Chư Giới Chi Thâm Uyên Ác Ma
Chương 139 :Ý tưởng của họ
Cảm nhận được Orshiga cái kia ánh mắt thân mật không ít, Allison trên đầu hiện lên một dấu chấm hỏi. Do dự một chút, cuối cùng nàng vẫn không hỏi gì nhiều, dù sao thân mật cũng không phải là chuyện gì xấu, thế là lảng sang chuyện khác: “Ta nhớ là gần đây Golaner đang ở thành phố này, ngươi có lẽ có thể tìm nàng. Nàng lúc ở chung với ta vẫn luôn lẩm bẩm nhắc tới ngươi.” Đối với điều này, Orshiga không trực tiếp trả lời mà chỉ cười nói: “Nàng ở đây à? Vậy thì tốt, nếu có duyên thì có lẽ sẽ tình cờ gặp trên đường cũng nên.” Ý chính là không muốn chủ động đi tìm. Nghe vậy, Allison liền hiểu rõ đánh giá của Golaner về hắn không sai. Đây là một tên đàn ông vô tình. Thật đúng là DIO vô tình. Mặc dù Di Linh Thế Giới không có câu nói này, nhưng những thành ngữ tương tự thì vẫn có. Nên Allison lúc này liền nhìn Orshiga bằng ánh mắt khinh bỉ tên đàn ông cặn bã này. Đối với điều đó, Orshiga chỉ có thể bất đắc dĩ nhún vai. Hắn không hiểu, rõ ràng là giao dịch công bằng, sao lại khiến hắn giống như là người đàn ông phụ tình? Bất quá hắn cũng lười giải thích, thản nhiên đón nhận ánh mắt của đối phương. Dù sao những ánh mắt đó, cơ bản không mang theo ác ý gì. Đúng là lắm chuyện! Hắn thay đổi phụ nữ rất thường xuyên, chỉ là không muốn ở lâu sinh ra tình cảm. So với ác ma bình thường có lối suy nghĩ không phân biệt người thân, hắn có lẽ do ảnh hưởng từ tính người nên có chút hoài niệm xưa cũ. Vậy nên trước khi có tình cảm nảy sinh, việc đổi bạn gái là lựa chọn tốt nhất! Dù sao ai có hơi sức mà chăm sóc một đống phụ nữ, giao dịch công bằng là phương thức hợp lý nhất, không ai nợ ai cả. Bất quá, nếu thật sự có duyên thì ngược lại hắn cũng sẽ không xoắn xuýt làm gì. Mang theo bên mình cũng không vấn đề gì… Dù sao hắn không phải kẻ thiếu quyết đoán. Hơn nữa, về sau sớm muộn gì hắn cũng sẽ tìm thuộc hạ xây dựng thế lực của mình. Tìm sớm hay tìm muộn cũng không quan trọng, chỉ là hơi bất tiện mà thôi. Suy nghĩ mấy chuyện không quan trọng này, Orshiga tiện tay cầm một miếng trái cây đã cắt gọt nhét vào miệng, nhìn Allison hỏi: “Sau khi ngươi lành vết thương, sẽ trực tiếp quay về tiền tuyến sao?” Khẽ lắc đầu, phủ nhận lời Orshiga, Allison với vẻ mặt có chút hoài niệm cười nói: “Ta định lúc đó sẽ trở về Vương quốc tinh linh Elsera một chuyến. Đã hơn trăm năm rồi chưa thấy quê nhà, ta hơi nhớ cảnh vật ở đó.” Kể từ hơn trăm năm trước khi đến phòng tuyến Gorilli, nàng đã có hơn trăm năm không nhìn thấy quê hương, anh dũng chiến đấu ở tuyến đầu. Lần này tiền tuyến tạm thời không có chuyện gì lớn, nàng tự nhiên muốn nhân tiện về thăm một chuyến. Dù đối với tuổi thọ dài của tộc tinh linh thì hơn trăm năm cũng không phải là khoảng thời gian có thể bỏ qua một cách dễ dàng. Mà trong tiền tuyến chiến loạn liên miên, Allison cảm thấy thời gian trôi qua càng chậm. ‘Vương quốc tinh linh Elsera… Có lẽ cũng là quê hương của Golaner nhỉ?’ Sau khi yên lặng nhớ kỹ cái tên quốc gia đó, Orshiga nói với Allison: “Về thăm quê hương cũng tốt, chắc đó là một nơi rất đẹp phải không?” Vừa nghe câu này, trên khuôn mặt xinh đẹp của Allison lộ ra vẻ tự hào: “Đương nhiên rồi. Vương quốc tinh linh Elsera là một trong những quốc gia xinh đẹp nhất toàn bộ phía tây đại lục, tất cả các công trình kiến trúc ở đó đều là những tác phẩm nghệ thuật được điều chỉnh qua vô số lần. Nếu có cơ hội ngươi nhất định phải đến đó một lần! Mặc dù việc xét duyệt ra vào nơi đó rất nghiêm ngặt, nhưng nếu ngươi hứng thú, ta có thể giúp ngươi giải quyết.” Cảm nhận được sự nhiệt tình muốn quảng bá những thứ mình yêu quý, Orshiga không từ chối mà cười đáp: “Sau này nếu có cơ hội, ta sẽ đến đó một chuyến.” Trong lòng lại thầm nghĩ: ‘Tác phẩm nghệ thuật sao? Quả nhiên là việc tinh linh thích làm, nhưng không biết mấy thứ này còn duy trì được bao lâu nữa...’ Nghĩ đến lãnh chúa Quỷ Lửa vẫn còn đang quan sát thế giới ở vực sâu không đáy, Orshiga không mấy lạc quan về kết cục của những thứ đó. Bất quá, vì năm đó ở thế giới Phù Thủy đã có thân phận là một nhà nghệ thuật gia vĩ đại, hắn khác biệt so với đám Quỷ Lửa không có chút tế bào nghệ thuật nào. Với những thứ đó ngược lại hắn có một chút hứng thú nên nếu rảnh rỗi, có lẽ đi xem cũng được. Nhìn thấy vẻ mặt có chút hứng thú của hắn, Allison có chút vui vẻ nói thêm: “Đến lúc đó, ngươi nhất định phải đến al Ra chi tòa, nơi đó là địa điểm Vương quốc tinh linh Elsera chuyên bày các loại tác phẩm nghệ thuật. Không chỉ là tác phẩm nghệ thuật của bản tộc tinh linh, mà các tác phẩm nghệ thuật quý giá của những chủng tộc khác cũng được trưng bày tại đó. Có thể nói, nếu không đến đó một lần thì xem như chưa từng đến Vương quốc tinh linh Elsera!” Orshiga cười đáp: “Được, đến lúc đó ta sẽ đến xem…” Sau đó cả hai lại nói chuyện thêm vài giờ, đến khi trời dần tối mới cáo biệt. Nhìn bóng lưng Orshiga, Allison sờ vào chiếc vòng tay trên cổ tay. Đây là một trang bị cấp Truyền Kỳ đặc biệt, có khả năng nhận biết lời nói dối. Mà trong quá trình nói chuyện với Orshiga hôm nay, nó không đưa ra bất kỳ phản hồi nào, điều này có nghĩa là theo phán định của nó, Orshiga đều nói thật. Nhưng tình huống thực tế như thế nào, Allison cho thấy chỉ có thể đặt một dấu hỏi chấm. Trên đời không có gì là tuyệt đối và khả năng kiểm tra của chiếc vòng tay này cũng thế. Chỉ có thể nói, thông qua kiểm tra của nó, độ tin cậy lời nói của Orshiga khá cao. Nhưng để Allison hoàn toàn tin tưởng thì lại là không thể. Nhẹ nhàng gõ vào viên ngọc bích trung tâm chiếc vòng, Allison hé bờ môi mềm mại, sắc mặt bình tĩnh nói: “Kara, ngươi điều tra một người giúp ta, ta đã truyền đại khái thông tin cho ngươi rồi.” Một giọng nữ hơi khàn khàn từ trong truyền ra: “Rõ!” “Ừ, nhanh lên đi.” Sau khi phân phó xong xuôi, nàng từ từ suy tư. Việc Orshiga xuất hiện ở phòng tuyến Gorilli trước đây đúng là rất trùng hợp. Hơn nữa, nàng căn bản không biết Orshiga, vị Bán Thần này đã vào khi nào, theo lý mà nói là người cấp cao của phòng tuyến Gorilli, một khi có cường giả loại này vào thành, nàng cũng sẽ biết tin tức, nhưng không hề có một chút tin tức nào cả. Đây rõ ràng là hoàn toàn không hợp tình lý. Chẳng lẽ Orshiga lén lút lẻn vào phòng tuyến Gorilli? Nàng không rõ. Vậy mục đích của hắn là gì? Nàng cũng không rõ ràng. Vì thế nàng cho rằng tình huống thực tế không thể nào đơn giản như những gì Orshiga nói, chắc chắn có chuyện đang bị giấu kín. Sở dĩ lúc nãy nàng không trực tiếp hỏi vì những chuyện như này liên quan đến chuyện riêng tư, nàng không có tư cách đó để hỏi đến cặn kẽ, hỏi nhiều chỉ khiến người khác sinh ra ác cảm. Với lại, nàng hỏi, Orshiga sẽ nói thật hay sao? Allison cho rằng là không thể. Cho nên nàng đã không hỏi về những chuyện đó mà chỉ xác định rằng Orshiga không có ác ý với mình, rồi cùng hắn nói chuyện phiếm một chút thôi. Còn về những thứ khác, cần nàng từ từ điều tra. Nàng không biết rằng, nếu nàng thực sự hỏi trực tiếp thì rất có thể Orshiga sẽ nói thật. Vì đôi khi miệng hắn còn nhanh hơn đầu, lỡ miệng nói ra chút gì đó cũng rất bình thường. Còn việc những lời nói thật đó rốt cuộc có thật đến mức nào thì khó mà nói. Dù sao cũng đừng quá mong đợi. Về việc đối phương nghi ngờ tình hình của mình, Orshiga tự nhiên có thể cảm nhận được. Nhưng hắn cũng không để bụng. Sơ hở của hắn lộ ra không ít, việc người khác phát hiện ra vấn đề là chuyện rất bình thường. Chỉ cần đối phương không nhìn thấy những điểm mấu chốt nhất, thì việc tập trung sự chú ý vào mình cũng không quá nhiều. Mà chút phiền phức nhỏ đó, coi như là một nhiệm vụ nhánh khi vui chơi cũng được. Thêm chút việc vui vào cuộc sống hằng ngày cũng tốt! Thậm chí, đôi khi chút phiền phức này có thể dùng làm chiêu ngụy trang để dẫn dụ, làm xáo trộn sự quan sát của người khác. Nếu thật sự có thể không phát giác ra một kẻ mới nổi xuất chúng như hắn thì ngược lại vượt quá sự liệu liệu của Orshiga, khiến hắn thấy trình độ trí tuệ của đám thổ dân ở thế giới này có phần hơi thấp. Cho nên từ đầu Orshiga đã không cho rằng người khác sẽ mù đến không nhận ra sự khác thường của hắn. Dù sao đây cũng là một thế giới đẳng cấp cao, quá coi thường người khác thì sẽ có ngày lật thuyền...
Bạn cần đăng nhập để bình luận