Không Nổi Tiếng Thì Về Kế Thừa Địa Phủ

Chương 83

"Đều là món ngươi thích ăn, vẫn còn nóng hổi đấy!" Tưởng Mẫu ngấn lệ nói, "Bên trong còn có món mụ mụ tự tay làm, món thanh tia khoai lang ngươi thích ăn nhất, với cả củ khoai hầm xương sườn nữa, mau ăn đi."
Diêm Tiểu Tiểu vẫn đang nhìn ngó xung quanh, nàng nhìn tới nhìn lui, không nhịn được cười một tiếng, sau đó nói: "Mới sáng sớm mà ăn đồ nhiều dầu mỡ thế này không tốt lắm đâu, với lại, 'ta' sức khỏe không tốt."
Tưởng Mẫu ngẩng đầu nhìn nàng, Diêm Tiểu Tiểu gần đây ăn ngon ngủ tốt, thêm vào linh hồn lực lượng vẫn luôn âm thầm nuôi dưỡng cơ thể này, bây giờ trông gương mặt trắng nõn, còn có da có thịt hơn một chút, xinh đẹp mềm mại, hoàn toàn không giống bộ dạng bệnh tật yếu ớt lúc bỏ nhà đi.
Mặc dù sắc mặt vẫn chưa hồng hào lắm, nhưng đã ngày càng giống người bình thường, Diêm Tiểu Tiểu càng khỏe mạnh, Tưởng Mẫu lại càng lo lắng, mọi chuyện tựa như đoàn tàu trật bánh, càng lúc càng tuột khỏi sự khống chế của nàng.
Vốn không nên là thế này.
"Là do ta suy nghĩ không chu toàn, chỉ nghĩ đến việc ngươi về nhà thì muốn ăn chút đồ ngon..." Tưởng Mẫu gắng gượng cười: "Hay là ăn trước miếng bánh ngọt lót dạ nhé, ta bảo đầu bếp làm thêm món khác, thích hợp ăn buổi sáng..."
"Không cần." Diêm Tiểu Tiểu thản nhiên nói: "Ta chỉ muốn biết, rốt cuộc ngươi muốn nói cho ta chuyện quan trọng gì, nghe xong ta sẽ đi, ta còn phải đi mua đồ dùng cho mèo nữa, không rảnh lãng phí thời gian ở đây."
Nuôi Miêu Miêu cần rất nhiều thứ, chậu cát mèo, thức ăn cho mèo, đồ hộp các loại, bát nhỏ để ăn, thuốc tẩy giun, còn có một số đồ chơi nữa. Là một người dù chưa từng nuôi mèo, nhưng có kinh nghiệm 'vân dưỡng mèo' rất phong phú, Diêm Tiểu Tiểu tối qua đã viết xong danh sách, chỉ đợi hôm nay đi mua sắm một chuyến lớn.
Nàng không có nhiều thời gian rảnh rỗi để dây dưa với người nhà họ Tưởng.
Diêm Tiểu Tiểu này cũng không phải dạng dễ đối phó đơn giản như vậy, hai vợ chồng đều bị nàng chọc tức đến hơi đau dạ dày, nhất là Tưởng Phụ.
Hắn những năm gần đây đã quen làm người bề trên, thuận buồm xuôi gió đã nhiều, ngay cả tâm cơ cũng thụt lùi đi ít nhiều, giống như một người chơi game không phải bật hack thì cũng là đi bắt nạt người mới, kỹ năng chắc chắn sẽ giảm sút vậy.
Hắn đã rất lâu rồi chưa từng nếm mùi thất bại, bị Diêm Tiểu Tiểu chặn họng mấy lần liền, cơn tức lập tức bốc lên.
Bất luận là quyền lực do địa vị mang lại, hay là phụ quyền, Diêm Tiểu Tiểu đều không có tư cách ngang ngược trước mặt hắn, ít nhất trong mắt hắn là vậy. Một đứa con gái bất hiếu như thế, lại còn không biết điều như vậy, đương nhiên phải giáo dục cho tốt một phen.
"Chỉ mới rời nhà chưa đầy một tuần, ngươi đã biến thành cái bộ dạng bất nhân bất hiếu, không có tố chất thế này, quả nhiên là đứa trẻ từ vùng núi ra, gốc rễ đã hỏng, giống hệt đôi cha mẹ tham lam kia của ngươi, dạy thế nào cũng..."
Lời hắn còn chưa nói hết, Than Nắm Mà không biết từ lúc nào đã nhảy ra khỏi túi mèo, cào lên mặt hắn một phát, sau đó kêu 'meo meo' rồi rơi vào lòng Diêm Tiểu Tiểu.
Nó được quỷ nuôi lớn, tính tình giống Quỷ Anh như đúc, lại thông hiểu nhân tính, cái kiểu tính tình 'hùng hài tử' đó mà rơi vào người thì rất tệ, nhưng rơi vào người Miêu Miêu thì lại khác.
Diêm Tiểu Tiểu ôm Than Nắm Mà lên, ánh mắt dịu đi rất nhiều: "Miêu Miêu ngoan." Còn biết hộ chủ nữa chứ!
Tưởng Phụ chỉ cảm thấy mặt mình đau rát, từ dưới mí mắt đến sống mũi, bị Miêu Miêu cào cho mấy vết máu.
Hắn nhất thời máu nóng dồn lên, muốn giằng lấy Miêu Miêu ném chết xuống đất, và hắn thật sự đã làm vậy, nhưng phản ứng của Diêm Tiểu Tiểu nhanh hơn hắn gấp mấy trăm lần, nàng nhanh chóng vớ lấy một cái đĩa, hất cả thức ăn lên đầu Tưởng Phụ.
Đúng lúc đó là đĩa thanh tia khoai lang, vừa mới bưng lên bàn còn nóng hổi, sợi đường bên trong vẫn còn mềm nhão dính nhớp, lập tức dính hết lên đầu, lên mặt Tưởng Phụ, mang theo hơi nóng bỏng rát và nước đường sền sệt.
"Trời ơi!" Tưởng Mẫu nghe Tưởng Phụ bị nóng kêu oai oái, vội chạy tới giúp, nhưng vừa đưa tay bóc ra thì cái đĩa rơi xuống, còn thanh tia khoai lang vẫn dính trên mặt Tưởng Phụ. Hắn vừa cố sức gạt xuống, vừa không kiềm chế được cơn giận nữa, chỉ vào Diêm Tiểu Tiểu chửi một thôi một hồi, đồng thời hét lớn: "Ngươi không giết chết con tiểu súc sinh này, ta sẽ giết chết đứa tiểu súc sinh nhà ngươi!"
Diêm Tiểu Tiểu vốn đang giữ Than Nắm Mà đang ngọ nguậy, nghe vậy liền buông tay ra, Than Nắm Mà lập tức linh hoạt nhảy lên, nhắm vào đầu Tưởng Phụ tung một trận 'Hàng Long Thập Bát Chưởng', nhất thời tóc bay cùng sợi đường, lông mi múa với khoai lang, cả căn phòng vang vọng tiếng gào thét bất lực của Tưởng Phụ.
Những người giúp việc xung quanh cũng xúm lại muốn bắt con mèo kia, nhưng Than Nắm Mà linh hoạt khôn tả, luồn lách giữa đám người, nhảy lên né xuống, khiến không một ai bắt được nó, chỉ đành nhìn nó nhảy nhót rồi quay về lòng Diêm Tiểu Tiểu.
Tưởng Phụ tức đến mức suýt trợn mắt ngất đi, ngón tay run rẩy chỉ vào Diêm Tiểu Tiểu, lắp bắp nói: "Nghiệt súc... Ngươi cái đồ nghiệt súc này..."
Tưởng Mẫu cũng thét lên bên cạnh: "Xu Xu! Sao con có thể đối xử với ba ba của con như vậy! Mau xin lỗi ba ba của ngươi đi! Rồi ném con mèo chết tiệt này ra ngoài!"
Diêm Tiểu Tiểu đã hơi mất kiên nhẫn, nhất là khi họ còn mắng Miêu Miêu đáng yêu của nàng, 'tử vong tụng hát người' đáng yêu như vậy mà cũng có người mắng, thật quá đáng!
Ngay lúc Diêm Tiểu Tiểu chuẩn bị giải quyết dứt khoát chuyện này, một đạo sĩ mặc đạo bào màu đỏ, tay cầm phất trần, tóc bạc trắng xóa nhưng da mặt căng bóng, trông rất có dáng vẻ 'hạc phát đồng nhan', bước từ trên lầu xuống.
Hắn nhắm một mắt, chỉ mở mắt phải, trên mí mắt trái còn có một vết thương trông còn rất mới.
Diêm Tiểu Tiểu đã gặp hắn một lần, nhưng lúc đó, hắn vẫn còn mang khuôn mặt già nua, là một lão đạo sĩ thật sự. Còn bây giờ nhìn lại, đúng là 'dưa leo già quét sơn xanh, giả bộ non tơ'.
"Người đã lừa được vào đây rồi, các ngươi còn diễn trò hề gì ở đây nữa?" đạo sĩ nói giọng âm dương quái khí: "Tuy không biết nàng ta có cơ duyên gì, nhưng rõ ràng là nàng đã không tin các ngươi, còn học được chút huyền thuật, nói không chừng đã biết các ngươi đang làm gì rồi, chi bằng trực tiếp động thủ đi."
Bọn họ vốn đã bỏ thuốc ngủ vào thức ăn, định lừa Diêm Tiểu Tiểu ăn vào, để nàng rơi vào mê man, mặc người định đoạt.
Dù sao trước đó đạo sĩ kia đã nói, nếu những gì trong video là thật, thì bản lĩnh của Diêm Tiểu Tiểu rất có thể còn cao hơn hắn, như vậy tự nhiên phải dùng biện pháp tổn thất nhỏ nhất, một đòn chí mạng.
Kết quả không những không lừa được, mà còn khiến bản thân trở nên chật vật thảm hại.
Nhưng bọn họ đã có kế hoạch dự phòng, cả tòa biệt thự này đã bị bao phủ trong trận pháp, Diêm Tiểu Tiểu bước vào biệt thự này chính là tự chui đầu vào lưới.
"May mà ta đã chuẩn bị từ sớm!" đạo sĩ cười lạnh nói: "Trận pháp này đã thành, đương thời không người nào phá giải được, trừ phi nàng là Diêm Vương gia tại thế, nếu không đừng hòng sống sót ra ngoài!"
Diêm Tiểu Tiểu: ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận