Chư Giới Chi Thâm Uyên Ác Ma
Chương 73: Chặn đường
Chương 73: Chặn đường Nhìn về phương xa, trong tầm mắt đã xuất hiện một xoáy nước màu đỏ to lớn, hình dáng cổng truyền tống. Orshiga sau khi quan sát một hồi, liền đi xuống khỏi tọa kỵ, một cước đá văng hòn đá dưới chân. Sau đó hắn tùy tay vung lên một trận gió lớn, quét sạch rác rưởi xung quanh, mở ra một con đường cho mình. Hắn đi thẳng về vị trí mà tín vật chỉ dẫn. Trên đường đi, các loại ma vật cấp thấp thấy khí tức không hề che giấu của hắn liền hoảng sợ tránh né, không con nào dám cản đường. Mà những ma vật mạnh hơn thì đa phần cũng không thèm để ý tới sự cường thế của hắn, chỉ liếc nhìn bình thường. Chỉ có một số ít lộ ra rõ ràng địch ý với hắn.
Với những kẻ có địch ý, hắn lại chẳng mảy may để tâm, cũng chẳng thèm đoái hoài. Bởi vì nói trắng ra thì, dù có hay không địch ý thì chỉ cần điều kiện thích hợp, bất cứ sinh vật vực sâu nào cũng muốn giết cả đồng đội mình để kiếm chác chút lợi lộc. Cho nên địch ý ở vực sâu không đáy này là một thứ vô nghĩa, bản năng ác độc khiến bọn chúng thù địch với tất cả, có những kẻ bệnh nặng đến mức tự sát cũng là chuyện thường tình, vậy nên, thực lực mạnh mới là chân lý.
Vượt qua hết bậc thang này đến bậc thang khác, hắn đi đến một cái bàn lớn. Bên cạnh bàn là một Lục Tí Xà Ma đang xem chăm chú cuốn sách, cô ta là một nữ tính. Gương mặt cô ta có vẻ khá giống với nữ giới loài người, rất xinh đẹp, nhưng tỉ lệ gương mặt dài hơn so với người thường một chút, trông khá giống mặt rắn trong phim. Cô ta mặc khôi giáp hoa lệ có ma pháp ba động mạnh mẽ, chỉ riêng nửa thân trên đã cao tới ba thước, nửa thân dưới là chiếc đuôi rắn dài tới gần mười mét, sáu cánh tay vừa thon dài vừa chắc thịt, hai tay thì đang cầm sách, bốn tay còn lại đặt hai bên hông để có thể rút vũ khí nhanh nhất.
Tuy cảm nhận được thực lực đối phương hơn hẳn mình, ước tính cẩn thận thì cũng chỉ là [thượng vị ác ma], nhưng Orshiga vẫn thản nhiên cầm tín vật trên tay, cùng với mười viên linh hồn kết tinh làm từ linh hồn của [trung vị ác ma] giao cho nàng. Orshiga nhìn lướt qua những ác ma khác xung quanh mặt mày khó coi, cười nói với nàng: "Ta đến báo danh."
Hít nhẹ luồng khí tức tỏa ra từ Orshiga, cô ta rất dễ dàng nhận ra đối phương là một ác ma có huyết thống thuần chính. Nhưng cỗ khí tức huyết mạch vừa có chút giống Viêm Ma, vừa ẩn chứa cảm giác kỳ lạ kia khiến nàng không xác định được Orshiga thuộc nhánh nào. Điều duy nhất cô ta chắc chắn được là tên ác ma trước mắt có huyết thống thuần khiết và thực lực không hề yếu, còn khiến bản thân nàng mơ hồ cảm thấy nguy hiểm, chắc chắn không dễ đối phó.
Cảnh giác nhìn Orshiga một cái, thấy hắn không có biểu hiện gì điên cuồng, thần sắc vẫn rất tỉnh táo, nàng mới tiếp nhận đồ hắn đưa và bắt đầu đăng ký truyền tống cho hắn.
"Tên gì?"
"Orshiga."
"Chủng tộc."
"Viêm Ma, loại biến dị."
"Đẳng cấp thực lực."
"Trung vị ác ma."
Sau ba câu hỏi đơn giản, việc đăng ký hoàn thành, không hề có chút nghiêm túc nào, cứ như cho xong chuyện vậy.
Cô ta chỉ vào chỗ ma vật đang tụ tập gần đó, dặn dò: "Tự đến bên đó đợi đi, bao giờ số lượng đủ thì sẽ truyền tống thống nhất đến chiến trường Di Linh thế giới."
Nhún vai, Orshiga đáp: "Được thôi, bây giờ ngươi là bà chủ." Hắn nhìn Lục Tí Xà Ma, trong lòng hơi hoài niệm Naga lúc trước, dù sao cả hai hình tượng có chút giống nhau. Cũng không biết ả chết chưa nữa.
Khu vực Lục Tí Xà Ma chỉ cho Orshiga khác với những nơi khác, [tiểu ác ma] không có tụ tập ở đó, những kẻ có thể đứng ở đây, ít nhất đều phải là [trung vị ác ma], thậm chí [thượng vị ác ma] cũng có không ít, những người này đặt trong toàn bộ vực sâu cũng thuộc hạng giữa. Bọn họ chỉ liếc nhìn qua Orshiga một cách hờ hững rồi không ai đoái hoài tới hắn, tất cả im lặng không nhúc nhích.
Không phải bọn họ lịch sự thích yên tĩnh, mà là do con Lục Tí Xà Ma đã dặn, thời điểm này không được phép tự giết lẫn nhau. Đến Di Linh Thế Giới rồi, chỉ cần hoàn thành điều kiện trong khế ước, hỗ trợ mở rộng không gian thông đạo là được. Còn lại cứ tùy ý, muốn giết người nhà hay giết thổ dân dị giới cũng chẳng ai quản.
Dù sao, văn hóa truyền thống của vực sâu không đáy chính là nội chiến, căn bản không thể nào tiêu diệt tận gốc. Chẳng bao lâu sau, số lượng đã đủ. Theo mệnh lệnh của Lục Tí Xà Ma, vòng xoáy đỏ to lớn bắt đầu quay tròn nhanh chóng, một luồng gió vô hình liên tục gào thét, tạo thành một cơn lốc lớn giữa không trung, mà cánh cổng giữa vòng xoáy cũng theo đó mở rộng ra. Lục Tí Xà Ma chỉ huy: "Truyền tống bắt đầu! Lập tức tiến vào!"
Đông đảo ma vật giống như thủy triều tràn vào, mượn sức mạnh nghi thức truyền tống để thực hiện việc di chuyển quy mô lớn. Còn Orshiga lúc này cũng chẳng hề do dự, thần sắc hơi hưng phấn, trà trộn vào đám đông.
Không gian thông đạo này không giống với nghi thức triệu hồi bình thường, tất cả vật thể đi vào trong đó đều bị chuyển hóa sang một dạng khác. Orshiga cảm thấy thân thể mình như biến thành một luồng tin tức ảo ảnh. Đó là một cảm xúc rất lạ, khiến hắn ngộ ra được nhiều điều.
Còn rất nhiều ác ma yếu kém khác, ở trạng thái này thì liền bị xóa sạch ý thức bản thân, bắt đầu tự động dung hợp với những ma vật cũng mất ý thức khác. Theo cảm nhận của Orshiga, bọn chúng đang biến thành thứ đồ chơi tương tự như căm hận bị khâu lại. Trong lòng hắn hiểu rõ, đây là cách Ác Ma Lĩnh Chủ đào thải kẻ yếu, biến những kẻ phế vật không có ích lợi thành vũ khí chiến tranh giá trị cao, góp một viên gạch cho cuộc chiến này.
Không biết bao lâu trôi qua. Trong một luồng sáng kỳ lạ, Orshiga nhìn thấy một tấm bình chướng màu vàng kim to lớn. Nhìn tới, không biết nó lớn bao nhiêu, cũng chẳng biết nó rộng thế nào. Chỉ vừa thấy nó, Orshiga liền cảm nhận được một sự mênh mông khó tả! Tựa như một người bình thường nhìn thẳng vào một hành tinh, cảm thấy một sự rung động không tên!
Sau khi hoàn hồn lại, quan sát kỹ hơn, hắn thấy tấm bình chướng vàng kim to lớn ấy, trên bề mặt ánh sáng lấp lánh còn thoảng ẩn từng sợi hắc khí. Từ đó, Orshiga ngửi thấy hương vị ác ma vô cùng thuần khiết, trong thoáng chốc, hắn như thấy một đôi mắt bùng cháy ngọn lửa, hắn biết đó là ấn ký sức mạnh của Ác Ma Lĩnh Chủ Calto.
Khi bọn họ biến thành luồng tin tức tiếp tục tiến lại gần, trên bình chướng vàng kim đột ngột bùng lên một trận lửa đen, một vết nứt so với cả tấm bình chướng gần như không nhìn thấy, thật sự đã bị xé rách ra! Muốn cưỡng ép thả bọn họ vào.
Nhưng một bàn tay màu vàng óng to lớn không biết bao nhiêu km đã thò ra từ bên trong, muốn một chưởng đè chết tất cả bọn họ. Vào thời khắc ấy, Orshiga cảm nhận được cảm giác nguy hiểm chưa từng có, hắn biết đó là một sức mạnh mình không thể nào chống lại! Nhưng trong lòng hắn không hề có chút hoảng loạn hay sợ hãi, mà ngược lại lại xuất hiện một loại cảm giác hưng phấn không rõ, đó là sự vui sướng khi được chứng kiến sức mạnh của tầng thứ cao hơn.
Không đợi bàn tay khổng lồ kia hoàn toàn rơi xuống, ngọn lửa màu đen lại một lần nữa xuất hiện để ngăn cản, sau đó thuận thế bao bọc Orshiga và những kẻ khác lại, trực tiếp ném họ vào bên trong bình chướng. Đối mặt với tình huống này, một tiếng hừ lạnh cùng một tiếng cười khinh miệt vang lên từ trong hư không, cả hai đối chọi nhau gay gắt! Theo sức mạnh hai bên va chạm lần nữa, bàn tay vàng óng và ngọn lửa màu đen trong nháy mắt tiêu tan, mà vết nứt bị cưỡng ép xé rách kia cũng tự động khép lại.
(hết chương)
Với những kẻ có địch ý, hắn lại chẳng mảy may để tâm, cũng chẳng thèm đoái hoài. Bởi vì nói trắng ra thì, dù có hay không địch ý thì chỉ cần điều kiện thích hợp, bất cứ sinh vật vực sâu nào cũng muốn giết cả đồng đội mình để kiếm chác chút lợi lộc. Cho nên địch ý ở vực sâu không đáy này là một thứ vô nghĩa, bản năng ác độc khiến bọn chúng thù địch với tất cả, có những kẻ bệnh nặng đến mức tự sát cũng là chuyện thường tình, vậy nên, thực lực mạnh mới là chân lý.
Vượt qua hết bậc thang này đến bậc thang khác, hắn đi đến một cái bàn lớn. Bên cạnh bàn là một Lục Tí Xà Ma đang xem chăm chú cuốn sách, cô ta là một nữ tính. Gương mặt cô ta có vẻ khá giống với nữ giới loài người, rất xinh đẹp, nhưng tỉ lệ gương mặt dài hơn so với người thường một chút, trông khá giống mặt rắn trong phim. Cô ta mặc khôi giáp hoa lệ có ma pháp ba động mạnh mẽ, chỉ riêng nửa thân trên đã cao tới ba thước, nửa thân dưới là chiếc đuôi rắn dài tới gần mười mét, sáu cánh tay vừa thon dài vừa chắc thịt, hai tay thì đang cầm sách, bốn tay còn lại đặt hai bên hông để có thể rút vũ khí nhanh nhất.
Tuy cảm nhận được thực lực đối phương hơn hẳn mình, ước tính cẩn thận thì cũng chỉ là [thượng vị ác ma], nhưng Orshiga vẫn thản nhiên cầm tín vật trên tay, cùng với mười viên linh hồn kết tinh làm từ linh hồn của [trung vị ác ma] giao cho nàng. Orshiga nhìn lướt qua những ác ma khác xung quanh mặt mày khó coi, cười nói với nàng: "Ta đến báo danh."
Hít nhẹ luồng khí tức tỏa ra từ Orshiga, cô ta rất dễ dàng nhận ra đối phương là một ác ma có huyết thống thuần chính. Nhưng cỗ khí tức huyết mạch vừa có chút giống Viêm Ma, vừa ẩn chứa cảm giác kỳ lạ kia khiến nàng không xác định được Orshiga thuộc nhánh nào. Điều duy nhất cô ta chắc chắn được là tên ác ma trước mắt có huyết thống thuần khiết và thực lực không hề yếu, còn khiến bản thân nàng mơ hồ cảm thấy nguy hiểm, chắc chắn không dễ đối phó.
Cảnh giác nhìn Orshiga một cái, thấy hắn không có biểu hiện gì điên cuồng, thần sắc vẫn rất tỉnh táo, nàng mới tiếp nhận đồ hắn đưa và bắt đầu đăng ký truyền tống cho hắn.
"Tên gì?"
"Orshiga."
"Chủng tộc."
"Viêm Ma, loại biến dị."
"Đẳng cấp thực lực."
"Trung vị ác ma."
Sau ba câu hỏi đơn giản, việc đăng ký hoàn thành, không hề có chút nghiêm túc nào, cứ như cho xong chuyện vậy.
Cô ta chỉ vào chỗ ma vật đang tụ tập gần đó, dặn dò: "Tự đến bên đó đợi đi, bao giờ số lượng đủ thì sẽ truyền tống thống nhất đến chiến trường Di Linh thế giới."
Nhún vai, Orshiga đáp: "Được thôi, bây giờ ngươi là bà chủ." Hắn nhìn Lục Tí Xà Ma, trong lòng hơi hoài niệm Naga lúc trước, dù sao cả hai hình tượng có chút giống nhau. Cũng không biết ả chết chưa nữa.
Khu vực Lục Tí Xà Ma chỉ cho Orshiga khác với những nơi khác, [tiểu ác ma] không có tụ tập ở đó, những kẻ có thể đứng ở đây, ít nhất đều phải là [trung vị ác ma], thậm chí [thượng vị ác ma] cũng có không ít, những người này đặt trong toàn bộ vực sâu cũng thuộc hạng giữa. Bọn họ chỉ liếc nhìn qua Orshiga một cách hờ hững rồi không ai đoái hoài tới hắn, tất cả im lặng không nhúc nhích.
Không phải bọn họ lịch sự thích yên tĩnh, mà là do con Lục Tí Xà Ma đã dặn, thời điểm này không được phép tự giết lẫn nhau. Đến Di Linh Thế Giới rồi, chỉ cần hoàn thành điều kiện trong khế ước, hỗ trợ mở rộng không gian thông đạo là được. Còn lại cứ tùy ý, muốn giết người nhà hay giết thổ dân dị giới cũng chẳng ai quản.
Dù sao, văn hóa truyền thống của vực sâu không đáy chính là nội chiến, căn bản không thể nào tiêu diệt tận gốc. Chẳng bao lâu sau, số lượng đã đủ. Theo mệnh lệnh của Lục Tí Xà Ma, vòng xoáy đỏ to lớn bắt đầu quay tròn nhanh chóng, một luồng gió vô hình liên tục gào thét, tạo thành một cơn lốc lớn giữa không trung, mà cánh cổng giữa vòng xoáy cũng theo đó mở rộng ra. Lục Tí Xà Ma chỉ huy: "Truyền tống bắt đầu! Lập tức tiến vào!"
Đông đảo ma vật giống như thủy triều tràn vào, mượn sức mạnh nghi thức truyền tống để thực hiện việc di chuyển quy mô lớn. Còn Orshiga lúc này cũng chẳng hề do dự, thần sắc hơi hưng phấn, trà trộn vào đám đông.
Không gian thông đạo này không giống với nghi thức triệu hồi bình thường, tất cả vật thể đi vào trong đó đều bị chuyển hóa sang một dạng khác. Orshiga cảm thấy thân thể mình như biến thành một luồng tin tức ảo ảnh. Đó là một cảm xúc rất lạ, khiến hắn ngộ ra được nhiều điều.
Còn rất nhiều ác ma yếu kém khác, ở trạng thái này thì liền bị xóa sạch ý thức bản thân, bắt đầu tự động dung hợp với những ma vật cũng mất ý thức khác. Theo cảm nhận của Orshiga, bọn chúng đang biến thành thứ đồ chơi tương tự như căm hận bị khâu lại. Trong lòng hắn hiểu rõ, đây là cách Ác Ma Lĩnh Chủ đào thải kẻ yếu, biến những kẻ phế vật không có ích lợi thành vũ khí chiến tranh giá trị cao, góp một viên gạch cho cuộc chiến này.
Không biết bao lâu trôi qua. Trong một luồng sáng kỳ lạ, Orshiga nhìn thấy một tấm bình chướng màu vàng kim to lớn. Nhìn tới, không biết nó lớn bao nhiêu, cũng chẳng biết nó rộng thế nào. Chỉ vừa thấy nó, Orshiga liền cảm nhận được một sự mênh mông khó tả! Tựa như một người bình thường nhìn thẳng vào một hành tinh, cảm thấy một sự rung động không tên!
Sau khi hoàn hồn lại, quan sát kỹ hơn, hắn thấy tấm bình chướng vàng kim to lớn ấy, trên bề mặt ánh sáng lấp lánh còn thoảng ẩn từng sợi hắc khí. Từ đó, Orshiga ngửi thấy hương vị ác ma vô cùng thuần khiết, trong thoáng chốc, hắn như thấy một đôi mắt bùng cháy ngọn lửa, hắn biết đó là ấn ký sức mạnh của Ác Ma Lĩnh Chủ Calto.
Khi bọn họ biến thành luồng tin tức tiếp tục tiến lại gần, trên bình chướng vàng kim đột ngột bùng lên một trận lửa đen, một vết nứt so với cả tấm bình chướng gần như không nhìn thấy, thật sự đã bị xé rách ra! Muốn cưỡng ép thả bọn họ vào.
Nhưng một bàn tay màu vàng óng to lớn không biết bao nhiêu km đã thò ra từ bên trong, muốn một chưởng đè chết tất cả bọn họ. Vào thời khắc ấy, Orshiga cảm nhận được cảm giác nguy hiểm chưa từng có, hắn biết đó là một sức mạnh mình không thể nào chống lại! Nhưng trong lòng hắn không hề có chút hoảng loạn hay sợ hãi, mà ngược lại lại xuất hiện một loại cảm giác hưng phấn không rõ, đó là sự vui sướng khi được chứng kiến sức mạnh của tầng thứ cao hơn.
Không đợi bàn tay khổng lồ kia hoàn toàn rơi xuống, ngọn lửa màu đen lại một lần nữa xuất hiện để ngăn cản, sau đó thuận thế bao bọc Orshiga và những kẻ khác lại, trực tiếp ném họ vào bên trong bình chướng. Đối mặt với tình huống này, một tiếng hừ lạnh cùng một tiếng cười khinh miệt vang lên từ trong hư không, cả hai đối chọi nhau gay gắt! Theo sức mạnh hai bên va chạm lần nữa, bàn tay vàng óng và ngọn lửa màu đen trong nháy mắt tiêu tan, mà vết nứt bị cưỡng ép xé rách kia cũng tự động khép lại.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận