Không Nổi Tiếng Thì Về Kế Thừa Địa Phủ

Chương 54

“Ngươi không phải là Diêm Vương Gia tự mình mang tới sao?” Tiểu Hắc dùng ánh mắt khó hiểu nhìn nàng một cái, sau đó nói: “Tóm lại làm việc cho tốt đi, đừng phụ lòng nàng lão nhân gia coi trọng ngươi, chờ ngươi chính thức quen việc, còn có thể báo mộng đi gặp người nhà, đây cũng là một trong những phúc lợi của Quỷ Soa, báo mộng không cần trải qua phê duyệt.”
Cả người Văn Xuân Hòa đều choáng váng, chỉ còn lại một hình nhân nhỏ đang gào thét trong đầu.
Nàng là Diêm Vương Gia!
Diêm! Vương! Gia!
An bài xong cho mẹ con Văn Xuân Hòa, Diêm Tiểu Tiểu xử lý trước một số công việc bắt buộc phải do nàng làm, sau đó lại đi thị sát công trình mạng lưới liên lạc của Địa Phủ, xem tiến độ của bọn họ thế nào, có đáng với số vốn liếng và nhân thủ mà nhóm nàng đã bỏ ra không.
Làm xong tất cả những việc này, Diêm Tiểu Tiểu triệu tập mấy Quỷ Soa đến.
Dựa theo lời Văn Xuân Hòa, Tiểu Nguyệt hẳn là nuôi rất nhiều dịch quỷ, phải chịu sự sai khiến của nàng ta, nếu nàng tự mình dẫn độ sẽ hơi mệt, chi bằng mang theo vài người giúp đỡ thì sẽ dễ xử lý hơn.
Tiểu Bạch nghe thấy có việc làm, lại là việc bên ngoài, lập tức bỏ xuống việc vặt trong tay, nhảy cẫng lên nói “Mang ta theo, mang ta theo, mang ta theo!”
Nhỏ Diêm Vương liếc mắt nhìn hắn, chọn người khác.
Tiểu Bạch: ......
Chủ yếu là Diêm Tiểu Tiểu thấy rõ, hắn chỉ là không thích ngồi ở đây làm việc thôi, không thể nuông chiều, thế là Tiểu Bạch chỉ đành rưng rưng đặt mông ngồi lại, tiếp tục xử lý văn kiện.
Diêm Tiểu Tiểu mang theo nhân thủ, chuẩn bị đi thẳng đến xét nhà.
Lúc này đã là bốn giờ sáng, ít ai có thể thức đến giờ này mà không ngủ, nhất là những kẻ làm việc quần quật như gia súc trong công ty, Triệu Tinh Tư cũng không ngoại lệ.
Chỉ có điều vì tối nay đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng thất bại của Tiểu Nguyệt, người được mệnh danh là Chiến Thần toàn thắng, hắn ngủ không yên lắm, gặp ác mộng, mơ thấy Văn Xuân Hòa ôm con trai tới tìm hắn đòi mạng.
Lại mơ thấy Chu Kỳ An nói: “Ta đã biết tất cả đều do ngươi làm, ta phải phơi bày ngươi trước truyền thông! Ta muốn ngươi nổi tiếng xấu! Ta muốn ngươi thân bại danh liệt! Ngươi sẽ để lại tiếng xấu muôn đời!”
Sau đó hắn liền tỉnh giấc, sau khi tỉnh lại Triệu Tinh Tư ngược lại bình tĩnh lại, mẹ con Văn Xuân Hòa sợ là đã hôi phi yên diệt rồi, làm gì có bản lĩnh tới tìm hắn báo thù.
Về phần Chu Kỳ An, hắn cũng sẽ chết rất nhanh thôi, đến lúc đó sẽ không còn ai biết hắn đã làm gì.
Hắn sẽ mãi mãi hào nhoáng đẹp đẽ, tiền quyền trong tay, chờ sau khi Tiểu Nguyệt giết Chu Kỳ An, hắn nhất định phải bắt Tiểu Nguyệt làm cho Chu Kỳ An cũng hồn phi phách tán, như vậy hắn mới có thể hoàn toàn yên tâm, hoàn toàn ngủ ngon.
Những kẻ ảnh hưởng đến hắn đều phải chết!
Triệu Tinh Tư ngồi trên giường một lúc, cảm thấy hơi khát nước, liền đứng dậy rót cốc nước, hắn kéo vạt áo lại, cảm giác đêm nay lạnh hơn bình thường một chút.
Bởi vì trong biệt thự nuôi rất nhiều ác quỷ, âm khí nặng hơn, nên nhiệt độ không khí trong biệt thự tự nhiên thấp hơn nơi khác, nhưng tối nay đặc biệt lạnh, lạnh đến mức hắn có cảm giác như rơi vào hầm băng.
Uống hai ngụm nước nóng, Triệu Tinh Tư đang chuẩn bị quay về giường, tranh thủ chui vào trong chăn, đi ngang qua cửa sổ, sau đó liền thấy một cái bóng kỳ quái.
Giống như...... bên ngoài cửa sổ có một con chó đang ngồi xổm, nhưng dưới đầu chó, dường như là vai, cổ và hai tay của con người.
Triệu Tinh Tư: ?
Hắn không phải vẫn đang nằm mơ đấy chứ?
Hắn cẩn thận dụi mắt mình, nhìn lại lần nữa, ừm, đầu chó đang lè lưỡi.
Dường như đã phát hiện ra hắn, đầu chó ngoài cửa sổ đột nhiên thò vào: “A, ở đây này.”
Đó là một cái đầu rất đáng yêu, trông giống chó Bạch Thổ Tùng, lông trắng mềm mại, lưỡi hơi đen, trông có vẻ huyết thống rất thuần khiết.
“Lão đại! Tìm thấy người rồi! Ở chỗ này đây!”
Bạch Thổ Tùng vừa la hét, vừa lật người vào trong, dưới đầu chó của hắn đúng là thân người, còn mặc âu phục giày da, trông rất chỉnh tề.
Trong tay hắn cầm theo câu hồn khóa, vừa vào liền đi về phía Triệu Tinh Tư, nhận ra mình không phải đang nằm mơ, Triệu Tinh Tư hoảng sợ hét lớn: “Tiểu Nguyệt! Tiểu Nguyệt!”
Tiểu Nguyệt đang ngủ mơ nhanh chóng bị đánh thức, nàng lấy ra món đồ đặt dưới gối, liền chạy ra ngoài, vừa đến phòng khách đã thấy có quỷ đang mở cửa sổ ở đó.
Sau khi cửa sổ mở ra, mấy Quỷ Soa lục tục lật người vào, cuối cùng là Diêm Tiểu Tiểu có vóc người hơi nhỏ nhắn, cũng may thân thủ của nàng đủ nhanh nhẹn, không đến nỗi mất mặt.
Tiểu Nguyệt phản ứng rất nhanh, nàng cấp tốc lắc cái chuông trong tay, thúc giục những quỷ hồn đang trú ngụ trên cây hòe trong sân tiến đến bảo vệ mình.
Vừa ngự quỷ, nàng vừa nghiêm giọng chất vấn: “Quỷ Soa? Sao Quỷ Soa lại ở đây, nơi này không có hồn phách các ngươi muốn, mau rời đi, nếu không ta cũng không khách khí đâu!”
Diêm Tiểu Tiểu cười nhạo một tiếng, rồi nói: “Không đi nhầm chỗ đâu, ta tìm chính là các ngươi, Chúc Tiểu Nguyệt, Triệu Tinh Tư.”
Nhận ra có thể là do mình làm nhiều chuyện xấu nên cuối cùng bị Quỷ Soa tìm tới cửa, Chúc Tiểu Nguyệt trong lòng hơi kinh hoảng, nếu là bình thường, nàng cũng không sợ mấy Quỷ Soa này, Quỷ Soa cũng là quỷ, chỉ cần là quỷ thì có thể giết!
Thực lực của nàng không phải là thứ mà mấy Quỷ Soa có thể chế ngự được!
Nhưng hôm nay lại khác, lúc làm phép ban đêm nàng vừa bị phản phệ, thân thể còn chưa hồi phục, lại gặp nhiều Quỷ Soa như vậy, đêm nay e rằng có một trận ác chiến.
Diêm Tiểu Tiểu lấy ra sinh tử bộ, xoay cây bút rollerball trong tay một vòng: “Chúc Tiểu Nguyệt, 21 mạng người cùng vô số hồn phách vô tội, cộng thêm tội nghiệt nghịch thiên cải mệnh sâu dày, trong lòng ngươi hẳn là tự biết rõ, nếu thúc thủ chịu trói, ta có thể cho ngươi chết thống khoái một chút.”
“Chỉ bằng ngươi? Đừng mạnh miệng!” Chúc Tiểu Nguyệt nhìn xem, hồn phách đều đã tập hợp, lập tức lại có thêm chút lực lượng.
Pháp thuật luyện hồn mà nàng học không phải do gia gia nàng dạy, mà là một loại tà thuật, chú trọng việc không ngừng tra tấn, điều khiển quỷ, khiến oán khí của chúng ngày càng sâu, oán khí càng sâu thì thực lực càng mạnh.
Trong số quỷ nàng nuôi bây giờ, có không ít là người có mệnh cách đặc biệt, sinh vào năm tháng đặc thù được nàng chuyên môn chọn lựa, bị nàng lừa gạt về, dày vò đến chết, luyện thành ngự quỷ, hoặc là bắt rất nhiều cô hồn dã quỷ về, nuôi như dưỡng cổ, để chúng tự giết lẫn nhau, cuối cùng còn lại con mạnh nhất.
Coi như bản thân nàng bị thương, đám ngự quỷ nàng nuôi cũng đủ sức xé nát đám Quỷ Soa này!
“Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, Uông!” Bạch Thổ Tùng thở phì phò nói, “Diêm Vương bảo ngươi canh ba chết, ai dám giữ ngươi đến canh năm! Các huynh đệ, động thủ!”
Bọn họ đều là tinh nhuệ trong đám Quỷ Soa, là tiểu đội trực thuộc Diêm Tiểu Tiểu, nếu là Quỷ Soa bình thường gặp phải Chúc Tiểu Nguyệt, có lẽ thật sự đánh không lại, còn bị đuổi chạy, nhưng bọn họ thì không.
Nếu ngay cả mấy ác quỷ ít ỏi này cũng không xử lý được, chẳng phải là làm mất mặt nhỏ Diêm Vương của bọn họ sao?
“Tất cả vì nhỏ Diêm Vương! Vì nhỏ Diêm Vương tất cả!” có Quỷ Soa hô nhỏ, sau khi hô xong, khí thế của bọn họ cũng thay đổi, hung tàn không gì sánh được lao tới.
Diêm Tiểu Tiểu xuyên qua đám ác quỷ và Quỷ Soa đang đánh nhau, chậm rãi đi về phía Chúc Tiểu Nguyệt và Triệu Tinh Tư, ánh trăng rọi xuống, chiếu rõ khuôn mặt nàng.
Triệu Tinh Tư sửng sốt một chút: “Ngươi là Tưởng Xu Xu?!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận