Các Ngươi Luyện Võ Ta Tu Tiên

Chương 310:: Bỏ vào miệng, trên đạo cụ 【1 】

Chương 310:: Bỏ vào miệng, tr·ê·n đạo cụ 【1】
"Tô tiên sinh, thế nào là Mãn Thanh thập đại cực hình?" Kurban dù sao cũng không đọc nhiều sách, đối với Mãn Thanh thập đại cực hình không rõ, không nhịn được hỏi.
Tô Trạch cười nói: "Cái gọi là Mãn Thanh thập đại cực hình, thật ra không chỉ có mười loại, chỗ ta biết có lột da, chém ngang lưng, ngũ mã phanh thây, móc mắt, lăng trì, treo cổ bài, nấu, cung hình, ngoạt hình, chọc kim, chôn sống, uống thuốc độc, côn hình, cưa cắt, đoạn chùy, rót chì, đánh tì bà, rút ruột, cưỡi lừa gỗ...vân vân."
Kurban rùng mình.
Trong lòng hắn, lại ẩn ẩn cảm thấy thông cảm với Huyết Vô Cừu.
Tô Trạch thì vung tay lên, nói: "Đi thôi Kurban, theo ta vào thẩm vấn."
Hắn gọi Kim Trung Kiệt, hỏi: "Lão Kim, Huyết Vô Cừu bị giam ở đâu?"
"Tô tiên sinh muốn thẩm vấn Huyết Vô Cừu?"
Kim Trung Kiệt cười nói: "Quân đội chúng ta có một vị chuyên gia thẩm vấn, hắn cũng đã thử tra hỏi rồi."
Đối với điều này, Tô Trạch không để ý.
"Huyết Vô Cừu là cường giả Thánh Cảnh đỉnh phong, dù bị ta trấn áp hoàn toàn, thực lực không còn bao nhiêu, nhưng võ đạo chi tâm, ý chí lực loại này huyền diệu, cũng rất khó công phá."
"Vị thẩm vấn chuyên gia kia, cũng chỉ nhất thời hứng thú, muốn thử một chút mà thôi."
Kurban đứng bên cạnh, khẽ cười nói thêm: "Sợ không phải chuyên gia thẩm vấn của các ngươi, cả đời chưa thẩm vấn qua cao thủ ngưu b·ứ·c như vậy, muốn qua cơn nghiện đấy chứ?"
"... "
Kim Trung Kiệt không biết nói gì.
Cũng có thể lắm.
Có lẽ đúng là có nguyên nhân đó.
Một "tù phạm" Thánh Cảnh lần này không bắt được cơ hội, e là đời này cũng không có cơ hội.
"Tô tiên sinh, mời đi bên này, căn cứ bên này của bọn ta đang trong quá trình xây dựng, mọi thứ còn sơ sài, Huyết Vô Cừu đang bị giam trong tầng hầm vừa xây xong." Kim Trung Kiệt dẫn đường.
Tô Trạch và Kurban đi theo sau.
Từ lúc tự mình trấn áp Huyết Vô Cừu đến giờ, chỉ mới qua khoảng ba tiếng.
Ba người vừa đến cửa tầng hầm, đã nghe tiếng cười lớn điên cuồng, một nam tử mặc quân trang, tầm bốn mươi tuổi chạy từ dưới đất hầm ra ngoài, vừa chạy vừa kích động nói: "Ta thẩm vấn ra rồi, ta thẩm vấn ra rồi!"
"Ha ha, tên cháu trai này nhận hết."
Hắn nhìn thấy Kim Trung Kiệt và Tô Trạch, mắt sáng lên, liền ra vẻ mình có công nói: "Kim tướng quân, Tô tiên sinh, miệng tên xâm lược đã bị ta cạy mở, ta chỉ thi triển tiểu kế, hắn đã khai ra hết tất cả, hắn đến từ..."
Sắc mặt Tô Trạch trầm xuống.
Hắn hừ lạnh một tiếng, ngắt lời vị chuyên gia thẩm vấn, lạnh lùng nói: "Câm miệng, ngươi cho rằng tin tức ngươi hỏi được là chính xác? Võ giả Thánh Cảnh, tinh thần lực rất mạnh, dễ dàng mê hoặc ngươi, ngươi vừa rồi hẳn là ở trong ảo cảnh, tất cả tin tức, bất quá do ngươi tự suy diễn ra."
"A?"
Vị chuyên gia thẩm vấn như bị sét đánh, lập tức mặt xám như tro tàn, thất thểu rời khỏi tầng hầm.
Sắc mặt Kim Trung Kiệt ngưng trọng, trầm giọng nói: "Tô tiên sinh, Thánh Cảnh thật sự lợi hại vậy sao?"
Tô Trạch...
Hắn không thể không gật đầu thừa nhận.
Thánh Cảnh...
Tuy không ghê gớm gì, nhưng đối với những người này mà nói, vẫn rất mạnh, còn những lời mình vừa nói... Tự nhiên, chỉ là nói cho có thôi.
Mẹ nó.
Một bát phẩm "chuyên gia thẩm vấn" đã hỏi ra hết, vậy mình hỏi cái gì?
Mãn Thanh thập đại cực hình, còn cơ hội sử dụng không?
Tô Trạch nhìn bóng lưng lảo đảo của vị chuyên gia thẩm vấn, không kìm được thở dài, thân là võ giả, trải qua nhiều đả kích vẫn tốt, có thể rèn luyện võ đạo chi tâm.
Ba người cùng đi vào tầng hầm.
Tầng hầm có binh lính trấn giữ.
Ngoài Huyết Vô Cừu, đám người Hỏa Thần cũng tạm thời bị ném ở đây, còn có mấy tên gián điệp nước ngoài bị bắt trước đó cũng bị giam giữ ở đây.
Lúc này, Huyết Vô Cừu đang la hét.
Hắn đã tỉnh lại, nhận thức rõ ràng tình trạng cơ thể mình.
Kinh mạch đều đứt, kim thân tan nát, đại đạo biến mất vô tung vô ảnh, cả tinh thần lực... cũng bị thứ gì đó phá nát, chỉ còn tương đương với võ giả trung phẩm.
Hắn khủng hoảng tuyệt vọng, quát lớn: "Thả ta ra ngoài!"
"Thả ta ra ngoài!"
"Ta là chấp sự của Chấp Sự đường Thần tộc Đông Hoang Vực, Thần Tộc ta tung hoành Thần Giới, có Thần Linh lão tổ tọa trấn, các ngươi chỉ là thổ dân tinh cầu, lại dám giam giữ ta? Không sợ tộc ta có cường giả nhập đạo thiên vương cảnh và Thần Linh lão tổ đánh đến sao? Tiêu diệt lũ thổ dân các ngươi!"
"Tô Trạch!"
"Tô Trạch!"
"Ngươi là cường giả nhập đạo cảnh, có tư cách chưởng khống một tinh cầu, chỉ cần ngươi thả ta đi, ta nguyện ý nói tốt vài câu với Chấp Sự đường, bỏ ý định xâm lăng cái tinh cầu thổ dân này!"
"Một tinh cầu thổ dân thôi, đối với những gia tộc nhỏ khác thì có lẽ đáng giá, nhưng với Thần Tộc ta thì không đáng nhắc tới!"
"Lão tổ Thần Tộc ta chính là Thần Linh, tu hành nhập cửu trọng thiên, là đại tướng dưới trướng thiên chủ cửu trọng thiên, thụ phong lãnh địa chừng tám trăm tinh thần..."
"Tộc ta đường giữa cường giả nhập đạo thiên vương cảnh có tới mười ba vị..."
Má nó!
Tô Trạch vừa vào tầng hầm liền dừng bước.
Kurban và Kim Trung Kiệt nhìn nhau, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc. . . Thần Tộc này đáng sợ đến vậy sao!
Tô Trạch thì giận quá hóa thẹn, cái tên Huyết Vô Cừu này, dù sao ngươi cũng là cường giả Thánh Cảnh, sao lại hèn nhát vậy, còn chưa kịp thẩm vấn đã nói ra hết, thật khiến người ta...đau lòng nhức óc mà!
Hắn xông tới, tát cho mấy cái, quát: "Câm miệng, còn dám la, lão tử giết ngươi ngay!"
Huyết Vô Cừu lập tức im bặt, nhìn về phía Tô Trạch, miệng đầy máu, trầm giọng nói: "Tô Trạch, ngươi thả ta đi, coi như chuyện này chưa từng xảy ra, nếu không..."
Ba~!"
Tô Trạch lại tát thêm một cái.
Hắn rất phẫn nộ.
Mình muốn nghiêm hình ép hỏi về bối cảnh và thông tin Thần Tộc, vậy mà còn chưa kịp tra tấn thì Huyết Vô Cừu đã khai hết, Tô Trạch tức run người, cảm thấy mọi thứ thật...tẻ nhạt vô vị.
Mấy cái tát khiến mặt Huyết Vô Cừu be bét máu thịt.
Nhưng hắn chỉ bị trấn áp tinh thần lực và tu vi, còn khả năng khôi phục kinh khủng kia vẫn còn, rất nhanh, mặt Huyết Vô Cừu lại trở lại bình thường.
Điều này khiến Tô Trạch kinh ngạc.
"Khả năng hồi phục thật kinh khủng, cũng có thể... theo kịp Cửu Chuyển Kim Thân Quyết đệ tứ chuyển của ta..."
Tô Trạch nghĩ trong lòng, quát: "Kurban, tìm đồ nhét miệng hắn lại... rồi chuẩn bị đạo cụ!"
"... "
Kurban vô cùng chấn kinh.
Nhét vào miệng?
Tr·ê·n đạo cụ?
Trong đầu hắn hiện lên mấy hình ảnh không phù hợp với trẻ em, nhưng... Tô Trạch là ai? Hắn Kurban có dám nói gì?
Lập tức gật đầu, nói: "Tô tiên sinh, ngài chờ một lát, ta đi chuẩn bị đạo cụ ngay."
(t.h: Hai ngày nay cập nhật đều không được, mỗi ngày hai chương, thiếu của các bạn khá nhiều. . . Hôm nay về tới nhà rồi, chắc ngày mai có thể về lại nhà, sẽ bù hết những chương đã thiếu, xin lỗi mọi người.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận