Lão Tổ Thời Đại Thay Đổi Rồi

Chương 15

Không thể chửi bới người tu hành có cảnh giới cao a.
"Ca, những cái kia hình như là Thông Huyền Thảo phải không?"
người cao chỉ vào cả một vùng Thông Huyền Thảo ở phía trước nói.
Người dáng lùn nhìn chăm chú.
Đúng là thật!
Bởi vì sự chú ý đều dồn vào vầng hồng nguyệt trên đỉnh đầu, hắn vừa rồi cũng không phát hiện ra, vùng thảo nguyên trước mắt này vậy mà mọc đầy Thông Huyền Thảo!
Nhìn về phía xa, kiếm phong đứng sừng sững, những sợi xiềng xích quấn quanh trên đó càng làm tăng thêm vài phần khí tức túc sát.
"Nơi này chẳng lẽ là nơi dưỡng kiếm của một vị đại năng Kiếm Đạo nào đó?"
"Lúc bị cuốn vào đây cũng không thấy lối ra, cho nên đây cũng là một bí cảnh dạng phụ thuộc."
"Nhìn phong cách trong bí cảnh này, rất có thể đây là bút tích của một vị cự phách Ma Đạo nào đó."
Người dáng lùn bình tĩnh phân tích tình hình hiện tại, loại cự phách Ma Đạo này thường vô cùng tâm ngoan thủ lạt, bí cảnh được bố trí càng thêm hung hiểm khôn lường, cũng sẽ không vì thấy bọn hắn cùng là người trong Ma Đạo mà có chỗ nương tay.
"Đúng rồi, bộ dụng cụ dò xét linh năng tuổi thọ bí cảnh của chúng ta đâu, mau lấy ra đo thử xem."
"Ách... Ca, không phải huynh nói mấy thứ không quan trọng, không tiện mang theo thì không cần để ý, mau rời đi thôi sao? Món đồ kia lớn như vậy, nên ta đã để nó lại chỗ đó rồi."
Đệch !
Đúng là đồ bại gia tử a!
Bộ dụng cụ dò xét linh năng tuổi thọ bí cảnh kia trị giá hơn 3 triệu linh tệ, đó là thành quả bọn hắn tân tân khổ khổ mấy chục năm mới dành dụm được, sao lại là vật không quan trọng chứ?!
Người dáng lùn khóc không ra nước mắt, hắn thật muốn bổ cái đầu của tên đệ đệ ngu xuẩn này ra xem bên trong chứa thứ gì.
Người cao trông thấy sắc mặt của huynh trưởng nhà mình, trong lòng cũng có chút chột dạ.
Trong lòng người dáng lùn nghẹn tức muốn chết, nhưng cũng không nói thêm gì nữa, bây giờ không phải là lúc xảy ra tranh chấp.
"Thôi bỏ đi, ta đo thử tính ổn định không gian ở đây trước, xem có thể mở ra thông đạo rời đi không."
người dáng lùn lấy ra một tấm phù lục, "Ngươi cẩn thận một chút, đừng làm gãy mấy cây Thông Huyền Thảo này."
Dặn dò một câu xong, hắn rót một luồng pháp lực vào tấm phù lục giữa hai ngón tay.
Thời đại này, những người tu hành đã tổng kết ra một quy trình hoàn chỉnh để khai phá bí cảnh.
Đầu tiên dùng dụng cụ dò xét linh năng tuổi thọ để xác định niên đại, bí cảnh càng cổ xưa thường càng nguy hiểm. Sau đó là dùng phá không phù để đo tính ổn định không gian, đảm bảo bản thân có đường lui, có thể rút ra bất cứ lúc nào nếu tình hình không ổn.
Phải xác nhận được hai điểm này trước, mới có thể bắt đầu thăm dò sâu hơn.
Theo pháp lực rót vào phá không phù giữa hai ngón tay người dáng lùn, từng tia lửa vàng nhạt yếu ớt bốc lên, nơi ánh lửa thiêu đốt không gian có chút vặn vẹo, như thể sắp vỡ vụn bất cứ lúc nào.
Theo thời gian trôi qua, ánh lửa vàng sáng dần biến thành màu lam, sự vặn vẹo không gian lúc đầu dường như cuối cùng đã tới giới hạn.
Răng rắc!
Sau một tiếng giòn vang, chỗ vặn vẹo vỡ ra, xuyên qua đó có thể thấy được khung cảnh bên ngoài.
Nhưng rất nhanh, sương mù xám mông lung liền che kín nó.
"Thành công!"
người dáng lùn vung tay phải lên, ánh lửa trên phá không phù theo đó tắt ngấm, "Tính ổn định không gian cấp Bính, không mạnh lắm."
Hắn là Hóa Thần hậu kỳ, đệ đệ là Hóa Thần trung kỳ, hoàn toàn có thể rút lui bất cứ lúc nào.
"Cẩn thận một chút, đừng quá tham lam, cho dù lần này chỉ hái được mấy trăm gốc Thông Huyền Thảo mang ra ngoài, chúng ta cũng kiếm được không ít rồi."
Để cho chắc chắn, người dáng lùn lần này cũng không chuẩn bị tiếp cận ngọn núi hình kiếm kia, dù sao cũng biết tọa độ nơi này rồi, sau này lúc nào cũng có thể quay lại.
Sau khi bán Thông Huyền Thảo lần này, đợi đầu ngọn gió qua đi liền tìm mua một ít pháp bảo, đến lúc đó nhất định phải cho đôi huynh muội kia biết mặt!
"Yên tâm đi ca, ta sẽ cẩn thận."
người cao gật gật đầu, đưa tay túm lấy một gốc Thông Huyền Thảo dưới chân.
Thông Huyền Thảo thuộc tính Kiếm Đạo có lá sắc bén, không cẩn thận sẽ làm rách da, nhưng cũng không đến mức làm bị thương một người tu hành Hóa Thần.
Hắn túm mạnh lấy Thông Huyền Thảo, khiến lá cây bị vò lại với nhau.
"Động tác đừng thô bạo như vậy, dược tính sẽ mất đi... Tránh ra!"
người dáng lùn bỗng nhiên quát lớn.
Người cao không hề phát giác có chuyện gì xảy ra, theo bản năng nghe lệnh huynh trưởng, nhưng vẫn chậm một bước.
Phụt!
Máu tươi bắn tung tóe, vẽ ra một đường vòng cung trên không trung, cánh tay mang theo nửa bả vai lìa khỏi người cao, vết cắt phẳng lì.
Là kiếm khí!
Nhưng tại sao chứ?
Sắc mặt người cao có chút kinh ngạc, hiển nhiên vẫn chưa kịp phản ứng, mãi cho đến khi cảm nhận được cơn đau.
"A!"
Pháp lực mênh mông khuếch tán, khí lưu quét sạch, Thông Huyền Thảo trong phạm vi vài dặm xung quanh đều bị ép rạp xuống.
Thần niệm cuồng bạo điên cuồng khuếch tán ra, hai mắt người cao đỏ ngầu, trong đầu chỉ còn một ý niệm ! tìm ra kẻ đánh lén trong bóng tối kia, hành hạ hắn đến chết!
Cơn phẫn nộ ngập trời ngay sau đó liền im bặt, lại là mấy chục đạo kiếm khí vô hình đan xen xuyên qua, pháp lực vừa mới miễn cưỡng vận chuyển lại mỏng manh như giấy, bị tùy tiện xuyên thủng, cắt nát.
Trên mặt xuất hiện những vết cắt đỏ lít nhít, người cao há to miệng, từng mảng thịt vụn rơi lã chã.
Người dáng lùn muốn rách cả mí mắt, cũng mặc kệ cẩn thận hay không, lao thẳng tới, nhưng vươn tay ra chỉ bắt được vài mảnh thịt vụn.
Dưới sự cắn xé của kiếm khí, không chỉ sinh cơ của nhục thân, mà ngay cả linh tính của thần hồn cũng bị diệt sạch.
Ngoài đạo kiếm khí ban đầu, pháp lực bộc phát của hắn cũng làm gãy một ít Thông Huyền Thảo. Nếu không phải vì thế, số lượng kiếm khí đã ít đi rất nhiều, hắn có lẽ còn một tia sinh cơ.
Một đống thịt vụn vương vãi, máu chảy ra nhuộm đỏ đám Thông Huyền Thảo bên cạnh, trong lòng người dáng lùn đau đớn tột cùng.
"Không ổn, phải mau chóng ra ngoài!"
hắn đưa ra phán đoán lý trí nhất.
Hắn nhanh chóng tìm nhẫn trữ vật từ trong đống máu thịt rồi cất đi, vừa đứng dậy định mở thông đạo thì hình ảnh trước mắt lại khiến hắn hoàn toàn tuyệt vọng.
Kiếm khí không hề biến mất, mà chỉ là điều chỉnh cường độ, cho nên mới chậm đi một chút.
Mấy trăm? Hơn ngàn?
Đã không đếm xuể.
Do phản ứng dây chuyền, kiếm khí có uy lực sánh ngang Hóa Thần hậu kỳ xuất hiện trùng trùng điệp điệp, như sóng thần bão táp, phô thiên cái địa cắn xé tới.
"Con mẹ nó!"
Giữa sườn núi, một luồng hồng quang lóe lên, một chiếc hộp ngọc dính đầy máu rơi xuống từ không trung.
Không lâu sau, một con vượn trắng đi tới gần đó.
Do tò mò, nó vứt bỏ trái cây trong tay, nhặt hộp ngọc lên loay hoay một hồi, lại cắn thử mấy cái. Sau khi phát hiện đây không phải đồ ăn, nó nhanh chóng mất hứng thú, vứt hộp ngọc đi rồi chạy về phía đỉnh núi.
Cùng lúc đó, Từ Hình đã trở về thành phố Huyền Kiếm.
Trong biệt thự, linh quang trên tường chớp động, gió mát dễ chịu nhẹ nhàng thổi tới.
Từ Hình dựa trên một chiếc ghế mây, tay cầm một cái ngọc bài màu xanh.
Điểm cống hiến thưởng cho nhiệm vụ không lâu sau khi hắn trở về liền được chuyển vào tài khoản của hắn, chính xác hơn là tài khoản của cái áo giáp "Từ Tam Đao" này.
Số điểm không ít, nhưng Từ Hình không để ý đến điều này, mà là một câu đi kèm theo số điểm cống hiến.
Ta để đồ đệ đi tìm ngươi Câu nói này xuất hiện, chứng tỏ trong Kiếm Tông có người biết người xuất quan ở thành Huyền Kiếm chính là hắn, nhưng cái áo giáp này của hắn cũng chỉ có một hai người biết rõ.
Không đúng nhỉ a.
Trước đó khi hắn truyền tin cho Kiếm Tông để giải thích tình hình, dẹp yên náo động, hắn đã dùng một cái áo giáp cấp bậc tương đối cao mà không ai biết đến.
Sao thân phận lại đột nhiên bại lộ được chứ?
"Chẳng lẽ là lúc đó?"
hắn nghĩ đến một khả năng.
Trước đó tại Tạp Vụ Đường, hắn đã từng rót một luồng pháp lực vào để xác nhận thân phận, nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có lúc đó là có khả năng bị lộ.
Có thể nhìn thấu ngụy trang của mình... thiết bị đầu cuối nhận diện pháp lực kia thật đúng là không đơn giản.
"Xem ra là chủ quan rồi."
Bất đắc dĩ cười cười, Từ Hình mở ti vi.
Trong ti vi đang phát một tiết mục tuyên truyền giao thông, gần đây loại tiết mục này rất nhiều, trên đường cũng đang tuyên truyền.
Hai ngày nay người về thành Huyền Kiếm quá nhiều, ngay cả sự cố nghiêm trọng như ngự kiếm va chạm nhau cũng đã xảy ra mấy vụ.
Xui xẻo nhất chính là kiếm tu Lâm Mỗ nào đó, thuộc nhóm bị bắt đầu tiên, lại là đệ tử Kiếm Tông, nên đã bị lôi ra làm điển hình rất nhiều lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận