Lão Tổ Thời Đại Thay Đổi Rồi

Chương 63

Lâm Cầu Tiên nửa quỳ trượt về sau mấy mét.
"Khụ khụ!"
Linh lực lưu chuyển trong cơ thể trở nên trì trệ, ngực một trận khó chịu, khiến hắn không nhịn được ho ra một ngụm máu.
Hắn gặp phải một kẻ giống hắn, cũng là kiếm tu, nhưng cường độ lại cao đến mức thái quá.
Địch: Kiếm tu Luyện Khí tầng chín, "Thái Hư Kiếm Điển" nhập môn, "Lưu Vân Kiếm Pháp" viên mãn . Lưu Vân...
Cái tên này nghe qua chính là một loại kiếm pháp linh động phiêu diêu, sự thật cũng đúng là như thế.
Ông!
Khí lưu quét qua, không khí cũng theo đó phát ra tiếng vù vù, một thanh trọng kiếm đen kịt rộng chừng bằng cánh cửa bổ xuống, thân kiếm vừa rơi xuống được nửa chừng thì đột ngột biến mất không thấy đâu.
Lại tới nữa!
Lâm Cầu Tiên không chút do dự giơ kiếm chắn trước người, thân kiếm đen kịt lại lần nữa thoáng hiện như thể màn trời sụp đổ, quét ngang tới.
Lại một tiếng nữa vang lên, như một tiếng Hồng Lã Đại Chung bị gõ vang, trong hỏa tinh bắn ra tung tóe, Lâm Cầu Tiên lại lần nữa trượt về sau mấy mét.
Trọng kiếm?
Lưu Vân?
Hai thứ này kết hợp với nhau thật sự cực kỳ khó chịu!
Lâm Cầu Tiên trong lòng vô cùng ấm ức.
Hắn tinh thông nhiều môn tuyệt học, kiếm pháp biết được lại càng nhiều không kể xiết, nhưng đối mặt với thanh trọng kiếm quỷ dị khó lường này lại khó phát huy hiệu quả.
Hơn nữa, toàn bộ thủ đoạn lại bị tu vi hạn chế, rất nhiều đều không thể sử dụng được.
Suy nghĩ thay đổi cực nhanh, hắn nhanh chóng phân tích tình huống trước mắt, không thể tiếp tục bị động chống đỡ nữa, chính mình nhiều nhất chỉ có thể đỡ thêm hai kiếm nữa.
Tốc chiến tốc thắng!
Sau khi có quyết định trong lòng, hắn bỗng nhiên đứng thẳng người dậy, cất tiếng cười to, dáng vẻ như điên cuồng, trên mặt hồng quang ẩn hiện.
"Ha ha ha!"
Công pháp hắn chủ tu chính là Kiếm Điển gia truyền của Lâm gia "Thất Tình Kiếm Điển".
Coi trọng việc dùng ma niệm thúc đẩy tâm trí, giữ ý niệm vững vàng nơi linh đài, luyện bảy thứ tình cảm hỉ, nộ, ai, cụ, ái, ố, dục thành kiếm.
Tổng thể mặc dù không thần diệu bằng "Thái Hư Kiếm Điển", nhưng đơn thuần về sức công phạt lại còn hơn một bậc!
Hư ảnh kiếm tu vác trọng kiếm vẫn đứng yên không nhúc nhích, chờ đợi hắn chuẩn bị xong.
Cả khuôn mặt Lâm Cầu Tiên đỏ bừng như muốn nhỏ máu, dòng nhiệt cuồn cuộn khuếch tán, tiếng cười to không dứt.
Có thể giao chiến với địch thủ như vậy, trong lòng hắn vô cùng vui mừng!
Có thể nhận được cơ duyên này, trong lòng hắn vô cùng vui mừng!
"Ha ha ha! Đến đây!"
Phốc!
Hắn cắn đầu lưỡi, một ngụm máu tươi phun lên thân kiếm, thân kiếm sáng như tuyết nhuốm một tầng hồng quang.
Giậm chân lao về phía trước, thân hình tựa bóng trăng mờ ảo, kéo theo huyết quang thê lương ngưng tụ không tan!
Địch thủ mà Lâm Cầu Tiên gặp phải, không nghi ngờ gì là người mạnh nhất trong tất cả thí luyện giả.
Gia học của hắn có nguồn gốc sâu xa, từ khi còn nhỏ đã có vô số cao thủ Kiếm Đạo chỉ điểm, những vô thượng truyền thừa mà người thường khó gặp lại càng tùy ý cho hắn tham khảo.
Lại thêm việc gia tộc dốc sức bồi dưỡng, có thể nói là kiếm tu tiêu chuẩn nhất.
"Chẳng có tác dụng gì."
Trì Cửu Ngư trong tay cầm một nắm hạt đậu rang chín, vừa nhai vừa bình luận.
Là tông chủ Kiếm Tông tương lai, nàng vẫn rất quan tâm đến đệ tử dưới trướng của mình, cho nên đặc biệt tìm đến màn sáng của một vài thí luyện giả Kiếm Tông để quan sát.
Đáng tiếc, phần lớn kết quả đều không như ý muốn.
"Giống như hắn, học nhiều đến đâu cũng chẳng có tác dụng gì, thứ hắn dùng đều là bắt chước người khác."
Trì Cửu Ngư một câu nói toạc ra mấu chốt.
Cũng như chính nàng, chủ tu là công quyết do sư phụ sáng tạo, cũng chỉ học thêm một chút thần thông và kiếm pháp hữu dụng nhất của "Thái Hư Kiếm Điển".
Ngoài ra thì không học thêm nữa, thế mà vẫn đánh cho thế hệ trẻ của Tiên Tông kêu cha gọi mẹ đấy thôi.
"Bộ Kiếm Điển này... " Từ Hình thần sắc khẽ động, hắn quan tâm một chuyện khác hơn, "Thì ra đã được hoàn thiện như vậy."
Nhìn một mà biết toàn bộ, Lâm Cầu Tiên chỉ dùng một thức, Từ Hình đã nắm được toàn bộ nội dung Kiếm Điển.
Đệ tử dưới trướng hắn không ít, phần lớn chủ tu "Thái Hư Kiếm Điển".
Nhưng cũng có một vài người muốn đi con đường của riêng mình.
Năm đó, lúc hắn quyết định bế quan, bộ "Thất Tình Kiếm Điển" này vẫn còn trong giai đoạn sáng tạo, bây giờ nhìn lại đã vô cùng hoàn thiện.
Ma niệm thúc đẩy tâm trí, giữ ý niệm vững vàng nơi linh đài chỉ là tầng nông cạn nhất.
Bộ Kiếm Điển này muốn đạt tới cảnh giới chân chính, chính là nhìn thấu sự luân chuyển của thất tình, biến chúng thành thứ cho mình sử dụng, chứng được kiếm tâm Thái Hư mênh mông, một khi thành tựu, đạt đến Phản Hư cảnh dễ như trở bàn tay.
Trì Cửu Ngư bĩu môi, nàng vẫn luôn cảm thấy cái tên "Thất Tình" này nghe không êm tai chút nào, nhưng mà Thất Sư Huynh hình như lại rất hài lòng với cái tên này.
Chờ sau này chính mình cũng sáng tạo một bộ Kiếm Điển, liền đặt tên là "Đệ Nhất Kiếm Điển".
Như vậy mới bá khí chứ!
"Thất Sư Huynh những năm nay trấn thủ Đông Bộ tinh vực, được tôn xưng là "Thất Tình Kiếm Chủ" đấy."
Trì Cửu Ngư vẫn giải thích một câu.
Dù sao Thất Sư Huynh cũng là đồ đệ của sư thúc mà.
Hơn nữa tên Kiếm Điển khó nghe thì khó nghe thật, nhưng Thất Sư Huynh lại là chủ lực tuyệt đối của Đông Bộ tinh vực, lợi hại vô cùng.
"Không tồi."
Từ Hình khẽ gật đầu.
Trì Cửu Ngư dừng một chút, sau đó lấy điện thoại di động ra, mở chức năng ghi âm.
"Sư thúc, người có thể nói lại lời vừa rồi một lần nữa được không?"
Từ Hình nhìn nàng một cái:
"Không được."
Trì Cửu Ngư trầm mặc.
Vốn còn định ghi lại câu nói đó, để lần sau gặp mặt Thất Sư Huynh thì kiếm chác một phen từ hắn chứ.
Thất Sư Huynh rất sùng bái sư thúc đấy.
Ai! Nàng lặng lẽ cất điện thoại đi.
Kỳ thật không chỉ có Thất Sư Huynh, các sư huynh sư tỷ trong tông môn, còn có một số sư chất lớn tuổi đều vô cùng tôn kính sư thúc, mỗi lần nhắc tới sư thúc đều biểu hiện kích động khác thường.
Người để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho nàng là một vị sư tỷ, mỗi lần hai người gặp mặt, chính mình hỏi nàng ấy về vấn đề tu hành, nàng ấy cứ kể được một lúc là lại "Sư phụ ta thế này thế kia", "Tiếc là sư phụ ta không có ở đây Ba Lạp Ba Lạp".
Nghe nói còn viết một quyển sách về sư thúc nữa.
Nhưng vị sư tỷ này chê nàng cảnh giới quá thấp, nên không đưa cho nàng xem.
Đúng là tức chết người mà!
Bất quá thôi... trải qua mấy ngày chung sống này, nàng cũng cảm thấy sư thúc cũng khá thú vị, cũng không cứng nhắc như trong tưởng tượng.
Bỗng nhiên, Trì Cửu Ngư đang nhai hạt đậu liếc nhìn một màn sáng ! Trương Vân Lộ cực kỳ gọn gàng linh hoạt giải quyết đối thủ.
Trương Vân Lộ tu luyện chính là "Cơ Sở Luyện Khí Quyết", chiêu thức biết dùng chỉ có "Lưu Vân Kiếm Pháp" đã được chính nàng chỉnh sửa lại, còn có cái kia "Tử Viên Quan Khí Pháp".
Mấy tiểu pháp thuật học trước kia tuy cũng tính là có, nhưng đối thủ cũng không mạnh mẽ đến mức khoa trương như của Lâm Cầu Tiên và Du Minh.
"Sư thúc mau nhìn kìa, Trương Vân Lộ được ta chỉ điểm qua đã đánh bại đối thủ."
Trì Cửu Ngư vội vàng nói.
Ân?
Nàng thành người ngươi chỉ điểm từ lúc nào vậy?
"Ta đã nói kiếm tu là phải có phong cách của riêng mình mà, nàng có thể có thành tích như bây giờ, ta cảm thấy mình có thể chiếm năm phần, không! Có thể chiếm ba phần công lao."
Trì Cửu Ngư giơ ra ba ngón tay, lúc đầu định khoác lác là năm phần, nhưng ngay cả chính nàng cũng cảm thấy khoác lác như vậy hơi quá, nên đổi thành ba phần.
"Ngươi muốn nói gì."
Từ Hình nhìn nàng.
"Ta cảm thấy là, mình chỉ điểm người khác tu hành cũng rất có nghề đấy chứ."
"Cho nên, ngươi muốn nhận đồ đệ?"
"Cũng không hẳn."
Trì Cửu Ngư lắc đầu.
Chính mình cũng mới hơn hai mươi tuổi thôi mà, nhận đồ đệ cái gì chứ!
Chờ sau này đến tuổi của sư phụ, sư thúc, rồi hãy thu một đồ đệ, không nghe lời thì treo ngược lên đánh!
Nàng thần tình nghiêm túc, dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc nói:
"Ý của ta là, ta mà làm tông chủ Kiếm Tông, nhất định có thể đưa Kiếm Tông phát dương quang đại!"
Nghiêm túc, chăm chú, không nói đùa.
Bây giờ nàng đang là 'cá nghiêm túc'!
"Kiếm Tông đã đủ vinh quang rồi, không cần ngươi đến 'phát dương quang đại' thêm đâu."
Từ Hình thản nhiên nói.
"Nhưng vẫn có thể tiến thêm một bước mà, dưới sự dẫn dắt của ta, trình độ tổng thể của Kiếm Tông nhất định có thể giống như Trương Vân Lộ, lại tiến thêm một bậc!"
Với uy vọng của sư thúc tại Kiếm Tông, chỉ cần tranh thủ được sự ủng hộ của người, việc mình trở thành tông chủ Kiếm Tông chẳng phải là ván đã đóng thuyền sao!
Hơn nữa nàng cũng thật lòng cảm thấy, chính mình nhất định sẽ trở thành tông chủ vĩ đại nhất trong lịch sử Kiếm Tông!
Sự tự tin không thể giải thích này của ngươi rốt cuộc là từ đâu ra vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận