Bị Phong Sát Về Sau, Xách Thùng Chạy Trốn Đi Lck

Chương 147 Nhưng ta chính là muốn ngươi thắng

“Omo!” Pyosik trợn to mắt, vẻ mặt kinh ngạc, “Tiền bối Tống Vũ Kỳ ghê vậy sao? Đối đầu cứng rắn với fan hâm mộ…”
Bên bổng tử này.
Ngành giải trí cực độ nội quyển, cho dù là các nhóm idol đỉnh cao đang đại thế, cũng phải cẩn thận bị vô số cặp mắt nhìn chằm chằm sau lưng kéo xuống.
Đa số idol sẽ lấy lòng fan hâm mộ, nhìn qua những video do fan quay thẳng thì thấy họ đặc biệt thân thiện.
Cũng không phải như đám 208 quốc nội ngồi thang máy cũng phải dọn đường có thể so sánh được.
Dù là chán ghét, cũng không thể công khai đắc tội fan hâm mộ, đây là một thiết luật của các nhóm idol bổng tử.
Nhưng… Loại hành vi này của Tống Vũ Kỳ không khác gì là đối đầu cứng rắn với rất nhiều fan hâm mộ.
Các thành viên (G)I-DLE thường xuyên tương tác với Lý Hưởng, fan hâm mộ của (G)I-DLE cũng quen thuộc với Lý Hưởng, điều này cũng khiến không ít người thích và ủng hộ hắn.
Nhưng cũng có rất nhiều người căn bản là không thích và ủng hộ hắn.
Lý Hưởng không nói gì, mà xem khu bình luận bên dưới, phải nói là rất khó coi.
【 Shiba thằng nhãi ranh! Cút về Đông Đại của ngươi đi!】 【 Cho nên mới nói loại người từ Đông Đại đến này nên bị tẩy chay! Lý Hưởng là cái thá gì mà cũng xứng so với quốc bảo tầm cỡ wuli Lee Sang-hyeok?】 【 Ưa thích Đông Đại như thế sao không cút về đó đi?】 【 Hát, nhảy, ngoại hình đều không phải tốt nhất trong nhóm, còn vướng víu, nếu không phải vì thị trường Đông Đại, đoán chừng công ty sớm đã đá nàng đi rồi.】 Còn có những lời lẽ ác độc hơn, đám fan cuồng chửi người cũng chẳng hề nể nang, cứ tham khảo cách mấy em gái fandom quốc nội chửi người là rõ.
Lý Hưởng mím môi, lòng trùng xuống, trực tiếp nhấn X đóng trang web lại.
Pyosik thấy vậy há to miệng cũng không biết nên nói gì, chỉ vỗ vỗ vai hắn.
Cầm lấy điện thoại di động của mình, Lý Hưởng đứng dậy đi ra phòng huấn luyện, đi đến cuối hành lang thì dừng lại, hắn không chắc Tống Vũ Kỳ bây giờ có đang bận không.
Chỉ có thể gửi trước một tin nhắn qua.
“Vũ Kỳ tỷ, đang bận sao?” Chỉ trong chốc lát, rất nhanh liền nhận được hồi âm.
“Vừa kết thúc thông cáo trở về ký túc xá, sao thế?” “Gọi điện thoại nha?” “Được thôi.” Lý Hưởng nhìn một chút, bên phía hành lang này cũng không có người khác, lúc này mới gửi lời mời gọi video.
Chỉ lát sau, khuôn mặt Tống Vũ Kỳ liền xuất hiện trên màn hình điện thoại, lớp trang điểm trên mặt còn chưa tẩy, thần sắc hơi có vẻ mệt mỏi.
“Nha, tiểu tử thối! Ngươi không phải sắp đánh trận chung kết tổng rồi sao, lúc này không hảo hảo huấn luyện, gọi điện thoại cho ta làm gì?” Nàng vẫn giữ thần thái và giọng điệu như thường ngày, hoàn toàn nhìn không ra trạng thái vừa bị cư dân mạng bổng tử mắng lên hot search.
Tâm tư con gái phần lớn cảm tính hơn, tinh tế tỉ mỉ hơn con trai.
Dù Tống Vũ Kỳ tính cách tùy tiện cũng không thay đổi được việc nàng là con gái, bị cư dân mạng mắng ‘phô thiên cái địa’ thật sự sẽ không bị ảnh hưởng sao??
Tống Vũ Kỳ tùy tiện trước mặt công chúng, lại có tâm tư cẩn thận nhìn ra cảm xúc của Lý Hưởng có chút là lạ, nửa đùa nửa thật trêu chọc.
“Sao thế? Rốt cuộc phải bỏ lớp ngụy trang kiên cường xuống rồi à? Có phải sắp đến trận chung kết tổng nên áp lực tâm lý lớn, tìm ta khuyên nhủ chút không??” Lý Hưởng hít sâu một hơi, gượng cười một cái, “Làm sao có thể?” “Vậy ngươi bộ dạng này là sao? Làm ta hết hồn, còn tưởng ngươi đến gần chung kết tổng nên quá căng thẳng đó.” “Cũng không phải.” Lý Hưởng chần chờ một lát rồi vẫn mở miệng, “Chủ yếu là… chuyện bên bổng tử.” “Ài.” Tống Vũ Kỳ mạnh mẽ cắt ngang, “Đừng có giở cái giọng đó với ta, một đại lão gia đừng có ủy mị như vậy, ta là người trưởng thành, làm việc gì phải trả giá ra sao ta rất rõ ràng.” “Đã dám nói, ta liền chắc chắn dám gánh trách nhiệm, dựa vào cái gì mà không thể ủng hộ ngươi thắng!” “Ta cứ ‘giúp thân không bang lý’ đấy, thì sao nào!” Lý Hưởng không nói gì.
Ai nói nữ hán tử tùy tiện thì sẽ sơ ý bất cẩn như con trai chứ?
Tống Vũ Kỳ thế này rõ ràng là đang rất cẩn thận chiếu cố cảm xúc của mình, cũng không muốn để mình có bất kỳ áy náy nào.
Lý Hưởng gượng cười, “Thật ra thì… Ngươi giúp ta rất nhiều, những điều này ta đều biết, ta cũng biết ngươi là thật tâm ủng hộ ta.” “Nhưng ta vẫn muốn nói… Ngươi không cần phải làm vậy, đối với ngươi cũng không tốt.” (G)I-DLE thật vất vả mới vực dậy từ đáy thung lũng.
Liên tục hai album đại bạo, thế đang lên.
Chỉ cần vững bước phát triển tiếp, không nói có thể giống các tiền bối như Girls' Generation, thỏ gas, Blackpink mà đạt tới đỉnh cao.
Nhưng nhân khí chắc chắn sẽ không quá kém.
Vì cổ vũ cho mình mà làm vậy, đúng là lợi bất cập hại… Địa vị của Lee Sang-hyeok trong lòng dân chúng bổng tử đúng là rất cao.
Bản thân tuyển thủ chuyên nghiệp ở bên bổng tử này không bị coi là ‘không làm việc đàng hoàng’.
LoL là trò chơi eSports thành công nhất trong mười mấy năm qua, Lee Sang-hyeok lại gắn bó chặt chẽ với trò chơi này, nói hắn là danh thiếp của quốc gia bổng tử này cũng không quá đáng.
Dù sao… Những thứ mà bổng tử có thể mang ra khoe cũng không nhiều.
Nếu thật sự dẫn đến việc cư dân mạng quy mô lớn tẩy chay, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của (G)I-DLE.
“Nha! Tiểu tử nhà ngươi!” Tống Vũ Kỳ trợn mắt trắng dã, “Quên lần đầu tiên hai chúng ta gặp mặt, ta đã nói gì với ngươi rồi à?” “Chỉ cần làm người mình thích vui là được rồi, không cần thiết phải đi lấy lòng tất cả mọi người?” “Hừ, coi như ngươi tiểu tử có lương tâm!” Khóe miệng Tống Vũ Kỳ nhếch lên không thể đè xuống được, nàng khẽ hừ một tiếng, “Ta chỉ đang là chính mình thôi, nếu bởi vì vậy mà chán ghét ta, thì… đám fan hâm mộ này yêu thích cũng không phải con người thật của ta.” Lý Hưởng rất áy náy.
Quan hệ giữa hắn và Tống Vũ Kỳ đúng là không tầm thường, thậm chí có thể nói là có chút cẩu huyết.
Dù sao cũng không ai ngờ được, một lão bản cố định mà hắn quen biết khi còn làm bồi chơi lại chính là Tống Vũ Kỳ.
Sau đó lại vì đủ loại cơ duyên xảo hợp, khiến cho hai người vốn định sẵn không có giao điểm, lại cưỡng ép xen vào cuộc sống của đối phương.
Nhưng càng như vậy.
Lý Hưởng lại càng áy náy.
Hắn nhớ lại lúc trước còn làm bồi chơi, khi chưa rõ thân phận thật sự của Tống Vũ Kỳ, đã cảm thấy vị nữ lão bản này dường như áp lực rất lớn, như có tâm sự.
Lúc đó Tống Vũ Kỳ cũng đã nói với hắn một phần tình hình.
Ví dụ như vì công việc, phải chạy đi chạy lại giữa hai nơi, nhiều khi nàng rất mệt mỏi, nhưng không thể nói ra, chỉ có thể gắng gượng.
Ban đầu hắn không hiểu.
Nhưng khi hắn biết rõ thân phận của Tống Vũ Kỳ, kết hợp với một số dòng thời gian liền hiểu rõ.
Khoảng thời gian đó đúng lúc là thời điểm thành viên trong nhóm (G)I-DLE dính líu vào vụ bê bối ‘sân trường bắt nạt’ phải rời nhóm, (G)I-DLE rơi xuống thời điểm thấp nhất.
Tống Vũ Kỳ vì ổn định tỉ lệ xuất hiện của nhóm, đã tham gia các chương trình tống nghệ với cường độ cao ở cả trong nước và bổng tử để duy trì độ phủ sóng, cả người cũng hoạt động quá tải, có rất ít thời gian nghỉ ngơi.
Càng như vậy, hắn lại càng hiểu rõ thế đang lên của (G)I-DLE bây giờ kiếm được không hề dễ dàng.
“Thật ra… Ngươi dù chỉ gọi điện thoại bí mật ủng hộ ta, cũng có thể làm ta rất vui rồi, thật sự không cần thiết…” “Này! Tiểu tử thối!!” Tống Vũ Kỳ cao giọng, lần nữa cắt ngang lời hắn, “Còn như vậy nữa ta cúp máy đó!” “Làm gì có nhiều tại sao như thế.” “Bởi vì ta chính là muốn ngươi thắng! Chỉ đơn giản như vậy thôi!” “Vốn còn định đến hiện trường xem trận chung kết tổng, nhưng mà… bận quá, phiền chết đi được, chạy thông cáo không hết…” Lý Hưởng ngây ngẩn cả người.
Hắn ngẩn người rất lâu, mới thoải mái bật cười.
“Vậy thì… Lần này, ta lại có lý do không thể không thắng rồi.” Ít nhất… Không thể để nàng thất vọng được, đúng không?
………………
Bạn cần đăng nhập để bình luận