Vạn Giới Thủ Môn Nhân

Chương 354:

Nàng yên lặng chờ đợi trong chốc lát.
Hư không lóe lên.
Mấy người chức nghiệp giả lặng yên xuất hiện.
Chính là những chức nghiệp giả trước đó đã đuổi tới ven rừng rậm trong thế giới Ác Mộng, từng nói đùa với nàng.
"Kỳ quái."
"Đúng vậy a, thế giới của chúng ta đâu rồi?"
"Chắc là truyền tống có vấn đề."
"Không biết nữa, nơi này chính là thế giới của chúng ta mà."
"Tọa độ là đúng."
Các chức nghiệp giả lao nhao.
Bọn hắn bỗng nhiên cùng lúc im bặt, ngẩng đầu nhìn về phía trên.
Trong vũ trụ hắc ám mà cô tịch.
Một vị tiên nữ áo bào trắng ngạo nghễ đứng đó, quan sát mọi người.
"Vân Nghê Thiên Tôn! Sao Ngài lại ở đây?"
Người chức nghiệp giả cầm đầu kinh hỉ nói.
"Ngươi không phải đã nói, nếu ta rảnh thì có thể đến làm khách sao?" Vân Nghê Thiên Tôn mỉm cười nói.
"Đương nhiên! Nhưng bây giờ có chút vấn đề..."
"Tìm không thấy tinh cầu của các ngươi nữa à?"
"Đúng vậy. Hả? Ngài biết chuyện này sao?"
"Ta khá là am hiểu thu thập tình báo —— hay là ta dùng một thuật pháp để xem xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thế nào?"
"Đa tạ Thiên Tôn!"
Vân Nghê Thiên Tôn liền lộ vẻ thương xót, hai tay kết thành thuật ấn, chỉ vào hư không.
Vô tận quang ảnh lập tức hiện ra.
Ánh sáng khổng lồ rộng lớn tạo thành một tinh cầu, chậm rãi chuyển động trong vũ trụ.
"Là tinh cầu này sao?"
Nữ Thiên Tôn hỏi.
"Đúng vậy," đám người đồng thanh nói.
Nữ Thiên Tôn gật gật đầu, không nói gì thêm.
Một giây sau.
Một luồng sáng hung lệ từ trong vũ trụ bay lượn tới, đánh trúng tinh cầu.
"Không!"
Người chức nghiệp giả cầm đầu nghẹn ngào kêu lên.
Tinh cầu bắt đầu chìm vào hủy diệt.
Từng vị chức nghiệp giả cường đại cố gắng trốn thoát, nhưng lại bị lực lượng của thuật pháp kia giam cầm trên tinh cầu, chỉ có thể chết đi trong tuyệt vọng và thống khổ.
Vô số phàm nhân lại càng như sâu kiến, từng mảng lớn từng mảng lớn mà diệt vong.
Toàn bộ tinh cầu sụp đổ, dần dần hóa thành bụi vũ trụ.
Ánh mắt Vân Nghê Thiên Tôn rơi trên người những kẻ kia.
Những chức nghiệp giả vừa mới trở về đây, ai nấy đều ngây người như phỗng, hoàn toàn chưa hoàn hồn.
"Ha ha ha." Vân Nghê Thiên Tôn cuối cùng cũng không nhịn được mà bật cười.
Nàng vội vàng che miệng lại.
Không được.
Đợi thêm vài phút nữa.
Chờ bọn hắn chìm vào điên cuồng và sụp đổ...
Lúc đó lại giết bọn hắn, chắc chắn sẽ thú vị hơn.
Một bên khác.
Ủy ban Chính sách Thế giới tổ chức đại hội khẩn cấp.
Hội nghị đã nghe bốn vị thiếu niên trần thuật, và xem xét video của Thẩm Dạ.
Sau khi trải qua thảo luận khẩn cấp —— Các cường giả của Tử Vong tinh cầu chia làm hai phái.
Một phái chủ trương tham gia vào cuộc tranh đoạt Hồn Thiên Thuật, chỉ cần giành được thuật này, sẽ không còn sợ những kẻ hàng lâm giả từ vũ trụ khác nữa.
Phái còn lại chủ trương trung lập, tuyên bố với tất cả thế giới rằng, Tử Vong tinh cầu sẽ không tham dự vào bất kỳ sự vụ nào của thế giới Ác Mộng nữa, chỉ phụ trách cung cấp địa điểm ngoại vi và dịch vụ tài nguyên, qua đó kiếm chút phí cực nhọc.
Điều này sẽ đưa Tử Vong tinh cầu ra khỏi tâm bão.
Bất kể thế giới Ác Mộng có 'gió tanh mưa máu' thế nào, Tử Vong tinh cầu cũng sẽ không gây uy hiếp cho bất kỳ ai, cũng sẽ không tham dự vào đó.
Người ngoài sẽ không chĩa mũi nhọn vào Tử Vong tinh cầu!
Nói một cách nghiêm túc, cả hai bên đều có lý, cũng đều vì sự sinh tồn của Tử Vong tinh cầu.
Không một ai làm vậy vì muốn phản bội Tử Vong tinh cầu.
Là tranh đoạt Hồn Thiên Thuật?
Hay là giữ thái độ trung lập?
"Một khi tranh đoạt Hồn Thiên Thuật, người bình thường trong thế giới chúng ta sẽ lập tức gặp nạn, những hàng lâm giả kia ra tay tuyệt đối sẽ không cố kỵ."
"Tuyệt đối sẽ có hàng triệu người chết oan chết uổng —— đây là ước tính thận trọng nhất!"
Thương Nam Diễm tức giận hét lên.
Mọi người trong lòng biết hắn nói không sai, đành phải im lặng không nói.
Nam Cung gia chủ đứng dậy, cười lạnh nói:
"Chỉ có cường giả mới có thể sinh tồn! Lỡ như bọn hắn đoạt được Hồn Thiên Thuật, trước khi đi tiện tay ném một đạo thuật pháp về phía Tử Vong tinh cầu ——"
"Đừng nói người bình thường, ngay cả chúng ta cũng tiêu đời!"
Lời này cũng không sai.
Mọi người thì thầm bàn tán, không thể đưa ra quyết định.
Lần này.
Ngay cả Từ Hành Khách cũng rơi vào do dự.
Không ai biết —— Hồn Thiên Thuật sớm đã bị Chatelet mang đi.
Càng không ai biết —— Thế giới này chỉ thiếu chút nữa là bị hủy diệt.
Chỉ có Thẩm Dạ.
Hắn không để ý chuyện bên ngoài, đang vùi đầu sản xuất video thứ ba.
Video này tốn rất nhiều tiền, đã mời các chuyên gia thần thoại truyền thuyết tôn giáo từ Côn Lôn, đặc biệt nghiên cứu một bộ hiệu ứng đặc biệt, dùng để làm nổi bật sự tích "Vân Nghê tiên tử giáo hóa các vị vũ trụ cường giả".
Video đã hoàn thành.
Công bố.
Các hành động tiếp theo đều nối đuôi.
Mấy tiếng sau.
Một nữ tử lại một lần nữa bước ra từ hư không.
Vân Nghê Thiên Tôn.
Nàng dùng khăn tay trắng muốt lau sạch vết máu tươi trên hai tay.
Những người thuộc "Thực Luyện tầng" của Đệ Nhị Đế Quốc kia chẳng có chút ý nghĩa nào.
Khi bọn hắn đối mặt với bộ mặt thật nhất của mình, tất cả đều sợ hãi, ngay cả phản kháng cũng không dám.
Không mang lại bao nhiêu hứng thú.
Nữ tử thở dài, mất hết cả hứng đứng tại cửa hàng điện thoại.
Nàng xem xét tỉ mỉ ba video đứng đầu bảng xếp hạng video thế giới, nghe những lời khen ngợi của người bình thường và các chức nghiệp giả dành cho mình, gật gật đầu như có điều suy nghĩ.
Bây giờ có một vấn đề mới —— Dù video của mình đã bắt đầu được truyền bá rộng rãi, nhưng tổng cộng nội dung chỉ có ba tập.
Muốn tạo hiệu quả liên tục không ngừng, để các cường giả từ mọi vũ trụ đều luôn chú ý đến mình —— Thì cần có tài liệu mới!
Nữ Thiên Tôn nghĩ ngợi, thân hình lóe lên, biến mất tại chỗ.
Tức Nhưỡng cấp 3.
Ngay lúc Thẩm Dạ đang vùi đầu spam tin, Vân Nghê Thiên Tôn xuất hiện.
"A! Thiên Tôn!" Thẩm Dạ vội vàng đứng dậy.
"Đừng hoảng, ta có ăn thịt người đâu, chỉ đến xem thôi." Vân Nghê Thiên Tôn vừa cười vừa nói.
"Ta tự tiện công bố video của Ngài, mong Ngài bỏ qua cho." Thẩm Dạ nói.
"Không gặp phải vấn đề gì chứ?" Vân Nghê Thiên Tôn hỏi.
"Không có ạ, Ngài có thể xem phần bình luận —— mọi người đều hết lời khen ngợi, thể hiện sự kính ngưỡng Ngài từ sâu trong đáy lòng." Thẩm Dạ nói.
Những bình luận không thân thiện đều bị xóa, cho vào danh sách đen, 'cấm ngôn tam liên'.
Côn Lôn phụ trách việc này.
Vân Nghê Thiên Tôn lấy điện thoại từ tay hắn, lật xem bình luận, đọc từng cái một, nụ cười trên mặt càng thêm dịu dàng.
"Ta lại không có thêm tài liệu cho ngươi, bước tiếp theo, ngươi định làm gì?"
Nàng hỏi với giọng dò xét.
"Tặng điện thoại ạ."
Thẩm Dạ nói.
"Ý ngươi là sao?" Vân Nghê Thiên Tôn hỏi.
"Mỗi một cường giả giáng lâm xuống Tử Vong tinh cầu đều có thể nhận miễn phí một chiếc điện thoại, bên trong có sẵn ba video của Ngài."
"—— Việc này là để thuận tiện cho bọn hắn sau khi trở về, có thể truyền bá uy danh của Ngài tại thế giới của mình." Thẩm Dạ nói.
Vân Nghê Thiên Tôn có chút bất ngờ nhìn hắn.
'Tiểu gia hỏa' này thật đúng là có tâm!
Nếu không phải thế giới này đã trở thành tiêu điểm của đa vũ trụ, nếu không phải các cường giả đa vũ trụ cũng sẽ xuất hiện ở thế giới này —— Bản thân mình thực ra có xu hướng muốn hủy diệt thế giới này.
Dù sao thì.
Đây là nơi Chatelet đã từng đến.
Ả ta và mọi thứ liên quan đến ả đều đáng chết!
Vân Nghê Thiên Tôn siết chặt ngón tay, lại phát hiện lúc này mình không có sát ý gì.
Vừa mới hủy diệt một tinh cầu, giết một đám ngu xuẩn.
Giờ phút này lười động thủ.
Hơn nữa —— Chuyện ở đây khá thú vị.
"Thiên Tôn, ta phải nói cho Ngài biết, trong giới sáng tác chúng ta có một quy tắc 'bất thành văn'." Giọng Thẩm Dạ lại vang lên.
Vân Nghê Thiên Tôn định thần lại, hỏi: "Quy tắc gì?"
"Tốt nhất đừng ‘quịt canh’ —— nếu ‘quịt canh’, mọi người sẽ không thể xem được nội dung mới về Ngài, ‘nhân khí’ của Ngài có thể sẽ sụt giảm —— đương nhiên, với trường hợp của Ngài thì trong ngắn hạn tuyệt đối không thể sụt giảm được." Thẩm Dạ nói.
Vân Nghê Thiên Tôn nghe xong, thấy cũng đúng là đạo lý đó.
"Ta thực ra chẳng hề quan tâm đến những hư danh này, nhưng ta không muốn công sức của ngươi uổng phí. Nói đi, cần ta làm gì?"
Nàng cười hỏi.
Thẩm Dạ vui vẻ nói: "Vừa hay các cường giả thế giới chúng ta đang họp, Ngài sao không đến hội trường, nói với bọn họ vài câu, đó chính là tài liệu tốt nhất!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận