Lão Tổ Thời Đại Thay Đổi Rồi

Chương 405

Kiếm quang đầy trời không ngừng đan xen, xán lạn như sao dày đặc mà lại ngay ngắn trật tự. Một đạo kiếm quang màu vàng xanh không quá nổi bật tụ hợp vào trong đó, vạch phá bầu trời đêm, men theo một đạo thần hà rủ xuống từ bảng danh sách, hướng về phía nội môn đại lục mà bay đi. Rất nhanh kiếm quang kia liền vọt lên chỗ cao, dừng lại một chút rồi rơi về một chỗ trong đó.
Động phủ của Lệ Kha nàng đã đi qua rất nhiều lần, tự nhiên là xe nhẹ đường quen.
Vù~!
Trong rừng cây rậm rạp, chỉ thấy một trận gió mát thổi đến, làm cành lá lắc lư, phát ra tiếng xào xạc.
Thanh Kim Sắc Kiếm Hồng dần dần tiêu tán trước khi chạm đến mặt đất, Trì Cửu Ngư nhẹ nhàng đáp xuống, động tác vô cùng tiêu sái, lập tức nhìn về phía tòa động phủ bình thường không có gì lạ ở phía trước. Nhìn từ bên ngoài, cũng không khác gì động phủ hiện tại của nàng, đối với một vị Động Chân cảnh mà nói, có thể xem là tương đối mộc mạc.
Ánh sáng từ khe cửa và cửa sổ chiếu ra, xung quanh yên tĩnh quá mức.
Dù sao đi nữa, đây cũng là động phủ của một vị Kiếm chủ Động Chân cảnh, trong tình huống không cần thiết, không ai cố ý lại gần nơi này. Thậm chí người đi ngang qua gần đó cũng sẽ cố gắng hạ giọng.
“Sư tỷ! Sư tỷ! Ta đến thăm ngươi đây!” Trì Cửu Ngư vừa hô vừa chạy về phía động phủ.
Trong tay còn xuất hiện một đống quà tặng lớn nhỏ, đều là vật kỷ niệm nàng mua ở tửu điếm tại Vũ Linh Tinh Tế trong chuyến đi ra ngoài lần này.
“Ta mang lễ vật cho ngươi đây, mau mở cửa!” Cứ như vậy chạy đến trước cửa động phủ.
Bình thường khi còn cách một đoạn, cửa sẽ tự động mở ra. Nhưng lần này mãi cho đến khi nàng chạy đến trước cửa, lại phát hiện cửa động phủ vẫn đóng chặt như cũ.
Rầm rầm rầm!
“Ta còn có tin tức về sư thúc muốn nói cho ngươi!” Nhưng vẫn không có phản ứng gì.
“” Chẳng lẽ không có ở đây? Trùng hợp vậy sao?
Buông đồ vật đang xách trong tay xuống, nàng lấy điện thoại di động ra, ngồi trước cửa gửi một tin nhắn.
Kiếm Tông tương lai tông chủ: “Sư tỷ, ngươi đi đâu vậy?”
Lệ Kha lại trả lời rất nhanh.
Không cho ta sách sư tỷ: “Đang bận xử lý việc vặt trong đường, sao thế?”
Yến Minh tên kia bế quan rồi, cho nên nàng chỉ có thể tạm thay vị trí đường chủ, cộng thêm khoảng thời gian này phải bắt đầu chuẩn bị cho Tiên Tông Đại Bỉ, nên rất bận rộn.
Kiếm Tông tương lai tông chủ: “Chẳng phải ta mới từ tinh không trở về sao, định đến tìm ngươi tâm sự”
Kiếm Tông tương lai tông chủ: “Ta còn mang quà cho ngươi nữa”
Xoạt xoạt!
Kiếm Tông tương lai tông chủ: “/hình ảnh”
Trì Cửu Ngư trực tiếp chụp một tấm ảnh đống quà lớn nhỏ để bên cạnh, sau đó gửi đi.
Không cho ta sách sư tỷ: “Chỉ vì chuyện này?”
Không cho ta sách sư tỷ: “Ngươi không phải là gây họa ở bên ngoài, nên mới đặc biệt đến tìm ta tránh đầu sóng ngọn gió đấy chứ?”
Ai! Ta thật sự là... Có lòng tốt đến tìm ngươi giết thời gian, còn mang quà cho ngươi, vậy mà ngươi lại nghĩ ta như thế!
Không cho ta sách sư tỷ: “Được rồi được rồi, ngươi cứ vào trước chờ đi, ta về ngay đây”
Nghe nói Tử Ngư gặp sư phụ ở tinh không, vừa hay hỏi nàng ấy một chút xem sư phụ đã đi đâu.
Không cho ta sách sư tỷ: “An phận một chút, đừng có lục lọi đồ của ta”
Trì Cửu Ngư đang gõ một tràng dài nhìn thấy tin nhắn này không khỏi sững lại, sau đó dường như nghĩ đến điều gì, trực tiếp xóa hết những chữ kia đi.
Đứng dậy phủi phủi quần, lấy chìa khóa từ trong nhẫn trữ vật ra, rót một tia pháp lực vào ổ khóa trên cửa.
Cạch!
Cửa mở hé ra một khe, ánh đèn màu ấm từ đó hắt ra, Trì Cửu Ngư nhấc lễ vật trên đất lên, đẩy cửa đi vào.
Bởi vì trước đó Lệ Kha chuẩn bị đi trấn thủ Tây Bộ tinh vực, nên đã đưa cho nàng một chiếc chìa khóa, bảo nàng khi nào rảnh thì trông coi giúp một chút. Hết cách rồi, ai bảo mình nhiệt tình như vậy chứ.
Đi vào trong động phủ, trực tiếp một đạp đóng sầm cửa lại.
“Đèn cũng không tắt, thật là lãng phí.” Vừa lẩm bẩm vừa đi vào bên trong, đặt đặc sản từ Vũ Linh Tinh Tế trong tay lên bàn.
Nhìn bao quát, bài trí bên trong không hề xa hoa, ngược lại còn khá đơn giản, cửa thông đến các phòng khác đều đóng chặt. Nhìn quanh trái phải, Trì Cửu Ngư mắt sắc nhanh chóng phát hiện trên bàn trà có đặt một cái hộp gỗ màu bạc, bề mặt khắc rất nhiều trận văn phức tạp, dường như là dùng riêng để phòng ngừa người khác dò xét.
Thần thần bí bí...
Thu hồi ánh mắt, nàng xe nhẹ đường quen đi đến một bên mở tủ lạnh rót cho mình một ly nước trái cây, sau đó mới đến ngồi xuống ghế sô pha.
Khi một ngụm nước trái cây vào bụng, trong hương vị trái cây mát lạnh, một luồng linh khí nồng đậm bốc lên, khiến nàng có cảm giác hơi choáng váng.
“A...!” Không tệ không tệ, vẫn là nước trái cây chỗ sư tỷ đủ mạnh!
Thật ra Lệ Kha còn cất giữ không ít rượu trái cây, nhưng nàng không dám uống những thứ đó, lần trước không cẩn thận ngửi thấy một chút mùi vị, đã ngủ thẳng một ngày một đêm... Dù bây giờ mình đã là Hóa Thần, chắc cũng không khá hơn bao nhiêu.
Lấy kiếm tổ lệnh bên hông xuống đặt trong tay ngắm nghía, ánh mắt Trì Cửu Ngư bất giác liếc nhìn hộp gỗ đặt trên bàn trà trước mặt.
E hèm... Sư tỷ chỉ nói không được động vào, chứ đâu có nói không được nhìn. Mình nhìn một chút thôi.
Chưa đến 3 giây, nàng đã thành công thuyết phục chính mình.
Sau đó, trong hai mắt nàng sáng lên kim quang nhàn nhạt, vận dụng năng lực phá vọng, muốn thấy rõ vật đựng bên trong. Trì Cửu Ngư cố gắng trợn to mắt, nhưng chẳng có tác dụng gì, Thái Hư phá vọng mắt vàng vốn luôn thuận lợi trước kia dường như đã mất đi hiệu lực vào lúc này, chỉ có thể nhìn thấy một vùng bạch quang hoàn toàn mơ hồ.
Ngọa tào! Có cần phải ác vậy không, ngay cả Thái Hư phá vọng mắt vàng của mình cũng không nhìn thấu.
Cuối cùng tròng mắt gần như lồi ra, rốt cục cũng thấy được một hàng chữ vô cùng mông lung trong vùng bạch quang mơ hồ kia.
“Sư...”
Đùng!
Vừa kịp nhìn rõ chữ đầu tiên, hàng chữ mông lung liền biến mất không thấy đâu nữa theo tiếng động đột ngột vang lên.
Kim quang trong mắt đột nhiên thu lại, chỉ thấy Lệ Kha không biết đã trở về từ lúc nào, một bàn tay đang đặt trên chiếc hộp gỗ màu bạc kia.
“” Bầu không khí có chút... ờm... xấu hổ.
Trì Cửu Ngư siết chặt bàn tay đang cầm kiếm tổ lệnh, cười khan nói: “Sư, sư tỷ, sao ngươi về nhanh thế?”
“Ta nhớ ta đã nói, bảo ngươi đừng động vào đồ của ta.”
“Ta đâu có động, ta chỉ nhìn một chút thôi, còn chưa thấy gì cả đã bị ngươi cắt ngang rồi.”
Lệ Kha lẳng lặng nhìn nàng, Trì Cửu Ngư cũng không hề né tránh mà đối mặt với nàng, trong mắt tràn đầy vẻ “kiên định”.
“”
Lệ Kha ôm lấy hộp gỗ, ngồi xuống bên cạnh, “Lần này không so đo với ngươi.”
Hắc hắc! Còn muốn dọa nàng sao, ngay cả ánh mắt của sư phụ nàng còn không sợ!
“Nói đi, có chuyện gì.”
“Chẳng phải đã nói rồi sao, mang quà cho ngươi.” Trì Cửu Ngư chỉ sang một bên, “Này, tất cả ở đó kìa!”
Xem ra Tử Ngư này thật sự là rảnh rỗi nhàm chán. Cũng tốt, dù sao chính mình cũng định lát nữa sẽ tìm nàng.
Liếc qua kiếm tổ lệnh trên tay nàng: “Ngươi gặp sư phụ ở khách sạn à?”
“Cũng không phải, chúng ta gặp sư thúc khi đến hành tinh thứ tư của Vũ Xa Vạn Lý để điều tra.” Phát hiện Lệ Kha dường như đang nhìn thứ trong tay mình, Trì Cửu Ngư bất động thanh sắc cất kiếm tổ lệnh đi. Ra vẻ tuy tốt, nhưng cũng phải tùy trường hợp.
“Có điều sư thúc cũng ở tại tửu điếm Vũ Linh Tinh Tế, ta nghĩ hẳn là người đã sớm phát hiện ra chúng ta.”
“Đó là tự nhiên.” Dừng một chút, Lệ Kha lại hỏi, “Nói đi cũng phải nói lại, nếu các ngươi gặp sư phụ sớm như vậy, vậy chắc ngươi phải biết sư phụ đi đâu rồi chứ.”
“A? Chẳng lẽ sư tỷ ngươi không biết sao?”
“Ta phải biết sao?”
“À.” Trì Cửu Ngư gãi đầu, lại nhấp một ngụm nước trái cây. Bởi vì lúc trước nói cho sư phụ nghe lúc đó... Cho nên nàng cứ tưởng mọi người đều biết rồi chứ!
“Sư thúc người đi Hợp Hoan Tông rồi.”
“Hợp Hoan Tông?” Lệ Kha hơi nhíu mày, “Sư phụ đến Hợp Hoan Tông làm gì?”
“Không biết.” Trì Cửu Ngư xòe tay ra, “Lúc đó ta cũng định hỏi một chút, nhưng chưa kịp hỏi thì sư thúc đã đi rồi.”
Vậy sao... Sư phụ lần này đến tinh không là để xác nhận tình hình ở biên giới vũ trụ, theo lý mà nói thì nên về sớm rồi, nhưng người vẫn dừng lại ở tinh không một thời gian... Sau khi về cùng lúc với bọn Tử Ngư, người không về Kiếm Tông trước, mà lại đi thẳng đến Hợp Hoan Tông... Hẳn là đi tìm... Mị Tổ tiền bối, giữa hai việc này e là có liên hệ nhất định.
“Sư bá biết chuyện này ngay từ đầu sao?”
“Lúc đó ta đã nói cho sư phụ ngay lập tức, nhưng sư phụ nói sư bá đã biết từ sớm rồi.” Đệ tử trung thành như mình biết tìm ở đâu ra chứ!
“Đúng rồi sư tỷ.” Trì Cửu Ngư hơi nhích người qua, “Nghe nói có vị trấn thủ sứ tinh vực sắp chuyển về, hình như cũng là đệ tử của sư thúc nhỉ, đó là sư huynh hay sư tỷ vậy ạ?”
Người tu hành thọ nguyên dài đằng đẵng, nàng tuy đã là Hóa Thần, nhưng dù sao vẫn còn trẻ, mới hơn hai mươi tuổi, cho nên rất nhiều sư huynh sư tỷ còn chưa từng gặp mặt. Ai~ Đây chính là phiền não của loại thiên tài tuyệt thế như mình đây mà...
Thế nhưng, Lệ Kha nghe nàng nói xong lại im lặng một lúc. Người thay thế vị trí trấn thủ sứ tinh vực...
“Là nữ.” nàng thản nhiên nói.
“Ồ ồ! Thì ra là một vị sư tỷ à.” Trì Cửu Ngư gật gật đầu, “Vậy ngươi và vị sư tỷ sắp về đó, ai bái nhập môn hạ sư thúc trước vậy?”
“Nàng ấy.” Lệ Kha nhìn về phía nàng, “Ngươi tìm ta thật ra là để dò hỏi chuyện liên quan đến nàng ấy đúng không.”
Trì Cửu Ngư mặt mày hớn hở, cười hì hì nói: “Ta dù sao cũng là thân truyền đại đệ tử của Kiếm Tôn nhất mạch, cùng thuộc hai đại mạch của Kiếm Tông, đương nhiên phải tìm hiểu kỹ một chút rồi.”
Cái đứa này thật đúng là...
“Ngươi tỉnh lại đi.” Lệ Kha đặt hộp gỗ trong tay xuống bên cạnh, “Nàng ấy không phải là người dễ tiếp xúc đâu.”
“Chuyện này không sao, ta rất dễ làm quen mà, vừa hay bổ sung cho nhau.”
“Rồi, tùy ngươi, đến lúc đó đừng trách ta không nói trước.”
“Sao lại thế được!” Trì Cửu Ngư vô cùng tự tin vào khả năng giao tiếp của mình, “Nàng ấy là vị sư tỷ nào dưới môn hạ sư thúc vậy?”
Nói xong liền mở điện thoại, lật xem danh sách đệ tử Kiếm Tông. Nữ đệ tử dưới môn hạ sư thúc, xếp trước Lệ sư tỷ cũng không nhiều lắm, hiện đang trấn thủ tinh vực lại càng chỉ có vài người...
“Từ Tiêm Ngưng.”
Từ Tiêm Ngưng...? Dừng một chút, nàng bỗng nhiên phản ứng lại: “Ngọa tào! Đó không phải là đại sư tỷ của ngươi sao?!”
Đại sư tỷ dưới môn hạ sư thúc, có thể nói là đại sư tỷ của toàn bộ Kiếm Tông. Mà cái tên này... Khẳng định có ẩn tình bên trong. Sau này có thời gian phải đi hỏi sư phụ mới được.
“Đúng rồi, đại sư tỷ đó với sư tỷ ngươi, ai lợi hại hơn một chút vậy?”
“...” Lệ Kha dừng lại, “Đừng hỏi vấn đề vô nghĩa này, mạnh yếu của Động Chân cảnh là thứ mà một Hóa Thần như ngươi có thể phân rõ sao?”
Hiểu rồi! Vậy chính là đại sư tỷ lợi hại hơn rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận