợi hại.”
“Có thể làm được tới mức tới vô ảnh đi vô tung như thế, hơn nữa còn vạch ra kế hoạch khổng lồ chu đáo chặt chẽ tới thế này, có thể tiêu diệt tứ đại gia tộc một cách dễ dàng ở ngay Thượng Kinh - Trung tâm của Viêm Võ đế quốc. Suy đi tính lại, phỏng chừng thế lực này đã ngấm sâu vào các đơn vị chức năng của phía chính phủ rồi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận