Các Ngươi Luyện Võ Ta Tu Tiên

Chương 281:: Ngươi không sao chứ 【 510 】

Chương 281: Ngươi không sao chứ [510]
Đông các chủ tên là Đông Tam. Hắn có thể trấn giữ "Tàng Bảo Các" của Thần Ma Tông thì thực lực tự nhiên không yếu, là cường giả cảnh giới Phong Vương đỉnh phong, cùng đại trưởng lão Thần Ma Tông không ai hơn ai.
Trong ngoại môn Thần Ma Tông, có không ít tạp dịch đệ tử am hiểu vẽ tranh. Có thể thấy được việc gặp mặt Đông Tam không nhiều. Tô Trạch đã tốn rất nhiều công sức mới vẽ ra chân dung của Đông Tam.
Chỉ là…
Tê!
Tô Trạch nhìn chân dung, không khỏi hít sâu một hơi, kinh ngạc nói: "Trên đời này thế mà lại có người xấu xí như vậy sao?"
Đám ngoại môn đệ tử từng gặp Đông Tam lúng túng nói: "Đông các chủ quả thực có chút kỳ nhân quái tướng, nhưng mà hắn thực lực mạnh mẽ, lại đối xử chân thành nhiệt tình, thường xuyên giúp đệ tử giải quyết các vấn đề khó khăn trong tu hành."
"Tư lịch của hắn còn cao hơn hai vị phó tông chủ, là một trong những cường giả trung thành nhất của Thần Ma Tông, nếu không, cũng không thể để hắn trấn giữ Tàng Bảo Các được."
Tô Trạch im lặng.
Vấn đề trung thành hay không không đáng cân nhắc, bỏ qua nhân phẩm thì ta không bàn tới.
Cái đồ vật chó má này...
Vẫn là người sao?
Vòng eo và chiều cao của hắn gần như bằng nhau, còn khuôn mặt thì... Trời đất ơi, nhìn rối tinh rối mù cả lên, nói thật, Tô Trạch nhìn bức chân dung mà cũng khó hình dung ra được bộ dạng Đông Tam.
"Muốn truy nã Đông Tam với dáng vẻ như này... một bức tranh không thể được rồi."
Tô Trạch quyết định trước tiên phải quay về Hải Lam Tinh một chuyến.
Đến lúc đó sẽ sao chép chân dung này thành mười mấy vạn bản, rồi rải khắp Thập Vạn Đại Sơn. Hắn không tin là cái đồ vật chó má này có thể trốn thoát đến chân trời được.
Tô Trạch đi đến không gian thông đạo phía sau núi.
Cậu không vội vào Hải Lam Tinh mà ở quanh không gian thông đạo bố trí vài chục tòa đại trận Tử Điện Lôi Hỏa, huyễn trận, khốn trận cùng đại trận phòng ngự.
"Các loại trận pháp này kết hợp lại, cho dù Đế cấp thông thường xâm nhập vào cũng phải bị lột da."
Tô Trạch hài lòng ngắm nhìn những đại trận mình bố trí, dù hơi yếu, nhưng ít nhất ở giai đoạn hiện tại cũng đủ dùng.
"Lần này thu hoạch quá lớn, ở phương diện trận pháp cũng cần nâng cấp lên một chút, đến khi đại trận cấp 2 xuất hiện, cho dù Đế cấp đỉnh phong có bị nhốt trong trận, không chết thì cũng bị thương."
Tô Trạch lúc này mới bước vào không gian thông đạo.
Lúc này, Hải Lam Tinh trời vừa hửng sáng.
Ở Thập Vạn Đại Sơn, quân đội vẫn chưa rút lui.
Dù sao thì đây cũng là lối vào thế giới vững chắc đầu tiên, lại còn có cao thủ Thần Giới xâm lấn, nên quốc gia vô cùng coi trọng.
Ngoài quân đội ra, cả bộ phận quản lý võ đạo, quân bộ, bộ giáo dục đều cử Tuyệt Điên đến trấn thủ.
Tô Trạch vừa xuất hiện thì đã kinh động đến ba vị Tuyệt Điên đang trấn giữ nơi đây.
Ba vị này, Tô Trạch đều biết.
Quân bộ là Kim Trung Kiệt, Tuyệt Điên của bộ giáo dục là Sầm Trường Đông, còn bộ phận quản lý võ đạo là Mộc Tĩnh Vân.
Ba người tiến lên đón, vội vàng hỏi: "Tô tiên sinh, ngươi không sao chứ?"
"Có việc."
Tô Trạch mặc chiến y Xích Viêm, vốn màu đỏ tươi nhưng giờ đã hoàn toàn bị tiên huyết nhuộm đỏ. Đến cả trên mặt cũng dính vài vết máu, trông vô cùng chật vật, hắn một mặt khó chịu trả lời.
Mộc Tĩnh Vân lo lắng nói: "Tô tiên sinh, ngươi bị thương rồi sao?"
"Mau, gọi điện thoại liên lạc với bệnh viện."
"Liên lạc cái rắm bệnh viện, quân đội ta có quân y mà... Mau dẫn Tô tiên sinh qua đó, chắc thiết bị chữa bệnh cũng đã chuyển đến đây rồi!"
"... "
Tô Trạch ngơ người.
Hắn muốn lên tiếng giải thích nhưng thấy Mộc Tĩnh Vân và Kim Trung Kiệt lo lắng như vậy nên lại nghĩ: "Thôi, sẵn tiện thế này thì để quân y kiểm tra cũng được, coi như là kiểm tra sức khỏe đi, từ lúc xuyên không đến giờ ta còn chưa kiểm tra sức khỏe bao giờ."
Đi theo Kim Trung Kiệt rời khỏi đáy khe, từng dãy lều quân dụng hiện ra trong tầm mắt.
Trạm quân y nằm ngay trong một cái lều vải.
"Những lều này chỉ dựng tạm, quân bộ đã bắt đầu xây dựng căn cứ quân đội ở Đại Đông Sơn rồi, có lẽ ngày mai sẽ bắt đầu sửa đường để vận chuyển vật liệu xây dựng." Kim Trung Kiệt cười nói.
Tô Trạch gật đầu, nói: "Bây giờ yêu thú cao phẩm ở phụ cận Đại Đông Sơn cơ hồ bị diệt sạch, chỉ còn lại yêu thú trung phẩm và hạ phẩm, không có nhiều mối đe dọa. Nếu xây dựng quân khu ở Đại Đông Sơn thì có thể tái thiết và phát triển Dự trấn, đến lúc đó từng bước phát triển ra xung quanh, cũng xem như là bước đầu tiên nhân loại thu phục lại vùng đất đã mất."
Hiện giờ khu hoang dã đã bị yêu thú chiếm đóng.
Sau khi tình hình ổn định thì nhân khẩu sẽ tăng trưởng nhanh chóng, mà sự tăng trưởng dân số cũng mang đến rất nhiều vấn đề. Đất đai trở nên khan hiếm, không chỉ có vấn đề nhà ở mà lương thực cũng là một vấn đề cực lớn.
Nếu có thể thu phục một phần khu hoang dã, những vấn đề này có thể giải quyết dễ dàng.
Bước vào xe mui trần.
Rất nhanh, một quân y tiến tới.
Kim Trung Kiệt thấp giọng phân phó vài câu, vị quân y này mới tiến lên làm kiểm tra thông thường cho Tô Trạch.
Làm xong, quân y ngẩn người.
Hắn nhìn Kim Trung Kiệt, trao đổi ánh mắt một lúc, rồi lại tiếp tục kiểm tra bước hai.
Mộc Tĩnh Vân ở một bên thấy nhiều hạng mục kiểm tra như vậy, sắc mặt trở nên ngưng trọng, trầm giọng hỏi: "Đại phu, tình hình thế nào rồi? Tô tiên sinh bị thương nặng lắm sao?"
"Không."
Vị quân y chân thành nói: "Cơ thể của anh ấy rất tốt. Ta chưa bao giờ thấy cơ thể nào lại có sinh mệnh thể chất mạnh mẽ đến thế. Chỉ tiếc là thiết bị chữa bệnh bây giờ còn quá đơn sơ, kim tiêm hợp kim thông thường không thể nào đâm xuyên qua được da của Tô tiên sinh. Nếu không, ta rất muốn rút ít máu để xem hoạt tính của tế bào..."
Hả?
Tô Trạch đang nằm trên giường bệnh sắc mặt thay đổi.
Cái thằng chó má này thế mà lại muốn rút máu của mình? Hắn bực tức đứng dậy, nói: "Không kiểm tra, không kiểm tra nữa. Ta có bị thương đâu, chỉ tiện thể kiểm tra sức khỏe thôi mà, không cần phải kiểm tra nữa."
Thì ra là...kiểm tra sức khỏe?
Mộc Tĩnh Vân ngạc nhiên hỏi: "Tô tiên sinh, ngươi không bị thương sao? Vậy lúc nãy ngươi nói có việc là..."
Vừa nhắc đến chuyện này, Tô Trạch liền có chút phẫn nộ, hắn nghiến răng nói: "Ta vượt qua hư không, giáng lâm xuống Thần Giới, tàn sát hết cao thủ Thần Ma Tông ở lối vào thế giới bên ngoài, nào ngờ..."
"Thế mà vẫn có một con cá lọt lưới, nó còn cướp hết rất nhiều vũ khí, chiến y của các Tuyệt Điên trong bảo khố của Thần Ma Tông đi."
Tô Trạch nghiến răng nghiến lợi, đau lòng đến mức nhức óc, trầm giọng nói: "Bên quân bộ các ngươi có máy photocopy không?"
"Ta có được chân dung của tên chó chết đó, các ngươi lấy đi sao chép cho ta tầm mười vạn tám vạn bản, ta chuẩn bị truy nã nó khắp cả Thần Giới."
"... "
Kim Trung Kiệt ngơ người.
Hắn luôn cảm thấy có gì đó là lạ trong chuyện này.
"Con cá lọt lưới" kia đã cuỗm mất bảo vật của chính Thần Ma Tông, chẳng lẽ có gì đó sai sao?
À mà thôi.
Thấy Tô Trạch vẻ mặt kiên quyết, Kim Trung Kiệt vội vàng nói: "Tô tiên sinh, chân dung đâu? Bên quân bộ hiện giờ không có máy photocopy, nhưng ta sẽ lập tức điều một người Cửu Phẩm đến Linh Châu Thành giúp ngươi sao chép."
Bạn cần đăng nhập để bình luận