Chư Giới Chi Thâm Uyên Ác Ma
Chương 70: Đơn số chẵn
Chương 70: Số Chẵn
Sau khi dùng cách cảm động để đối phương đầu tư kỹ thuật, Orshiga bước đi trên đường mà cảm thấy cuộc đời ma tộc tràn ngập ánh nắng, đi trên những con đường rộng lớn trong thành phố, cảm thấy eo không đau chân không nhức, đánh chết vài tên chó hoang ven đường như chơi, nhẹ nhõm thoải mái.
Nhưng rất nhanh thôi.
Nhìn xung quanh thấy phần lớn người đi đường chỉ cao ngang eo mình, hắn lập tức có cảm giác như đang ở xứ sở người lùn, vì góc độ mà thậm chí hắn còn có chút muốn đạp lên chân bọn họ.
Suy nghĩ một hồi, hắn thu nhỏ chiều cao của mình lại, giữ ở mức khoảng hai mét. Không quá cao cũng không quá thấp.
Nhìn xung quanh quan sát một chút: "Ừm, chiều cao này vẫn là ổn nhất."
Những ác ma khác phát triển thân thể như thế nào thì Orshiga không rõ, nhưng bản thân hắn từ khi sinh ra đến giờ, hình thể càng lớn thì thực lực càng mạnh, sau này lăn lộn lên đến mấy trăm mét cũng không thành vấn đề. Chưa kịp lơ đãng bao lâu thì một thông báo dán trên đường đã thu hút sự chú ý của hắn.
[Thông cáo chiến tranh: Kính gửi các Lãnh chúa Ác ma tôn quý, chủ nhân của Hoang Nguyên Dung Nham, Calto đại nhân! Hiện tại đang tiến hành chiến tranh vị diện với thế giới Di Linh, để chuẩn bị nhấn chìm vị diện này, kéo nó vào vòng tay ý chí của vực sâu vĩ đại, vì vậy cần mở rộng không gian thông đạo để những ác ma hoang dại xâm lấn thế giới. Chúng ta cung cấp tọa độ và truyền tống, ngươi chỉ cần nộp 30% lợi ích bản thân thu được trong cuộc chiến này hoặc 10 linh hồn cùng giai (ưu tiên những người đưa linh hồn trước)!]
Sau khi xem xong, Orshiga sờ cằm, cảm thấy thương vụ này có vẻ không tệ.
Loại truyền tống cưỡng ép xuất chinh xuyên giới như này, vì không phải do bị người khác triệu hồi, nên không có bất cứ nghĩa vụ ràng buộc nào.
Hơn nữa, trong cuộc chiến tranh này, các Lãnh chúa Ác ma đã phải chống đỡ áp lực lớn nhất từ phía thế giới kia, còn bọn ác ma hoang dại phụ trách đánh lẻ như bọn hắn, cũng coi như có cơ hội thỏa sức thể hiện bản lĩnh, không cần giả bộ làm cháu chắt núp trong góc.
Cường giả bản địa và thế lực áp chế của thế giới khác là hai thứ mà loài ác ma ghét nhất, nay có đại lão chịu đòn thay, vậy áp lực đương nhiên sẽ giảm đi nhiều.
Nộp 30% lợi ích thu được trong chiến tranh ư?
Gạt luôn tuyển hạng này!
Là một tên ác ma muốn làm ăn lớn, hắn không thể nào chấp nhận điều khoản kiểu này, nhưng mười linh hồn cùng giai thì được, dù sao thì với hắn, những sinh vật cùng giai tuyệt đại đa số đều là phế vật, Orshiga tự tin mình có thể đơn giản có được mười cái.
Nhưng điều này lại nảy sinh một vấn đề khác cần cân nhắc, một Lãnh Chúa Ác Ma thống trị một tầng vực sâu nào đó phải kéo ngoại viện vào cuộc chiến ở một vị diện, Orshiga dùng mông nghĩ cũng biết bên trong chắc chắn cường giả nhiều như mây, nếu không phải quân đoàn ác ma của tự thân bị tử thương thảm trọng trong quá trình xâm lấn, thì chuyện như vậy sẽ không cho phép đám ác ma hoang dại nhúng tay vào, dù sao phù sa không trôi ruộng ngoài, lợi ích mà tự mình hưởng được, làm sao có chuyện tiện nghi cho người ngoài.
'Có nên đi không đây...'
Chút khó khăn lựa chọn làm hắn chìm vào suy tư.
Sau khi cân nhắc thiệt hơn, hắn chọn một phương pháp khá truyền thống, khá khoa học, đó là đoán số chẵn lẻ!
Số lẻ thì đi, số chẵn thì không đi.
Đưa tay tùy ý vồ một cái, trực tiếp bắt lấy một người qua đường lọt vào tay mình.
Đối phương cao chừng hai mét mốt, trên đỉnh đầu mọc cái đầu như vòi mực, sau lưng mọc ra hai đôi cánh gà màu sắc rực rỡ.
Tuy hai người lúc này chiều cao trông không khác nhau lắm, nhưng Orshiga lại có một khí độ kỳ lạ khi lôi đối phương đi, cứ như là đang lôi một con gà con vậy.
Đối diện với tình huống đột ngột này, đối phương là sinh vật vực sâu, đương nhiên cố gắng vùng lên phản kháng.
Nhưng kết quả là cũng chẳng ích gì.
Orshiga chỉ dùng một phần mười lực lượng, suýt chút nữa đã bóp cổ hắn thành tương, làm đầu và thân của hắn tách lìa nhau.
Thế là đối phương quyết đoán từ bỏ sự giãy dụa vô ích, trên mặt nở một nụ cười thành thật."Ngài có gì phân phó?"
Biết co biết giãn, giữ được mạng chó. Thà chết chứ không chịu khuất phục, nghiền xương thành tro, rất ổn!
Không thèm để ý đến vẻ mặt sắp tè ra quần vì sợ của đối phương, Orshiga nghiêm mặt hỏi: "Ngươi có bao nhiêu cái răng?"
"?"
Đối mặt với một vấn đề không ngờ, chưa từng nghĩ tới, đối phương lập tức sững sờ, rơi vào trầm mặc.
'Hình như ta có ba lớp răng, mỗi lớp có bao nhiêu cái...'
Trong suốt mấy trăm năm sinh mệnh, đây là lần đầu tiên hắn để ý đến vấn đề này.
Ngay khi hắn chuẩn bị đếm thì Orshiga thấy đối phương ngay cả một câu hỏi đơn giản như vậy cũng cần phải suy nghĩ, lập tức không vui rồi.
Nhắm ngay mặt hắn, giơ tay tát một phát.
"Bốp!"
Trong tiếng tát vang dội, răng trong miệng đối phương như mưa hoa, không sót một cái nào, toàn bộ bị đánh bay.
Mà răng còn đang bay giữa không trung chưa rơi xuống đất thì Orshiga đã đếm xong chúng rồi.
"Số lẻ, đi."
Sau khi có đáp án, Orshiga lúc này mới thấy hài lòng thỏa dạ.
Tiện tay vứt bỏ "đồ chơi giải đố một lần", Orshiga không hề bận tâm đối phương đang bị ám ảnh tâm lý như thế nào, vui vẻ đi về phía vị trí chiêu mộ ác ma được vẽ trên thông báo.
Nơi chiêu mộ.
Xoa xoa máu tươi trên tay, mở cánh cửa lớn ra.
Trước mắt Orshiga là một đống chân tay cụt và đủ loại chất lỏng đáng lẽ phải là máu.
Còn ở chính giữa căn phòng, có một tên béo phì đầy mủ đang ngồi bên một chiếc bàn lớn, từng ngụm từng ngụm ăn đồ nướng.
Thấy cảnh tượng này, Orshiga hơi nhíu mày.
Tùy tiện nhặt vài chiếc xương gãy dưới đất, ghép chúng thành một cái ghế, bưng tới bên bàn ngồi xuống, bộ dáng rất tùy tiện.
Hắn mới lên tiếng với tên kia vẫn đang ăn đồ nướng: "Ta muốn tham gia chiến tranh vị diện lần này."
Đối phương không thèm ngẩng đầu, chỉ liếc mắt một cái ném cho hắn: "Cái đồ này cầm lấy, lúc nào muốn nhập trận thì kích hoạt là được, nó sẽ dẫn ngươi đến vị trí trận truyền tống."
Vừa nói vừa ăn, vẻ mặt lộ ra vô cùng ngon miệng.
Tiếp nhận vật kia, Orshiga cảm ứng sơ qua thì thấy đây là một phần Khế Ước Vực Sâu cùng đạo cụ truyền tống đơn giản.
Bất cứ ai chỉ cần ký tên lên khế ước này, là có quyền kích hoạt truyền tống.
Thấy Orshiga đang xem các điều khoản, tên béo phì cũng không để ý, tiện tay đưa một miếng đồ nướng cho Orshiga: "Ăn không? Ăn hai miếng không?"
Nhận ra đó là một miếng ruột già nướng cháy, Orshiga lịch sự từ chối: "Không đói bụng, cảm ơn."
Dù sao trên đó còn có giòi bọ bay, hắn thật sự không nuốt trôi.
Đối diện với sự từ chối của hắn, tên béo phì cũng không để ý, thu hồi miếng đồ nướng, vẻ mặt tiếc nuối thở dài: "Không biết thưởng thức, món cực phẩm mỹ vị này cũng không ăn!"
Sau đó hắn không khách khí nhét đồ vật kia vào miệng, mặt đầy vẻ say mê.
"Cáo từ..."
Đối mặt với cường giả thích ăn phân này, Orshiga dù trong lòng rất khâm phục nhưng vẫn không dám nhìn thẳng, thầm quyết định sau này sẽ nhường hắn ba phần.
Đối với sự rời đi của Orshiga, tên béo phì vẫn chẳng quan tâm, cứ ở đó mà ăn uống thả cửa.
Dù sao nhiệm vụ mà lãnh đạo giao cho hắn cũng chỉ là đào thải kẻ yếu, những ác ma yếu đuối không có chút ý nghĩa gì, trong quân đoàn đầy cả, đều đang chờ chết cả thôi.
Còn loại ác ma có thực lực không tệ, có thể gây ra rắc rối cho đối phương mới là nhân tuyển bọn họ mong muốn.
Cảm tạ: Truyền thuyết Thương Sơn có giếng tên là trống không 100 Qidian tệ! Siêu cấp vô địch tiểu mập mạp 100 Qidian tệ! Con mèo thượng thần 500 Qidian tệ! Đầu gió trên đầu heo 1000 Qidian tệ!
Mấy ngày gần đây có chút việc bận, nên hôm nay mình chỉ đăng một chương trước, ngày mai sẽ cố gắng đăng đủ hai chương.
(tấu chương xong)
Sau khi dùng cách cảm động để đối phương đầu tư kỹ thuật, Orshiga bước đi trên đường mà cảm thấy cuộc đời ma tộc tràn ngập ánh nắng, đi trên những con đường rộng lớn trong thành phố, cảm thấy eo không đau chân không nhức, đánh chết vài tên chó hoang ven đường như chơi, nhẹ nhõm thoải mái.
Nhưng rất nhanh thôi.
Nhìn xung quanh thấy phần lớn người đi đường chỉ cao ngang eo mình, hắn lập tức có cảm giác như đang ở xứ sở người lùn, vì góc độ mà thậm chí hắn còn có chút muốn đạp lên chân bọn họ.
Suy nghĩ một hồi, hắn thu nhỏ chiều cao của mình lại, giữ ở mức khoảng hai mét. Không quá cao cũng không quá thấp.
Nhìn xung quanh quan sát một chút: "Ừm, chiều cao này vẫn là ổn nhất."
Những ác ma khác phát triển thân thể như thế nào thì Orshiga không rõ, nhưng bản thân hắn từ khi sinh ra đến giờ, hình thể càng lớn thì thực lực càng mạnh, sau này lăn lộn lên đến mấy trăm mét cũng không thành vấn đề. Chưa kịp lơ đãng bao lâu thì một thông báo dán trên đường đã thu hút sự chú ý của hắn.
[Thông cáo chiến tranh: Kính gửi các Lãnh chúa Ác ma tôn quý, chủ nhân của Hoang Nguyên Dung Nham, Calto đại nhân! Hiện tại đang tiến hành chiến tranh vị diện với thế giới Di Linh, để chuẩn bị nhấn chìm vị diện này, kéo nó vào vòng tay ý chí của vực sâu vĩ đại, vì vậy cần mở rộng không gian thông đạo để những ác ma hoang dại xâm lấn thế giới. Chúng ta cung cấp tọa độ và truyền tống, ngươi chỉ cần nộp 30% lợi ích bản thân thu được trong cuộc chiến này hoặc 10 linh hồn cùng giai (ưu tiên những người đưa linh hồn trước)!]
Sau khi xem xong, Orshiga sờ cằm, cảm thấy thương vụ này có vẻ không tệ.
Loại truyền tống cưỡng ép xuất chinh xuyên giới như này, vì không phải do bị người khác triệu hồi, nên không có bất cứ nghĩa vụ ràng buộc nào.
Hơn nữa, trong cuộc chiến tranh này, các Lãnh chúa Ác ma đã phải chống đỡ áp lực lớn nhất từ phía thế giới kia, còn bọn ác ma hoang dại phụ trách đánh lẻ như bọn hắn, cũng coi như có cơ hội thỏa sức thể hiện bản lĩnh, không cần giả bộ làm cháu chắt núp trong góc.
Cường giả bản địa và thế lực áp chế của thế giới khác là hai thứ mà loài ác ma ghét nhất, nay có đại lão chịu đòn thay, vậy áp lực đương nhiên sẽ giảm đi nhiều.
Nộp 30% lợi ích thu được trong chiến tranh ư?
Gạt luôn tuyển hạng này!
Là một tên ác ma muốn làm ăn lớn, hắn không thể nào chấp nhận điều khoản kiểu này, nhưng mười linh hồn cùng giai thì được, dù sao thì với hắn, những sinh vật cùng giai tuyệt đại đa số đều là phế vật, Orshiga tự tin mình có thể đơn giản có được mười cái.
Nhưng điều này lại nảy sinh một vấn đề khác cần cân nhắc, một Lãnh Chúa Ác Ma thống trị một tầng vực sâu nào đó phải kéo ngoại viện vào cuộc chiến ở một vị diện, Orshiga dùng mông nghĩ cũng biết bên trong chắc chắn cường giả nhiều như mây, nếu không phải quân đoàn ác ma của tự thân bị tử thương thảm trọng trong quá trình xâm lấn, thì chuyện như vậy sẽ không cho phép đám ác ma hoang dại nhúng tay vào, dù sao phù sa không trôi ruộng ngoài, lợi ích mà tự mình hưởng được, làm sao có chuyện tiện nghi cho người ngoài.
'Có nên đi không đây...'
Chút khó khăn lựa chọn làm hắn chìm vào suy tư.
Sau khi cân nhắc thiệt hơn, hắn chọn một phương pháp khá truyền thống, khá khoa học, đó là đoán số chẵn lẻ!
Số lẻ thì đi, số chẵn thì không đi.
Đưa tay tùy ý vồ một cái, trực tiếp bắt lấy một người qua đường lọt vào tay mình.
Đối phương cao chừng hai mét mốt, trên đỉnh đầu mọc cái đầu như vòi mực, sau lưng mọc ra hai đôi cánh gà màu sắc rực rỡ.
Tuy hai người lúc này chiều cao trông không khác nhau lắm, nhưng Orshiga lại có một khí độ kỳ lạ khi lôi đối phương đi, cứ như là đang lôi một con gà con vậy.
Đối diện với tình huống đột ngột này, đối phương là sinh vật vực sâu, đương nhiên cố gắng vùng lên phản kháng.
Nhưng kết quả là cũng chẳng ích gì.
Orshiga chỉ dùng một phần mười lực lượng, suýt chút nữa đã bóp cổ hắn thành tương, làm đầu và thân của hắn tách lìa nhau.
Thế là đối phương quyết đoán từ bỏ sự giãy dụa vô ích, trên mặt nở một nụ cười thành thật."Ngài có gì phân phó?"
Biết co biết giãn, giữ được mạng chó. Thà chết chứ không chịu khuất phục, nghiền xương thành tro, rất ổn!
Không thèm để ý đến vẻ mặt sắp tè ra quần vì sợ của đối phương, Orshiga nghiêm mặt hỏi: "Ngươi có bao nhiêu cái răng?"
"?"
Đối mặt với một vấn đề không ngờ, chưa từng nghĩ tới, đối phương lập tức sững sờ, rơi vào trầm mặc.
'Hình như ta có ba lớp răng, mỗi lớp có bao nhiêu cái...'
Trong suốt mấy trăm năm sinh mệnh, đây là lần đầu tiên hắn để ý đến vấn đề này.
Ngay khi hắn chuẩn bị đếm thì Orshiga thấy đối phương ngay cả một câu hỏi đơn giản như vậy cũng cần phải suy nghĩ, lập tức không vui rồi.
Nhắm ngay mặt hắn, giơ tay tát một phát.
"Bốp!"
Trong tiếng tát vang dội, răng trong miệng đối phương như mưa hoa, không sót một cái nào, toàn bộ bị đánh bay.
Mà răng còn đang bay giữa không trung chưa rơi xuống đất thì Orshiga đã đếm xong chúng rồi.
"Số lẻ, đi."
Sau khi có đáp án, Orshiga lúc này mới thấy hài lòng thỏa dạ.
Tiện tay vứt bỏ "đồ chơi giải đố một lần", Orshiga không hề bận tâm đối phương đang bị ám ảnh tâm lý như thế nào, vui vẻ đi về phía vị trí chiêu mộ ác ma được vẽ trên thông báo.
Nơi chiêu mộ.
Xoa xoa máu tươi trên tay, mở cánh cửa lớn ra.
Trước mắt Orshiga là một đống chân tay cụt và đủ loại chất lỏng đáng lẽ phải là máu.
Còn ở chính giữa căn phòng, có một tên béo phì đầy mủ đang ngồi bên một chiếc bàn lớn, từng ngụm từng ngụm ăn đồ nướng.
Thấy cảnh tượng này, Orshiga hơi nhíu mày.
Tùy tiện nhặt vài chiếc xương gãy dưới đất, ghép chúng thành một cái ghế, bưng tới bên bàn ngồi xuống, bộ dáng rất tùy tiện.
Hắn mới lên tiếng với tên kia vẫn đang ăn đồ nướng: "Ta muốn tham gia chiến tranh vị diện lần này."
Đối phương không thèm ngẩng đầu, chỉ liếc mắt một cái ném cho hắn: "Cái đồ này cầm lấy, lúc nào muốn nhập trận thì kích hoạt là được, nó sẽ dẫn ngươi đến vị trí trận truyền tống."
Vừa nói vừa ăn, vẻ mặt lộ ra vô cùng ngon miệng.
Tiếp nhận vật kia, Orshiga cảm ứng sơ qua thì thấy đây là một phần Khế Ước Vực Sâu cùng đạo cụ truyền tống đơn giản.
Bất cứ ai chỉ cần ký tên lên khế ước này, là có quyền kích hoạt truyền tống.
Thấy Orshiga đang xem các điều khoản, tên béo phì cũng không để ý, tiện tay đưa một miếng đồ nướng cho Orshiga: "Ăn không? Ăn hai miếng không?"
Nhận ra đó là một miếng ruột già nướng cháy, Orshiga lịch sự từ chối: "Không đói bụng, cảm ơn."
Dù sao trên đó còn có giòi bọ bay, hắn thật sự không nuốt trôi.
Đối diện với sự từ chối của hắn, tên béo phì cũng không để ý, thu hồi miếng đồ nướng, vẻ mặt tiếc nuối thở dài: "Không biết thưởng thức, món cực phẩm mỹ vị này cũng không ăn!"
Sau đó hắn không khách khí nhét đồ vật kia vào miệng, mặt đầy vẻ say mê.
"Cáo từ..."
Đối mặt với cường giả thích ăn phân này, Orshiga dù trong lòng rất khâm phục nhưng vẫn không dám nhìn thẳng, thầm quyết định sau này sẽ nhường hắn ba phần.
Đối với sự rời đi của Orshiga, tên béo phì vẫn chẳng quan tâm, cứ ở đó mà ăn uống thả cửa.
Dù sao nhiệm vụ mà lãnh đạo giao cho hắn cũng chỉ là đào thải kẻ yếu, những ác ma yếu đuối không có chút ý nghĩa gì, trong quân đoàn đầy cả, đều đang chờ chết cả thôi.
Còn loại ác ma có thực lực không tệ, có thể gây ra rắc rối cho đối phương mới là nhân tuyển bọn họ mong muốn.
Cảm tạ: Truyền thuyết Thương Sơn có giếng tên là trống không 100 Qidian tệ! Siêu cấp vô địch tiểu mập mạp 100 Qidian tệ! Con mèo thượng thần 500 Qidian tệ! Đầu gió trên đầu heo 1000 Qidian tệ!
Mấy ngày gần đây có chút việc bận, nên hôm nay mình chỉ đăng một chương trước, ngày mai sẽ cố gắng đăng đủ hai chương.
(tấu chương xong)
Bạn cần đăng nhập để bình luận