Bị Phong Sát Về Sau, Xách Thùng Chạy Trốn Đi Lck

Chương 81: Ba nữ nhân một máy diễn

Chương 81: Ba nữ nhân một vở kịch
Rõ ràng là bộ phim ba người, mà ta lại chẳng bao giờ có lấy một cái tên.
Cũng phải.
Người ta đều đã gặp mặt Lý Hưởng bao nhiêu lần, quan hệ thân mật hơn, hoà hợp hơn thì có gì là lạ đâu?
Ai cũng nói Lý Hưởng là vì cứu nàng.
Trên thực tế, Lý Hưởng cũng đồng thời bảo vệ cả Tống Vũ Kỳ và Kim Ji Soo.
Nếu xét từ vị trí đứng trên sân khấu lúc đó.
Người bị liên lụy đầu tiên thật ra là Kim Ji Soo, Tống Vũ Kỳ cũng sẽ bị ảnh hưởng.
“Ta cũng đâu phải nhân viên cửa hàng, chẳng lẽ không nên để ta làm quản lý cửa hàng sao?” Irene cũng mở miệng tham gia vào chủ đề này.
“A? Vậy chẳng phải ta nằm không cũng kiếm được tiền sao?”
“Chẳng phải bây giờ ngươi đang nằm sao?”
“Cũng đúng nhỉ, ha ha ha ha!” Lý Hưởng bật cười thành tiếng.
Irene đặt giỏ trái cây của mình sang bên cạnh, rồi ngồi xuống ghế, tò mò hỏi thăm: “Chuyện ồn ào trên mạng kia là thế nào vậy?”
“Ngươi để ta uống ngụm nước đã được không? Ai trong các ngươi đến cũng hỏi một lần, nước miếng của ta sắp cạn khô vì nói rồi đây này.”
Lý Hưởng vừa dứt lời, Tống Vũ Kỳ liền đưa cốc nước cho hắn, thuận tay vỗ nhẹ hắn một cái: “Bọn ta lo lắng cho ngươi không được sao?”
“Là mẹ của thằng nhóc shiba kia tìm đến ta, muốn giải quyết riêng, bảo ta đừng khởi kiện Kim Jae Suk. Ta không đồng ý thì bà ta liền đanh đá chua ngoa chửi bới rồi giở trò với ta. Khả năng cao là bà ta bỏ tiền thuê Thủy Quân rồi? Dù sao nhìn bộ dạng của bà ta thì nhà chắc cũng có chút tiền.”
“Ra là vậy à.” Irene gật gật đầu, “Đừng sợ, nếu cần giúp đỡ gì cứ nói với bọn ta, bọn ta nhất định sẽ giúp ngươi.”
“Không sao, không sao.” Lý Hưởng cười cười, “Chuyện này tất nhiên sẽ có người đứng ra giúp ta.”
Bên phía ban tổ chức LCK trước đó đã gọi điện thoại cho hắn, vỗ ngực ʘʘ cam đoan sẽ cho hắn một lời giải thích thoả đáng.
Thân phận của Lý Hưởng quá đặc thù.
Không chỉ đơn thuần là tuyển thủ ngôi sao của LCK, mà còn là một ngoại viện. Với thân phận nhạy cảm như vậy, bọn họ không thể nào lừa gạt, cũng không thể ém nhẹm cho qua chuyện. Làm vậy chính là hủy hoại tấm biển chữ vàng của giải đấu LCK.
Đến khoảng 11 giờ tối.
Y tá đến thay thuốc cho Lý Hưởng và nhắc nhở: “Người bệnh cần nghỉ ngơi thật tốt.”
Ngụ ý là muốn đuổi khách.
Ba người Irene liếc nhìn nhau, Tống Vũ Kỳ mở miệng trước: “Tiền bối, các ngươi về trước đi, đêm nay ta ở lại đây bên cạnh chiếu cố hắn.”
“A?” “Gần đây không phải ngươi bận lắm sao?”
“Xảy ra chuyện này, công ty đã dời lịch buổi hòa nhạc lại rồi, ta vừa hay cũng không có việc gì. Quan trọng nhất là ta và Lý Hưởng là đồng hương, cùng hắn nói chuyện bằng quốc ngữ, hắn cũng đỡ mệt hơn.”
Lời đã nói đến mức này, hai nàng còn có thể nói gì được nữa??
Kim Ji Soo gượng nở một nụ cười: “Cũng phải, vậy ngươi cũng nhớ nghỉ ngơi cho tốt, tốt nhất là tối để trợ lý lái xe tới đón ngươi về.”
“Vậy ngươi cứ ở đây đi, ngày mai ta quay lại thăm hắn.”
“Tiền bối, sáng mai ta tới đổi ca nhé, vừa hay gần đây ta cũng không có việc gì.”
Irene há miệng, không biết phản bác thế nào, chỉ đành gật đầu: “Vậy được rồi, bọn ta có dịp sẽ quay lại thăm hắn.”
“Vũ Kỳ à, ngươi cũng đừng mệt quá, nhớ về sớm một chút, dù sao bây giờ ngươi đang là thời kỳ đỉnh cao danh tiếng đấy.” Kim Ji Soo chủ động nhắc nhở.
Tống Vũ Kỳ sững sờ, rồi lại cười cười: “Không sao đâu tiền bối, tuổi của ta thức đêm chẳng nhằm nhò gì. Tiền bối cứ chăm sóc tốt cho bản thân mình đi, kẻo lại làm Lý Hưởng phân tâm.”
Kim Ji Soo nở một nụ cười đầy ẩn ý: “Vậy ngươi cứ chăm sóc hắn cho tốt đi.”
Sao cứ cảm giác đám người này nói chuyện kỳ quái thế nào ấy?
Lý Hưởng có chút không hiểu nổi.
Sao không ngờ tất cả mọi người lại thành người nói chuyện khó hiểu ('câu đố người') hết vậy?
Ta ghét nhất là những người nói chuyện khó hiểu!!
PS: Về tình tiết liên quan đến nữ idol tiếp theo, có huynh đệ nào góp ý không ạ?
Tiếp theo chắc chắn sẽ đẩy nhanh tiết tấu để chuyển sang thế giới thi đấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận