Không Nổi Tiếng Thì Về Kế Thừa Địa Phủ
Chương 82
Văn Xuân Hòa hiện tại thì mang theo đứa nhỏ của nàng, làm ấu sư tại vườn trẻ trong địa phủ, thỉnh thoảng còn phải tăng ca đi hỗ trợ xử lý một chút công việc văn thư, vô cùng chăm chỉ.
Diêm Tiểu Tiểu ném Quỷ Anh cho nàng, sau đó nói: “Sai lầm hắn phạm phải mặc dù đều là làm ra dưới sự khống chế của người khác, nhưng tính cách quả thật bị người ta nuôi dạy rất tệ, trước cứ giữ ở chỗ ngươi chịu sự giáo dục đàng hoàng một chút đi, uốn nắn xong rồi nói sau.” “Được.” Văn Xuân Hòa nhận lấy Quỷ Anh, sau đó cười híp mắt nói: “Ta sẽ quản tốt hắn.” “Thả ta ra!” Quỷ Anh đang giãy giụa ở đó, sau đó liền bị đánh vào mông một cách không thương tiếc, Văn Xuân Hòa làm việc này hết sức thành thạo, đồng thời đe dọa tiểu quỷ: “Ở địa phủ ngươi không trốn thoát được đâu, nếu không nghe lời sẽ bị đánh đòn mãi đó!” Tiểu quỷ: ......
—— Diêm Tiểu Tiểu vui vẻ trở về phòng, hôm nay Diêm Vương không tăng ca, chỉ muốn lột Miêu Miêu!
Tiểu hắc miêu kia đoán chừng trong lòng cũng hiểu rõ, sau này nó sẽ phải ăn nhờ ở đậu, bởi vậy dù rất tủi thân, nhưng vẫn vì đồ ăn cho mèo sau này, nằm ngửa lộ bụng ra, lăn một vòng đầy khuất nhục.
Diêm Tiểu Tiểu lột một trận thỏa thích, sau đó gãi cằm tiểu hắc miêu rồi tuyên bố: “Sau này ngươi sẽ gọi là Tử Vong Tụng Hát Người!” Miêu Miêu: ......
“Còn về nhũ danh...... thì gọi là Than Nắm đi.” Diêm Tiểu Tiểu nhấc Miêu Miêu lên, cực kỳ giống cảnh Tân Ba bị khỉ đầu chó giơ lên, nếu như có thể, Diêm Tiểu Tiểu có lẽ cũng muốn làm lễ lên ngôi cho mèo con trong lòng mình, phong cho nó chức vị kiểu như trợ lý Diêm Quân.
Diêm Tiểu Tiểu thật vui vẻ hút mèo cả đêm, cho đến sáng hôm sau, Diêm Tiểu Tiểu nhớ ra chuyện còn phải về nhà Tưởng Xu Xu, đành bất đắc dĩ thu dọn đồ đạc, ra cửa.
Nàng đi mua túi đựng mèo trước, có hình dạng rất đáng yêu giống như một quả cầu, sau đó nhét Than Nắm vào, lúc này mới tiện đường trở về biệt thự nhà Tưởng Xu Xu.
Nàng vừa đến cửa, còn chưa kịp gõ cửa, cửa lớn liền ầm vang mở ra, quản gia bật khóc tại chỗ: “Tiểu thư! Ngươi cuối cùng cũng về rồi tiểu thư! Mau, mau đi mời phu nhân!” Diêm Tiểu Tiểu: ......
Nàng cứ thế trơ mắt nhìn Tưởng Mẫu rưng rưng nước mắt, lảo đảo chạy tới, chỉ nhìn bộ dạng đó, không biết còn tưởng Diêm Tiểu Tiểu là tâm can bảo bối của nàng.
“Xu Xu! Ngươi cuối cùng cũng về rồi Xu Xu! Mụ mụ khoảng thời gian này ăn không ngon ngủ không yên, ngươi không về nữa mụ mụ sắp phát điên rồi!” nàng vừa nói nước mắt giàn giụa, lại tiến lên muốn ôm chặt Diêm Tiểu Tiểu, thể hiện một chút tình thương của mẹ.
Trong miệng còn lẩm bẩm: “Ngươi xem gần đây mụ mụ có gầy đi không? Lần này về rồi thì đừng đi nữa, nếu không mụ mụ thật sự chịu không nổi......” Kết quả Diêm Tiểu Tiểu lắc mình tránh đi, tránh cái ôm của nàng, khiến nàng lảo đảo suýt nữa ngã chó gặm bùn, cố nhịn hết lần này đến lần khác, Tưởng Mẫu cuối cùng cũng không nhịn được nữa, nhất thời không kiểm soát nổi vẻ mặt của mình.
Nàng cũng không thể nào giữ được vẻ mặt từ ái nữa, lần đầu tiên suy sụp hét lên với Diêm Tiểu Tiểu: “Ngươi không phải con gái của ta! Con gái của ta sẽ không bao giờ kháng cự tình yêu của ta! Ngươi rốt cuộc là thứ gì! Ngươi......” “Tố Nga!” Tưởng Phụ đến chậm một bước, đứng cách hai người họ không xa phía sau lưng, quát lớn Tưởng Mẫu: “Sao có thể nói với Xu Xu như vậy?” Tưởng Mẫu lại rơi nước mắt: “Nhưng con gái ta trước kia rất yêu ta, sẽ không nhìn ta khổ sở như vậy, mà đối xử với ta như vậy.” Diêm Tiểu Tiểu cứ trơ mắt nhìn bọn họ một người hát mặt đỏ, một người hát mặt trắng, không nói lời nào.
Từ khi đã trải nghiệm diễn xuất tốt hơn, giờ lại nhìn hai người bọn họ diễn, đã cảm thấy có cả trăm ngàn sơ hở. Tưởng Xu Xu có thể bị lừa gạt nhiều năm như vậy, e rằng đều là vì nàng bị nuôi dạy thành thiên chân vô tà, bị PUA đến mức không hề nghi ngờ chút nào.
Nhưng Diêm Tiểu Tiểu không phải Tưởng Xu Xu, nàng liếc mắt một cái là thấy toàn sơ hở, thế nên thậm chí còn hơi buồn cười.
Khó trách Tưởng Hoài Ngọc không nổi tiếng được, diễn xuất của cha mẹ hắn cũng bình thường, diễn xuất của hắn cũng không tốt lắm.
“Nói đi, có chuyện gì muốn nói với ta.” Diêm Tiểu Tiểu liếc mắt qua một cách chán chường: “Bớt nói nhảm đi, thêm chút chân thành vào.” Hai người đang diễn màn mẹ con tình thâm, cha con tình thâm bị chặn họng đến sắc mặt rất khó coi, hai người liếc nhau một cái, xác nhận Diêm Tiểu Tiểu đúng là một kẻ khó đối phó, liền nói: “Vào nhà trước rồi nói sau, đứng ở cửa làm ầm ĩ cái gì? Lại để cho người khác nhìn thấy.” Tưởng Mẫu cũng lau nước mắt, sau đó nói: “Mụ mụ đã chuẩn bị bánh ngọt xong rồi, hôm nay là sinh nhật của ngươi, mặc kệ ngươi giận vì chuyện gì, cứ ngồi xuống ăn miếng bánh ngọt rồi nói sau.” “Đúng vậy, sinh nhật Lễ Thành Nhân quan trọng biết bao!” Tưởng Phụ cũng nói: “Có chuyện gì mà không thể ngồi xuống nói chứ?” Diêm Tiểu Tiểu bị hai người họ lôi kéo vào nhà, lúc đi vào còn nghe thấy Tưởng Mẫu nói ở đó: “Có phải ngươi vẫn còn giận chuyện bỏ nhà đi lần trước không?” “Diên Diên chỉ là quá kích động nên mới nói như vậy, ta đã dạy dỗ nàng, sau này sẽ không như vậy nữa, hôm nay sinh nhật ngươi ta còn không để nàng về đâu, đừng giận nữa, được không?” Tưởng Mẫu bây giờ nghĩ đến chuyện đó là lại tức giận, Tưởng Diên không biết thế nào lại biết được chuyện mình là con gái nhà họ Tưởng, rồi tìm đến tận cửa. Tưởng Mẫu vốn không định nhận lại ngay lúc này, vì như vậy sẽ chỉ thêm phiền phức, chỉ cần đợi thêm ba năm nữa, bà ta sẽ quang minh chính đại đón Tưởng Diên về.
Thế nhưng là Tưởng Diên hết lần này tới lần khác......
Bà ta không còn cách nào, đành phải nhận lại, để tránh con gái hoàn toàn nguội lòng, lại không ngờ rằng, Tưởng Diên vừa về đến đã chỉ vào mặt Tưởng Xu Xu mà mắng, nói Tưởng Xu Xu là đồ giả mạo, cướp mất ba của nàng cùng mụ mụ, nói Tưởng Xu Xu nợ nàng.
Tưởng Xu Xu lúc đó đã khóc một trận, bà ta có đến an ủi, nói rằng bất kể thế nào, bà ta đều coi Tưởng Xu Xu như con gái ruột, quan hệ giữa họ sẽ không thay đổi.
Nhưng sáng sớm hôm sau, Tưởng Xu Xu đã biến mất không thấy tăm hơi.
Đợi đến khi tìm được người trở lại, thì đã biến thành bộ dạng hiện tại này, tất cả đều là chuyện ngoài dự liệu, vốn đang yên ổn, lập tức lại thêm nhiều phiền toái như vậy.
Tưởng Phụ cũng vì vậy mà nổi giận: “Đều tại cái tiểu nha đầu kia, sao nàng lại không thể nhịn thêm ba năm nữa? Sớm biết năm đó...... Sớm biết năm đó nên để nàng......” Tưởng Mẫu chỉ có thể thét lên chói tai ngắt lời hắn: “Ba nó! Ngươi đang nói gì vậy!” Sao có thể để Tưởng Diên phải......
Tóm lại, sự chuẩn bị hôm nay tuyệt đối không được phép có sai lầm, việc này liên quan đến tính mệnh cả nhà bọn họ, liên quan đến phú quý của cả nhà bọn họ.
Tưởng Mẫu móng tay gần như sắp bấm vào lòng bàn tay, trên mặt vẫn phải cố nặn ra nụ cười vừa bi thương vừa từ ái: “Ngươi và Diên Diên, đều là con gái của mụ mụ, ngươi bảo mụ mụ phải chọn lựa thế nào đây? Mụ mụ yêu ngươi sâu sắc lắm đó, đừng giận nữa được không?” Diêm Tiểu Tiểu một bước bước vào cửa, trên bàn quả nhiên đã bày đủ các loại món ăn, cùng chiếc bánh sinh nhật ba tầng, trông rất xa hoa.
Nàng quét mắt nhìn một vòng, không nhịn được mà à lên một tiếng.
Thì ra là thế, thảo nào nhất định phải mời nàng về.
Diêm Tiểu Tiểu ném Quỷ Anh cho nàng, sau đó nói: “Sai lầm hắn phạm phải mặc dù đều là làm ra dưới sự khống chế của người khác, nhưng tính cách quả thật bị người ta nuôi dạy rất tệ, trước cứ giữ ở chỗ ngươi chịu sự giáo dục đàng hoàng một chút đi, uốn nắn xong rồi nói sau.” “Được.” Văn Xuân Hòa nhận lấy Quỷ Anh, sau đó cười híp mắt nói: “Ta sẽ quản tốt hắn.” “Thả ta ra!” Quỷ Anh đang giãy giụa ở đó, sau đó liền bị đánh vào mông một cách không thương tiếc, Văn Xuân Hòa làm việc này hết sức thành thạo, đồng thời đe dọa tiểu quỷ: “Ở địa phủ ngươi không trốn thoát được đâu, nếu không nghe lời sẽ bị đánh đòn mãi đó!” Tiểu quỷ: ......
—— Diêm Tiểu Tiểu vui vẻ trở về phòng, hôm nay Diêm Vương không tăng ca, chỉ muốn lột Miêu Miêu!
Tiểu hắc miêu kia đoán chừng trong lòng cũng hiểu rõ, sau này nó sẽ phải ăn nhờ ở đậu, bởi vậy dù rất tủi thân, nhưng vẫn vì đồ ăn cho mèo sau này, nằm ngửa lộ bụng ra, lăn một vòng đầy khuất nhục.
Diêm Tiểu Tiểu lột một trận thỏa thích, sau đó gãi cằm tiểu hắc miêu rồi tuyên bố: “Sau này ngươi sẽ gọi là Tử Vong Tụng Hát Người!” Miêu Miêu: ......
“Còn về nhũ danh...... thì gọi là Than Nắm đi.” Diêm Tiểu Tiểu nhấc Miêu Miêu lên, cực kỳ giống cảnh Tân Ba bị khỉ đầu chó giơ lên, nếu như có thể, Diêm Tiểu Tiểu có lẽ cũng muốn làm lễ lên ngôi cho mèo con trong lòng mình, phong cho nó chức vị kiểu như trợ lý Diêm Quân.
Diêm Tiểu Tiểu thật vui vẻ hút mèo cả đêm, cho đến sáng hôm sau, Diêm Tiểu Tiểu nhớ ra chuyện còn phải về nhà Tưởng Xu Xu, đành bất đắc dĩ thu dọn đồ đạc, ra cửa.
Nàng đi mua túi đựng mèo trước, có hình dạng rất đáng yêu giống như một quả cầu, sau đó nhét Than Nắm vào, lúc này mới tiện đường trở về biệt thự nhà Tưởng Xu Xu.
Nàng vừa đến cửa, còn chưa kịp gõ cửa, cửa lớn liền ầm vang mở ra, quản gia bật khóc tại chỗ: “Tiểu thư! Ngươi cuối cùng cũng về rồi tiểu thư! Mau, mau đi mời phu nhân!” Diêm Tiểu Tiểu: ......
Nàng cứ thế trơ mắt nhìn Tưởng Mẫu rưng rưng nước mắt, lảo đảo chạy tới, chỉ nhìn bộ dạng đó, không biết còn tưởng Diêm Tiểu Tiểu là tâm can bảo bối của nàng.
“Xu Xu! Ngươi cuối cùng cũng về rồi Xu Xu! Mụ mụ khoảng thời gian này ăn không ngon ngủ không yên, ngươi không về nữa mụ mụ sắp phát điên rồi!” nàng vừa nói nước mắt giàn giụa, lại tiến lên muốn ôm chặt Diêm Tiểu Tiểu, thể hiện một chút tình thương của mẹ.
Trong miệng còn lẩm bẩm: “Ngươi xem gần đây mụ mụ có gầy đi không? Lần này về rồi thì đừng đi nữa, nếu không mụ mụ thật sự chịu không nổi......” Kết quả Diêm Tiểu Tiểu lắc mình tránh đi, tránh cái ôm của nàng, khiến nàng lảo đảo suýt nữa ngã chó gặm bùn, cố nhịn hết lần này đến lần khác, Tưởng Mẫu cuối cùng cũng không nhịn được nữa, nhất thời không kiểm soát nổi vẻ mặt của mình.
Nàng cũng không thể nào giữ được vẻ mặt từ ái nữa, lần đầu tiên suy sụp hét lên với Diêm Tiểu Tiểu: “Ngươi không phải con gái của ta! Con gái của ta sẽ không bao giờ kháng cự tình yêu của ta! Ngươi rốt cuộc là thứ gì! Ngươi......” “Tố Nga!” Tưởng Phụ đến chậm một bước, đứng cách hai người họ không xa phía sau lưng, quát lớn Tưởng Mẫu: “Sao có thể nói với Xu Xu như vậy?” Tưởng Mẫu lại rơi nước mắt: “Nhưng con gái ta trước kia rất yêu ta, sẽ không nhìn ta khổ sở như vậy, mà đối xử với ta như vậy.” Diêm Tiểu Tiểu cứ trơ mắt nhìn bọn họ một người hát mặt đỏ, một người hát mặt trắng, không nói lời nào.
Từ khi đã trải nghiệm diễn xuất tốt hơn, giờ lại nhìn hai người bọn họ diễn, đã cảm thấy có cả trăm ngàn sơ hở. Tưởng Xu Xu có thể bị lừa gạt nhiều năm như vậy, e rằng đều là vì nàng bị nuôi dạy thành thiên chân vô tà, bị PUA đến mức không hề nghi ngờ chút nào.
Nhưng Diêm Tiểu Tiểu không phải Tưởng Xu Xu, nàng liếc mắt một cái là thấy toàn sơ hở, thế nên thậm chí còn hơi buồn cười.
Khó trách Tưởng Hoài Ngọc không nổi tiếng được, diễn xuất của cha mẹ hắn cũng bình thường, diễn xuất của hắn cũng không tốt lắm.
“Nói đi, có chuyện gì muốn nói với ta.” Diêm Tiểu Tiểu liếc mắt qua một cách chán chường: “Bớt nói nhảm đi, thêm chút chân thành vào.” Hai người đang diễn màn mẹ con tình thâm, cha con tình thâm bị chặn họng đến sắc mặt rất khó coi, hai người liếc nhau một cái, xác nhận Diêm Tiểu Tiểu đúng là một kẻ khó đối phó, liền nói: “Vào nhà trước rồi nói sau, đứng ở cửa làm ầm ĩ cái gì? Lại để cho người khác nhìn thấy.” Tưởng Mẫu cũng lau nước mắt, sau đó nói: “Mụ mụ đã chuẩn bị bánh ngọt xong rồi, hôm nay là sinh nhật của ngươi, mặc kệ ngươi giận vì chuyện gì, cứ ngồi xuống ăn miếng bánh ngọt rồi nói sau.” “Đúng vậy, sinh nhật Lễ Thành Nhân quan trọng biết bao!” Tưởng Phụ cũng nói: “Có chuyện gì mà không thể ngồi xuống nói chứ?” Diêm Tiểu Tiểu bị hai người họ lôi kéo vào nhà, lúc đi vào còn nghe thấy Tưởng Mẫu nói ở đó: “Có phải ngươi vẫn còn giận chuyện bỏ nhà đi lần trước không?” “Diên Diên chỉ là quá kích động nên mới nói như vậy, ta đã dạy dỗ nàng, sau này sẽ không như vậy nữa, hôm nay sinh nhật ngươi ta còn không để nàng về đâu, đừng giận nữa, được không?” Tưởng Mẫu bây giờ nghĩ đến chuyện đó là lại tức giận, Tưởng Diên không biết thế nào lại biết được chuyện mình là con gái nhà họ Tưởng, rồi tìm đến tận cửa. Tưởng Mẫu vốn không định nhận lại ngay lúc này, vì như vậy sẽ chỉ thêm phiền phức, chỉ cần đợi thêm ba năm nữa, bà ta sẽ quang minh chính đại đón Tưởng Diên về.
Thế nhưng là Tưởng Diên hết lần này tới lần khác......
Bà ta không còn cách nào, đành phải nhận lại, để tránh con gái hoàn toàn nguội lòng, lại không ngờ rằng, Tưởng Diên vừa về đến đã chỉ vào mặt Tưởng Xu Xu mà mắng, nói Tưởng Xu Xu là đồ giả mạo, cướp mất ba của nàng cùng mụ mụ, nói Tưởng Xu Xu nợ nàng.
Tưởng Xu Xu lúc đó đã khóc một trận, bà ta có đến an ủi, nói rằng bất kể thế nào, bà ta đều coi Tưởng Xu Xu như con gái ruột, quan hệ giữa họ sẽ không thay đổi.
Nhưng sáng sớm hôm sau, Tưởng Xu Xu đã biến mất không thấy tăm hơi.
Đợi đến khi tìm được người trở lại, thì đã biến thành bộ dạng hiện tại này, tất cả đều là chuyện ngoài dự liệu, vốn đang yên ổn, lập tức lại thêm nhiều phiền toái như vậy.
Tưởng Phụ cũng vì vậy mà nổi giận: “Đều tại cái tiểu nha đầu kia, sao nàng lại không thể nhịn thêm ba năm nữa? Sớm biết năm đó...... Sớm biết năm đó nên để nàng......” Tưởng Mẫu chỉ có thể thét lên chói tai ngắt lời hắn: “Ba nó! Ngươi đang nói gì vậy!” Sao có thể để Tưởng Diên phải......
Tóm lại, sự chuẩn bị hôm nay tuyệt đối không được phép có sai lầm, việc này liên quan đến tính mệnh cả nhà bọn họ, liên quan đến phú quý của cả nhà bọn họ.
Tưởng Mẫu móng tay gần như sắp bấm vào lòng bàn tay, trên mặt vẫn phải cố nặn ra nụ cười vừa bi thương vừa từ ái: “Ngươi và Diên Diên, đều là con gái của mụ mụ, ngươi bảo mụ mụ phải chọn lựa thế nào đây? Mụ mụ yêu ngươi sâu sắc lắm đó, đừng giận nữa được không?” Diêm Tiểu Tiểu một bước bước vào cửa, trên bàn quả nhiên đã bày đủ các loại món ăn, cùng chiếc bánh sinh nhật ba tầng, trông rất xa hoa.
Nàng quét mắt nhìn một vòng, không nhịn được mà à lên một tiếng.
Thì ra là thế, thảo nào nhất định phải mời nàng về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận