Bị Phong Sát Về Sau, Xách Thùng Chạy Trốn Đi Lck

Chương 224 chương Ai bảo ta thích đâu?

Chương 224: Ai bảo ta thích đâu?
“Ngươi chắc chắn không ngủ bù?”
“Không thiếu chút thời gian này đâu.”
“Ngươi đã gần 20 giờ không chợp mắt...... Vẫn là phải suy nghĩ một chút cho thân thể của mình à.”
“Cũng chỉ là chào hỏi mà thôi, Lý Hưởng đoạt cúp, ta đương nhiên phải gọi điện thoại qua chúc mừng một chút.”
“Tùy ngươi vậy.”
Trợ lý từ bỏ thuyết phục, đưa điện thoại di động cho Tống Vũ Kỳ.
Tống Vũ Kỳ hít sâu hai cái, dùng sức nháy mắt, lại bĩu môi, cố gắng hết sức để vẻ mặt mệt mỏi của mình bớt đi một chút, để mình trông có tinh thần hơn một chút.
Lúc này ở trong nước đã là 11 giờ, bên bổng tử đã hơn 12 giờ, Lý Hưởng cũng đã cùng đồng đội chúc mừng xong, có thời gian riêng tư của mình.
Lịch trình gần đây của Tống Vũ Kỳ quả thật bị sắp xếp rất kín.
Công ty kinh tế mặc dù không có cách nào nhúng tay vào đời sống tình cảm cá nhân của nàng, nhưng lại có thể xếp kín lịch trình của nàng.
Như vậy thì có thể khiến cho tin đồn tình cảm không đánh mà tan, dù sao fan hâm mộ sẽ không tin tưởng một người cả ngày chạy vội khắp thế giới theo lịch trình lại còn có dư thừa tinh lực để yêu đương!
Nam idol cũng vậy, nữ idol cũng thế, chuyện tình cảm về cơ bản đều là sau khi công thành danh toại mới có thể công khai.
Bởi vì qua giai đoạn cần thường xuyên chạy lịch trình để lộ mặt, thời gian riêng tư nhiều lên mới có thể cân nhắc vấn đề tình cảm cá nhân, tinh lực của con người chung quy là có hạn.
Đây cũng là một loại thủ đoạn gián tiếp nhằm hạ nhiệt chuyện tình cảm riêng tư của Tống Vũ Kỳ.
Hai người đều bận rộn, trong tình huống dài hạn không gặp mặt, tình cảm tự nhiên cũng sẽ nguội lạnh.
Nhưng rõ ràng......
Khối lập phương đã đánh giá thấp quyết tâm của Tống Vũ Kỳ.
Chờ đợi một lát, điện thoại rất nhanh liền được kết nối.
“Lý......”
Tống Vũ Kỳ vừa mới mở miệng, cả người lại ngây ngẩn.
Trong màn hình xuất hiện không phải là gương mặt nàng triều tư mộ tưởng, mà ngược lại là một khuôn mặt khác nàng quen thuộc lại ‘chán ghét’!
“Ối! Là wugi à!”
Rosé cười tủm tỉm vẫy tay về phía ống kính.
Khuôn mặt tươi cười của Kim Ji Soo cũng rất nhanh xuất hiện trong màn hình, nàng cũng cười tủm tỉm chào hỏi.
“wugi à! Hôm nay ngươi không có ở bổng tử thật đúng là quá tiếc! Bằng không thì ngươi đã có thể nếm được món ăn do wuli Lý Hưởng tự mình xuống bếp nấu.”
Kim Ji Soo nghiêng người sang, trong màn hình có thể nhìn thấy Lý Hưởng đeo tạp dề đứng bên tủ bếp bận tới bận lui.
Vụt!
Huyết áp lập tức tăng vọt!!
Tống Vũ Kỳ cố gắng nặn ra một nụ cười, “Onii, sao các chị lại ở cùng Lý Hưởng?”
“Đương nhiên là chúc mừng Lý Hưởng đoạt giải quán quân......”
Rosé cười giải thích, “Tụi chị nhớ là ban đầu hắn định cùng đồng đội chúc mừng, cho nên cố ý chọn thời điểm này, ai ngờ chúng ta lại nghĩ trùng nhau nhỉ?”
“Ừa, thật là khéo......”
Lý Hưởng vội vàng lau tay chạy tới lấy điện thoại di động đi.
Cúi đầu xem...
Tốt lắm!
Dọa hắn giật cả mình, trong màn hình di động là một khuôn mặt tràn đầy oán niệm.
Ặc......
Lý Hưởng nuốt một ngụm nước bọt.
“Vũ Kỳ tỷ.”
“Xì.”
Tống Vũ Kỳ bĩu môi, “Vốn còn muốn chúc mừng ngươi đoạt giải quán quân, xem ra bây giờ không cần ta nữa rồi, chậc chậc...... Còn tự mình xuống bếp nữa cơ đấy.”
“Chae-young tỷ các nàng tới tìm ta, ta cũng không thể không để ý tới các nàng được.”
“Vậy thì chúc các ngươi ăn vui vẻ nhé.”
Tống Vũ Kỳ rất phiền muộn.
Nhưng nàng cũng biết, mình và Lý Hưởng vẫn chưa xác định quan hệ, nàng không có bất kỳ lập trường hay tư cách nào để yêu cầu Lý Hưởng không tiếp xúc với những người khác giới khác.
Nhưng chuyện này là vậy đó.
Trong lòng biết rõ là một chuyện, nhưng khi thật sự nhìn thấy vẫn sẽ cảm thấy buồn bực và không vui.
Nhưng nghĩ đến bây giờ là lúc Lý Hưởng vui vẻ nhất.
Nàng cũng không có hờn dỗi.
“Được rồi, ngươi cũng không cần sợ ta như vậy, ta gọi điện thoại chỉ là muốn chúc mừng một chút thôi.”
“Tiểu tử thúi, chúc mừng ngươi đoạt giải quán quân.”
Nói xong câu đó, Tống Vũ Kỳ liền chủ động cúp điện thoại.
Nàng cũng không muốn nhìn thấy dáng vẻ lúng túng của Lý Hưởng khi bị kẹt ở giữa, cũng không muốn phá hỏng tâm trạng của Lý Hưởng.
Về phần nỗi buồn bực trong lòng mình.
Vậy thì đành tự mình lặng lẽ tiêu hóa thôi.
Ai bảo......
Nàng thích hắn cơ chứ?
..................
Tình huống bây giờ cũng quả thực không thích hợp để nói gì cả.
Lý Hưởng đặt điện thoại di động lại trên bàn, quay người đi chuẩn bị đồ ăn.
Tài nấu nướng của hắn cũng chỉ có vậy.
Là Rosé và các nàng tự mang nguyên liệu lẩu mua từ HaiDiLao tới, cùng với nguyên liệu tươi mua từ siêu thị, Lý Hưởng chỉ cần sơ chế đơn giản một chút là được.
“Lý Hưởng à, Vũ Kỳ có phải rất tức giận không?”
“Cái đó không có.”
Lý Hưởng lắc đầu, “nuna, sao chị lại nghĩ như vậy?”
“Heh, đó là do ngươi không hiểu phụ nữ rồi.”
Rosé cười thần bí, rồi chủ động nói sang chuyện khác!
“Không ngờ wuli Lý Hưởng thế mà lại biết nấu cơm! Không tệ không tệ! Tới đây tới đây, để ta chụp cho ngươi mấy tấm hình, cho đám fan hâm mộ cũng được mở mang tầm mắt về một mặt đời thường của ngươi!”
Rosé cầm điện thoại di động lên liền ‘tách tách tách’ chụp không ngừng.
Trình độ chụp ảnh của nữ idol không cần nghi ngờ, đủ loại góc độ, lọc kính sử dụng đều rất đúng chỗ.
Nàng chỉnh sửa ảnh chụp đơn giản rồi liền trực tiếp đăng lên Ins!
“Zzzzang!
Dẫn mọi người cảm nhận một chút tài nấu nướng vô địch thế giới!”
Trong nháy mắt liền thu hút sự chú ý và bình luận của đông đảo fan hâm mộ!!
Rosé nhân lúc còn thời gian liền trả lời tùy tiện mấy bình luận, sau đó bắt đầu toàn tâm toàn ý cùng nhau thưởng thức mỹ thực.
Ăn lẩu tự nhiên khó tránh khỏi mấy trò chơi nhỏ trên bàn rượu mà Rosé yêu thích nhất.
Đến cuối cùng.
Cả 3 người đều rơi vào trạng thái ‘ngà ngà say’.
Lý Hưởng gọi trợ lý của các nàng tới, đưa các nàng về, cũng không để các nàng ở lại phòng ngủ của mình.
Quan hệ cũng chưa tới bước đó.
Sau khi rửa mặt đơn giản.
Lý Hưởng nằm trên giường......
Hắn bỗng nhiên nghĩ đến, trước đây sau Tết, Tống Vũ Kỳ đã từng ngủ trên chiếc giường lớn này?
Cảm giác cả người cũng không giống nữa.
Lấy điện thoại di động ra, vừa đúng lúc thấy thông báo cập nhật bộ Hàn khắp có tên 《 Mỹ lệ thế giới mới 》.
Mang theo ánh mắt phê phán xem xong nội dung cập nhật mới nhất.
Lý Hưởng chỉ cảm thấy tẻ nhạt vô vị!
Nhật mạn thì trực tiếp hơn, nhưng phong cách vẽ quá kỳ lạ, tỉ lệ nhân vật mất cân đối nghiêm trọng.
Hàn khắp bất luận là tỉ lệ nhân vật hay phong cách vẽ đều tả thực hơn một chút, nhưng chỉ có cái ‘thánh quang’ đáng chết kia!
Lại đi tắm qua loa một lượt.
Trở lại giường, Lý Hưởng tự chụp một tấm!
Hắn gửi tin nhắn riêng cho Tống Vũ Kỳ.
“Cảm ơn ngươi, Vũ Kỳ tỷ, đoạt giải quán quân rất vui vẻ, ngươi còn nhớ mà cố ý gọi điện thoại cho ta, điều đó khiến ta vui gấp đôi! Nhớ nghỉ ngơi nha.”
Sau khi gửi tin nhắn đi.
Hắn dứt khoát để điện thoại di động sang một bên.
Đắp chiếc chăn nhỏ lên, mặc kệ hết thảy!
Dường như còn có chút mùi thơm thoang thoảng??
Trong khách sạn.
Tống Vũ Kỳ cũng đã chuẩn bị nghỉ ngơi, cầm điện thoại di động lên, nhìn thấy tin nhắn Lý Hưởng gửi tới.
Khóe miệng không khỏi hơi nhếch lên.
“Hừ! Coi như ngươi còn có chút lương tâm.”
“Ít nhất không phải cứ tùy tiện để người ta ngủ lại nhà như vậy.”
Một chút tủi thân trong lòng lập tức tan thành mây khói, ngược lại còn có chút vui vui?
Vốn dĩ nàng muốn trực tiếp gọi điện thoại tới.
Nhưng lại từ bỏ ý nghĩ này, thay vào đó bấm số của Trương Vi Vi.
“Vi Vi tỷ, lịch trình tiếp theo của Lý Hưởng..................”
PS: Tăng tốc tăng tốc! Tình tiết tăng tốc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận