Chư Giới Chi Thâm Uyên Ác Ma

Chương 125 :Xé bức hiện trường

Chương 125: Xé rách hiện trường.
Chư thần được thổ dân của thế giới này phụng dưỡng, tuy ở trên cao bầu trời, nhưng cũng bị sức mạnh tín ngưỡng trói buộc chặt chẽ. Có thể ngày xưa bọn họ rất là hô mưa gọi gió, nhưng vào thời điểm này, thân là mục tiêu chính của ma vật vực sâu, bọn họ gánh chịu áp lực cũng rất lớn.
Những ác ma như Orshiga luôn muốn nếm thử xem Thần Linh có vị gì tuyệt đối không hề ít. Dù sao, ngay cả ở vực sâu không đáy, đó cũng là hàng cao cấp. Tất nhiên, ở những thế giới cấp thấp, mấy thứ rác rưởi sức chiến đấu không bằng hai chiếc xe tăng mà dám xưng thần không nằm trong số đó, loại rác rưởi kia chỉ có thể dùng để nhét kẽ răng.
Thực tế, nếu chịu buông bỏ thần chức, thần cách, thậm chí là thần quốc, những thần linh này cũng có cơ hội cưỡng ép thoát khỏi sự gò bó của thế giới này, thoát khỏi sự uy hiếp của Carto. Chỉ là làm như vậy thì bọn họ sẽ chẳng còn gì, dù có chạy thoát thành công, cũng chỉ như nửa chết nửa sống, chi bằng liều mạng một phen.
So với những kẻ còn có thể liều mạng, đám phàm nhân ở tầng lớp thấp nhất mới là những kẻ xui xẻo nhất. Bởi vì cho dù họ có cố gắng thế nào, thắng bại cũng chẳng liên quan mấy đến họ, kết quả cuối cùng vẫn phụ thuộc vào chư thần. Thắng thì không có chút lợi lộc, thua thì không chạy được. Đúng là điển hình của kiếp rau hẹ.
Đó là lý do chính khiến Orshiga cho rằng mọi cuộc thảo luận đều vô ích, kết quả cuối cùng đều phụ thuộc vào việc chư thần có liều mạng hay không. Nếu chư thần thành công giải quyết Carto, Orshiga lập tức sẽ không ngoảnh đầu chạy trốn. Nếu Carto giải quyết chư thần, tất cả thổ dân của thế giới này, từ trên xuống dưới, đều phải chịu tai họa. Orshiga chỉ có thể nhân lúc những đại lão chưa thanh trừng, sớm chuẩn bị chạy trốn, nếu không e là bị xử lý luôn.
Có thể nói, dù phe nào thắng, hắn cũng chẳng có lợi, chỉ có thể lo mà chạy. Vì thế, kết quả mà hắn mong đợi nhất chính là hai phe đánh nhau sứt đầu mẻ trán, như vậy thì hắn sẽ rất hài lòng, có thể từ từ sống nhẩn nha ở thế giới này.
Ở một góc khác của hội quán. Mấy nữ nhân mặc trang phục lộng lẫy không biết từ lúc nào đã tụ tập lại. Chủng tộc, tuổi tác, thậm chí thực lực của các nàng hoàn toàn khác biệt. Điểm duy nhất giống nhau chính là đều rất xinh đẹp! Hiện tại, họ đang dùng ánh mắt căm thù nhìn Golaner.
Một nữ nhân bụng đầy ác ý hỏi mấy người còn lại: “Các ngươi đoán ả đàn bà này có thể ở bên cạnh Orshiga được bao lâu?”
Một người khác tiếp lời: “Dù sao cũng là Truyền Kỳ Cấp, có chút cảm giác mới mẻ thôi, nửa tháng?”
"Cùng lắm mười ngày nữa?"
"Bảy ngày thì hết đát?"
Đối diện với sự ác ý không hề che giấu của họ, Golaner rất nhanh đã nhận ra. Nàng khinh ghét liếc mắt về phía bọn họ. Chỉ là khi nàng thấy rõ tướng mạo mấy người kia, vẻ mặt khinh ghét thoáng chốc biến thành khinh bỉ từ trên cao nhìn xuống. Điều này càng khiến đối phương tức giận, lửa giận trong mắt như muốn bùng cháy thành ngọn lửa.
Đối diện với điều này, Golaner cười giễu cợt: "Đây chẳng phải là mấy cô bạn gái trước, trước nữa, trước nữa nữa... của Orshiga sao?" Trong giọng nói toàn là sự kiêu ngạo của người thắng cuộc và sự xem thường dành cho những người trước mắt.
Trong chốc lát, đám đông vây xem xung quanh lập tức ngửi thấy mùi bát quái, họ chẳng còn buồn để ý đến chuyện buôn bán nữa mà dán mắt vào đây, chuẩn bị xem kịch vui. Dù sao, một cảnh xé xác ân oán tình thù đặc sắc giữa những cường giả Truyền Kỳ Cấp là hiếm có khó tìm.
Còn Orshiga, người ở chính giữa trận chiến này, đối diện với sự chú mục của mọi người, vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, hoàn toàn không hề dao động chút nào vì màn hỗn chiến giữa các bạn gái trước mắt, bình tĩnh như thể mọi chuyện không liên quan gì đến mình. Điều đó chứng tỏ chỉ cần tâm lý vững vàng, thì chuyện gì cũng có thể bình tĩnh đối mặt. Dù sao, một trận xé xác nhau cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi!
Cái khí độ chẳng hề nao núng này khiến nhiều người dù không ưa hắn cũng phải thừa nhận hắn là một nhân vật. Ít nhất, nếu tình cảnh này xảy ra với họ, có lẽ họ đã đau đầu lắm rồi! Có lẽ đây chính là chí hướng chung của đám cặn bã nam.
Trong khi Orshiga phải đối mặt với cuộc đại loạn chiến của bạn gái, thì ở một đầm lầy cách Mitrisca mấy trăm km. Nơi này quanh năm bị sương mù xám bao phủ, khắp nơi là đủ loại cây cối vặn vẹo và rắn độc, côn trùng độc, thỉnh thoảng còn có những thứ không rõ là gì rên rỉ quái dị, khiến các nhà mạo hiểm thường xuyên than thở rằng nếu mảnh đất này không chôn mấy người mỗi ngày thì thật là lãng phí tài nguyên, nơi này hoàn toàn có thể được xem là bảo địa phong thủy, chuyên để quay phim ma mà không cần mất công bày trí bối cảnh.
Toa Ra, người trước đó không lâu đã bị Orshiga dọa cho mất một khoản tiền lớn, đang ẩn mình trong một cái động do ma thuật tạo ra dưới đầm lầy, cùng với vài chục tên nhìn đã thấy không phải người tốt lành gì.
Đặt pho tượng pha lê ở trung tâm một nghi thức ma thuật, nàng nghiêm mặt ra lệnh cho trợ thủ bên cạnh: "Đầu tiên cứ dựa theo quy trình, loại bỏ những bùa chú trừ tà bên ngoài pho tượng đi, chú ý đừng làm hỏng nó, dù sao vẫn còn dùng được."
“Vâng.” Người trợ thủ cung kính đáp lời.
Sau đó hắn liền dẫn hơn 10 thành viên giáo hội cầm công cụ vây quanh pho tượng, bắt đầu dùng đủ loại phù văn từng bước từng bước phong tỏa bùa chú trừ tà trên bề mặt, dần dần kích hoạt nghi thức triệu hồi Tà Thần bên trong, khiến nó phóng ra sức mạnh thật sự.
Không bao lâu, từng bùa chú trừ tà trên bề mặt pho tượng đều bị xóa bỏ và thay bằng các loại máu tươi mang ý nghĩa tương phản, vẻ ngoài của pho tượng pha lê đã từ trong suốt long lanh thánh khiết trở thành màu đỏ như máu, ma mị tà dị, chỉ cần đặt ở đó đã khiến người ta cảm thấy một trận lạnh lẽo. Đó là cảm giác nguy cơ bản năng của sinh vật, đang báo động những tín hiệu nguy hiểm.
Nhìn cảnh tượng này, Toa Ra nở một nụ cười hài lòng: “Tốt lắm, vậy thì bắt đầu chuẩn bị nghi thức giáng lâm của chủ nhân thôi.”
Theo lời nàng, mấy chục ma thú đang ở trạng thái hôn mê bị đẩy tới xung quanh nghi thức ma thuật. Sau khi nghi thức khắc phù văn đâm vào người chúng, máu tươi từ miệng vết thương nhanh chóng chảy ra, sau đó dưới sức mạnh của nghi thức, tự động lấy pho tượng pha lê làm trung tâm, chậm rãi phác họa ra một tầng ma pháp trận hoàn toàn mới trên mặt đất.
Máu thừa thì hội tụ lại ở bụng pho tượng pha lê, tạo thành một cái vật hình quả trứng màu máu cao gần nửa người.
“Thình thịch thình thịch......” Tiếng tim đập bắt đầu vang lên, từ chậm đến nhanh vang vọng trong động.
Khi tần suất dần đạt đến mức độ nào đó, tất cả mọi người ở đó đều có một dự cảm: “Hắn giáng xuống!”
“Phốc phốc!” Trong âm thanh như da thuộc bị xé rách, một bóng dáng gầy nhỏ cao khoảng một mét từ trong quả trứng lớn màu máu từ từ bước ra.
"Hô..." Sau khi thở vài hơi, cùng với tiếng tim trong lồng ngực đập nhanh như gió, da dẻ trên người hắn nhanh chóng trở nên cứng cáp và đàn hồi hơn, trong thời gian ngắn đã có một lực phòng ngự nhất định.
Trong ánh mắt căng thẳng của Toa Ra và mọi người, bóng dáng đó chậm rãi cất tiếng nói đầu tiên, giọng hơi giống một người đàn ông trung niên ba bốn mươi tuổi: “Đi chuẩn bị một ít huyết thực cho ta, cơ thể này cần được cường hóa một chút."
Còn ở Mitrisca xa xôi, Orshiga nhìn những người phụ nữ bên cạnh vẫn còn cãi nhau, trong lòng có chút thất vọng nghĩ thầm: “Chỉ là một phân thân sao… Nếu là chân thân thì mình có thể nhân cơ hội thay đổi tọa độ giáng lâm, trực tiếp bán hắn cho đám Carto, chắc là có thể nhân tiện kiếm được một khoản tiền……”
Bạn cần đăng nhập để bình luận