Không Nổi Tiếng Thì Về Kế Thừa Địa Phủ

Chương 137

Trương Hồng Tụ ở tại một khu thành thị tương đối vắng vẻ, cho nên phải lái xe gần một tiếng đồng hồ mới tới nơi. Bất quá chuyện của Trương Hồng Tụ, chắc chắn phải đợi đến tối, đến gần công trường xây dựng kia xem xét, cho nên sớm hay muộn cũng không quan trọng, dù sao cũng đều phải ở lại. Trương Hồng Tụ nhiệt tình mời mọi người vào chỗ ở của nàng. Bởi vì căn phòng không lớn, nhìn qua cũng chỉ chừng mười mấy mét vuông, căn bản không chứa nổi nhiều người như vậy cùng vào một lúc, cho nên chỉ có nhóm của A Nhã Na cùng Trương Hồng Tụ đi vào, thêm một người phụ trách quay phim, những người khác thì chờ ở bên ngoài. Nhóm người A Nhã Na vừa vào cửa đã cảm nhận được âm khí thoang thoảng, lẩn quất trong phòng. Mặc dù chỉ rộng mười mấy mét vuông, nhưng căn phòng được dọn dẹp rất sạch sẽ, ngăn nắp. Đối diện cửa là một pho tượng Phật, trước tượng Phật còn thắp hương cúng bái, nhưng nén hương đã sắp cháy hết, khiến cho cả căn phòng đều tràn ngập mùi nhang. Hai bên cửa sổ đều dán bùa vàng, nhưng nhìn hơi giống đồ in ấn. Đầu giường thì để mấy cành gỗ đào và một miếng bùa gỗ đào được điêu khắc. Tóm lại, cả căn phòng đều chứa đầy những thứ Trương Hồng Tụ từng làm qua nhưng vô ích. Nàng đã từng cố gắng tự cứu mình, nhưng rõ ràng là đã thất bại. Chính Trương Hồng Tụ cũng thở dài: "Những gì có thể thử tôi đều đã thử rồi..."
Phần còn lại là những thứ không có tiền để thử. Bốn người nhóm A Nhã Na lập tức quan sát căn phòng. Lão thái thái nhanh nhẹn, chậm rãi đi tới, trước tiên nhìn vào nhà vệ sinh. A Nhã Na và người lùn kia thì đứng lại bên giường, còn người đàn ông chân thọt thì đang ngẩng đầu nhìn xà nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận