Các Ngươi Luyện Võ Ta Tu Tiên
Chương 129:: Lôi Đao Tông Sư cần cấp cứu 【2 】
Chương 129: Lôi đao Tông Sư cần cấp cứu [2]
"Không được!"
"Thương thế của ta quá nặng rồi, cứ tiếp tục chạy thế này, chỉ sợ vết thương sẽ càng nghiêm trọng."
Trong đêm tối.
Tô Trạch tốc độ dần dần chậm lại.
Hắn một hơi chạy ra hơn trăm dặm, chỉ cảm thấy phía sau lưng đau đớn như xé rách, đặc biệt là chỗ xương sườn bị gãy... giống như đâm vào nội tạng, chỉ cần ho một tiếng, trong miệng liền có máu tươi tràn ra.
"Yêu tộc đỉnh cao, chẳng lẽ lại cường đại đến vậy?"
"Một con Thủy Trăn vương mà thôi, dù là cửu phẩm vô địch, đến cùng cũng chỉ là cửu phẩm, có đáng không a?"
Hai đầu Yêu tộc đỉnh cao nhất...
Tô Trạch trong lòng âm thầm tính toán một chút——đỉnh tiêm cửu phẩm Thủy Trăn vương đã cường hoành như thế, thực lực đỉnh cao nhất, chỉ sợ khó mà tưởng tượng, có lẽ chính mình... Có lẽ chỉ có thể dựa vào "Tiên Thiên Ngũ Hành Vô Lượng Độn Thuật" thần kỳ mới có thể đào thoát.
"Lần này trở về, nhất định phải hảo hảo nâng cao thực lực, không thể xem thường anh hùng thiên hạ."
Đúng lúc Tô Trạch sắp hết hiệu quả ẩn thân phù lục.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, ngay sau đó giữa thiên địa vũ trụ năng lượng cũng trở nên cuồng bạo.
Tô Trạch đột nhiên quay đầu, nhìn thấy hướng Sùng Minh đảo, đêm tối biến thành ban ngày, trên chân trời, một đạo hư ảnh đại đạo giống như Tinh Hà treo, hình như có một bóng người đứng trên đại đạo Tinh Hà, vung quyền đánh về phía mặt đất.
"Vương Hầu!"
Tiếng rống giận dữ vang lên: "Vương Hầu, ngươi đánh gϊếŧ Thủy Trăn vương, lại muốn ra tay với chúng ta, là muốn khơi mào đỉnh cao chi chiến sao?"
Trên Tinh Hà đại đạo, bóng người cười lớn, tiếng cười chấn động thiên địa: "Thiên Lang vương, Kim Lý vương, lão tử đã nói rồi, Thủy Trăn vương không phải do lão tử gϊếŧ, nếu các ngươi còn dây dưa không rõ, thì lão tử trước tiên đánh chết các ngươi, sau đó đi tìm Cửu Đầu Xà Hoàng nói chuyện cho đàng hoàng."
"Khinh người quá đáng!"
"Các ngươi có còn là người không?"
Ầm ầm!
Vũ trụ năng lượng tiếp tục bạo tạc.
Ngay sau đó, Tô Trạch mơ hồ thấy, một con vật to lớn, giống như đúc bằng hoàng kim, mọc ra một đôi cánh màu vàng của Thiên Lang, bay nhanh bỏ chạy.
Lại có một con cá chép vàng khổng lồ, khống chế Tinh Hà, trốn đi thật xa!
"Thật mạnh!"
"Đây chính là đỉnh cao sao?"
Tô Trạch âm thầm lè lưỡi.
Thủy Trăn vương so với Vương Hầu, chỉ có thể coi là sâu kiến.
Có thể...
Trong lòng Tô Trạch, lại có một cảm giác khó hiểu bay lên: "Vì sao ta cảm thấy con Thiên Lang vương kia có vẻ như so với Thủy Trăn Vương không mạnh hơn bao nhiêu?"
Sau một khắc, Tô Trạch bừng tỉnh.
Hắn hận không thể cho mình một cái tát.
Bành trướng rồi!
Loại ý nghĩ bành trướng này, ngàn vạn lần không được có.
Nếu không sau này gặp đỉnh cao, vì bành trướng mà khinh thường, bị làm cho chết khô thì làm sao bây giờ?
Sưu.
Hắn ngự kiếm mà đi, bay về phía Giang Nam căn cứ địa.
Mà lúc này.
Trên không Sùng Minh đảo.
Vương Hầu chậm rãi rơi xuống.
Hắn nhìn quanh bốn phía, phát hiện một đoạn thân thể tàn phế của Thủy Trăn vương... thân mãng màu đen thô to, do tự bạo mà nổ ra máu thịt be bét, nhưng Vương Hầu có sức quan sát nhạy bén, lại phát hiện ra một số khác biệt.
"Kiếm ý?"
Lúc này.
Thất phẩm Tông Sư thuộc cục quản lý tình báo võ đạo cùng bốn vị lục phẩm, bay tới.
"Vương bộ trưởng."
Mấy người nhao nhao hành lễ, Vương Hầu thì không nhịn được khoát tay áo, hỏi: "Các ngươi giám sát nơi này, có thể xác nhận, người leo lên Sùng Minh đảo kia chính là Hồng Tam Thái?"
Ờ.
Vị thất phẩm Tông Sư kia ngẩn người.
Hồng Tam Thái?
Ta chỉ nói là người kia am hiểu quyền pháp, toàn thân kim quang đại phóng, hư hư thực thực... Bát phẩm Kim Thân quyền pháp đại sư, sau đó, không phải là do các ngươi nói có thể là Hồng Tam Thái sao?
Hắn đành phải tường thuật lại: "Vương bộ trưởng, đêm quá tối, lại ở xa, ta cũng chưa từng thấy Hồng Tam Thái Tông Sư ra tay bao giờ, khó mà xác nhận... Bất quá người này xuất thủ, chiêu thức quyền pháp ngắn gọn trực tiếp, không có chút nào rườm rà màu mè. Quyền pháp phản phác quy chân, nhất định là một vị quyền pháp đại sư, trên người hắn kim quang nở rộ..."
"Cảnh giới, ta cũng không cách nào xác định."
Kim Thân cảnh?
Nói nhảm à.
Thủy Trăn vương cũng bị hắn xử lý.
Mẹ nó có Kim Thân cảnh nào mạnh như vậy?
Vương Hầu mặt lộ vẻ nghi hoặc, nói: "Ta cũng không cảm nhận được chút quyền ý nào còn lưu lại, đương nhiên cũng có thể là do Thủy Trăn vương tự bạo mà phá hủy hết thảy... Thủy Trăn vương đã chết, các ngươi về trước đi."
Hồng Tam Thái?
Rốt cuộc có phải lão già đó hay không?
Vương Hầu lắc đầu...
Không dám chắc.
Ông.
Hư không chấn động.
Lại một vị đỉnh cao đuổi tới nơi này.
Người này mặc quân trang, để đầu đinh, khoảng chừng bốn mươi tuổi, hỏi: "Lão Vương, chuyện gì xảy ra?"
"Thủy Trăn vương, bị người hại chết."
Vương Hầu cười cười, nói: "Lão Diệp, để người của ngươi đến dọn dẹp đi, Thủy Trăn vương đã chết, lần này thú triều tự động giải tán."
"Má..."
Người được gọi là "Lão Diệp" trợn mắt, kinh ngạc nói: "Lão Vương, ngươi làm à?"
"Ngươi... quá lỗ mãng."
"Linh khí khôi phục hai mươi năm, yêu thú bên trong đỉnh cao, đều là do đạt được cơ duyên chứng đạo, vất vả lắm mới có một con Thủy Trăn vương tự mình tu hành thành đạo, ngươi lại đi gϊếŧ nó, chỉ sợ Cửu Đầu Xà Hoàng và Kim Cương Viên vương bên kia sẽ không bỏ qua."
"Đánh rắm!"
Vương Hầu cạn lời.
"Nếu thật là lão tử làm, sẽ không có động tĩnh lớn như vậy à?"
"Bất quá ngươi cứ yên tâm đi... Cửu Đầu Xà Hoàng bên kia, lão tử tự mình đi tìm nó nói chuyện, nó mà muốn bộc phát đỉnh cao chi chiến, vậy thì ta trước hết đánh cho nó một trận, còn về phần Kim Cương Viên vương..."
Kim Cương Viên vương, được xưng là Yêu Vương mạnh nhất Hải Lam Tinh, đến cả Vương Hầu cũng có chút kiêng kị.
"Bất quá, Khô Lâu đảo ở tít tận nam Thái Bình Dương, Kim Cương Viên vương nếu thật dám đến, lão tử cũng không sợ nó!"
Diệp tư lệnh đầu có chút lớn.
"Dù sao lão tử mặc kệ, Thủy Trăn vương bị gϊếŧ, ngươi đi giải quyết hậu quả, nếu xử lý không được, thì lão tử sẽ để quân bộ chuẩn bị vũ khí hạt nhân, Yêu tộc bên kia muốn triệt để khai chiến, thì cùng lắm là cho nổ một trận hạt nhân trước, Nhân tộc bây giờ đang núp trong căn cứ địa, lẽ nào còn sợ phóng xạ hạt nhân bên ngoài à?"
Những lời này, Tô Trạch không thể nào nghe được.
Lúc này hắn đã tới gần Giang Nam căn cứ địa.
Sau khi hạ xuống, Tô Trạch đi bộ đến cổng vào trạm điện.
Lúc này đã gần mười một giờ.
Quân nhân trực ban, thấy Tô Trạch liền nhảy dựng cả lên.
Tô Trạch xương sườn bị gãy, xương bả vai bị xuyên thủng, phía sau máu thịt be bét, vừa nói chuyện, khóe miệng liền bắt đầu ho ra máu, toàn thân trên dưới, chỗ nào cũng là vết máu...
Quân nhân kia trước đó đã cho Tô Trạch ra ngoài, quét thẻ "Chứng nhận võ giả" của Tô Trạch, biết rõ Tô Trạch tên gì, cũng biết Tô Trạch là "Lôi đao Tông Sư", vội vàng hỏi: "Lôi đao Tông Sư, ngươi sao vậy?"
"Đụng phải một con súc sinh khá mạnh, đánh một trận."
Tô Trạch vừa nói, lại ho ra một ngụm máu, nói: "Cũng may lão tử liều mạng trọng thương, chém nó chết rồi."
"Lôi đao Tông Sư, ngươi đừng nói nữa!"
Binh lính kia bộc phát, hét lớn một tiếng: "Ngươi cứ nghỉ ngơi ở đây đi... Đoàn trưởng, đoàn trưởng, nhanh, nhanh liên hệ bệnh viện, bảo họ phái xe cứu thương tới, Lôi đao Tông Sư chém gϊếŧ yêu thú cao phẩm, thân mang trọng thương, cần cấp cứu..."
Tô Trạch vốn định cự tuyệt.
Nhưng nghĩ lại...
Mình bị thương nặng như vậy, mà vào trong thành lại không thể bay lung tung, còn phải về biệt thự...
Chờ lát nữa xe cứu thương tới, để bọn họ đưa mình về nhà, cũng không tệ.
(PS: Hôm nay phải dọn dẹp nhà mới, rồi còn phải đi mua sắm đồ dùng, bị chậm trễ cả một ngày, nên giờ mới đổi mới, bất quá mọi người đừng lo lắng, nếu hôm nay không viết xong sáu chương, thì ta sẽ phát trực tiếp ăn ** ngược cho mọi người xem!)
"Không được!"
"Thương thế của ta quá nặng rồi, cứ tiếp tục chạy thế này, chỉ sợ vết thương sẽ càng nghiêm trọng."
Trong đêm tối.
Tô Trạch tốc độ dần dần chậm lại.
Hắn một hơi chạy ra hơn trăm dặm, chỉ cảm thấy phía sau lưng đau đớn như xé rách, đặc biệt là chỗ xương sườn bị gãy... giống như đâm vào nội tạng, chỉ cần ho một tiếng, trong miệng liền có máu tươi tràn ra.
"Yêu tộc đỉnh cao, chẳng lẽ lại cường đại đến vậy?"
"Một con Thủy Trăn vương mà thôi, dù là cửu phẩm vô địch, đến cùng cũng chỉ là cửu phẩm, có đáng không a?"
Hai đầu Yêu tộc đỉnh cao nhất...
Tô Trạch trong lòng âm thầm tính toán một chút——đỉnh tiêm cửu phẩm Thủy Trăn vương đã cường hoành như thế, thực lực đỉnh cao nhất, chỉ sợ khó mà tưởng tượng, có lẽ chính mình... Có lẽ chỉ có thể dựa vào "Tiên Thiên Ngũ Hành Vô Lượng Độn Thuật" thần kỳ mới có thể đào thoát.
"Lần này trở về, nhất định phải hảo hảo nâng cao thực lực, không thể xem thường anh hùng thiên hạ."
Đúng lúc Tô Trạch sắp hết hiệu quả ẩn thân phù lục.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, ngay sau đó giữa thiên địa vũ trụ năng lượng cũng trở nên cuồng bạo.
Tô Trạch đột nhiên quay đầu, nhìn thấy hướng Sùng Minh đảo, đêm tối biến thành ban ngày, trên chân trời, một đạo hư ảnh đại đạo giống như Tinh Hà treo, hình như có một bóng người đứng trên đại đạo Tinh Hà, vung quyền đánh về phía mặt đất.
"Vương Hầu!"
Tiếng rống giận dữ vang lên: "Vương Hầu, ngươi đánh gϊếŧ Thủy Trăn vương, lại muốn ra tay với chúng ta, là muốn khơi mào đỉnh cao chi chiến sao?"
Trên Tinh Hà đại đạo, bóng người cười lớn, tiếng cười chấn động thiên địa: "Thiên Lang vương, Kim Lý vương, lão tử đã nói rồi, Thủy Trăn vương không phải do lão tử gϊếŧ, nếu các ngươi còn dây dưa không rõ, thì lão tử trước tiên đánh chết các ngươi, sau đó đi tìm Cửu Đầu Xà Hoàng nói chuyện cho đàng hoàng."
"Khinh người quá đáng!"
"Các ngươi có còn là người không?"
Ầm ầm!
Vũ trụ năng lượng tiếp tục bạo tạc.
Ngay sau đó, Tô Trạch mơ hồ thấy, một con vật to lớn, giống như đúc bằng hoàng kim, mọc ra một đôi cánh màu vàng của Thiên Lang, bay nhanh bỏ chạy.
Lại có một con cá chép vàng khổng lồ, khống chế Tinh Hà, trốn đi thật xa!
"Thật mạnh!"
"Đây chính là đỉnh cao sao?"
Tô Trạch âm thầm lè lưỡi.
Thủy Trăn vương so với Vương Hầu, chỉ có thể coi là sâu kiến.
Có thể...
Trong lòng Tô Trạch, lại có một cảm giác khó hiểu bay lên: "Vì sao ta cảm thấy con Thiên Lang vương kia có vẻ như so với Thủy Trăn Vương không mạnh hơn bao nhiêu?"
Sau một khắc, Tô Trạch bừng tỉnh.
Hắn hận không thể cho mình một cái tát.
Bành trướng rồi!
Loại ý nghĩ bành trướng này, ngàn vạn lần không được có.
Nếu không sau này gặp đỉnh cao, vì bành trướng mà khinh thường, bị làm cho chết khô thì làm sao bây giờ?
Sưu.
Hắn ngự kiếm mà đi, bay về phía Giang Nam căn cứ địa.
Mà lúc này.
Trên không Sùng Minh đảo.
Vương Hầu chậm rãi rơi xuống.
Hắn nhìn quanh bốn phía, phát hiện một đoạn thân thể tàn phế của Thủy Trăn vương... thân mãng màu đen thô to, do tự bạo mà nổ ra máu thịt be bét, nhưng Vương Hầu có sức quan sát nhạy bén, lại phát hiện ra một số khác biệt.
"Kiếm ý?"
Lúc này.
Thất phẩm Tông Sư thuộc cục quản lý tình báo võ đạo cùng bốn vị lục phẩm, bay tới.
"Vương bộ trưởng."
Mấy người nhao nhao hành lễ, Vương Hầu thì không nhịn được khoát tay áo, hỏi: "Các ngươi giám sát nơi này, có thể xác nhận, người leo lên Sùng Minh đảo kia chính là Hồng Tam Thái?"
Ờ.
Vị thất phẩm Tông Sư kia ngẩn người.
Hồng Tam Thái?
Ta chỉ nói là người kia am hiểu quyền pháp, toàn thân kim quang đại phóng, hư hư thực thực... Bát phẩm Kim Thân quyền pháp đại sư, sau đó, không phải là do các ngươi nói có thể là Hồng Tam Thái sao?
Hắn đành phải tường thuật lại: "Vương bộ trưởng, đêm quá tối, lại ở xa, ta cũng chưa từng thấy Hồng Tam Thái Tông Sư ra tay bao giờ, khó mà xác nhận... Bất quá người này xuất thủ, chiêu thức quyền pháp ngắn gọn trực tiếp, không có chút nào rườm rà màu mè. Quyền pháp phản phác quy chân, nhất định là một vị quyền pháp đại sư, trên người hắn kim quang nở rộ..."
"Cảnh giới, ta cũng không cách nào xác định."
Kim Thân cảnh?
Nói nhảm à.
Thủy Trăn vương cũng bị hắn xử lý.
Mẹ nó có Kim Thân cảnh nào mạnh như vậy?
Vương Hầu mặt lộ vẻ nghi hoặc, nói: "Ta cũng không cảm nhận được chút quyền ý nào còn lưu lại, đương nhiên cũng có thể là do Thủy Trăn vương tự bạo mà phá hủy hết thảy... Thủy Trăn vương đã chết, các ngươi về trước đi."
Hồng Tam Thái?
Rốt cuộc có phải lão già đó hay không?
Vương Hầu lắc đầu...
Không dám chắc.
Ông.
Hư không chấn động.
Lại một vị đỉnh cao đuổi tới nơi này.
Người này mặc quân trang, để đầu đinh, khoảng chừng bốn mươi tuổi, hỏi: "Lão Vương, chuyện gì xảy ra?"
"Thủy Trăn vương, bị người hại chết."
Vương Hầu cười cười, nói: "Lão Diệp, để người của ngươi đến dọn dẹp đi, Thủy Trăn vương đã chết, lần này thú triều tự động giải tán."
"Má..."
Người được gọi là "Lão Diệp" trợn mắt, kinh ngạc nói: "Lão Vương, ngươi làm à?"
"Ngươi... quá lỗ mãng."
"Linh khí khôi phục hai mươi năm, yêu thú bên trong đỉnh cao, đều là do đạt được cơ duyên chứng đạo, vất vả lắm mới có một con Thủy Trăn vương tự mình tu hành thành đạo, ngươi lại đi gϊếŧ nó, chỉ sợ Cửu Đầu Xà Hoàng và Kim Cương Viên vương bên kia sẽ không bỏ qua."
"Đánh rắm!"
Vương Hầu cạn lời.
"Nếu thật là lão tử làm, sẽ không có động tĩnh lớn như vậy à?"
"Bất quá ngươi cứ yên tâm đi... Cửu Đầu Xà Hoàng bên kia, lão tử tự mình đi tìm nó nói chuyện, nó mà muốn bộc phát đỉnh cao chi chiến, vậy thì ta trước hết đánh cho nó một trận, còn về phần Kim Cương Viên vương..."
Kim Cương Viên vương, được xưng là Yêu Vương mạnh nhất Hải Lam Tinh, đến cả Vương Hầu cũng có chút kiêng kị.
"Bất quá, Khô Lâu đảo ở tít tận nam Thái Bình Dương, Kim Cương Viên vương nếu thật dám đến, lão tử cũng không sợ nó!"
Diệp tư lệnh đầu có chút lớn.
"Dù sao lão tử mặc kệ, Thủy Trăn vương bị gϊếŧ, ngươi đi giải quyết hậu quả, nếu xử lý không được, thì lão tử sẽ để quân bộ chuẩn bị vũ khí hạt nhân, Yêu tộc bên kia muốn triệt để khai chiến, thì cùng lắm là cho nổ một trận hạt nhân trước, Nhân tộc bây giờ đang núp trong căn cứ địa, lẽ nào còn sợ phóng xạ hạt nhân bên ngoài à?"
Những lời này, Tô Trạch không thể nào nghe được.
Lúc này hắn đã tới gần Giang Nam căn cứ địa.
Sau khi hạ xuống, Tô Trạch đi bộ đến cổng vào trạm điện.
Lúc này đã gần mười một giờ.
Quân nhân trực ban, thấy Tô Trạch liền nhảy dựng cả lên.
Tô Trạch xương sườn bị gãy, xương bả vai bị xuyên thủng, phía sau máu thịt be bét, vừa nói chuyện, khóe miệng liền bắt đầu ho ra máu, toàn thân trên dưới, chỗ nào cũng là vết máu...
Quân nhân kia trước đó đã cho Tô Trạch ra ngoài, quét thẻ "Chứng nhận võ giả" của Tô Trạch, biết rõ Tô Trạch tên gì, cũng biết Tô Trạch là "Lôi đao Tông Sư", vội vàng hỏi: "Lôi đao Tông Sư, ngươi sao vậy?"
"Đụng phải một con súc sinh khá mạnh, đánh một trận."
Tô Trạch vừa nói, lại ho ra một ngụm máu, nói: "Cũng may lão tử liều mạng trọng thương, chém nó chết rồi."
"Lôi đao Tông Sư, ngươi đừng nói nữa!"
Binh lính kia bộc phát, hét lớn một tiếng: "Ngươi cứ nghỉ ngơi ở đây đi... Đoàn trưởng, đoàn trưởng, nhanh, nhanh liên hệ bệnh viện, bảo họ phái xe cứu thương tới, Lôi đao Tông Sư chém gϊếŧ yêu thú cao phẩm, thân mang trọng thương, cần cấp cứu..."
Tô Trạch vốn định cự tuyệt.
Nhưng nghĩ lại...
Mình bị thương nặng như vậy, mà vào trong thành lại không thể bay lung tung, còn phải về biệt thự...
Chờ lát nữa xe cứu thương tới, để bọn họ đưa mình về nhà, cũng không tệ.
(PS: Hôm nay phải dọn dẹp nhà mới, rồi còn phải đi mua sắm đồ dùng, bị chậm trễ cả một ngày, nên giờ mới đổi mới, bất quá mọi người đừng lo lắng, nếu hôm nay không viết xong sáu chương, thì ta sẽ phát trực tiếp ăn ** ngược cho mọi người xem!)
Bạn cần đăng nhập để bình luận