Lão Tổ Thời Đại Thay Đổi Rồi

Chương 53

Trì Cửu Ngư tương đối khó chịu, lại đưa tay ném vật vào nhẫn trữ vật.
"Sư thúc, trong bí cảnh tại sao có thể có mạng lưới ạ?"
"Bởi vì ta muốn cho nơi này có."
Nguyên lý của linh võng, không giống với mạng lưới ở kiếp trước, bản chất của nó là mượn một pháp bảo có phạm vi đủ để bao trùm toàn bộ Trung Ương Đại Lục, cho nên chỉ cần hơi điều chỉnh một chút, liền có thể kết nối nó vào.
Hơn nữa, với phẩm giai của tòa bí cảnh này, pháp bảo kia cũng không có khả năng phát giác tình huống cụ thể bên trong đó.
Lý do thật mạnh mẽ, Trì Cửu Ngư không cách nào phản bác.
"Vậy kế tiếp ta nên làm cái gì?"
Nàng gọi ra bản mệnh chi kiếm của chính mình.
"Rất đơn giản."
Từ Hình vẫy tay một cái.
Bản mệnh chi kiếm của nàng rời khỏi tay, sau đó tựa như bị một bàn tay vô hình nâng lên, chậm rãi nổi lên trên. Xung quanh, thông huyền cỏ nhẹ nhàng lắc lư, từng luồng khí lưu màu đỏ từ phiến lá của chúng dâng lên, trôi hướng về thanh kiếm đang dần dần bay lên cao.
Trì Cửu Ngư mong đợi ngẩng đầu nhìn, mãi cho đến khi bản mệnh chi kiếm lên tới điểm cao nhất của kiếm phong.
Những luồng khí tức màu đỏ kia vây quanh thanh trường kiếm màu vàng xanh mà lượn lờ, thỉnh thoảng có một sợi tụ hợp vào trong đó.
Trường kiếm tựa như vừa ăn thứ gì đó đại bổ, thân kiếm rung động nhè nhẹ. Thân là kiếm chủ, Trì Cửu Ngư càng có thể cảm nhận được linh tính của bản mệnh chi kiếm đang vui vẻ nhảy nhót.
"Cứ nuôi như vậy là được."
Đây cũng là phương pháp thích hợp nhất để kiếm tu nâng cao phẩm giai của bản mệnh chi kiếm.
Nhưng cũng cần phải chú ý, không thể để cho linh tính của kiếm siêu việt kiếm chủ quá nhiều, nếu không sẽ xuất hiện tình huống xấu hổ "tiểu nhi múa đại chùy, phản thương tới tự thân".
Bên ngoài Huyền Kiếm Thị, một chiếc phi thuyền có tạo hình phong cách cổ xưa đang lướt qua trong tầng mây, tốc độ cực nhanh.
Phi thuyền, pháp khí phi hành chở người thường thấy nhất trong giới tu hành Thượng Cổ, cho dù là đến tận bây giờ, pháp khí phi hành ở Trung Ương Đại Lục cũng lấy phi thuyền chiếm đa số.
Ngoại trừ vấn đề sở thích cá nhân của người tu hành, cũng có nguyên nhân là công nghệ chế tạo bản thân pháp khí phi thuyền đã vô cùng thành thục.
Một số pháp khí phi hành mới được phát minh, ưu thế về tính năng và chi phí của chúng thật đúng là không sánh bằng phi thuyền.
Màn chắn màu vàng nhạt hơi mờ bao quanh phi thuyền có những phù văn hư ảo lưu chuyển, ngăn cách luồng khí lưu mãnh liệt đồng thời cũng có lực phòng ngự nhất định.
Trên boong thuyền rộng rãi, mấy bóng người đang chuyện trò vui vẻ, mỗi người nhìn qua đều rất trẻ trung, trên người mặc trang phục đặc trưng không giống nhau của các Tiên Tông, tu vi ở khoảng giữa Kim Đan và Nguyên Anh.
Đây là một nhóm đệ tử trẻ tuổi đến từ các Tiên Tông lớn.
"Rất nhanh liền đến Huyền Kiếm Thị, các vị đều có dự tính gì không?"
Người nói chuyện có khuôn mặt tuấn tú, mặc trường bào dài màu xanh lam, bên hông treo một khối ngọc bài, phía trên khắc hai chữ lớn cứng cáp, Tế Thế.
Đây là một vị Luyện Đan sư đến từ Tể Thế Cốc, tu vi Nguyên Anh trung kỳ.
Luyện đan, từ xưa đến nay đều là một nghề nghiệp siêu lợi nhuận, được vô số người tu hành theo đuổi ngưỡng mộ.
Lại có mấy người tu hành nào có thể cả một đời không dùng đến đan dược đâu?
"Nếu không có việc gì khác, không bằng tìm một địa phương, chúng ta tỉ thí, giao lưu xác minh tu vi một phen với nhau thế nào?"
"Như vậy rất tốt, mong rằng sư huynh vui lòng chỉ giáo, đến lúc đó còn muốn hướng sư huynh lĩnh giáo thuật luyện đan."
"Dễ nói dễ nói."
"Đạo hữu đề nghị thật không tệ, người đời đều biết thuật luyện đan của Tể Thế Cốc tuyệt thế vô song, mãi cho đến Tiên Tông Đại Bỉ lần trước, chúng ta mới hiểu đấu chiến thần thông của Tể Thế Cốc cũng là nhất lưu."
"Đạo hữu quá khen rồi, về phương diện đấu chiến, thần thông của Linh Âm Phường mới lợi hại hơn một chút."
Luyện Khí sư của Thần Cơ Luyện Bảo Các vốn định nói gì đó, nhưng nghe đến lời này vẫn là trầm mặc.
Lần Tiên Tông Đại Bỉ trước, Hợp Hoan Tông đứng hạng chót, Thần Cơ Luyện Bảo Các đứng hạng áp chót, Tể Thế Cốc đứng hạng ba từ dưới lên.
Luyện Khí sư vung búa lớn lại bị Luyện Đan sư vê viên thuốc nhỏ giẫm lên đầu, đơn giản là mất mặt ném đến nhà bà ngoại.
Bất quá hắn cũng rất giữ thể diện, không có mở miệng phá hỏng bầu không khí.
Mấy người tâng bốc lẫn nhau, trong lúc nhất thời không khí vui vẻ hòa thuận.
"Chúng ta đều là đệ tử trẻ của Tiên Tông, mặc dù không bằng các sư huynh sư tỷ, nhưng lần giao lưu xác minh này, có thể xưng là Tiên Tông tiểu bỉ."
một Luyện Đan sư khác đến từ Tể Thế Cốc nói.
"Cũng đừng tự dát vàng lên mặt mình nữa, không biết mình nặng bao nhiêu cân lượng sao?"
Đám người cứng đờ, sau đó quay đầu lại, trừng mắt nhìn một thể tu đang ngồi ở trong góc.
Mẹ nó!
Mọi người tập hợp một chỗ chém gió, đùa giỡn một chút thì thế nào?
Nói mò lời thật làm gì!
Làm người ta rất đau đớn có biết hay không!
"Thật xin lỗi thật xin lỗi, thật sự là nhịn không được."
Tên thể tu kia đến từ Long Tượng Kình Thiên Tông liên tục xin lỗi, "Tại tông môn quen rồi."
Nghĩ đến hoàn cảnh đặc biệt hiếm thấy kia của Long Tượng Kình Thiên Tông.
Thôi được rồi, không tính toán với hắn.
Đám người không nhìn hắn nữa, muốn tiếp tục chủ đề vừa rồi, nhưng lại không cách nào mặt dày mày dạn nói tiếp được.
Một hồi lâu, mới có người phá vỡ cục diện bế tắc, là đệ tử của Linh Âm Phường.
"Nói đến Tiên Tông Đại Bỉ lần trước, thủ đoạn thần thông của các sư huynh sư tỷ thật đúng là khó lường."
"Hoàn toàn chính xác, bất kỳ ai trong số họ, đều không phải là người mà chúng ta có thể địch nổi."
Đây là cách nói tương đối uyển chuyển, người có thể tham dự Tiên Tông Đại Bỉ cái nào không phải là thiên kiêu chi tử, chính những người này đây nói không chừng đều gánh không được một chiêu.
"Con đường tu hành không bờ bến, cũng không biết khi nào chúng ta mới có thể có được thần thông như các sư huynh sư tỷ."
Nghe nói như thế, một Luyện Đan sư khác của Tể Thế Cốc cũng hít một tiếng, sau đó khích lệ nói:
"Chỉ cần chúng ta kiên trì tu hành, cuối cùng sẽ có một ngày nhất định có thể như sư huynh sư tỷ, tham dự Tiên Tông Đại Bỉ cùng cái kia Trì Cửu Ngư một trận chiến!"
"Ngươi bây giờ đi ngủ, kê gối cao một chút, ban đêm ngươi sợ là không mơ được giấc mộng viển vông như thế đâu."
Mả mẹ nhà ngươi!
Lão tử cùng ngươi có thù à, ngươi chuyên môn nhằm vào ta!
Chỉ thấy thể tu kia mặt tràn đầy xấu hổ, hiển nhiên là lại không nhịn được nói ra.
"Sư huynh các ngươi đừng cản ta!"
Luyện Đan sư kia đi lên xắn tay áo, khí thế hùng hổ đi hướng thể tu kia.
Đi đến một nửa, hắn quay đầu lại.
Không phải chứ, các ngươi thật đúng là không ngăn cản ta à?
Thể tu chậm rãi đứng dậy, đâm đầu đi tới, thân hình cao lớn ròng rã cao hơn Luyện Đan sư một đầu, mang lại cảm giác áp bách cực kỳ.
Mặc dù người đời đều nói thể tu là mãng phu, nhưng cái này cũng đại biểu bọn hắn đánh nhau là thật sự mãnh liệt.
"Thực sự thật xin lỗi, đạo hữu."
thể tu cũng không động thủ, mà là chân thành nói, "Nếu như ngươi trong lòng không vui, hay là đánh ta một cái đi."
"Không, không cần đâu."
"Yên tâm, chỉ cần không dùng thần thông, ngươi đánh không đau ta đâu."
Trong chớp nhoáng này, hắn thật muốn từ trên phi thuyền nhảy xuống.
Trong tông môn có ghi chép, trước kia thể tu đều là hạng người ít nói như muộn hồ lô, là loại mãng phu chỉ biết vùi đầu xông về phía trước.
Nhưng từ khi lôi đài "Đình chiến" được sáng tạo ra, toàn bộ Long Tượng Kình Thiên Tông liền dần dần trở nên kỳ quái đi lên.
Cái lôi đài ngu ngốc kia đến tột cùng là tên vương bát đản nào sáng tạo?!
Bệnh Viện đứng tại chỗ cao nhất, ánh mắt yên tĩnh, trong con ngươi như có vô số quang ảnh lưu chuyển.
Có các đệ tử Tiên Tông trên phi thuyền đang Chính Triều hướng về Huyền Kiếm Thị.
Có Trương Vân Lộ đang suy tư kiếm chiêu trong phòng học.
Cũng có mị tu Khương Ngọc Cửu của Hợp Hoan Tông ở trong tửu điếm.
Còn có Tiêu Phàm, kẻ được hắn tự tay nâng đỡ, trộm khí vận Thương tộc, nhận được sự chú ý của thiên quyến.
Tiểu bối xuất sắc kia của Kiếm Tông cũng không thấy đâu, hẳn là đang ở bên người đạo huynh.
Đạo huynh xuất quan vốn là một loại "Thế", bảy đại Tiên Tông, vô luận tu vi cảnh giới cao thấp, chắc chắn sẽ có người thuận theo thế mà đến.
Giống như tình huống bây giờ mà thôi, Tiêu Phàm không thể nghi ngờ là chiếm ưu thế nhất, nhưng...
"Nhận được thiên quyến chú ý thì như thế nào."
Nếu là một câu thiên ý chiếu cố liền bù đắp được hết thảy, bây giờ kẻ chiếm cứ Trung Ương Đại Lục, liền sẽ không là Nhân tộc.
Tương lai như thế nào, còn chưa biết được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận