Lão Tổ Thời Đại Thay Đổi Rồi
Chương 71
Là Sư Tỷ Mặc Niệm.
Kiếm Tông tương lai tông chủ:
"Sư tỷ ngươi không sao chứ?"
Sau khi gửi đi một tin nhắn thể hiện sự quan tâm của mình đối với sư tỷ, Trì Cửu Ngư trong lòng hài lòng thỏa mãn rời khỏi giao diện trò chuyện, ngồi xuống vươn vai một cái.
Leng keng!
Lại một tin nhắn nữa được gửi tới, nàng còn tưởng là sư tỷ nhắn lại.
Nhưng xem ảnh đại diện, lại phát hiện không phải là sư tỷ, mà là sư phụ.
Do dự 2 giây, nàng vẫn quyết định bấm vào xem.
Ta cực kỳ tôn kính sư tôn đại nhân:
"Vòng thử luyện thứ ba chừng nào thì bắt đầu?"
Kiếm Tông tương lai tông chủ:
"Sư phụ người cũng biết sao? Icon vịt vàng nhỏ chấn kinh."
Vừa gửi đi, nàng liền ý thức được mình đã hỏi một câu ngu ngốc, sư phụ cũng lên mạng, mà sư thúc với mình đều ở đây, người khẳng định rất chú ý.
Kiếm Tông tương lai tông chủ đã thu hồi một tin nhắn.
Kiếm Tông tương lai tông chủ:
"Thật ra thời gian cụ thể ta cũng không rõ lắm, nhưng sư thúc nói qua là không còn lâu nữa."
Ta cực kỳ tôn kính sư tôn đại nhân:
"Rất tốt."
Ta cực kỳ tôn kính sư tôn đại nhân:
"Vậy ngươi chuẩn bị xong chưa? mỉm cười."
Kiếm Tông tương lai tông chủ:
"Chuẩn bị cái gì? Icon vịt vàng nhỏ nghi hoặc."
Ta cực kỳ tôn kính sư tôn đại nhân:
"Ngươi nghĩ giả ngu có tác dụng sao? mỉm cười."
Trì Cửu Ngư rùng mình một cái, lặng lẽ thoát khỏi phần mềm chat, cũng cất điện thoại đi.
Sư phụ đang nói cái gì vậy chứ, thật là dọa người.
"Giờ biết sợ rồi à?"
Từ Hình từ trong thư phòng đi ra, trong tay còn cầm một tờ giấy. "Vậy trước đó sao ngươi lại muốn khiêu khích sư tỷ?"
"Sư thúc người không hiểu đâu."
Trì Cửu Ngư xoay người, quỳ gối trên ghế sô pha, hai tay ôm lấy lưng ghế, "Ta sao có thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn được."
Vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn?
"Thành ngữ này hình như không phải dùng như vậy đâu?"
"Ai nha, cũng sàn sàn như nhau cả thôi."
Nàng liếc nhìn thứ Từ Hình đang cầm trên tay, "Đó là cái gì vậy?"
"Ta chợt nghĩ đến, tổ chức hoạt động quy mô lớn phải báo cáo chuẩn bị với nơi đó, nên đã đi tra cứu thể thức, viết một bản thư mời."
A?
"Sư thúc người ăn no rửng mỡ hả?"
Trì Cửu Ngư buột miệng nói.
Từ Hình lộ ra một nụ cười lễ phép mà không mất đi phong độ:
"Cửu Ngư à, ngươi có muốn trải nghiệm một chút ba mươi giây du hành trong tinh không không?"
Ba mươi giây?
Thời gian ngắn như vậy, ta còn sống sót được không?
Trì Cửu Ngư từ trên ghế sô pha nhảy xuống, đi sang một bên, đứng thẳng rồi thực hiện một cái cúi gập người chín mươi độ tiêu chuẩn, giọng nói vô cùng vang dội.
"Sư thúc ta sai rồi!"
Người này thật đúng là co được giãn được.
Từ Hình khẽ lắc đầu:
"Lần này tạm thời không so đo với ngươi."
"Hắc hắc!"
Trì Cửu Ngư lập tức đứng thẳng dậy, cười hì hì, "Nói lại thì, sư thúc sao người còn muốn viết thư mời này làm gì?"
Người muốn làm gì, chẳng lẽ còn có người ngăn cản được người hay sao?
"Quy tắc đã đặt ra, vô duyên vô cớ, sao ta phải đi vi phạm chứ."
Trong tuyệt đại đa số tình huống, Từ Hình vẫn bằng lòng tuân thủ quy tắc của thế giới này.
"Hơn nữa nếu ai cũng vi phạm, thì những quy tắc của Kiếm Tông này cũng sẽ mất đi ý nghĩa."
Huống hồ động tĩnh lần này sẽ không nhỏ, xem như cho thị trưởng thành phố này một khoảng thời gian chuẩn bị để thích ứng.
"À à."
Trì Cửu Ngư nửa hiểu nửa không gật gật đầu.
"Được rồi, tiếp theo phải nhờ ngươi đi làm một việc."
Tờ giấy trên tay Từ Hình sáng lên linh quang, bay tới trước mặt nàng, "Đi một chuyến, mang cái này đi giao trước đi."
"Ai?"
Trì Cửu Ngư sững sờ, "Nhưng sư thúc người hẳn là có thể trực tiếp đặt cái này lên bàn làm việc của đường chủ Tư Luật Đường nơi này mà?"
Sao còn muốn ta chạy chân làm gì?
"Để ngươi ra ngoài đi một chút, tránh cho ngươi lại rảnh rỗi sinh nông nổi đi khiêu khích sư tỷ."
"Ta mới không làm thế đâu."
Nàng vẫn nhận lấy tờ giấy đang lơ lửng trước mặt.
Đều sắp về tông môn rồi, chuyện đổ thêm dầu vào lửa nàng cũng không làm.
"Nhưng mà sư thúc, ta nổi tiếng lắm đó, lỡ có người nhận ra ta thì làm sao bây giờ?"
Nói không chừng còn bị người ta chặn đường đòi chữ ký nữa.
Ai nha ! Đây chính là phiền não của thiên tài đó nha.
"Sau vụ Mị Tu của Hợp Hoan Tông lần đó, có ai từng nhận ra ngươi chưa."
Từ Hình thản nhiên nói, "Cứ yên tâm đi là được."
Ngọa Tào!
Thì ra là thế.
Khó trách mấy lần sau đó nàng gặp phải đám ngốc Hợp Hoan Tông muốn dụ dỗ các nàng, kết quả bọn họ đều như không nhìn thấy mình vậy.
Vấn đề vậy mà lại nằm ở chỗ sư thúc!
Ngay sau khi Trì Cửu Ngư cưỡi cái kia pháp bảo ba vòng cũ nát kia của nàng rời đi không bao lâu.
Bên trong Bí Cảnh.
Sự biến hóa đã dừng lại.
Mấy luồng vòi rồng tàn phá bừa bãi kia cũng biến mất không thấy tăm hơi.
Thảo nguyên Thông Huyền vốn bằng phẳng đã biến mất không còn thấy nữa, phóng tầm mắt nhìn ra xa, từng tòa vách núi thẳng đứng như dao cắt xuyên thẳng lên mây xanh, dường như muốn xé rách cả bầu trời.
Nhưng dễ thấy nhất vẫn là cái hẻm núi khổng lồ gần như chạy xuyên suốt toàn bộ bí cảnh, khiến người ta không thấy rõ điểm cuối, còn có ngọn núi hình kiếm bị xiềng xích quấn quanh ở chính giữa bí cảnh.
Ầm ầm!
Một tia sét màu đỏ sậm xẹt qua bầu trời, ánh sáng chiếu rọi đáy vực, truyền đến một trận tiếng sột soạt.
Đó là từng con sinh vật kỳ dị màu bạc dữ tợn đáng sợ, số lượng rất nhiều, lít nha lít nhít khiến người nhìn thấy liền tê cả da đầu.
Hai cánh tay thon dài, lóe lên hàn quang, tựa như hai thanh trường kiếm sắc bén.
Chúng nó lặng lẽ nằm dưới đáy hẻm núi, thỉnh thoảng khẽ vặn vẹo, phát ra tiếng vang nhỏ xíu, dường như đang chờ đợi một cơ hội nào đó đánh thức chúng.
Nếu nhìn kỹ sẽ có thể phát hiện, nửa thân dưới của chúng thực ra bị chôn trong bùn đất, hoặc nói đúng hơn... là mọc ra từ trong đất.
"Thì ra là thế, Đạo huynh chuẩn bị dùng tòa bí cảnh này làm nơi diễn ra vòng thử luyện thứ ba kia của ngươi à."
Một giọng nói đột nhiên vang lên trong bí cảnh.
Chỉ thấy trên một sợi xích trong số đó, không biết từ lúc nào đã có một người đứng đấy.
Ông ! Vầng trăng đỏ dường như bị kích thích, ánh sáng đại thịnh, những gợn sóng giống như thực chất tầng tầng lớp lớp chấn động ập đến.
Những nơi gợn sóng đi qua, ngay cả ngọn núi mà Trì Cửu Ngư cũng khó lòng làm tổn hại dù chỉ một chút cũng lặng yên không tiếng động hóa thành bột mịn tiêu tan.
"Ta là được huynh mời đến mà, không phải cố ý xâm nhập đâu."
Hoặc Nhất điểm một ngón tay ra, chấn động kinh khủng liền dừng lại, toàn bộ thế giới dường như bị nhấn nút tua lại, mấy đỉnh núi bị ảnh hưởng hóa thành bột mịn cũng từ từ "mọc" trở lại.
"Đạo huynh, nếu người không ra nữa, thanh kiếm này của người sắp chém vào ta rồi đó."
Theo tiếng nói của hắn hạ xuống, Từ Hình cũng xuất hiện bên cạnh hắn.
Vầng trăng đỏ trên bầu trời lúc này mới dịu lại.
"Đạo huynh, kiếm khí này của người tính tình thật là lớn."
Hoặc Nhất cười nói.
"Bắt đầu trực tiếp đi."
Từ Hình thản nhiên nói, "Ta cũng muốn xem xem, lão già kia rốt cuộc có thủ đoạn gì để đối phó ngươi."
"Ừm, chính ta cũng rất tò mò."
Ánh mắt Hoặc Nhất nhìn xuống dưới, về phía cái hẻm núi khổng lồ chạy xuyên cả tòa bí cảnh kia.
Theo ánh mắt hắn lướt qua, những sinh vật kỳ dị dữ tợn đáng sợ kia đột nhiên xảy ra biến đổi, hai cánh tay tựa như kiếm sắc nhiễm lên một vệt màu tím yêu dị, mũi kiếm hiện lên những đường vân đẹp đẽ.
Ngay cả toàn bộ bí cảnh cũng có thêm một cảm giác không rõ ràng, khó tả.
Làm xong tất cả những điều này, Hoặc Nhất thở dài:
"Vốn chỉ là tiện tay hành động, lại khiến cho thử luyện của đạo huynh thêm chút khó khăn trắc trở, nhưng lão già kia lần này hành động vội vàng như vậy, chắc chắn có nguyên do."
Đối phương là tồn tại đỉnh cao nhất của Thương tộc, mặc dù bây giờ có thể phát huy lực lượng có hạn, nhưng cũng không thể xem thường, vẫn cần ngụy trang một chút mới được.
"Có nguyên do gì đâu."
Từ Hình sắc mặt không đổi, "Dụ hắn ra, thử một lần là biết."
Kiếm Tông tương lai tông chủ:
"Sư tỷ ngươi không sao chứ?"
Sau khi gửi đi một tin nhắn thể hiện sự quan tâm của mình đối với sư tỷ, Trì Cửu Ngư trong lòng hài lòng thỏa mãn rời khỏi giao diện trò chuyện, ngồi xuống vươn vai một cái.
Leng keng!
Lại một tin nhắn nữa được gửi tới, nàng còn tưởng là sư tỷ nhắn lại.
Nhưng xem ảnh đại diện, lại phát hiện không phải là sư tỷ, mà là sư phụ.
Do dự 2 giây, nàng vẫn quyết định bấm vào xem.
Ta cực kỳ tôn kính sư tôn đại nhân:
"Vòng thử luyện thứ ba chừng nào thì bắt đầu?"
Kiếm Tông tương lai tông chủ:
"Sư phụ người cũng biết sao? Icon vịt vàng nhỏ chấn kinh."
Vừa gửi đi, nàng liền ý thức được mình đã hỏi một câu ngu ngốc, sư phụ cũng lên mạng, mà sư thúc với mình đều ở đây, người khẳng định rất chú ý.
Kiếm Tông tương lai tông chủ đã thu hồi một tin nhắn.
Kiếm Tông tương lai tông chủ:
"Thật ra thời gian cụ thể ta cũng không rõ lắm, nhưng sư thúc nói qua là không còn lâu nữa."
Ta cực kỳ tôn kính sư tôn đại nhân:
"Rất tốt."
Ta cực kỳ tôn kính sư tôn đại nhân:
"Vậy ngươi chuẩn bị xong chưa? mỉm cười."
Kiếm Tông tương lai tông chủ:
"Chuẩn bị cái gì? Icon vịt vàng nhỏ nghi hoặc."
Ta cực kỳ tôn kính sư tôn đại nhân:
"Ngươi nghĩ giả ngu có tác dụng sao? mỉm cười."
Trì Cửu Ngư rùng mình một cái, lặng lẽ thoát khỏi phần mềm chat, cũng cất điện thoại đi.
Sư phụ đang nói cái gì vậy chứ, thật là dọa người.
"Giờ biết sợ rồi à?"
Từ Hình từ trong thư phòng đi ra, trong tay còn cầm một tờ giấy. "Vậy trước đó sao ngươi lại muốn khiêu khích sư tỷ?"
"Sư thúc người không hiểu đâu."
Trì Cửu Ngư xoay người, quỳ gối trên ghế sô pha, hai tay ôm lấy lưng ghế, "Ta sao có thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn được."
Vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn?
"Thành ngữ này hình như không phải dùng như vậy đâu?"
"Ai nha, cũng sàn sàn như nhau cả thôi."
Nàng liếc nhìn thứ Từ Hình đang cầm trên tay, "Đó là cái gì vậy?"
"Ta chợt nghĩ đến, tổ chức hoạt động quy mô lớn phải báo cáo chuẩn bị với nơi đó, nên đã đi tra cứu thể thức, viết một bản thư mời."
A?
"Sư thúc người ăn no rửng mỡ hả?"
Trì Cửu Ngư buột miệng nói.
Từ Hình lộ ra một nụ cười lễ phép mà không mất đi phong độ:
"Cửu Ngư à, ngươi có muốn trải nghiệm một chút ba mươi giây du hành trong tinh không không?"
Ba mươi giây?
Thời gian ngắn như vậy, ta còn sống sót được không?
Trì Cửu Ngư từ trên ghế sô pha nhảy xuống, đi sang một bên, đứng thẳng rồi thực hiện một cái cúi gập người chín mươi độ tiêu chuẩn, giọng nói vô cùng vang dội.
"Sư thúc ta sai rồi!"
Người này thật đúng là co được giãn được.
Từ Hình khẽ lắc đầu:
"Lần này tạm thời không so đo với ngươi."
"Hắc hắc!"
Trì Cửu Ngư lập tức đứng thẳng dậy, cười hì hì, "Nói lại thì, sư thúc sao người còn muốn viết thư mời này làm gì?"
Người muốn làm gì, chẳng lẽ còn có người ngăn cản được người hay sao?
"Quy tắc đã đặt ra, vô duyên vô cớ, sao ta phải đi vi phạm chứ."
Trong tuyệt đại đa số tình huống, Từ Hình vẫn bằng lòng tuân thủ quy tắc của thế giới này.
"Hơn nữa nếu ai cũng vi phạm, thì những quy tắc của Kiếm Tông này cũng sẽ mất đi ý nghĩa."
Huống hồ động tĩnh lần này sẽ không nhỏ, xem như cho thị trưởng thành phố này một khoảng thời gian chuẩn bị để thích ứng.
"À à."
Trì Cửu Ngư nửa hiểu nửa không gật gật đầu.
"Được rồi, tiếp theo phải nhờ ngươi đi làm một việc."
Tờ giấy trên tay Từ Hình sáng lên linh quang, bay tới trước mặt nàng, "Đi một chuyến, mang cái này đi giao trước đi."
"Ai?"
Trì Cửu Ngư sững sờ, "Nhưng sư thúc người hẳn là có thể trực tiếp đặt cái này lên bàn làm việc của đường chủ Tư Luật Đường nơi này mà?"
Sao còn muốn ta chạy chân làm gì?
"Để ngươi ra ngoài đi một chút, tránh cho ngươi lại rảnh rỗi sinh nông nổi đi khiêu khích sư tỷ."
"Ta mới không làm thế đâu."
Nàng vẫn nhận lấy tờ giấy đang lơ lửng trước mặt.
Đều sắp về tông môn rồi, chuyện đổ thêm dầu vào lửa nàng cũng không làm.
"Nhưng mà sư thúc, ta nổi tiếng lắm đó, lỡ có người nhận ra ta thì làm sao bây giờ?"
Nói không chừng còn bị người ta chặn đường đòi chữ ký nữa.
Ai nha ! Đây chính là phiền não của thiên tài đó nha.
"Sau vụ Mị Tu của Hợp Hoan Tông lần đó, có ai từng nhận ra ngươi chưa."
Từ Hình thản nhiên nói, "Cứ yên tâm đi là được."
Ngọa Tào!
Thì ra là thế.
Khó trách mấy lần sau đó nàng gặp phải đám ngốc Hợp Hoan Tông muốn dụ dỗ các nàng, kết quả bọn họ đều như không nhìn thấy mình vậy.
Vấn đề vậy mà lại nằm ở chỗ sư thúc!
Ngay sau khi Trì Cửu Ngư cưỡi cái kia pháp bảo ba vòng cũ nát kia của nàng rời đi không bao lâu.
Bên trong Bí Cảnh.
Sự biến hóa đã dừng lại.
Mấy luồng vòi rồng tàn phá bừa bãi kia cũng biến mất không thấy tăm hơi.
Thảo nguyên Thông Huyền vốn bằng phẳng đã biến mất không còn thấy nữa, phóng tầm mắt nhìn ra xa, từng tòa vách núi thẳng đứng như dao cắt xuyên thẳng lên mây xanh, dường như muốn xé rách cả bầu trời.
Nhưng dễ thấy nhất vẫn là cái hẻm núi khổng lồ gần như chạy xuyên suốt toàn bộ bí cảnh, khiến người ta không thấy rõ điểm cuối, còn có ngọn núi hình kiếm bị xiềng xích quấn quanh ở chính giữa bí cảnh.
Ầm ầm!
Một tia sét màu đỏ sậm xẹt qua bầu trời, ánh sáng chiếu rọi đáy vực, truyền đến một trận tiếng sột soạt.
Đó là từng con sinh vật kỳ dị màu bạc dữ tợn đáng sợ, số lượng rất nhiều, lít nha lít nhít khiến người nhìn thấy liền tê cả da đầu.
Hai cánh tay thon dài, lóe lên hàn quang, tựa như hai thanh trường kiếm sắc bén.
Chúng nó lặng lẽ nằm dưới đáy hẻm núi, thỉnh thoảng khẽ vặn vẹo, phát ra tiếng vang nhỏ xíu, dường như đang chờ đợi một cơ hội nào đó đánh thức chúng.
Nếu nhìn kỹ sẽ có thể phát hiện, nửa thân dưới của chúng thực ra bị chôn trong bùn đất, hoặc nói đúng hơn... là mọc ra từ trong đất.
"Thì ra là thế, Đạo huynh chuẩn bị dùng tòa bí cảnh này làm nơi diễn ra vòng thử luyện thứ ba kia của ngươi à."
Một giọng nói đột nhiên vang lên trong bí cảnh.
Chỉ thấy trên một sợi xích trong số đó, không biết từ lúc nào đã có một người đứng đấy.
Ông ! Vầng trăng đỏ dường như bị kích thích, ánh sáng đại thịnh, những gợn sóng giống như thực chất tầng tầng lớp lớp chấn động ập đến.
Những nơi gợn sóng đi qua, ngay cả ngọn núi mà Trì Cửu Ngư cũng khó lòng làm tổn hại dù chỉ một chút cũng lặng yên không tiếng động hóa thành bột mịn tiêu tan.
"Ta là được huynh mời đến mà, không phải cố ý xâm nhập đâu."
Hoặc Nhất điểm một ngón tay ra, chấn động kinh khủng liền dừng lại, toàn bộ thế giới dường như bị nhấn nút tua lại, mấy đỉnh núi bị ảnh hưởng hóa thành bột mịn cũng từ từ "mọc" trở lại.
"Đạo huynh, nếu người không ra nữa, thanh kiếm này của người sắp chém vào ta rồi đó."
Theo tiếng nói của hắn hạ xuống, Từ Hình cũng xuất hiện bên cạnh hắn.
Vầng trăng đỏ trên bầu trời lúc này mới dịu lại.
"Đạo huynh, kiếm khí này của người tính tình thật là lớn."
Hoặc Nhất cười nói.
"Bắt đầu trực tiếp đi."
Từ Hình thản nhiên nói, "Ta cũng muốn xem xem, lão già kia rốt cuộc có thủ đoạn gì để đối phó ngươi."
"Ừm, chính ta cũng rất tò mò."
Ánh mắt Hoặc Nhất nhìn xuống dưới, về phía cái hẻm núi khổng lồ chạy xuyên cả tòa bí cảnh kia.
Theo ánh mắt hắn lướt qua, những sinh vật kỳ dị dữ tợn đáng sợ kia đột nhiên xảy ra biến đổi, hai cánh tay tựa như kiếm sắc nhiễm lên một vệt màu tím yêu dị, mũi kiếm hiện lên những đường vân đẹp đẽ.
Ngay cả toàn bộ bí cảnh cũng có thêm một cảm giác không rõ ràng, khó tả.
Làm xong tất cả những điều này, Hoặc Nhất thở dài:
"Vốn chỉ là tiện tay hành động, lại khiến cho thử luyện của đạo huynh thêm chút khó khăn trắc trở, nhưng lão già kia lần này hành động vội vàng như vậy, chắc chắn có nguyên do."
Đối phương là tồn tại đỉnh cao nhất của Thương tộc, mặc dù bây giờ có thể phát huy lực lượng có hạn, nhưng cũng không thể xem thường, vẫn cần ngụy trang một chút mới được.
"Có nguyên do gì đâu."
Từ Hình sắc mặt không đổi, "Dụ hắn ra, thử một lần là biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận