Chư Giới Chi Thâm Uyên Ác Ma
Chương 42: Dung Nham Hoang Nguyên
Chương 42: Dung Nham Hoang Nguyên
Ở trên bầu trời thích ứng một lát sau. Orshiga đưa mắt nhìn về phía ma vật ở phụ cận, trong cặp mắt hắn, phạm vi mấy chục km đều thuộc về tầm mắt. Cũng không lâu lắm, hắn chọn ra người qua đường Giáp may mắn. Thân thể đang bay, lúc này đã bắt đầu chuyển hướng, bay thẳng đến mục tiêu.
Crowe thân là một tên tà ma có thực lực [Hạ Vị Ác Ma], tuy thực lực không mạnh nhưng ở phạm vi mấy chục cây số xung quanh cũng thuộc loại có số má, giờ phút này đang trốn ở dưới lòng đất mười mấy mét, tiến hành cuộc đi săn thường nhật hôm nay. Nhờ vào lông tơ trên người, nó có thể phát hiện ra mọi sinh vật di chuyển trên mặt đất trong phạm vi vài cây số, dù đối phương chỉ lớn bằng quả đấm cũng không ngoại lệ.
Hôm nay đã hoàn thành ba lần đi săn, nó cảm thấy mình đã no được năm sáu phần. Dựa vào kinh nghiệm trước đây, chẳng bao lâu sẽ có đàn ma thú đi ngang qua ở gần đây, nó quyết định di chuyển sang một bên để tránh bị chúng giẫm phải. Dù loại ma thú đó có hình thể lớn nhưng toàn thân đều là xương cốt cứng rắn. Trừ khi quá đói, bằng không nó không thích săn loại mục tiêu này, tính nguy hiểm cao mà lại không có nhiều thịt. Thà bắt mấy con nhỏ còn hơn, tuy không no nhưng ít nhất cũng đỡ thèm!
Ngay khi nó tản tư duy của mình, phỏng đoán xem tiếp theo sẽ bắt được con mồi gì thì cảm giác tinh thần của nó nhận thấy trên bầu trời có động tĩnh. Hắn có chút ngạc nhiên muốn ngẩng đầu lên quan sát. Sau đó, hắn cảm nhận được một luồng xung kích mạnh mẽ từ trên người mình truyền đến.
Nguy hiểm! Bản năng cảnh báo mãnh liệt, hắn theo bản năng muốn né sang một bên! Nhưng chưa kịp vận động mấy cái thân thể, hắn đã thấy một móng vuốt rực lửa xuất hiện ngay trước mắt mình. Cùng với cảm giác đau đớn rõ ràng, hắn cảm thấy xương sọ cứng rắn của mình đã bị xuyên thủng. Linh hồn cũng bị đối phương rút ra bắt giữ trong tay...
Đứng trong hố sâu, Orshiga tiện miệng ăn linh hồn của đối phương. Từ đó bắt đầu rút ra những thông tin cần thiết cho mình. Chỉ chốc lát, kiến thức cằn cỗi của đối phương đều tràn vào não Orshiga. Sau khi loại bỏ phần lớn rác rưởi vô nghĩa, hắn đã nhận được những thông tin cần thiết. Vực sâu không đáy tầng thứ 6548257, [Dung Nham Hoang Nguyên].
Một thế giới vĩnh viễn không có đêm tối. Nơi này thuộc về lãnh địa của Ác Ma Lĩnh Chủ Calto. Toàn bộ thế giới được xây dựng trên một biển dung nham đang chảy. Cái gọi là đất đai ở tầng ngoài, chỉ là tro bụi tích tụ lâu ngày còn sót lại mà thôi, nham tương và ngọn lửa mới là chủ đạo của thế giới này!
Ngoài ra, theo ký ức của đối phương, Orshiga cũng hiểu rõ vị trí trung tâm dải đất vực sâu này. Đó là nơi mà tà ma này chưa từng đến. Trong trí nhớ của hắn, theo miêu tả của các Hạ Vị Ác Ma khác, nếu bay liên tục với tốc độ nhanh hơn âm thanh vài lần thì cần khoảng 1344 giờ cát mới có thể đến nơi.
Suy nghĩ một lát, Orshiga bắn một quả cầu lửa nhỏ về phía xa. "Oanh!" Một cái hố lớn sâu vài mét xuất hiện ở đó. 'Âm thanh lan truyền nhanh 967 mét một giây.' Dựa vào khoảng cách vụ nổ và thời gian âm thanh đến vị trí của mình, Orshiga tính ra được vận tốc âm thanh của tầng vực sâu này.
Sau đó so sánh tính toán thời gian của hai bên, đưa ra kết luận một giờ cát ở đây tương đương với khoảng ba tiếng trên Trái Đất. Cuối cùng, khoảng cách thực tế giữa trung tâm dải đất với mình xuất hiện trong lòng Orshiga. 'Không tính là xa, có thể đi mở mang kiến thức một chút.'
Nếu chỉ có thực lực của [Hạ Vị Ác Ma], có lẽ Orshiga còn phải cân nhắc xem mình có thể đến được chỗ đó hay không, nhưng giờ đã tiến cấp lên [Trung Vị Ác Ma] thì hắn không cần phải suy nghĩ nhiều vậy. Dù ở trong phần lớn quân đoàn ác ma, thực lực của hắn cũng có thể đường hoàng kiếm được chức vụ tiểu đội trưởng, dù sao cũng không phải ở tận cùng chuỗi thức ăn, nên hắn chẳng có gì phải lo lắng cả.
Đây là thực lực mà hắn dùng mấy triệu sinh mạng các loại tích lũy được trong quá trình chém giết lẫn nhau! Trong đó dù có hệ thống hỗ trợ nhưng hắn cũng đã chứng minh bản thân không phải kẻ vô dụng. Có thể thận trọng trong mọi việc nhưng không cần cảm thấy e ngại bất cứ điều gì.
Sau khi đã quyết định, cơ thể hắn lơ lửng giữa không trung, nhờ vào hiệu ứng phản trọng lực, thoát khỏi mặt đất. Tìm đúng phương hướng, hắn bắt đầu tăng tốc! Cùng với tiếng rít bén nhọn và âm thanh nổ điếc tai, hắn nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.
276 giờ cát sau. Nhìn những quần thể kiến trúc cao vút ở phía xa, trong lòng Orshiga dâng lên sự chờ đợi. Đây là lần đầu tiên hắn tận mắt chứng kiến những công trình của nền văn minh ác ma. Nhìn thấy thành phố kia, dù chỉ là một hình ảnh mờ ảo, trong lòng hắn đã tự động hiện lên địa chỉ chi tiết ở cổng vào, như thể có một lực lượng đang chỉ dẫn hắn tiến lên.
Hắn biết đó là hiệu ứng ma pháp vốn có của các công trình kiến trúc, giống như hải đăng chỉ dẫn tàu thuyền đến cảng. Trong tầm mắt hắn, quy mô của thành phố này vượt xa những thành phố thông thường, giống như một vương quốc khổng lồ.
Độ rộng của tường thành không rõ, trải dài đến tận cùng tầm nhìn mà vẫn chưa thấy điểm dừng, chỉ độ cao của nó đã lên đến hơn vạn mét! Nó được tạo nên từ những tảng đá màu đỏ sẫm, đầy gai nhọn, đứng sừng sững giữa biển dung nham rộng lớn, giống như một rào cản không thể vượt qua.
Đứng trước nó, Orshiga nảy sinh cảm giác nhỏ bé, hắn chưa từng thấy một công trình vĩ đại như vậy! Trong lòng càng thêm mong chờ về thành phố này! Lại qua vài giờ cát, hắn cuối cùng cũng đến vị trí cửa thành. Đó là một cánh cổng lớn được tạo thành từ vô số xương trắng, chỉ độ cao thôi đã ít nhất vài ngàn mét, còn phía trên cổng treo một chiếc đầu lâu đang bốc cháy ngọn lửa màu đen và vàng kim, qua hốc mắt có thể thấy, bên trong như đang thiêu đốt vô số linh hồn, thoảng nghe còn có tiếng khóc và rên rỉ.
'Thần cốt?' Nhìn chiếc đầu lâu kia, hít hà mùi vị trong không khí, Orshiga dựa theo ký ức truyền thừa để nhận biết được nó thuộc về một vị thần, còn là vị thần cụ thể nào thì do kiến thức không đủ mà không tài nào nhìn ra. Tuy nhiên có thể bị một [Ác Ma Lĩnh Chủ] treo lên để xem như một chiến tích hiển hách thì chắc hẳn phải là vị thần rất mạnh.
Về những cái gọi là thần minh này, Orshiga cũng có chút tò mò. Trong suy nghĩ của hắn, cũng như ác ma, bọn họ thuộc những quần thể đứng đầu chuỗi thức ăn trong vũ trụ đa chiều, vậy hẳn là hương vị không tệ và rất giàu dinh dưỡng... Còn về sự sùng kính hay ghét bỏ thì hoàn toàn không có. Với thực lực hiện tại của hắn mà ném vào một số vị diện cấp thấp cũng có thể hóa thành Ma Thần, tiến hành các cuộc diệt chủng, nên đối với những thần minh thì căn bản không hề có cảm xúc đặc biệt gì. Hắn coi họ cũng chỉ là loại sinh vật cao cấp thôi, thực lực chưa chắc đã hơn ác ma cao cấp. Mà chiến lợi phẩm mà Ác Ma Lĩnh Chủ Calto treo trên cửa thành cũng đã nói lên điều này. Bọn họ có lẽ là không thể với tới với người bình thường, nhưng đối với những sinh vật siêu phàm như ác ma thì cũng chỉ đến thế mà thôi.
Đến gần cổng thành, cảm nhận được lực áp chế từ bốn phương tám hướng truyền đến, Orshiga hiểu rằng đó là kết giới cấm bay của thành phố, bất cứ sinh vật nào không được cho phép đều không được bay lượn trong phạm vi này, thế là thu cánh hạ xuống mặt đất. Cũng như những sinh vật khác, hắn bắt đầu đi bộ. Những sinh vật này không phải đều là ác ma, chủng loại đa dạng, cái gì cũng có, có kẻ thì im lặng đi đường, kẻ thì phù hợp hơn với quy tắc giản dị của vực sâu, vừa đi vừa đánh nhau.
Đi thêm một đoạn. Một tên ác ma mặt trâu cao hơn mười mét, toàn thân mưng mủ nhức nhối, mặc giáp chiến chuẩn mực, xuất hiện bên cạnh Orshiga. Gã đầu tiên là quan sát hình dáng và khí thế của Orshiga, sau đó mới cất giọng âm lãnh: "Phí vào cửa!" Hành động và dáng vẻ không khác gì nhân viên thu phí của thế giới phàm trần.
'Trung Vị Ác Ma, không mạnh bằng ta.' Orshiga theo thói quen so sánh đối phương với bản thân trước rồi mới nhìn những ác ma khác cũng đang nộp phí vào cửa ở gần đó, thấy lộ phí họ nộp là một khối kết tinh linh hồn, trong lòng cũng đoán được phần nào. Thế là tùy tiện chộp lấy một tên [Hạ Vị Ác Ma] ở sau lưng, hắn lập tức nổ thành vô số bọt máu, bị hắn cách không hút vào trong tay chiết xuất thành một viên kết tinh linh hồn vừa mới xuất hiện.
Không để ý đến những kẻ qua đường xung quanh đang lui lại vài bước, Orshiga cầm đồ vật trên tay tùy tiện ném cho nhân viên thu phí, mặt không chút để ý nói: "Không cần thối." Nhận lấy đồ, trâu mặt ác ma lạnh lùng nhìn Orshiga một cái, tiện tay ném cho hắn một thẻ bài rồi trực tiếp quay người rời đi, đi thu phí những kẻ khác. Hoàn toàn không có ý kiến gì về cái chết của tên ác ma bị hắn bóp chết kia.
Thành phố ác ma, dù có một vài quy tắc tương tự như thành phố loài người, nhưng chủ nhân nơi đây vẫn là ác ma. Do đó, việc chúng hoạt động theo phe hỗn loạn và tập tính của chúng cũng không thay đổi, tàn s.á.t lẫn nhau vẫn là chuyện thường tình. Chỉ cần không phải tàn s.á.t quy mô lớn, ẩu đả hoặc là h.ủ.y h.o.ạ.i kiến trúc thành phố, thì đám thành vệ này cơ bản sẽ không can thiệp. Hơn nữa, ác ma đầu trâu cũng mơ hồ cảm giác được, có lẽ mình đ.á.nh không lại Viêm Ma trước mắt. Mặc dù điều này không ảnh hưởng đến việc hắn hếch cái mặt thối lên, dù sao đ.á.nh không lại không có nghĩa là không thể làm mặt dày, mình thân là công chức làm mặt dày thì sao nào? Nhìn bóng lưng đối phương rời đi, Orshiga dùng huyết viêm đốt đi chất mủ ghê tởm còn dính lại trên lệnh bài, đó là chất bẩn chảy ra từ mủ nhọt trên người đối phương. Sau đó, hắn mới không nhanh không chậm đi vào trong thành phố. 'Lớn thật...' Nhìn con đường rộng đến hàng ngàn mét, Orshiga kinh ngạc cảm thán như một kẻ nhà quê. Sờ lên cằm, hắn cảm thấy mình về sau đã trở thành [ Thâm Uyên Lĩnh Chủ ], thì không thể thua kém về phương diện hang ổ, tối thiểu khí thế bên trên không thể kém được. "Lớn thật a..." Một giọng nói tương tự vang lên từ phía sau tai hắn. Mặc dù không hiểu ngôn ngữ của đối phương, nhưng nhờ vào thiên phú ngôn ngữ của ác ma, Orshiga vẫn nghe hiểu đối phương nói gì. Quay đầu nhìn lại, phát hiện đó là mấy người loài người mặc trang phục khác nhau. Mà người mở miệng lại là một nam nhân tương đối trẻ tuổi trong số đó. Orshiga không hề có ý nghĩ gì về thân phận và ý đồ của bọn họ, cũng không có ý muốn gây sự với bọn họ. Không chỉ có hắn nghĩ vậy, ngay cả những ác ma khát khao linh hồn loài người cũng giống thế. Bởi vì, những loài người có thể xâm nhập vào vực sâu không đáy, mà còn sống sót thì cũng có mấy phần bản lĩnh. Người bình thường đều rất khó đối phó bọn họ, cho nên ở chỗ này, ngược lại không có ác ma nào muốn tìm bọn họ gây sự. Mà đối phương hiển nhiên cũng hiểu rõ chuyện này, cho nên trên mặt mặc dù vẫn còn giữ lại chút cảnh giác, nhưng hành vi lại tương đối tùy ý. Chỉ bất quá, khi phát giác Orshiga đang quét mắt nhìn về phía nhóm mình, bọn họ vẫn lập tức nắm chặt vũ khí trong tay, làm xong tư thế chiến đấu. Vừa ở ngoài cửa thành, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy Orshiga như b.ó.p một con gà con, tiện tay b.ó.p ch.ế.t một ác ma khác. Trong lòng bọn họ, đây thuộc về mục tiêu nguy hiểm thật sự! Đối với ý thù địch của bọn họ, Orshiga không quan tâm, chỉ quét mắt qua bọn họ mấy giây rồi thu hồi ánh mắt, quay người rời đi. Nhìn bóng lưng hắn rời đi, người cầm đầu hơi thở phào nhẹ nhõm, sư phụ của hắn từng nói với hắn, ác ma càng giống người lại càng nguy hiểm, mà Orshiga có khuôn mặt có chút giống loài người, cho hắn cảm giác rất bất an, khiến hắn rất không muốn giao chiến. 'Cái địa phương quỷ quái chết tiệt này, sớm một chút hoàn thành nhiệm vụ rồi trở về đi...' (hết chương)
Ở trên bầu trời thích ứng một lát sau. Orshiga đưa mắt nhìn về phía ma vật ở phụ cận, trong cặp mắt hắn, phạm vi mấy chục km đều thuộc về tầm mắt. Cũng không lâu lắm, hắn chọn ra người qua đường Giáp may mắn. Thân thể đang bay, lúc này đã bắt đầu chuyển hướng, bay thẳng đến mục tiêu.
Crowe thân là một tên tà ma có thực lực [Hạ Vị Ác Ma], tuy thực lực không mạnh nhưng ở phạm vi mấy chục cây số xung quanh cũng thuộc loại có số má, giờ phút này đang trốn ở dưới lòng đất mười mấy mét, tiến hành cuộc đi săn thường nhật hôm nay. Nhờ vào lông tơ trên người, nó có thể phát hiện ra mọi sinh vật di chuyển trên mặt đất trong phạm vi vài cây số, dù đối phương chỉ lớn bằng quả đấm cũng không ngoại lệ.
Hôm nay đã hoàn thành ba lần đi săn, nó cảm thấy mình đã no được năm sáu phần. Dựa vào kinh nghiệm trước đây, chẳng bao lâu sẽ có đàn ma thú đi ngang qua ở gần đây, nó quyết định di chuyển sang một bên để tránh bị chúng giẫm phải. Dù loại ma thú đó có hình thể lớn nhưng toàn thân đều là xương cốt cứng rắn. Trừ khi quá đói, bằng không nó không thích săn loại mục tiêu này, tính nguy hiểm cao mà lại không có nhiều thịt. Thà bắt mấy con nhỏ còn hơn, tuy không no nhưng ít nhất cũng đỡ thèm!
Ngay khi nó tản tư duy của mình, phỏng đoán xem tiếp theo sẽ bắt được con mồi gì thì cảm giác tinh thần của nó nhận thấy trên bầu trời có động tĩnh. Hắn có chút ngạc nhiên muốn ngẩng đầu lên quan sát. Sau đó, hắn cảm nhận được một luồng xung kích mạnh mẽ từ trên người mình truyền đến.
Nguy hiểm! Bản năng cảnh báo mãnh liệt, hắn theo bản năng muốn né sang một bên! Nhưng chưa kịp vận động mấy cái thân thể, hắn đã thấy một móng vuốt rực lửa xuất hiện ngay trước mắt mình. Cùng với cảm giác đau đớn rõ ràng, hắn cảm thấy xương sọ cứng rắn của mình đã bị xuyên thủng. Linh hồn cũng bị đối phương rút ra bắt giữ trong tay...
Đứng trong hố sâu, Orshiga tiện miệng ăn linh hồn của đối phương. Từ đó bắt đầu rút ra những thông tin cần thiết cho mình. Chỉ chốc lát, kiến thức cằn cỗi của đối phương đều tràn vào não Orshiga. Sau khi loại bỏ phần lớn rác rưởi vô nghĩa, hắn đã nhận được những thông tin cần thiết. Vực sâu không đáy tầng thứ 6548257, [Dung Nham Hoang Nguyên].
Một thế giới vĩnh viễn không có đêm tối. Nơi này thuộc về lãnh địa của Ác Ma Lĩnh Chủ Calto. Toàn bộ thế giới được xây dựng trên một biển dung nham đang chảy. Cái gọi là đất đai ở tầng ngoài, chỉ là tro bụi tích tụ lâu ngày còn sót lại mà thôi, nham tương và ngọn lửa mới là chủ đạo của thế giới này!
Ngoài ra, theo ký ức của đối phương, Orshiga cũng hiểu rõ vị trí trung tâm dải đất vực sâu này. Đó là nơi mà tà ma này chưa từng đến. Trong trí nhớ của hắn, theo miêu tả của các Hạ Vị Ác Ma khác, nếu bay liên tục với tốc độ nhanh hơn âm thanh vài lần thì cần khoảng 1344 giờ cát mới có thể đến nơi.
Suy nghĩ một lát, Orshiga bắn một quả cầu lửa nhỏ về phía xa. "Oanh!" Một cái hố lớn sâu vài mét xuất hiện ở đó. 'Âm thanh lan truyền nhanh 967 mét một giây.' Dựa vào khoảng cách vụ nổ và thời gian âm thanh đến vị trí của mình, Orshiga tính ra được vận tốc âm thanh của tầng vực sâu này.
Sau đó so sánh tính toán thời gian của hai bên, đưa ra kết luận một giờ cát ở đây tương đương với khoảng ba tiếng trên Trái Đất. Cuối cùng, khoảng cách thực tế giữa trung tâm dải đất với mình xuất hiện trong lòng Orshiga. 'Không tính là xa, có thể đi mở mang kiến thức một chút.'
Nếu chỉ có thực lực của [Hạ Vị Ác Ma], có lẽ Orshiga còn phải cân nhắc xem mình có thể đến được chỗ đó hay không, nhưng giờ đã tiến cấp lên [Trung Vị Ác Ma] thì hắn không cần phải suy nghĩ nhiều vậy. Dù ở trong phần lớn quân đoàn ác ma, thực lực của hắn cũng có thể đường hoàng kiếm được chức vụ tiểu đội trưởng, dù sao cũng không phải ở tận cùng chuỗi thức ăn, nên hắn chẳng có gì phải lo lắng cả.
Đây là thực lực mà hắn dùng mấy triệu sinh mạng các loại tích lũy được trong quá trình chém giết lẫn nhau! Trong đó dù có hệ thống hỗ trợ nhưng hắn cũng đã chứng minh bản thân không phải kẻ vô dụng. Có thể thận trọng trong mọi việc nhưng không cần cảm thấy e ngại bất cứ điều gì.
Sau khi đã quyết định, cơ thể hắn lơ lửng giữa không trung, nhờ vào hiệu ứng phản trọng lực, thoát khỏi mặt đất. Tìm đúng phương hướng, hắn bắt đầu tăng tốc! Cùng với tiếng rít bén nhọn và âm thanh nổ điếc tai, hắn nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ.
276 giờ cát sau. Nhìn những quần thể kiến trúc cao vút ở phía xa, trong lòng Orshiga dâng lên sự chờ đợi. Đây là lần đầu tiên hắn tận mắt chứng kiến những công trình của nền văn minh ác ma. Nhìn thấy thành phố kia, dù chỉ là một hình ảnh mờ ảo, trong lòng hắn đã tự động hiện lên địa chỉ chi tiết ở cổng vào, như thể có một lực lượng đang chỉ dẫn hắn tiến lên.
Hắn biết đó là hiệu ứng ma pháp vốn có của các công trình kiến trúc, giống như hải đăng chỉ dẫn tàu thuyền đến cảng. Trong tầm mắt hắn, quy mô của thành phố này vượt xa những thành phố thông thường, giống như một vương quốc khổng lồ.
Độ rộng của tường thành không rõ, trải dài đến tận cùng tầm nhìn mà vẫn chưa thấy điểm dừng, chỉ độ cao của nó đã lên đến hơn vạn mét! Nó được tạo nên từ những tảng đá màu đỏ sẫm, đầy gai nhọn, đứng sừng sững giữa biển dung nham rộng lớn, giống như một rào cản không thể vượt qua.
Đứng trước nó, Orshiga nảy sinh cảm giác nhỏ bé, hắn chưa từng thấy một công trình vĩ đại như vậy! Trong lòng càng thêm mong chờ về thành phố này! Lại qua vài giờ cát, hắn cuối cùng cũng đến vị trí cửa thành. Đó là một cánh cổng lớn được tạo thành từ vô số xương trắng, chỉ độ cao thôi đã ít nhất vài ngàn mét, còn phía trên cổng treo một chiếc đầu lâu đang bốc cháy ngọn lửa màu đen và vàng kim, qua hốc mắt có thể thấy, bên trong như đang thiêu đốt vô số linh hồn, thoảng nghe còn có tiếng khóc và rên rỉ.
'Thần cốt?' Nhìn chiếc đầu lâu kia, hít hà mùi vị trong không khí, Orshiga dựa theo ký ức truyền thừa để nhận biết được nó thuộc về một vị thần, còn là vị thần cụ thể nào thì do kiến thức không đủ mà không tài nào nhìn ra. Tuy nhiên có thể bị một [Ác Ma Lĩnh Chủ] treo lên để xem như một chiến tích hiển hách thì chắc hẳn phải là vị thần rất mạnh.
Về những cái gọi là thần minh này, Orshiga cũng có chút tò mò. Trong suy nghĩ của hắn, cũng như ác ma, bọn họ thuộc những quần thể đứng đầu chuỗi thức ăn trong vũ trụ đa chiều, vậy hẳn là hương vị không tệ và rất giàu dinh dưỡng... Còn về sự sùng kính hay ghét bỏ thì hoàn toàn không có. Với thực lực hiện tại của hắn mà ném vào một số vị diện cấp thấp cũng có thể hóa thành Ma Thần, tiến hành các cuộc diệt chủng, nên đối với những thần minh thì căn bản không hề có cảm xúc đặc biệt gì. Hắn coi họ cũng chỉ là loại sinh vật cao cấp thôi, thực lực chưa chắc đã hơn ác ma cao cấp. Mà chiến lợi phẩm mà Ác Ma Lĩnh Chủ Calto treo trên cửa thành cũng đã nói lên điều này. Bọn họ có lẽ là không thể với tới với người bình thường, nhưng đối với những sinh vật siêu phàm như ác ma thì cũng chỉ đến thế mà thôi.
Đến gần cổng thành, cảm nhận được lực áp chế từ bốn phương tám hướng truyền đến, Orshiga hiểu rằng đó là kết giới cấm bay của thành phố, bất cứ sinh vật nào không được cho phép đều không được bay lượn trong phạm vi này, thế là thu cánh hạ xuống mặt đất. Cũng như những sinh vật khác, hắn bắt đầu đi bộ. Những sinh vật này không phải đều là ác ma, chủng loại đa dạng, cái gì cũng có, có kẻ thì im lặng đi đường, kẻ thì phù hợp hơn với quy tắc giản dị của vực sâu, vừa đi vừa đánh nhau.
Đi thêm một đoạn. Một tên ác ma mặt trâu cao hơn mười mét, toàn thân mưng mủ nhức nhối, mặc giáp chiến chuẩn mực, xuất hiện bên cạnh Orshiga. Gã đầu tiên là quan sát hình dáng và khí thế của Orshiga, sau đó mới cất giọng âm lãnh: "Phí vào cửa!" Hành động và dáng vẻ không khác gì nhân viên thu phí của thế giới phàm trần.
'Trung Vị Ác Ma, không mạnh bằng ta.' Orshiga theo thói quen so sánh đối phương với bản thân trước rồi mới nhìn những ác ma khác cũng đang nộp phí vào cửa ở gần đó, thấy lộ phí họ nộp là một khối kết tinh linh hồn, trong lòng cũng đoán được phần nào. Thế là tùy tiện chộp lấy một tên [Hạ Vị Ác Ma] ở sau lưng, hắn lập tức nổ thành vô số bọt máu, bị hắn cách không hút vào trong tay chiết xuất thành một viên kết tinh linh hồn vừa mới xuất hiện.
Không để ý đến những kẻ qua đường xung quanh đang lui lại vài bước, Orshiga cầm đồ vật trên tay tùy tiện ném cho nhân viên thu phí, mặt không chút để ý nói: "Không cần thối." Nhận lấy đồ, trâu mặt ác ma lạnh lùng nhìn Orshiga một cái, tiện tay ném cho hắn một thẻ bài rồi trực tiếp quay người rời đi, đi thu phí những kẻ khác. Hoàn toàn không có ý kiến gì về cái chết của tên ác ma bị hắn bóp chết kia.
Thành phố ác ma, dù có một vài quy tắc tương tự như thành phố loài người, nhưng chủ nhân nơi đây vẫn là ác ma. Do đó, việc chúng hoạt động theo phe hỗn loạn và tập tính của chúng cũng không thay đổi, tàn s.á.t lẫn nhau vẫn là chuyện thường tình. Chỉ cần không phải tàn s.á.t quy mô lớn, ẩu đả hoặc là h.ủ.y h.o.ạ.i kiến trúc thành phố, thì đám thành vệ này cơ bản sẽ không can thiệp. Hơn nữa, ác ma đầu trâu cũng mơ hồ cảm giác được, có lẽ mình đ.á.nh không lại Viêm Ma trước mắt. Mặc dù điều này không ảnh hưởng đến việc hắn hếch cái mặt thối lên, dù sao đ.á.nh không lại không có nghĩa là không thể làm mặt dày, mình thân là công chức làm mặt dày thì sao nào? Nhìn bóng lưng đối phương rời đi, Orshiga dùng huyết viêm đốt đi chất mủ ghê tởm còn dính lại trên lệnh bài, đó là chất bẩn chảy ra từ mủ nhọt trên người đối phương. Sau đó, hắn mới không nhanh không chậm đi vào trong thành phố. 'Lớn thật...' Nhìn con đường rộng đến hàng ngàn mét, Orshiga kinh ngạc cảm thán như một kẻ nhà quê. Sờ lên cằm, hắn cảm thấy mình về sau đã trở thành [ Thâm Uyên Lĩnh Chủ ], thì không thể thua kém về phương diện hang ổ, tối thiểu khí thế bên trên không thể kém được. "Lớn thật a..." Một giọng nói tương tự vang lên từ phía sau tai hắn. Mặc dù không hiểu ngôn ngữ của đối phương, nhưng nhờ vào thiên phú ngôn ngữ của ác ma, Orshiga vẫn nghe hiểu đối phương nói gì. Quay đầu nhìn lại, phát hiện đó là mấy người loài người mặc trang phục khác nhau. Mà người mở miệng lại là một nam nhân tương đối trẻ tuổi trong số đó. Orshiga không hề có ý nghĩ gì về thân phận và ý đồ của bọn họ, cũng không có ý muốn gây sự với bọn họ. Không chỉ có hắn nghĩ vậy, ngay cả những ác ma khát khao linh hồn loài người cũng giống thế. Bởi vì, những loài người có thể xâm nhập vào vực sâu không đáy, mà còn sống sót thì cũng có mấy phần bản lĩnh. Người bình thường đều rất khó đối phó bọn họ, cho nên ở chỗ này, ngược lại không có ác ma nào muốn tìm bọn họ gây sự. Mà đối phương hiển nhiên cũng hiểu rõ chuyện này, cho nên trên mặt mặc dù vẫn còn giữ lại chút cảnh giác, nhưng hành vi lại tương đối tùy ý. Chỉ bất quá, khi phát giác Orshiga đang quét mắt nhìn về phía nhóm mình, bọn họ vẫn lập tức nắm chặt vũ khí trong tay, làm xong tư thế chiến đấu. Vừa ở ngoài cửa thành, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy Orshiga như b.ó.p một con gà con, tiện tay b.ó.p ch.ế.t một ác ma khác. Trong lòng bọn họ, đây thuộc về mục tiêu nguy hiểm thật sự! Đối với ý thù địch của bọn họ, Orshiga không quan tâm, chỉ quét mắt qua bọn họ mấy giây rồi thu hồi ánh mắt, quay người rời đi. Nhìn bóng lưng hắn rời đi, người cầm đầu hơi thở phào nhẹ nhõm, sư phụ của hắn từng nói với hắn, ác ma càng giống người lại càng nguy hiểm, mà Orshiga có khuôn mặt có chút giống loài người, cho hắn cảm giác rất bất an, khiến hắn rất không muốn giao chiến. 'Cái địa phương quỷ quái chết tiệt này, sớm một chút hoàn thành nhiệm vụ rồi trở về đi...' (hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận