Các Ngươi Luyện Võ Ta Tu Tiên

Chương 318:: Ngẫm lại đều để người cảm thấy đáng sợ 【2/8 】

Chương 318: Ngẫm lại thôi đã thấy đáng sợ [2/8]
Nghĩ đến đây, Tô Trạch lấy điện thoại vệ tinh ra, gọi cho Vương Hầu.
“Tô Trạch, tình hình thế nào rồi? Có cần tiếp viện không?”
"Tít" một tiếng, Vương Hầu nhấc máy ngay, giọng nói của hắn mười phần lo lắng, dồn dập hỏi một câu.
Nói thừa!
Làm sao có thể không lo lắng chứ!
Biết rõ Tô Trạch muốn đối phó với cường giả "Thần tộc", Vân Quốc đã sớm thực hiện giám sát ở bên này, thậm chí còn điều cả máy bay không người lái đến phía xa, trận chiến vừa mới bùng nổ, mấy chiếc máy bay không người lái đã bị chấn động đến tan nát ngoài mấy trăm dặm.
Hình ảnh vệ tinh gửi về hoàn toàn mơ hồ, chỉ thấy một đám sương mù trắng xóa khổng lồ, trong làn sương mù trắng đó còn có lôi điện giáng xuống, hỏa diệm bốc lên, nhưng không thể biết được tình hình cụ thể.
"Tiếp viện?"
Tô Trạch lắc đầu, nói: “Lần này Thần tộc phái đến cao thủ, yếu nhất cũng là Đế cấp trung kỳ, hơn nữa một khi khai chiến, sức chiến đấu còn có thể bộc phát đến Đế cấp hậu kỳ, các ngươi đến bao nhiêu người cũng chỉ là chịu chết.”
Yếu nhất cũng là chiến lực Đế cấp hậu kỳ?
Vương Hầu hít sâu một hơi.
Nhưng khi nghĩ đến Tô Trạch trấn áp Thánh cảnh Huyết Vô Cừu như trấn áp một con chim sẻ, liền thả lỏng xuống, cười nói: "Ta lo lắng quá rồi, nếu chỉ là Đế cấp thì đối với ngươi mà nói căn bản không đáng kể."
“Ừm.” Tô Trạch cũng nghĩ vậy, gật đầu, cười nói: "Thần tộc xâm lược Hải Lam Tinh lần này, ngoài mười hai vị cường giả Đế cấp ra thì còn có bốn vị Thánh Cảnh, thực lực cũng không tệ, thậm chí còn mạnh hơn Huyết Vô Cừu một chút."
Vương Hầu: “…”
Tô Trạch tiếp tục nói: “Đương nhiên, mạnh nhất phải kể đến hai vị võ giả Thiên Vương cảnh, hình như là hai vị trưởng lão của Thần tộc, thực lực cực mạnh, trận pháp của ta căn bản không làm gì được bọn họ…”
"Tô Trạch!"
“Ngươi đừng có gắng quá sức!”
Vương Hầu vừa nghe đến bốn chữ "Không làm gì được", vội vàng nói: “Nếu như không địch lại thì mau chóng chạy đi, tốc độ của ngươi rất nhanh, chỉ cần thoát khỏi bọn chúng thì có cơ hội sống sót, với tư chất và tốc độ tu luyện của ngươi thì không lâu sau có thể đánh bại bọn chúng!"
Đó là hai vị... cường giả Thiên Vương cảnh đấy!
Là võ giả dùng võ nhập đạo, đã phá vỡ gông cùm xiềng xích sinh mệnh!
Khi kiểm kê điển tịch mà [Thiên Thần Giáo] để lại, hắn đã từng đọc được một đoạn tàn phá, hình dung giọng nói của cường giả "Nhập Đạo Miên Quyết Cảnh".
Cường giả Nhập Đạo Cảnh, dùng võ nhập đạo, bọn họ đã không thể đánh giá bằng cách thông thường, bọn họ đã phá vỡ gông cùm xiềng xích cực hạn sinh mệnh, xem như đã bước vào một cấp độ sinh mệnh khác, cho dù là Thiên Vương cảnh yếu nhất cũng không phải võ giả Thánh Cảnh có thể địch được, mười hay tám người hợp sức cũng vô ích!
"Ừm?"
Đầu dây bên kia, Tô Trạch im lặng.
Một lúc lâu sau, hắn mới chần chừ nói: "Lão Vương, có phải ông hiểu nhầm gì về võ giả Nhập Đạo Thiên Vương cảnh không?"
“Tô Trạch, thời gian tập võ của ngươi quá ngắn, dù là thực lực hơn người, cũng từng tiến vào Thần Giới, nhưng Nhập Đạo Cảnh… dù sao cũng không phải cấp độ mà ngươi có thể tiếp xúc đến được, nói tóm lại, ngươi lập tức trốn đi, trốn càng nhanh càng tốt!”
"Trốn?"
Tô Trạch quay đầu lại, liếc nhìn cửa vào không gian đen kịt một cái, rồi nhìn lại phía Vương Hầu, không nhịn được nói: "Nhưng mà... Hai vị võ giả Nhập Đạo Thiên Vương cảnh, bốn vị võ giả Thánh Cảnh đỉnh phong, và mười hai vị võ giả Đế cấp xâm lăng Hải Lam Tinh đều bị ta xử lý rồi, vậy ta còn cần gì phải trốn?"
“…”
"Lão Vương, sao ông không nói gì?"
"Lão Vương, ta thấy Thần tộc vẫn quyết tâm xâm chiếm Hải Lam Tinh, huống hồ ta đã g·iết nhiều cao thủ Thần tộc như vậy, bọn chúng chắc chắn không từ bỏ ý định, nếu để Thần tộc ồ ạt tiến vào Hải Lam Tinh thì đến lúc đó Hải Lam Tinh sẽ không còn nữa!"
"Hả?"
“Lão Vương, bên ông sao không có tiếng gì nữa vậy?”
Tô Trạch nói hồi lâu nhưng không thấy Vương Hầu trả lời, liền nhíu mày, thầm nói: "Cái thứ gì thế này? Điện thoại vệ tinh trị giá 100 vạn mà trải nghiệm trò chuyện kém vậy à?"
Tô Trạch bay lên không trung.
Dù sao...
Ở trên cao, gần vệ tinh hơn một chút.
Nếu điện thoại vệ tinh ở gần vệ tinh hơn, liệu tín hiệu có tốt hơn không?
“Lão Vương… Alo, alo, ông có nghe được không?”
Hô mấy tiếng, vẫn không thấy động tĩnh, Tô Trạch nhớ lại lúc còn nhỏ TV nhà nếu không có tín hiệu, cha sẽ thường dùng tay vỗ vài cái, lập tức... tín hiệu TV lại tốt.
Thế là hắn vỗ điện thoại vệ tinh mấy cái.
Đương nhiên.
Không dám dùng lực quá mạnh.
“Nếu mình mà vỗ mạnh quá thì đến đỉnh Everest cũng chịu không nổi, huống chi là điện thoại?” Tô Trạch rất cẩn trọng, cầm điện thoại lên, hô một câu, quả nhiên… Có tín hiệu.
Vương Hầu hình như phát ra một tiếng "Tê", hắn run rẩy hỏi: "Tô Trạch... có phải ngươi định... đề phòng mọi chuyện xấu có thể xảy ra không?"
“Không sai!”
Tô Trạch nghiêm túc nói: "Theo ta được biết, Thần tộc có vô số cao thủ, dù ta đã g·iết hai vị Nhập Đạo Cảnh, tổng cộng năm vị Thánh Cảnh và mười hai vị Đế cấp, nhưng bọn chúng vẫn còn rất nhiều cường giả Nhập Đạo Cảnh, Thánh Cảnh và Đế cấp!
“Đáng sợ nhất chính là, Thần tộc còn có một Thần Linh lão tổ… Mặc dù ta không rõ Thần Linh mạnh đến mức nào, nhưng nghe qua là thấy không yếu rồi, hơn nữa vị Thần Linh lão tổ này vẫn còn là tướng quân dưới trướng một đại lão nào đó ở Thần Giới, hắn có rất nhiều đồng đội vào sinh ra tử và chỗ dựa vững chắc, ngẫm lại thôi đã thấy đáng sợ!”
“Nếu như để chúng có cơ hội tổ chức lại, phát động tiến c·ô·ng... thì ta sợ sẽ không chống nổi, cho nên chỉ còn cách ra tay trước để bọn chúng không kịp trở tay mà thôi.”
"Hả?"
“Lão Vương?”
"Sao lại mất tín hiệu rồi?"
Tô Trạch vỗ mấy cái vào điện thoại, giọng nói của Vương Hầu lại lần nữa truyền đến, ngữ khí của hắn bình thản như nước, chính là cái kiểu sau khi hoảng sợ thì sẽ có một sự tẻ nhạt, vô vị, chẳng còn hứng thú gì với tất cả mọi thứ.
Ha ha.
Cùng với đó là tiếng thở dài, sau đó lại một tràng "Tít" "Tít" "Tít"
“Cúp máy rồi à?”
Tô Trạch nghi hoặc cất điện thoại vệ tinh đi, lẩm bẩm: "Lão Vương rốt cuộc đang làm cái gì vậy? Lại cúp máy của ta, cơ mà...
“Vẫn là đi giải quyết chuyện phiền phức của Thần tộc trước đã.”
Hắn cười cười, quay trở lại ranh giới không gian, bước một bước tiến thẳng vào không gian...
... ... ...
Cùng lúc đó.
Ở Đông Hoang Vực, Lưỡng Giới Sơn, trong Trấn Hồn điện của Thần tộc.
Huyết Trường Bạch, đệ t·ử chủ mạch của Thần tộc đã quay trở lại Trấn Hồn điện, trên mặt hắn, lộ rõ vẻ đắc ý, vui mừng.
Các đệ t·ử đang cùng nhau trấn thủ Trấn Hồn điện khó hiểu hỏi, Huyết Trường Bạch liền cười nhạt một tiếng, nói: "Lần này ta đến Chấp Sự Đường, được Đại chấp sự của Chấp Sự Đường ưu ái, Đại chấp sự nói sau khi ta hết hình phạt thì hãy đến Chấp Sự Đường tìm hắn."
"Chúc mừng Trường Bạch huynh, chúc mừng Trường Bạch huynh!"
Rất nhiều đệ t·ử Thần tộc đỏ mắt, ghen tị, có người còn thở dài: "Huyết Trường Bạch, ngươi phất rồi, địa vị của Đại chấp sự trong tộc, chỉ đứng sau mười ba vị trưởng lão, thực lực của hắn cũng vô cùng cường đại, chỉ cách Nhập Đạo một bước, nếu được Đại chấp sự coi trọng, sau này chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió, lúc đó đừng quên bọn ta đấy.”
“Đương nhiên rồi, chuyện đó là chắc chắn.”
Huyết Trường Bạch càng thêm đắc ý, vừa nói vừa quay đầu nhìn vào phía trong Trấn Hồn điện.
Vị trí "Hồn bài" của Đại chấp sự được đặt ở một vị trí cực kỳ cao.
Chỉ xếp sau Thần Linh lão tổ, gia chủ và mười ba vị trưởng lão... Đây, chính là chứng minh cho thân phận của hắn!
(PS: Cảm tạ đại lão khoan thai tự đắc đã ủng hộ 588VP, cảm tạ đại lão hjnkf đã ủng hộ 100VP, cảm tạ đại lão hào Vô Kỵ đan đã ủng hộ 100VP, cảm tạ đại lão Manh Manh tướng quân đã ủng hộ 100VP, cảm tạ đại lão gió lá Song Tử Tinh đã ủng hộ 100VP, cảm ơn chư vị đại lão!)
Bạn cần đăng nhập để bình luận