Chư Giới Chi Thâm Uyên Ác Ma
Chương 234 :Tranh cãi
Chương 234: Tranh cãi
Bảy ngày sau đó.
Một hòn đảo lớn nằm ở khu vực trung tâm. Đây là điểm tiếp giáp của toàn bộ vị diện, nơi có nhiều truyền tống trận và hạm thuyền nhất. Trong lịch sử trước đây, nó luôn là cứ điểm của tam đại giáo hội. Ba giáo hội này đại diện cho ba thế lực thần hệ khác nhau trên thế giới. Trong tình cảnh ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, ba phe phái khác nhau đương nhiên có mâu thuẫn. Chỉ là vì giảm thiểu ảnh hưởng, phần lớn chỉ là bằng mặt không bằng lòng. Nhưng khi đã có mâu thuẫn, càng đông người thì lại càng dễ nảy sinh vấn đề. Vô số âm mưu quỷ kế không ngừng diễn ra trong bóng tối. Tôn giáo, quyền lực, lợi ích, giống như những vở kịch kinh điển, cứ ba bữa nửa ngày lại được trình diễn lại một lần. Dù sao mỗi người đều có lợi ích riêng muốn tranh giành, sao có thể có nhiều sự chung sống hòa bình đến vậy.
Thế nhưng vào lúc này, nơi đây lại nghênh đón sự thống nhất chưa từng có. Những cuộc tranh đấu phe phái nhiều năm qua, cứ thế mà hoàn toàn hạ màn. Dù sao những kẻ cầm đầu đã hoàn toàn ngã xuống. Chỉ một số ít kẻ biết "lương cầm chiết mộc nhi tê" có tài mới may mắn sống sót. Đã như vậy, tự nhiên cũng chẳng còn ai dám gây sự. Cả đám người hòa thuận, từ nay trở thành người một nhà. Thành tựu này đổi lại cũng chỉ vẻn vẹn ba phần tư dân số trên hòn đảo mà thôi. Không thể không nói, đây là một bước dài của hòa bình và bị hòa bình.
Bây giờ, Orshiga và năm Ác ma cấp cao khác đang ngồi trong phòng nghị sự trung ương do tam đại giáo hội xây dựng. Họ đang chờ đợi hội trưởng thương hội Koloroa đến thương lượng chuyện quan trọng. Những bức tường trắng như ngọc xung quanh, vốn được viết đầy những lời ca ngợi Thần Linh, chúc phúc, cầu nguyện, còn vẽ thêm những bức tranh phong cảnh mỹ lệ phù hợp với từng chủng tộc và khu vực để trang trí. Nhưng bây giờ chỉ còn lại từng mảng vết máu khô khốc, loang lổ, uốn éo không theo quy tắc, trải rộng trên bề mặt. Đó là do máu tươi bắn lên mà không kịp thời lau dọn nên tạo thành vết bẩn. Nhưng đây chỉ là một chút vấn đề nhỏ, lũ ác ma đang ngồi lại cực kỳ thích phong cách này! Những thứ đồ chơi đẫm máu đó, trong mắt chúng còn hài lòng hơn xa so với cái gọi là tác phẩm nghệ thuật. Dù sao, bọn chúng chỉ thích sự thuần phác như vậy, mỗi ngày ngửi chút mùi máu tươi thì tinh thần lại phấn chấn gấp trăm lần!
Chờ đợi thêm vài phút. Một tiếng bẹp bẹp vang lên trong phòng nghị sự. Nhìn tên ác ma béo từ trên nóc phòng lôi ra mấy cái xác khô rồi cho vào miệng nhai nuốt, một ác ma cấp cao khác có chút không vui nói: "Mấy thứ đó là đồ trang trí ta treo ở trên đó, sao ngươi lại ăn?"
Vốn là một kẻ có phong cách, vô cùng cao nhã, lại có khiếu thẩm mỹ, ác ma Thâm Uyên thích làm nhất một chuyện, đó là bày trò với những kẻ mà hắn đã giết. Hắn bày chúng theo những hình dáng mà hắn thích. Điều này khiến hắn cảm thấy mình có chút cảm giác nghiên cứu nghệ thuật. Mà với tư cách là ác ma cấp cao phụ trách hòn đảo này, đương nhiên là ở đây có lưu lại tác phẩm của hắn. Phòng nghị sự chính là một trong số đó. Việc lựa chọn vật liệu cũng được hắn chăm chút chọn loại thượng đẳng. Cũng ví như giáo tông của tam đại giáo hội. Lúc này, ngồi tại chỗ, tận mắt thấy tác phẩm nghệ thuật thứ n của mình, bị đồng đội xem như đồ ăn vặt ăn hết, hắn lập tức có chút khó chịu.
Đối với lời bào chữa này của hắn, ác ma béo cũng hết sức ngạc nhiên: "Cái gì? Đồ trang trí? Đây không phải là thịt khô cay à?" Vừa trả lời, hắn còn tranh thủ ăn thêm mấy miếng. Càng ăn, hắn càng thêm khẳng định nhận định của mình: "Cay! Chắc chắn là thịt khô rồi!"
Đối phương lập tức nổi giận: "Ta là nghệ thuật gia! Ngươi tên nhà quê kia, lại dám nói tác phẩm của ta là thịt khô?"
"Ta nói là nó chính là!"
"Ta nói không phải thì nó không phải!"
"Ngươi..."
Nhìn hai kẻ ngu ngốc đang tranh cãi, Orshiga có chút khó chịu khuyên can: "Đều là đồng đội cả, làm ồn cái gì! Đánh nhau đi! Giết chóc đi! Làm nóng bầu không khí!!"
Hai ác ma cấp cao khác vốn dĩ không mấy hứng thú với chuyện này, nghe lời này lập tức phấn chấn, nhao nhao bày tỏ tán đồng: "Hay đó! Ta thích như vậy! Giết một tên! Giết một tên! Ai sống thì nói thật!"
"Làm thì làm, hôm nay ta..."
Mà những người khác trong phòng nghị sự, liếc nhìn xác khô treo trên đầu, rồi lại nhìn năm tên điên cuồng kia, đều cảm thấy im lặng. Chẳng ai dám lên tiếng. Sợ tai bay vạ gió.
Ngay lúc tranh cãi sắp từ ngôn ngữ chuyển sang hành vi thì một khoảng không đen kịt, chậm rãi xuất hiện trong phòng nghị sự. Một bóng người thon dài từ từ bước ra. Nhìn bề ngoài, đó là một người đàn ông trung niên tầm hơn 40 tuổi. Hắn mặc lễ phục chỉnh tề, dung mạo không thể nói là anh tuấn, cũng không thể nói xấu xí, sắc mặt thì mang theo nụ cười lịch sự. Sau khi xuất hiện, hắn hướng về hai ác ma cấp cao đang định ra tay khuyên nhủ trước: "Phiền hai vị có thể nhường cho chỗ rộng rãi hơn mà đánh nhau không? Dù sao chỗ này về sau ta còn dùng. Tiện thể nói luôn, nếu như các ngươi có ai giết được đối phương, ta nguyện ý thu mua xác của kẻ đó ngay tại chỗ theo giá thị trường, cho nên không cần lo lắng đánh một trận vô ích mà bị lỗ vốn!"
Lời nói rõ ràng lại chính xác. Rất rõ tình, hiểu lý, nghe xong là biết kẻ ăn nói khéo léo. Hoàn toàn biểu lộ ý đồ thỉnh hai người "chết bớt một".
Thấy tình cảnh này, Golaner và Allison ngồi bên cạnh Orshiga chỉ biết im lặng nhìn nhau. Vẫn có chút không quen với phong tục văn hóa của vực sâu không đáy.
Sau hai tiếng. Sau một hồi đánh nhau đặc sắc, dù ai cũng không thể làm gì đối phương, hai ác ma cấp cao lại lần nữa ngồi xuống. Hội trưởng thương hội Koloroa thấy tình cảnh này thì chỉ biết lắc đầu thất vọng. Hắn vốn hy vọng có thể thiếu 10% tiền thanh toán quyền sở hữu vị diện, tiện thể thu lại một bộ xác ác ma cấp cao còn nóng hổi. Bây giờ xem ra, hai người bọn họ quả thật không đủ quyết tâm. Ngay cả mục tiêu nhỏ nhoi là "chết một người" cũng không làm được.
Hơn nữa, đám chư thần trên thế giới này cũng chỉ là một đám phế vật vô dụng, rõ ràng dựa theo tính toán liên tục của thương hội bọn hắn, dựa vào thực lực của chúng, năm ác ma cấp cao này đáng lẽ sẽ chết hai ba tên trong chiến tranh mới đúng. Cũng chính vì nguyên nhân này, bọn họ mới có thể siết chặt số lượng ác ma cấp cao, lại không cho thành viên thương hội tiến hành viện trợ ngoài định mức. Tiết kiệm chi tiêu một cách hợp lý, đây mới là lý do chính.
Thế nhưng, hắn không ngờ rằng năm ác ma cấp cao này lại không chết một ai. Trực tiếp nghiền nát đám Thần Linh của vị diện này. Đây rõ ràng là một khoản chi phí phát sinh ngoài dự tính! Điều này khiến cho hội trưởng thương hội Koloroa cảm thấy mình bị thiếu máu.
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi liếc mắt nhìn Orshiga, một người có lối hành xử cực kỳ độc lập ngay cả trong năm ác ma cấp cao. Căn cứ theo thông tin mà hắn có được, cũng chính là do người này có thực lực vượt quá mong đợi nên nhiệm vụ lần này mới thuận lợi đến thế. Cơ bản là có một nửa số Thần Linh đã chết dưới tay hắn. Đây là một người có thực lực cực kỳ gần với cường giả ở giai vị 【 Đại Ác Ma】. Nếu như mọi việc thuận lợi, có lẽ không bao lâu nữa hắn sẽ trở thành một nhân vật lớn. Nghĩ đến đây, hội trưởng thương hội Koloroa trong lòng không khỏi nổi lên một sự ghen tỵ.
Với tư cách là một chủng tộc phàm nhân, việc hắn muốn thăng cấp thành công thì độ khó khăn còn lớn hơn nhiều so với ác ma Thâm Uyên, một loại chủng tộc siêu phàm hàng đầu. So với việc hắn tự mò mẫm trên con đường gập ghềnh, đám ác ma Thâm Uyên có sẵn một con đường thăng tiến hoàn chỉnh. Hơn nữa phương pháp cũng đơn giản một cách bất thường, chỉ cần một đường giết chóc là được. Thật đúng là được trời ưu ái quá đi! Nếu loại bỏ hết mấy cái tính trời sinh thích tìm đường chết, thích giết người của mình hơn là giết kẻ thù, với tỉ lệ tử vong rất cao của chúng, những yếu tố ngoài ý muốn đó thì chủng tộc này cơ bản có thể được gọi là vô địch.
Bảy ngày sau đó.
Một hòn đảo lớn nằm ở khu vực trung tâm. Đây là điểm tiếp giáp của toàn bộ vị diện, nơi có nhiều truyền tống trận và hạm thuyền nhất. Trong lịch sử trước đây, nó luôn là cứ điểm của tam đại giáo hội. Ba giáo hội này đại diện cho ba thế lực thần hệ khác nhau trên thế giới. Trong tình cảnh ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, ba phe phái khác nhau đương nhiên có mâu thuẫn. Chỉ là vì giảm thiểu ảnh hưởng, phần lớn chỉ là bằng mặt không bằng lòng. Nhưng khi đã có mâu thuẫn, càng đông người thì lại càng dễ nảy sinh vấn đề. Vô số âm mưu quỷ kế không ngừng diễn ra trong bóng tối. Tôn giáo, quyền lực, lợi ích, giống như những vở kịch kinh điển, cứ ba bữa nửa ngày lại được trình diễn lại một lần. Dù sao mỗi người đều có lợi ích riêng muốn tranh giành, sao có thể có nhiều sự chung sống hòa bình đến vậy.
Thế nhưng vào lúc này, nơi đây lại nghênh đón sự thống nhất chưa từng có. Những cuộc tranh đấu phe phái nhiều năm qua, cứ thế mà hoàn toàn hạ màn. Dù sao những kẻ cầm đầu đã hoàn toàn ngã xuống. Chỉ một số ít kẻ biết "lương cầm chiết mộc nhi tê" có tài mới may mắn sống sót. Đã như vậy, tự nhiên cũng chẳng còn ai dám gây sự. Cả đám người hòa thuận, từ nay trở thành người một nhà. Thành tựu này đổi lại cũng chỉ vẻn vẹn ba phần tư dân số trên hòn đảo mà thôi. Không thể không nói, đây là một bước dài của hòa bình và bị hòa bình.
Bây giờ, Orshiga và năm Ác ma cấp cao khác đang ngồi trong phòng nghị sự trung ương do tam đại giáo hội xây dựng. Họ đang chờ đợi hội trưởng thương hội Koloroa đến thương lượng chuyện quan trọng. Những bức tường trắng như ngọc xung quanh, vốn được viết đầy những lời ca ngợi Thần Linh, chúc phúc, cầu nguyện, còn vẽ thêm những bức tranh phong cảnh mỹ lệ phù hợp với từng chủng tộc và khu vực để trang trí. Nhưng bây giờ chỉ còn lại từng mảng vết máu khô khốc, loang lổ, uốn éo không theo quy tắc, trải rộng trên bề mặt. Đó là do máu tươi bắn lên mà không kịp thời lau dọn nên tạo thành vết bẩn. Nhưng đây chỉ là một chút vấn đề nhỏ, lũ ác ma đang ngồi lại cực kỳ thích phong cách này! Những thứ đồ chơi đẫm máu đó, trong mắt chúng còn hài lòng hơn xa so với cái gọi là tác phẩm nghệ thuật. Dù sao, bọn chúng chỉ thích sự thuần phác như vậy, mỗi ngày ngửi chút mùi máu tươi thì tinh thần lại phấn chấn gấp trăm lần!
Chờ đợi thêm vài phút. Một tiếng bẹp bẹp vang lên trong phòng nghị sự. Nhìn tên ác ma béo từ trên nóc phòng lôi ra mấy cái xác khô rồi cho vào miệng nhai nuốt, một ác ma cấp cao khác có chút không vui nói: "Mấy thứ đó là đồ trang trí ta treo ở trên đó, sao ngươi lại ăn?"
Vốn là một kẻ có phong cách, vô cùng cao nhã, lại có khiếu thẩm mỹ, ác ma Thâm Uyên thích làm nhất một chuyện, đó là bày trò với những kẻ mà hắn đã giết. Hắn bày chúng theo những hình dáng mà hắn thích. Điều này khiến hắn cảm thấy mình có chút cảm giác nghiên cứu nghệ thuật. Mà với tư cách là ác ma cấp cao phụ trách hòn đảo này, đương nhiên là ở đây có lưu lại tác phẩm của hắn. Phòng nghị sự chính là một trong số đó. Việc lựa chọn vật liệu cũng được hắn chăm chút chọn loại thượng đẳng. Cũng ví như giáo tông của tam đại giáo hội. Lúc này, ngồi tại chỗ, tận mắt thấy tác phẩm nghệ thuật thứ n của mình, bị đồng đội xem như đồ ăn vặt ăn hết, hắn lập tức có chút khó chịu.
Đối với lời bào chữa này của hắn, ác ma béo cũng hết sức ngạc nhiên: "Cái gì? Đồ trang trí? Đây không phải là thịt khô cay à?" Vừa trả lời, hắn còn tranh thủ ăn thêm mấy miếng. Càng ăn, hắn càng thêm khẳng định nhận định của mình: "Cay! Chắc chắn là thịt khô rồi!"
Đối phương lập tức nổi giận: "Ta là nghệ thuật gia! Ngươi tên nhà quê kia, lại dám nói tác phẩm của ta là thịt khô?"
"Ta nói là nó chính là!"
"Ta nói không phải thì nó không phải!"
"Ngươi..."
Nhìn hai kẻ ngu ngốc đang tranh cãi, Orshiga có chút khó chịu khuyên can: "Đều là đồng đội cả, làm ồn cái gì! Đánh nhau đi! Giết chóc đi! Làm nóng bầu không khí!!"
Hai ác ma cấp cao khác vốn dĩ không mấy hứng thú với chuyện này, nghe lời này lập tức phấn chấn, nhao nhao bày tỏ tán đồng: "Hay đó! Ta thích như vậy! Giết một tên! Giết một tên! Ai sống thì nói thật!"
"Làm thì làm, hôm nay ta..."
Mà những người khác trong phòng nghị sự, liếc nhìn xác khô treo trên đầu, rồi lại nhìn năm tên điên cuồng kia, đều cảm thấy im lặng. Chẳng ai dám lên tiếng. Sợ tai bay vạ gió.
Ngay lúc tranh cãi sắp từ ngôn ngữ chuyển sang hành vi thì một khoảng không đen kịt, chậm rãi xuất hiện trong phòng nghị sự. Một bóng người thon dài từ từ bước ra. Nhìn bề ngoài, đó là một người đàn ông trung niên tầm hơn 40 tuổi. Hắn mặc lễ phục chỉnh tề, dung mạo không thể nói là anh tuấn, cũng không thể nói xấu xí, sắc mặt thì mang theo nụ cười lịch sự. Sau khi xuất hiện, hắn hướng về hai ác ma cấp cao đang định ra tay khuyên nhủ trước: "Phiền hai vị có thể nhường cho chỗ rộng rãi hơn mà đánh nhau không? Dù sao chỗ này về sau ta còn dùng. Tiện thể nói luôn, nếu như các ngươi có ai giết được đối phương, ta nguyện ý thu mua xác của kẻ đó ngay tại chỗ theo giá thị trường, cho nên không cần lo lắng đánh một trận vô ích mà bị lỗ vốn!"
Lời nói rõ ràng lại chính xác. Rất rõ tình, hiểu lý, nghe xong là biết kẻ ăn nói khéo léo. Hoàn toàn biểu lộ ý đồ thỉnh hai người "chết bớt một".
Thấy tình cảnh này, Golaner và Allison ngồi bên cạnh Orshiga chỉ biết im lặng nhìn nhau. Vẫn có chút không quen với phong tục văn hóa của vực sâu không đáy.
Sau hai tiếng. Sau một hồi đánh nhau đặc sắc, dù ai cũng không thể làm gì đối phương, hai ác ma cấp cao lại lần nữa ngồi xuống. Hội trưởng thương hội Koloroa thấy tình cảnh này thì chỉ biết lắc đầu thất vọng. Hắn vốn hy vọng có thể thiếu 10% tiền thanh toán quyền sở hữu vị diện, tiện thể thu lại một bộ xác ác ma cấp cao còn nóng hổi. Bây giờ xem ra, hai người bọn họ quả thật không đủ quyết tâm. Ngay cả mục tiêu nhỏ nhoi là "chết một người" cũng không làm được.
Hơn nữa, đám chư thần trên thế giới này cũng chỉ là một đám phế vật vô dụng, rõ ràng dựa theo tính toán liên tục của thương hội bọn hắn, dựa vào thực lực của chúng, năm ác ma cấp cao này đáng lẽ sẽ chết hai ba tên trong chiến tranh mới đúng. Cũng chính vì nguyên nhân này, bọn họ mới có thể siết chặt số lượng ác ma cấp cao, lại không cho thành viên thương hội tiến hành viện trợ ngoài định mức. Tiết kiệm chi tiêu một cách hợp lý, đây mới là lý do chính.
Thế nhưng, hắn không ngờ rằng năm ác ma cấp cao này lại không chết một ai. Trực tiếp nghiền nát đám Thần Linh của vị diện này. Đây rõ ràng là một khoản chi phí phát sinh ngoài dự tính! Điều này khiến cho hội trưởng thương hội Koloroa cảm thấy mình bị thiếu máu.
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi liếc mắt nhìn Orshiga, một người có lối hành xử cực kỳ độc lập ngay cả trong năm ác ma cấp cao. Căn cứ theo thông tin mà hắn có được, cũng chính là do người này có thực lực vượt quá mong đợi nên nhiệm vụ lần này mới thuận lợi đến thế. Cơ bản là có một nửa số Thần Linh đã chết dưới tay hắn. Đây là một người có thực lực cực kỳ gần với cường giả ở giai vị 【 Đại Ác Ma】. Nếu như mọi việc thuận lợi, có lẽ không bao lâu nữa hắn sẽ trở thành một nhân vật lớn. Nghĩ đến đây, hội trưởng thương hội Koloroa trong lòng không khỏi nổi lên một sự ghen tỵ.
Với tư cách là một chủng tộc phàm nhân, việc hắn muốn thăng cấp thành công thì độ khó khăn còn lớn hơn nhiều so với ác ma Thâm Uyên, một loại chủng tộc siêu phàm hàng đầu. So với việc hắn tự mò mẫm trên con đường gập ghềnh, đám ác ma Thâm Uyên có sẵn một con đường thăng tiến hoàn chỉnh. Hơn nữa phương pháp cũng đơn giản một cách bất thường, chỉ cần một đường giết chóc là được. Thật đúng là được trời ưu ái quá đi! Nếu loại bỏ hết mấy cái tính trời sinh thích tìm đường chết, thích giết người của mình hơn là giết kẻ thù, với tỉ lệ tử vong rất cao của chúng, những yếu tố ngoài ý muốn đó thì chủng tộc này cơ bản có thể được gọi là vô địch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận