Chư Giới Chi Thâm Uyên Ác Ma

Chương 171 :Mục tiêu tình báo

Chương 171: Mục tiêu tình báo Đi dạo ăn! Đi dạo ăn!
Ô...
Trong tiếng bánh xe lăn và tiếng còi tàu, đã trải qua cả ngày đường đi. Orshiga ngồi trên đoàn tàu hơi nước và cuối cùng cũng đến nơi cần đến.
Rất lịch sự nói lời tạm biệt với mấy cô tiểu thư nhà giàu kia, Orshiga lên một chiếc xe taxi hơi nước đang đậu ven đường. Theo hiểu biết của hắn, xe taxi ở thế giới này thuộc về ngành nghề mới phát triển, nên vẫn là một thứ gì đó khá cao cấp.
Trong xe được trang trí khá đẹp. Ngồi xuống xong, hắn mới nói với tài xế: "Đại lộ số 5, cảm ơn."
Vẫn là bộ dáng lễ phép của một con ác ma tốt bụng.
"Được thôi!"
Theo xe khởi động, tài xế bắt đầu phát huy bản năng thiên phú của nghề lái taxi, thao thao bất tuyệt tán gẫu với Orshiga như quen thuộc lắm.
Qua kính chiếu hậu, nhìn tướng mạo và khí chất của Orshiga, cộng thêm bộ đồ hắn đang mặc, đặc biệt là hai chiếc nhẫn đắt giá trên tay hắn, tài xế chỉ mất một giây đã nhận ra, đây là một nhân vật lớn mà mình không thể chọc vào.
Thế là khi nói chuyện, gã đều dùng kính ngữ: "Ngài trông lạ mặt quá, ngài đến thị trấn Glensee này làm việc sao?"
Orshiga thuận miệng trả lời: "Đúng vậy, được người nhờ đến xử lý một số chuyện."
Tài xế nghe vậy, kéo gần mối quan hệ rồi nhắc nhở: "Vậy ngài phải chú ý một chút nhé. Đại lộ số 5 dạo này có mấy tin đồn không hay, hình như là do mấy hiện tượng kỳ quái gì đó. Nghe nói có không ít người mất tích vì chuyện này, thậm chí có quân đội đến đóng quân ở đó. Hôm đó, có người nghe thấy tiếng chất nổ, nghe nói quân đội dùng chất nổ để đánh sập thứ gì đó, sau đó hình như thất bại."
Nghe vậy, Orshiga khẽ xoa hai bàn tay vào nhau, gật đầu cười: "Ra vậy, ta sẽ chú ý."
Không lâu sau đó.
Xe taxi đến nơi cần đến.
Tài xế lễ phép nói: "Hết 4 tệ."
Orshiga tiện tay lấy ra một tờ 100 tệ đưa cho tài xế: "Không cần thối."
Rồi hắn xuống xe trong tiếng cảm ơn rối rít của tài xế.
Đối với phần lớn người bình thường ở thế giới này, 100 tệ đã là tiền lương bốn năm ngày. Cho dù là chiếc xe taxi hơi nước này, tổng giá trị cũng không đến 15000 tệ. Vì thế tài xế mới mừng rỡ như vậy. Dù cho thu nhập của gã tương đối cao, thì cũng cần hai ngày mới kiếm được nhiều tiền như vậy. Trong lòng càng cảm thấy đắc ý vì sự nịnh nọt của mình khi nãy.
-----
Nhìn con đường có phần hoang vắng trước mặt, Orshiga liếc mắt nhìn bảng số nhà xung quanh, rồi hiểu vị trí của mình.
Dựa theo quy luật của các con số, sắc mặt hắn bình tĩnh hướng về mục tiêu mà đi tới.
Bởi vì đây chỉ là một trấn nhỏ, đủ loại máy móc hơi nước cỡ lớn không tràn lan như trong thành phố, cho nên tầm nhìn nơi này so với thành thị thoáng đãng hơn nhiều, chỉ có tương đối ít hơi nước phiêu đãng xung quanh.
Mà người đi đường xung quanh, khi nhìn tướng mạo và ăn mặc của Orshiga phần lớn đều hơi ngẩn người ra, có cảm giác phong cách rất khác biệt.
Là một thành viên tiêu chuẩn của hội yêu cái đẹp, sau mấy lần lột xác, dung mạo của Orshiga tuy không có thêm hiệu quả quyến rũ nào, nhưng mà nhan sắc đã đạt đến một mức độ nhất định, người bình thường cơ bản không có khả năng so sánh với hắn.
Có thể nói, hắn là người đẹp trai nhất trên con đường này!
Nhất thời, đủ loại ánh mắt ngưỡng mộ và ghen ghét, dồn hết lên người hắn, khiến Orshiga cảm thấy cực kỳ thoải mái. Hắn thích cái cảm giác người khác khó chịu với hắn, nhưng lại không thể làm gì được hắn.
Đi trên đường phố, cho dù là mấy người nhìn qua có vẻ không dễ chọc, đều không ai dám gây sự với Orshiga, phần lớn đều đã tự động nhường hắn đi trước. Dù chỉ liếc mắt nhìn chiếc nhẫn trên tay hắn, trong lòng ai nấy đều cũng vô cùng nóng rực.
Dù sao thì người mà ăn mặc xuề xòa thì khi bị người khác thấy sẽ muốn gây sự hay đánh nhau, điều đó không thể tránh khỏi. Nhưng người có khí chất và vẻ ngoài đẹp trai thì dù mặc đẹp cỡ nào, người khác cũng sẽ cảm thấy hợp với địa vị và thân phận của người đó, sẽ không thấy có vấn đề gì. Thậm chí có thể cảm thấy hắn là một nhân vật lớn, không thể trêu vào, chủ động tránh né. Đây chính là ấn tượng ban đầu đơn giản nhất.
Nhìn vành đai cách ly trước mắt, cùng với những binh lính vũ trang đang canh gác ở bên cạnh, không cho người khác tiến vào. Orshiga tùy ý huýt sáo một tiếng.
Sau đó, hắn cứ thế đi vào, như chốn không người, mà đám binh lính kia cứ như không nhìn thấy hắn, vẫn đứng đó mặt mày nghiêm túc làm nhiệm vụ canh gác.
Thần sắc ung dung đi một khoảng cách, hắn cuối cùng cũng đã đến bên cạnh biệt thự mục tiêu.
Không chỉ có hơn trăm tên lính vũ trang tận răng, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu đang vây quanh phụ cận. Còn có mấy người có khí tức có chút kỳ lạ, xem chừng là những người có năng lực siêu phàm ở thế giới này đang chờ đợi.
Chỉ liếc một cái, Orshiga đã thu hồi ánh mắt của mình lại.
Dù sao cũng quá yếu kém, thực lực cũng chỉ ngang với tên đàn ông trung niên triệu hồi hắn trước kia, nhiều nhất cũng chỉ tương đương với 【Ác ma sơ sinh】, thậm chí còn không có mấy loại kháng tính, chỉ cần ở trong vực sâu thở mạnh mấy cái là có thể bị nhiễm độc mà chết rồi. Đúng là sắt vụn.
Còn những vũ khí trong tay bọn lính kia, hắn càng không để vào mắt.
Tùy ý quan sát một chút, hắn liền đoán ra được động năng mà những vũ khí kia có thể sinh ra.
Cường độ đại khái có thể dùng để đánh bóng vảy giáp của 【Ác ma sơ sinh】.
Còn về tòa nhà gọi là biệt thự kia, tuy khí tức có chút đặc thù, nhưng mà năng lượng ẩn chứa bên trong cũng có chừng đó thôi. Ngay cả cấp bậc 【Ác ma nhỏ】 cũng kém hơn một chút. Xem ra chỉ đủ để khi dễ phàm nhân.
Đối diện với tình cảnh này, Orshiga khẽ lắc đầu: "Hệ thống sức mạnh của thế giới này thật sự hơi yếu...... Dù là hệ thống siêu phàm, hay hệ thống khoa học kỹ thuật......"
Trong số mấy người có chút sức mạnh siêu phàm, người phụ nữ trung niên đứng đầu nhìn về phía một ông lão mặc áo bào trắng đứng cách đó không xa, với vẻ mặt có chút ưu sầu hỏi: "Tiến sĩ Alli, vẫn chưa có kết quả sao?"
Ông lão kia nâng một dụng cụ kỳ quái, cau mày đáp: "Thượng úy Cherry, khoa học là một chuyện nghiêm cẩn, cái gọi là 'quái dị' này mới xuất hiện hai ba năm, hơn nữa cấu tạo quá đặc thù, cho nên việc nghiên cứu nó của chúng ta còn rất hạn chế. Trong thời gian ngắn, căn bản không thể tìm ra biện pháp hiệu quả nào."
Người phụ nữ trung niên thở dài bất đắc dĩ: "Đã như vậy, vậy ta chỉ có thể cho bộ hậu cần điều thêm người đến......"
Nghe vậy, ông lão áo trắng không nói gì thêm mà cũng thở dài một tiếng.
Hắn biết rõ những người được điều đến từ bộ hậu cần, nói thẳng ra chỉ là đám tội phạm trong các nhà tù. Mà sở dĩ bọn họ được điều đến đây là vì làm vật tế, cho căn biệt thự này ăn.
Dựa theo quy luật quan sát được, cứ mỗi tuần biệt thự này cần ‘ăn’ một lần, và mục tiêu mà nó ăn dĩ nhiên là khách trọ trong phòng của nó.
Nếu như trong lúc nó ăn, trong phòng không có ai, như vậy nó sẽ ‘ăn’ ngẫu nhiên một hoặc vài vật thay thế khác ở khu vực phụ cận.
Vì muốn khống chế thiệt hại trong phạm vi, trong điều kiện tiên quyết là không thể phá hủy căn kiến trúc này, bọn họ chỉ có thể dựa theo thời gian tiến hành cho nó ăn có định kỳ.
Dù người chết cũng chỉ là một ít tội phạm, nhưng mà hành vi đem đồng loại cho một thứ khác ăn, vẫn khiến cho họ cảm thấy khó chịu.
Bên cạnh họ, nhìn đám phàm nhân đang đối diện với biệt thự với vẻ mặt hết sức ưu sầu, Orshiga tùy ý liếc nhìn chiếc máy tính xách tay mà ông lão áo trắng đang mang, xem nội dung trong đó. Trong đó ghi lại chi tiết các đặc tính của tòa nhà kia.
1. Nếu vào ở thì rất có thể sẽ gặp ác mộng.
2. Khách trọ trong một khoảng thời gian bình thường, có thể tự do ra vào phòng, nhưng mà khi đến gần thời điểm ‘ăn’ thì dần dần không thể rời khỏi phạm vi ngôi nhà.
3. Chất liệu căn nhà rất bình thường, nhưng lại có sức mạnh đặc thù, có thể không quan tâm đến phần lớn ảnh hưởng của lực bên ngoài, hơn nữa có khả năng hồi phục nhanh chóng.
4. Bên trong căn nhà có khi sẽ xuất hiện bóng người đen như mực...
Xem xong những thông tin tình báo này, Orshiga lắc đầu, thần sắc thản nhiên đi vào trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận