Vạn Giới Thủ Môn Nhân

Chương 621: Lịch sử thôn phệ! (2)

Chương 621: Lịch sử thôn phệ! (2)
Tiếng pháp thuật nổ vang, tiếng quái vật kêu thảm, tiếng mặt đất rung động không ngừng truyền đến từ bên ngoài.
Nhưng trong phòng lại không có chuyện như vậy.
Nhạc nền tao nhã của môn trượt băng nghệ thuật vang lên từ TV.
Thẩm Dạ ngồi cạnh nam nhân của mình, cùng xem tiết mục biểu diễn trên tivi.
Gấu trúc ở một bên nghiêng đầu, lúc thì nhìn Thẩm Dạ, lúc thì nhìn nam nhân.
"Lý tưởng nhân sinh của ngươi chính là như vậy à?"
Gấu trúc khoanh tay hỏi.
"Chấp niệm – chỉ là chấp niệm mà thôi,"
Thẩm Dạ nhấn mạnh nói, "Chưa nói tới cái gì là lý tưởng nhân sinh."
"Nói đến, ta cũng thích nằm trong ngực Tiểu Thúy a, vì sao ta không thể giống như ngươi."
Gấu trúc châm một điếu thuốc, ưu sầu nói.
"Ngươi muốn làm thí luyện giả, tham gia trận chiến đấu này?"
Thẩm Dạ quay đầu hỏi nó.
"Đừng – ta đùa giỡn – ta còn muốn sống lâu thêm vài năm đâu!"
Gấu trúc vội nói.
Bỗng nhiên.
Cái đồng hồ bỏ túi kia xuất hiện trong phòng, nhìn về phía Thẩm Dạ.
"Không nghi ngờ gì nữa, ngươi đã qua ải này."
Đồng hồ bỏ túi nói.
"Đa tạ, tiếp theo có sắp xếp gì không?"
Thẩm Dạ hỏi.
"Tạm thời không có – ngươi phải chờ bên ngoài kết thúc mới được, nhưng vật thai nghén của ngươi đối với sào huyệt mà nói là một chuyện tốt, có thể gia tăng phương hướng tiến hóa và xây dựng của sào huyệt."
Giọng nói của đồng hồ bỏ túi vang lên.
Thể thai nghén đang nằm trên ghế sô pha dần dần hóa thành vô số máu thịt, bay ra ngoài, chui vào bốn bức tường của sào huyệt.
– Sào huyệt đang hấp thu thể thai nghén của Thẩm Dạ!
Trên thực tế.
Thể ấp trứng này bản thân thuộc về sào huyệt, chỉ là mượn nội tâm của mấy vị thí luyện giả mới sinh ra năng lực tương ứng.
Hiện tại, sào huyệt thu nó về.
Đây là sự thừa nhận ở một mức độ nào đó.
Chỉ thấy đồng hồ bỏ túi rút ra kim phút, đâm trúng một miếng bánh bích quy, bay lên, hướng ra ngoài.
"Bánh bích quy ta lấy một miếng, bởi vì – "
"Phần thưởng lần này đã cho ngươi rồi."
Nó bay mất.
Trước mắt Thẩm Dạ bỗng nhiên hiện ra từng hàng chữ nhỏ ánh sáng nhạt:
"Ngươi đã nhận được sự tán thành lần đầu tiên của sào huyệt."
"Địa vị hiện tại của ngươi từ 'Vương giả' tăng lên, cùng với đó, 'Kỹ năng Vương giả' của ngươi cũng tăng lên."
"Chúc mừng."
"Kỹ năng Vương giả 'Tai Hành Ma Nhãn' của ngươi được đề thăng lên cấp Thánh Nhân, năng lực tạo ra tai nạn diệt sát địch ta của nó biến mất, chuyển thành một tiêu chuẩn cao hơn."
"Ngươi đã chi phối pháp tắc 'Mộng cảnh'."
"Do đó, ngươi sớm nhận được kỹ năng Thánh Nhân:"
"Họa Chú Tà Nhãn."
"Đồng thuật cụ hiện tầng cấp Thánh Nhân."
"Miêu tả: Phát động một trận ngoài ý muốn, làm tăng tiến tình cảm giữa địch nhân và ngươi, khiến hai bên khó xử."
"– Đây là một mối tình cảm sai lầm nảy sinh vào sai thời điểm, tại sai địa điểm."
Thẩm Dạ lặng lẽ nhìn kỹ năng Thánh Nhân này.
Đây mà là kỹ năng Thánh Nhân à.
Đây rõ ràng là kỹ năng chơi khăm người khác nha.
– Các Thánh Nhân ác tâm như vậy, cuối cùng cũng tìm được nguyên nhân rồi.
Lần này thì lý giải được bọn họ rồi.
Không được – Thánh Nhân vặn vẹo như thế, mình tuyệt đối không thể thỏa mãn với việc làm Thánh Nhân!
Ta phải truy tìm cảnh giới phía trên Thánh Nhân!
Thẩm Dạ thầm hạ quyết tâm.
Lúc này trận chiến bên ngoài cũng sắp đến hồi kết thúc.
Máy bắn đá của nam nhân áo choàng đã bị bọn quái vật đánh tan hoàn toàn.
Đồng hồ bỏ túi cười to ở một bên, nói:
"Bản thân ngươi cũng thế thôi, sào huyệt hoàn toàn không quan tâm đến thứ lực lượng cỏn con đó của ngươi."
"Nể tình ngươi đã cống hiến nhiều tài phú như vậy để khởi động máy ném đá – "
"– Tha cho ngươi một mạng!"
Dao động không gian hiện lên quanh người nam nhân áo choàng.
Một giây sau.
Hắn bỗng nhiên biến mất khỏi chỗ cũ.
– Hẳn là đã bị truyền tống ra ngoài.
Còn lại "Vua" và La Hầu.
Ba tên hộ vệ của "Vua" toàn thân mang thương tích, nhưng đã giết sạch đám quái vật xung quanh.
Xung quanh La Hầu thi cốt chất đống.
– Không có quái vật nào có thể đột phá vòng pháp tắc do nó dựng nên!
Cho nên vòng này lại đào thải thêm một người.
Còn lại ba người.
Thẩm Dạ, "Vua", La Hầu!
Đồng hồ bỏ túi bay một vòng quanh bọn họ, mở miệng nói:
"Xây tổ chính là sự kiện lịch sử trọng đại nhất, mà các ngươi nếu không tinh thông chiến đấu, thì không thể nhận được sự thừa nhận chân chính."
"Hãy đi vào lịch sử để trải nghiệm chiến đấu chân chính đi."
Trong hư không.
Liên tiếp ba cánh cổng ầm vang rơi xuống, mở ra trước mặt bọn họ.
Thẩm Dạ nhìn về phía cánh cổng đối diện mình, chỉ thấy bên trong cổng chiến hỏa liên miên, chiến trận của nhân loại sắp xếp chỉnh tề, dường như đang chờ đợi điều gì đó.
Bên trong cánh cổng đối diện "Vua" tràn đầy những bóng dáng dữ tợn, mỗi bóng dáng tỏa ra khí tức đều mạnh hơn "Vua", càng kinh khủng hơn là – Chúng nó giống như dã thú, nuốt chửng thân thể lẫn nhau.
Bên trong cánh cổng đối diện La Hầu là hư không đen kịt vô biên vô tận, các loại quái vật chưa từng nghe tên toát ra một vẻ tang thương và cổ xưa.
Chúng tùy ý giao đấu, dư âm trận chiến phá hủy các ngôi sao xa gần.
"Tiến vào một cánh cửa đi."
"Sống sót đến cuối cùng."
"– Đây chính là khảo nghiệm lần này!"
Lời còn chưa dứt.
Chỉ thấy một bóng người đột nhiên lao về phía trước, chui vào bên trong cánh cổng đối diện Thẩm Dạ.
Là La Hầu!
Hắn cười to nói: "Quy tắc là tiến vào một cánh cửa, chứ không chỉ định là cánh cửa nào."
"Rõ ràng cửa của Nhân tộc là đơn giản nhất!"
"Gặp lại!"
Lời còn chưa dứt.
Thân ảnh của hắn biến mất trong cổng.
"..."
Thẩm Dạ.
"..."
"Vua".
"Không dễ làm rồi,"
Thẩm Dạ khoanh tay nói, "Như vậy chúng ta buộc phải chọn một trong hai cái còn lại."
"Nhìn qua đều rất nguy hiểm – ta thì không sao cả, dù sao cũng muốn đi xem thử – ngươi chọn trước đi."
"Vua" cũng khoanh tay nói.
"Tốt bụng vậy sao?"
Thẩm Dạ nói.
"Ta vốn chỉ đến xem náo nhiệt – dù sao ta đã bị nhốt hàng ức vạn năm, chỉ cần là náo nhiệt, ta đều muốn xem."
"Vua" mở miệng nói.
Thẩm Dạ nhìn về phía hai cánh cửa còn lại.
– Đây không phải là lựa chọn dễ dàng.
Cảnh tượng bên trong đều rất khủng bố, vừa nhìn là biết tuyệt đối không phải thế giới bình thường gì.
Do dự mấy hơi thở, Thẩm Dạ mở miệng nói:
"Được rồi, ta chọn – "
Ầm ầm!
Hai cánh cửa chậm rãi đóng lại, chui vào lòng đất, biến mất không thấy đâu nữa.
Đồng hồ bỏ túi nhảy ra, lơ lửng trước mặt hai người, nói:
"Còn ngây ra đó làm gì? Một người trong các ngươi đã chọn thế giới rồi, cho nên bây giờ các ngươi mau đi đi."
"– Sống sót, là có thể thông qua khảo nghiệm!"
Thẩm Dạ và "Vua" đồng thời ngẩn ra.
"Chờ đã, vừa rồi nó nói 'Tiến vào một cánh cửa' là ý bảo cả ba chúng ta cùng chọn một cái? Rồi cùng đi vào?"
"Vua" suy tư nói.
"Hình như là ý đó."
Thẩm Dạ cũng nói.
Đồng hồ bỏ túi cười ha hả, giọng the thé nói:
"Đồng bạn của các ngươi thật là ngu!"
"Lịch sử loài người là nguy hiểm nhất, vậy mà hắn lại 'việc nghĩa chẳng từ nan' nhảy vào, liên lụy các ngươi cũng bị lừa theo."
"Không đúng,"
"Vua" lắc đầu nói, "Từ cảnh tượng trong cánh cổng có thể thấy, chiến trường của nhân loại dường như không nguy hiểm lắm, ít nhất là an toàn hơn so với hai cánh cửa kia."
"Đó không phải là chiến trường,"
Đồng hồ bỏ túi nói một cách hài hước, "Đó là một đoạn lịch sử có ý thức, nó phát giác được các ngươi có thể sẽ tiến vào, nên đã tạo ra ảo ảnh để mê hoặc."
"Nó muốn các ngươi sa vào trong đó, bị nó thôn phệ."
Thẩm Dạ biến sắc nói: "Lịch sử cũng có ý thức ư? Chẳng lẽ không khác gì con người?"
Đồng hồ bỏ túi nói:
"Đó là một đoạn lịch sử kinh khủng và khổng lồ, nó có thể thôn phệ tất cả – tất cả những ai đi vào đều phải chết, linh hồn cũng không thể thoát ra."
"Thôi được rồi, nể tình các ngươi đã chọn độ khó cao nhất, thời gian khảo nghiệm lần này được thiết lập là – "
"Ba ngày."
"Sống sót qua ba ngày, các ngươi là có thể trở về!"
"Bắt đầu!"
Trong chớp mắt tiếp theo.
Đồng hồ bỏ túi đột nhiên biến mất.
Quang cảnh trong cổng rực rỡ chói mắt, lập tức cuốn Thẩm Dạ và "Vua" vào trong, biến mất không thấy đâu nữa.
...
Ánh sáng lóe lên.
Thẩm Dạ và "Vua" đồng thời xuất hiện trên tầng cao nhất của một tòa nhà lớn.
La Hầu đứng cách đó không xa.
Thấy hai người giáng lâm, trong mắt hắn không khỏi lộ vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã hiểu ra.
"Chúng ta là một đội, nên được phân ở cùng nhau?"
Hắn thăm dò hỏi.
"Nơi này khó khăn nhất."
"Vua" lạnh nhạt nói.
Thẩm Dạ không nói gì, chỉ cẩn thận quan sát cảnh tượng bên ngoài tòa nhà cao tầng.
Ngay cả cái đồng hồ bỏ túi kia cũng nói là khó.
Vậy thì nhất định phải cẩn thận rồi.
"Ba cánh cửa, nơi này khó nhất?"
La Hầu tỏ vẻ không tin.
"Đồng hồ bỏ túi nói như vậy."
Thẩm Dạ nói.
La Hầu sầm mặt lại, mở miệng nói:
"Xem ra chúng ta là một đội, nên hợp tác với nhau, không thể – "
Cạch – Một tiếng kim loại va chạm vang lên.
Trường đao của Thẩm Dạ gác trên bao cổ tay kim loại của La Hầu.
"Ngươi làm gì?"
La Hầu vừa kinh vừa sợ.
Trường đao lóe lên liên tục, giao đấu qua lại với La Hầu hơn mười hiệp, Thẩm Dạ lúc này mới bay ngược ra một bên.
"Ngươi trước nay chưa từng có ý thức đồng đội – từ giờ trở đi, không được phép hành động cùng ta nữa."
Thẩm Dạ nói.
La Hầu liếc nhìn "Vua", mở miệng nói:
"Thật ra thực lực của ngươi và ta mạnh hơn, hay là chúng ta – "
"Không muốn chết thì cút nhanh lên, không được phép lại gần chúng ta nữa."
"Vua" trực tiếp ngắt lời hắn.
La Hầu nhìn hai người, thấy bọn họ dường như thật sự chuẩn bị động thủ.
"Này, ta cũng có giá trị đấy chứ."
"Ta biết rất nhiều tình báo liên quan đến đoạn lịch sử nhân loại này!"
Hai người không hề lay động.
Nhìn tư thế của họ, dường như tùy thời chuẩn bị phối hợp tấn công.
– Phối hợp xông lên, xử lý mình!
La Hầu hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói:
"Được."
"Các ngươi đừng hối hận."
Hắn bay ra ngoài tòa nhà cao tầng, mấy lần lên xuống đã lẫn vào giữa các tòa nhà, biến mất không thấy.
Cho đến lúc này.
"Vua" mới mở miệng nói: "Hợp lại, sức chiến đấu sẽ mạnh hơn."
"Hắn lúc nào cũng sẵn sàng bán đứng chúng ta, mà nơi này lại quá nguy hiểm, ta không thể tin tưởng hắn."
Thẩm Dạ nói.
"Cũng đúng."
"Vua" nhẹ gật đầu.
Thẩm Dạ cũng không nói tiếp.
Hai người đều đang tập trung dò xét tình hình xung quanh.
Từng hàng chữ nhỏ ánh sáng nhạt đã sớm hiện lên trước mắt Thẩm Dạ:
"Loại năng lực chỉ định trước mắt đã kết thúc."
"Pháp Tướng của ngươi đã không còn được xem là loại năng lực mạnh nhất trong sào huyệt hiện tại."
"Năng lực đã được sử dụng qua không thể bị chỉ định lại lần nữa."
"Ngươi đã kích hoạt Cựu Nhật Từ Khóa 'Người Xây Tổ'."
"Trong lần chỉ định hoàn toàn mới này, Từ Khóa ngươi chỉ định là loại năng lực mạnh nhất!"
"Chỉ định thành công!"
Chỉ định thành công.
Thẩm Dạ thuận tay kích hoạt Từ Khóa "Cá Thoát Câu", thả ra một đồn gác quan sát.
Chữ nhỏ ánh sáng nhạt lặng lẽ hiện ra:
"Đồn gác ngươi thiết lập được sinh ra từ Từ Khóa, hiện có bậc lực lượng cao nhất, do đó sẽ không bị bất kỳ tồn tại nào trong lịch sử hiện tại phát hiện!"
Lực lượng Từ Khóa...
Bên trong đoạn lịch sử nhân loại này, vậy mà cũng có hiệu lực.
Ánh mắt Thẩm Dạ hơi rét lại.
Một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng hắn.
Cựu Nhật Từ Khóa "Người Xây Tổ" sẽ chỉ khiến một loại năng lực áp đảo lên trên các lực lượng khác "trong sào huyệt".
Cũng tức là nói.
Khi lực lượng Từ Khóa áp đảo bất kỳ tồn tại nào bên trong đoạn lịch sử này – Điều này có nghĩa là một việc.
Một sự tình rất khủng bố.
– Đoạn lịch sử này, thực chất là do sào huyệt tạo ra.
Mình, "Vua", La Hầu hiện tại vẫn đang ở trong sào huyệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận