Các Ngươi Luyện Võ Ta Tu Tiên

Chương 120:: Cấp cứu tri thức dự trữ? 【4 】 cầu đặt mua

Ngụy Tri Hành vô cùng tức giận! Hắn dù gì cũng là cường giả Bát phẩm Kim Thân cảnh, có tên tuổi trong cả nước, giờ đây con trai mình lại bị người ta xem như chó mà trấn áp... Nếu là giao đấu giữa những người cùng thế hệ thì không nói làm gì. Nhưng đây lại là bị Tông Sư dùng sức mạnh hiếp yếu, hắn không thể nhẫn nhịn! Hắn lập tức bùng nổ, từ lầu bốn bay vọt ra, kim quang quanh thân tỏa sáng rực rỡ, tinh thần lực quét qua đã phát hiện ra Tô Trạch, liền dùng tinh thần lực hùng mạnh của cường giả Bát phẩm cảnh khuếch tán quét sạch ra, chuẩn bị trấn nhiếp Tô Trạch, báo thù cho con trai cưng của mình! Tuy nói... sự chênh lệch giữa tinh thần lực của Bát phẩm cảnh và Thất phẩm cảnh không quá lớn. Nhưng Tô Trạch mới chỉ vừa bước vào Thất phẩm. Hắn, "thiết đao" Ngụy Tri Hành, là cường giả phong hào đứng thứ 39 trên bảng Bát phẩm Kim Thân, tinh thần lực đột nhiên trấn áp như vậy, há Tô Trạch có thể dễ chịu được? Nhưng mà... A! Một tiếng hét thảm. Ngụy Tri Hành giữa không trung, khí thế đột ngột thu lại, khí huyết trên người cùng kim quang tựa như bị cúp điện, két... tắt ngóm. Ngụy Tri Hành vừa nãy còn khí thế hừng hực, bỗng chốc biến thành vật thể rơi tự do, từ độ cao hơn mười mét trong nháy mắt rơi xuống... Ầm! Bát phẩm Kim Thân cảnh, thân thể cứng rắn cỡ nào? Mặt đất cũng bị nện cho một chỗ lõm, dù không đến mức tạo thành hố lớn hình "người", nhưng những vết nứt hình mạng nhện lan rộng ra xung quanh thì chi chít không đếm xuể. "..." Đổng Văn Kiệt đuổi theo phía sau Ngụy Tri Hành, vừa mới thò đầu ra cửa sổ đã ngây người ra. Chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ở bãi tập. Mấy ngàn thầy trò của Giang Nam Vũ Đại võ đạo học viện đều... ngơ ngác cả mặt. Ngụy Tri Hành vừa triển khai khí thế, toàn thân kim quang rực rỡ trong nháy mắt đó quả thực rất rung động, nhất là câu nói kia "Dám đả thương con trai ta, ngươi to gan thật đấy" đã khiến không ít người nhận ra được rằng——Người này chính là ba của Ngụy Vô Trần, "thiết đao" Ngụy Tri Hành, cường giả xếp thứ 39 trên bảng Bát phẩm Kim Thân, còn mạnh hơn "viện trưởng Đổng" không bao nhiêu! Thế nhưng hắn... vì sao lại từ trên trời rơi xuống như vậy? Ngụy Vô Trần cũng vô cùng kinh hãi. Hắn kêu thảm một tiếng, lúc này mới phát hiện ra tinh thần lực trấn áp trên người mình đã biến mất, lập tức bộc phát lao về phía Ngụy Tri Hành, kêu: "Cha, cha làm sao vậy? Cha... cha không sao chứ?" Trên lôi đài. Giang Thanh Hòa theo bản năng nhìn về phía Tô Trạch. Tô Trạch thì mặt mày mờ mịt. Rốt cuộc... đã xảy ra chuyện gì vậy? Vừa nãy, dường như có một đạo tinh thần lực không tính là yếu tấn công chính mình... Sau đó, thì xảy ra cảnh Ngụy Tri Hành không trung rơi xuống như này! "Khó nói, hắn thấy ta đánh Ngụy Vô Trần, nên muốn..." lừa ta? Trong nháy mắt Tô Trạch gạt bỏ ý nghĩ này. Buồn cười. Người ta đường đường là Bát phẩm Kim Thân cảnh, sẽ lừa mình sao? Như vậy chỉ có một khả năng—— "Chẳng lẽ, cái thứ tinh thần lực này cũng giống như nhục thân? Tinh thần lực của ta quá mạnh, mà tinh thần lực của hắn... hơi yếu. Cho nên khi tấn công ta trong chốc lát, gây ra phản phệ?" Tô Trạch bừng tỉnh đại ngộ. Hắn lao tới. Ngụy Vô Trần tựa như bị dọa choáng váng, cứ luôn miệng gọi "Ba ba" mà không biết phải làm gì cả. "Hỗn trướng!" Tô Trạch túm lấy cổ áo Ngụy Vô Trần, một cái tát làm hắn loạng choạng sang một bên, tức giận mắng: "Đồ phế vật, ba ngươi thành ra thế này rồi mà chỉ biết khóc? Ngươi đường đường là sinh viên, lẽ nào không có một chút kiến thức cấp cứu nào sao?" Tô Trạch nhìn xuống mặt đất. Nện thành ra như thế này rồi. Có chút nghiêm trọng đấy! Người bình thường ngã như vậy chắc chắn c.hết không nghi ngờ. Còn Bát phẩm cảnh... Chắc chưa có chuyện Bát phẩm cảnh ngã lầu bao giờ, không thể so sánh để đối chiếu được, nhưng nhìn sắc mặt của người đàn ông trung niên hình như có tên "Ngụy Tri Hành" này... Hắn mặt trắng bệch, môi tím tái, thậm chí cả miệng mũi đều trào ra máu tươi. Tô Trạch cũng không biết rằng, đây là do "phản phệ tinh thần lực" mà gây nên, lúc này hắn nhíu mày nghiêm giọng nói: "Ngụy Vô Trần, tình trạng của phụ thân ngươi, không lạc quan lắm..." "Không thể nào!" Ngụy Vô Trần thất kinh, khản giọng nói: "Cha ta là Bát phẩm Kim Thân cảnh, kim thân cứng rắn hơn cả kim loại hợp kim cấp A, đừng nói năm tầng lầu, mà có ngã từ năm mươi tầng lầu xuống cũng không chắc đã sao." "Ngươi biết cái gì chứ?" Tô Trạch một tay hất Ngụy Vô Trần ra một bên, liếc mắt nhìn xung quanh, lớn tiếng nói: "Có ai là bên hệ điều dưỡng hoặc học y không?" "..." Tất cả sinh viên đều mắt lớn trừng mắt nhỏ. Nơi này... là học viện võ đạo mà. Những kiến thức cấp cứu cơ bản thì có người biết, có điều yêu cầu của Lôi đao Tông Sư lại là hệ điều dưỡng hoặc học y... Mọi người ở đây chẳng phải đều học võ sao? "Không ai biết cấp cứu sao?" Tô Trạch lẩm bẩm, đành phải tự mình xắn tay áo lên làm vậy. Hắn trầm ngâm một lát... nhớ lại những kiến thức về "cấp cứu" mà mình đã từng tích lũy trong đầu. Ấn huyệt nhân trung à? Tô Trạch ngồi xổm xuống, thử một cái... ấn vào, cũng không có tác dụng, thế là hắn hơi dùng sức. Răng rắc. Một tiếng giòn tan nho nhỏ vang lên... Trong tay Tô Trạch, xuất hiện một miếng nhỏ như móng tay... màu vàng óng? "..." Trong phòng học lớn, phòng làm việc của viện trưởng. ... Đổng Văn Kiệt đang thò nửa người ra cửa sổ ngây dại cả người... Tô Trạch này, lại có thể tùy tiện móc ra một mảnh vỡ kim thân trên người Ngụy Tri Hành? Thế nhưng, Ngụy Tri Hành vẫn chưa tỉnh lại. Ầm! Tô Trạch đấm vào bụng Ngụy Tri Hành một quyền. Úc ~ cả người Ngụy Tri Hành co rúm lại. "Thế mà vẫn chưa tỉnh? Xem ra chỉ còn chiêu cuối thôi..." Tô Trạch giương tay, vả mấy cái. Ngụy Tri Hành... vẫn không tỉnh. Toàn bộ võ đạo học viện, im lặng như tờ. Tất cả mọi người đều chăm chú quan sát Tô Trạch thao tác, thực sự có một cảm giác... mở mang tầm mắt! Một nữ đạo sư lẩm bẩm: "Tuy Lôi đao Tông Sư ra tay cấp cứu có hơi mạnh tay quá, nhưng mà... kỳ thực rất chuẩn bài." Lúc này, Đường Phượng Nhu không biết từ đâu chạy tới, Tô Trạch thấy vậy, mừng rỡ nói: "Viện trưởng Đường, mau gọi 120 cấp cứu... Ngụy Tông Sư ngã lầu rồi." "..." Đường Phượng Nhu vừa nãy đi ra ngoài có việc. Nàng vừa mới về đến nơi, thấy cảnh này, liền kinh ngạc ngây người. "Ngụy Tông Sư?" "Ngã lầu?" Nàng ngẩng đầu nhìn lên... Tòa nhà này, tổng cộng mới có năm tầng, Tông Sư Bát phẩm ngã lầu mà thành ra như thế này sao? Sau khi tìm hiểu sơ qua, Đường Phượng Nhu bật cười nói: "Không sao, Ngụy Tông Sư chỉ bị thương nhẹ về tinh thần lực thôi, trong thời gian ngắn thì ý thức bị hôn mê, có lẽ ông ta ngủ một lát thì sẽ ổn thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận