Bị Phong Sát Về Sau, Xách Thùng Chạy Trốn Đi Lck

Chương 91: Dẫn ta tiết tấu?

Chương 91: Dẫn dắt nhịp độ của ta?
“Lý Hưởng ngươi không sao chứ?” Deft phát giác được sự khác thường của hắn, có chút lo lắng nhìn về phía hắn.
“Không có việc gì, tiểu tử 18 tuổi long tinh hổ mãnh nào có chuyện suy yếu như vậy được?” Lý Hưởng cười vẫy vẫy tay.
Đùa hay sao, thể trạng này của hắn tuy không thể so sánh với người luyện võ, nhưng thắng ở chỗ tuổi trẻ mà!
Coi như là bắt hắn thức cả đêm đi tìm một phú bà nào đó để lĩnh hội niềm vui, hắn đều chịu được.
Chủ yếu vẫn là vì trước đó đã hao phí quá nhiều tâm thần.
BO5 là một cuộc quyết đấu dài đằng đẵng, trong quá trình đối kháng kịch liệt cường độ cao, tuyển thủ phải hết sức tập trung, duy trì sự chú ý tuyệt đối, điều này tiêu hao tâm lực cực kỳ lớn.
Đến người xem theo dõi trận đấu suốt 3 tiếng đồng hồ còn không khỏi mệt rã rời, huống chi là tuyển thủ trên sân thi đấu với tinh thần căng thẳng cao độ.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao trong BO5, càng đánh về sau, hai bên càng dễ mắc lỗi ngớ ngẩn, các tuyển thủ trên sân càng có nhiều thao tác ‘ngu ngốc’ hơn.
“Vậy là tốt rồi.” Deft nhẹ nhàng thở phào, sau đó lộ ra ánh mắt có chút cảm kích.
“Thật sự cảm ơn ngươi, nếu như năm nay cũng không thể đi Chung Kết Thế Giới thì…” Deft vốn không phải là một người kiên cường, điểm này có thể nhìn ra từ việc giai đoạn đầu sự nghiệp tuyển thủ của hắn, hễ một chút là lại bị Omp đánh cho khóc nhè.
Thân là tuyển thủ lớn tuổi, hắn chính là dựa vào chấp niệm đối với chức vô địch để gắng gượng đến giờ.
“Nói những lời này làm gì.” Lý Hưởng không hề khách sáo, “Mục tiêu của ta khi bước vào đấu trường chỉ có một, đó là thắng trận đấu. Cho nên… Hyuk-Kyu ca, Chung Kết Thế Giới chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng nhé.”
Khán giả DRX tại hiện trường lập tức bắt đầu tự giác hô to cùng nhau.
“Ideal! Ideal!” Ban đầu chỉ là một hai người, sau đó ngày càng có nhiều người tham gia hô theo.
Cuối cùng… Ngay cả những người hâm mộ KT ngồi ở khu vực đối diện cũng hô theo.
KT chẳng qua chỉ có thù oán với T1 mà thôi, còn với DRX thì không oán không cừu, cho dù DRX chính là đội đã chặn KT khỏi cánh cửa Chung Kết Thế Giới.
Đó cũng là tư cách mà người ta tự mình cố gắng giành lấy được.
Nhất là Lý Hưởng, người đã nén đau để lên sân khấu.
Để người hâm mộ nhà mình hoan hô ủng hộ cho ngươi, điều này rất đơn giản, nhất là với tuyển thủ nổi tiếng như Lý Hưởng.
Cũng không cần phải thắng hoàn toàn, chỉ cần ngươi thỉnh thoảng có một pha tỏa sáng trên sân là có thể nhận được sự ủng hộ của cả khán đài.
Còn muốn khiến người hâm mộ của đối thủ cũng phải hoan hô vỗ tay cho ngươi, thì quả thực phải thể hiện một màn trình diễn không ai có thể nghi ngờ.
Các đồng đội rất biết ý tránh ra khỏi bên cạnh Lý Hưởng, để hắn một mình tận hưởng cảnh tượng đứng giữa sân khấu được vạn người tung hô.
Trên mặt Lý Hưởng hiện lên một nụ cười, cảnh tượng như vậy ai có thể không động lòng chứ.
Hắn vốn định giơ cả hai tay lên để giao lưu với người hâm mộ, nhưng lại phát hiện một cánh tay đến nâng lên cũng đã rất tốn sức, nên chỉ có thể giơ tay còn lại lên vẫy chào bốn phía, giao lưu với khán giả.
“Hãy nhìn xem, tiếng hoan hô tại hiện trường đủ để chứng minh tất cả!” “Tại nhà thi đấu LOL Park này, Lý Hưởng đã dùng màn trình diễn của mình chinh phục tất cả mọi người! Bao gồm cả ta!” “Chiến thắng trận đấu này đối với hắn mà nói là hoàn toàn xứng đáng!” “Người ta đều nói Lý Hưởng là người gây náo động nhất DRX, nhưng màn trình diễn của hắn và dũng khí đảm đương của hắn vào thời khắc mấu chốt đều cho thấy hắn xứng đáng với những lời tung hô này!” CT ca cũng từng là tuyển thủ chuyên nghiệp, nên hắn là người đồng cảm nhất với tình cảnh tốt đẹp này.
Ngay cả Tư Thái đang ở trong nước theo dõi từ xa cũng có chút sững sờ khi thấy cảnh này.
Trước đây hắn chủ yếu đều là tấu hài để tạo hiệu ứng cho chương trình, nói chuyện cũng cố ý dùng giọng thái giám, hoặc là hét lớn giọng, diễn trò hài Hồng Ôn.
Nhưng… Lần này.
Hắn dùng giọng bình thường nhất của mình để cảm thán.
“Shiba, lão tử sao lại thấy hâm mộ hắn như vậy chứ?” “Ngày ngươi ôn, ta nghĩ cả buổi cũng không nghĩ ra… sự nghiệp tuyển thủ của ta có hình ảnh nào đáng nhớ như vậy.”
Tư Thái dẫu sao cũng từng ra mắt với danh xưng ‘thiên tài’ đường trên.
Thời S2, khi các tuyển thủ chuyên nghiệp Hàn Quốc nhắc đến đường giữa cực kỳ có thiên phú bên phía LPL, đều đề cập đến hắn. (Chuyện thật, lúc đó Hàn Quốc có một chương trình tạp kỹ dạy chơi tướng tương tự, khi dạy về Tử Ca, MC đã nói mọi người chơi Tử Ca đều mang Suy Yếu để tăng khả năng trúng Q, nhưng hắn chỉ thấy Tư Thái mang Thiêu Đốt, vì Q của Tư Thái không cần hiệu ứng làm chậm để hỗ trợ tăng tỷ lệ trúng.)
【 Ngươi nói lời này, Huni nhất định sẽ nhớ ngươi cả đời. 】 【 Đừng tự ti chứ, nhà Huni chắc chắn thờ Trường Sinh bài vị của ngươi, đây cũng là chuyện đáng để chủ bá nhớ lại đấy. 】 【 Lúc này không thể không nhắc tới chuyện giá trị của Huni có một nửa công lao của chủ bá ngao. 】
Ký ức đã chết bắt đầu đột ngột công kích Tư Thái.
Hành trình Chung Kết Thế Giới S5 lần đó đã triệt để chôn vùi giấc mơ đường trên chuyên nghiệp của Tư Thái.
“Cút cút cút cút, cái gì gọi là chủ bá đánh không lại Huni, rõ ràng là do Kakao lúc đó chết sống không đến giúp ta gank mà? Huni với người đi rừng của hắn ăn ý như hình với bóng như vậy thì ai chơi lại hắn?” “Ví dụ như con Riven đó hả? Làm như ai không biết chơi không bằng.” “Đi gọi con chó Letme đó tới đây cho ta, hôm nay ta sẽ dùng Riven hành chết con chó này!”
Bên phía hiện trường.
Lý Hưởng cũng không ở lại trên sân khấu quá lâu, rất nhanh liền trở lại phòng nghỉ ở hậu trường.
Kkoma là người đầu tiên đón lấy, vốn định cho Lý Hưởng một cái ôm thật chặt.
Nhưng khi thấy sắc mặt không ổn của Lý Hưởng, hắn liền vô cùng lo lắng hỏi.
“Sao thế?” “Không sao, chỉ là… bây giờ có lẽ ta cần đến bệnh viện kiểm tra xem sao.” Lý Hưởng cố sức giơ cánh tay lên, bàn tay run rẩy không ngừng.
“Hơi đau một chút.” “Đi đi đi, mau đi thôi.” Kkoma vô cùng bối rối, vội vàng kéo Lý Hưởng đi ra ngoài.
“Chuyện còn lại các ngươi xử lý nhé. Nếu bên ban tổ chức muốn phỏng vấn Lý Hưởng, cứ nói cơ thể hắn không khỏe, ta đưa hắn đến bệnh viện trước.”
Tất cả mọi người vẫn còn đang đắm chìm trong niềm vui thắng trận.
Biến cố đột ngột này khiến bọn họ ngẩn người ra, mãi đến khi Lý Hưởng rời đi mới hoàn hồn.
“Tiêu rồi tiêu rồi, Lý Hưởng sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?” “Thôi được rồi, ngươi bây giờ lo lắng cũng vô ích, đừng có sốt ruột vớ vẩn ở đây nữa, chờ tin tức của Jeong-gyun ca là được.” “Lần này… chúng ta thật sự phải cảm ơn Lý Hưởng, chúng ta đúng là đã được hắn cứu vớt.”
Deft là người cảm khái sâu sắc nhất.
Trong năm người DRX, chỉ có hắn là người có chấp niệm và khát vọng vô địch mãnh liệt nhất.
Zeka đã có chức vô địch rồi, người ta thuộc dạng công thành danh toại.
Mấy người còn lại vẫn còn rất trẻ, nếu thất bại thì cùng lắm là làm lại từ đầu.
Chỉ có hắn.
Thời gian của hắn không còn nhiều nữa.
Mặc dù hiện tại độ tuổi trung bình của tuyển thủ Esports đang tăng lên, những lời đàm tiếu kiểu như qua 23, 24 tuổi là nên giải nghệ cũng ngày càng ít đi.
Nhưng… Đây cuối cùng vẫn là một hạng mục mà người trẻ tuổi thống trị.
Hơn nữa, hắn cũng không thể nào lừa dối bản thân thêm nữa.
Nào là đổi một môi trường khác để thử lại lần nữa.
Deft chưa từng ở trong một đội yếu nào… Ra mắt tại Samsung Blue đang thống trị LCK, đến LPL thì gia nhập EDG là đội đã thống trị LPL mấy năm đó, sau khi trở về lại đến KT, đội được mệnh danh là ngân hà chiến hạm.
Thậm chí nói đến cả đội DRX này nữa.
Cũng đã sắp xếp cho hắn một hỗ trợ từng vô địch thế giới, hắn thật sự không có cách nào đổ lỗi cho đồng đội được nữa.
Nếu cuối cùng vẫn không có chức vô địch, hắn sẽ chẳng còn tìm được một lý do nào để tự lừa dối mình nữa.
“Chúc mừng các vị thành viên DRX đã giành chiến thắng trận đấu.” Park Jeesun đi đến phòng nghỉ, nàng nhìn quanh bên trong một lát, “Lý Hưởng-ssi đâu rồi? Hắn không có ở đây sao?” “À thì…” Pyosik vội vàng giải thích, “Tiền bối, Lý Hưởng cơ thể không được khỏe nên đã đến bệnh viện rồi, không thể tiếp nhận phỏng vấn sau trận đấu được.” “A?” Park Jeesun kinh ngạc che miệng, vội vàng hỏi, “Có nghiêm trọng lắm không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận