Từ Trường Sinh Cẩu Đến Phi Thăng

Từ Trường Sinh Cẩu Đến Phi Thăng - Chương 275: Trấn Ma Tháp (length: 12459)

Trì Ngộ trở thành thế nào, Lệnh Nhiên đã không còn để ý, nàng hiện tại chỉ một lòng nghĩ đến việc Kết Anh sau đó rời khỏi Thần Dược Cốc.
"Kết Anh thành công, ta cũng xem như có chút năng lực tự bảo vệ mình, đến lúc đó Biển rộng mặc cá bơi, trời cao mặc chim bay. Thần Dược Cốc biến thành cái dạng gì, do ai đến chưởng khống, thì có chuyện gì liên quan tới ta chứ."
Lâm Nam Âm nhìn ra được, Lệnh Nhiên đích xác đã thoát khỏi những ràng buộc thời thơ ấu, nàng không còn quan tâm Trì Ngộ, không quan tâm Xích Dược Tử, càng không quan tâm Thần Dược Cốc sẽ ra sao. Nàng giống như đã tìm lại được bản thân trước khi vào cốc, từ nay về sau chỉ muốn sống vì chính mình.
"Thế giới bên ngoài chắc chắn đặc sắc hơn Thần Dược Cốc nhiều. Nếu như Trì Ngộ có thể trở thành Cốc chủ Thần Dược Cốc thì tốt quá. Nàng nhất định sẽ hủy hoại Thần Dược Cốc. Thần Dược Cốc cũng không xứng được thế nhân coi như thánh địa mà cúng bái."
Lúc Lệnh Nhiên nói những lời này, nàng không có chút quyến luyến nào đối với Thần Dược Cốc, mà còn có phần chán ghét.
Khoảng năm mươi năm sau, Trì Ngộ được định làm thiếu cốc chủ. Cùng năm đó, Cốc chủ tuyên bố bế tử quan, mọi sự vụ trong cốc đều sẽ nghe theo sự sắp xếp của Trì Ngộ.
Tin tức này vừa được tung ra, Lệnh Nhiên không có bất cứ động tĩnh gì, vẫn làm việc như cũ. Mà Trì Ngộ cũng không có bất kỳ hành động nào nhằm vào Lệnh Nhiên.
Thời gian từng ngày trôi qua, Trì Ngộ quản lý toàn bộ Thần Dược Cốc đâu ra đấy. Vào lúc mọi thứ tưởng chừng gió êm sóng lặng, Lâm Nam Âm cũng sắp Kết Anh.
Biết nàng muốn Kết Anh, Lệnh Nhiên sớm đưa lễ vật chúc mừng cho nàng, sau đó liền bảo nàng hãy hảo hảo bế quan.
Lâm Nam Âm có Yến Khê trông nom, sau đó liền dồn hết tinh lực vào việc Kết Anh.
Nàng lĩnh ngộ sự thay đổi trong từng quá trình, từ lúc phục dụng Hóa Anh đan cho đến lúc Tái Đan thành Anh. Những quá trình này đau đớn lại dài dằng dặc, đợi đến khi Kim Đan trong cơ thể nàng rốt cuộc kết thành một hài nhi màu vàng, trong lòng nàng không khỏi sinh ra ảo giác rằng trình độ như mình vậy mà cũng có thể thành công ngay lập tức.
Sau khi Kết Anh, nàng sẽ có hai mạng.
Không giống với loại phân hồn kia, mà là Nguyên Anh trong cơ thể chính là mạng thứ hai của nàng. Dù cho nhục thân của nàng bị hủy diệt, chỉ cần Nguyên Anh của nàng không chết, nàng liền còn có cơ hội sống. Chỉ là Nguyên Anh rời khỏi cơ thể không cách nào tồn tại quá lâu, sau khi nhục thân bị hủy diệt nhất định phải một lần nữa tìm kiếm nhục thân để đoạt xá mới có thể tiếp tục sống, nếu không nhiều nhất trăm năm liền sẽ tiêu tán.
Cảm nhận cảm giác Kết Anh một lúc lâu, Lâm Nam Âm xuất quan định báo tin tốt này cho Yến Khê cùng Lệnh Nhiên, kết quả khi nàng ra ngoài chỉ thấy được Yến Khê, lại không thấy Lệnh Nhiên đâu.
"Lệnh Nhiên biến mất rồi." Yến Khê nói với nàng, "Nàng biến mất rất đột ngột, xung quanh đột nhiên không còn khí tức của nàng nữa."
Ngoài ra, Yến Khê còn nói cho Lâm Nam Âm một chuyện khác: "Thần Dược Cốc hiện tại đang bị ma tu vây công."
Lâm Nam Âm nghe xong đầu đầy dấu chấm hỏi: "Đột ngột vậy sao?"
Không đúng, thực ra cũng không tính là đột ngột. Năm đó vị Minh chủ gì đó sở dĩ bị thương phải đến Thần Dược Cốc cầu trị, cũng là bởi vì hắn bị ma tu ám toán bị thương. Về sau, các tu sĩ lục tục tìm đến Lệnh Nhiên cầu đan, cũng không ít người là bởi vì giao đấu với ma tu thất bại nên nhặt về được cái mạng.
Chính đạo thiên Minh sở dĩ kết minh chính là để đối kháng Tà Ma, cuộc chiến chính ma vẫn luôn tồn tại. Hiện tại Thần Dược Cốc đột nhiên bị ma tu vây công, với tình hình tu sĩ cấp cao bên trong Thần Dược Cốc không nhiều bằng các chính đạo tông môn khác, lẽ ra không chống đỡ được quá lâu mới phải.
"Sao ngươi lại không bị trưng dụng?" Lâm Nam Âm hỏi.
Biểu cảm của Yến Khê càng thêm kỳ lạ: "Ta dẫn ngươi đi xem thì ngươi sẽ biết."
Hắn dẫn Lâm Nam Âm bay thẳng ra ngoài cốc, sau đó Lâm Nam Âm liền thấy một người quen ngoài dự đoán của nàng.
Phía trước Lâm Nam Âm, không ít ma tu đang vây công Thần Dược Cốc, kết quả ma tu tới một tên bị giết một tên, đến hai tên bị giết một đôi. Mà kẻ đánh tan tác đám ma tu đó chính là một nữ tử áo đen. Một mình nàng canh giữ cửa ngõ, Kim Linh khẽ động, đám ma tu giống như đám quỷ vật bên ngoài lúc trước, tan tác nhanh chóng, không một kẻ nào vào được.
"Tại sao nàng lại ở đây?" Rất nhanh, Lâm Nam Âm liền nhìn quanh, nữ tử áo đen ở đây, đó có phải cho thấy...
Quả nhiên, cách nữ tử áo đen mười bước, nàng nhìn thấy Trường Nhạc đang che dù.
"Tòa tháp này... Chúng ta bây giờ nhìn thấy các nàng, có phải cho thấy tiến độ của chúng ta đã đuổi kịp các nàng không?" Lâm Nam Âm rất ngạc nhiên.
Lúc trước, nữ tử áo đen cùng Trường Nhạc là vào tháp trước, hơn nữa còn là do nữ tử áo đen cưỡng ép mở ra tháp.
Nếu như dựa theo số tầng để tính, nữ tử áo đen chắc chắn ở trước các nàng mấy tầng. Hiện tại nàng đột nhiên nhìn thấy nữ tử áo đen, vậy đã nói rõ bọn họ hiện tại hẳn là đã đi tới cùng một tầng.
Nói như vậy, số tầng của tòa tháp này được xem như một dòng thời gian hoàn chỉnh, tầng thứ nhất là khởi đầu của câu chuyện, tầng cuối cùng e rằng sẽ là kết thúc của câu chuyện.
"Chắc là vậy."
Có người mạnh như nữ tử áo đen ở đây, hoàn toàn không cần những người khác trong cốc ra tay.
Lúc này, Lâm Nam Âm hỏi thăm những người khác trong cốc về lai lịch của nữ tử áo đen, cũng chỉ nghe nói nữ tử áo đen mang họ kép Đệ Nhất, tên Giai Nhân, là sư tỷ vào cốc sớm hơn nàng vài chục năm. Về phần tại sao Lâm Nam Âm trước đó chưa từng nghe nói qua sự tồn tại của vị sư tỷ này, đệ tử kia cũng mờ mịt không nói rõ được nguyên do.
"Đệ Nhất Giai Nhân." Cái tên này rất đặc biệt.
Bởi vì có Đệ Nhất Giai Nhân, đám ma tu đến vây công Thần Dược Cốc chết và bị thương vô số. Còn một số kẻ tương đối đặc thù hoặc là khó mà lập tức giết chết, Thần Dược Cốc liền xây một tòa Trấn Ma Tháp trong cốc để giam giữ.
Tòa Trấn Ma Tháp đó toàn thân đen nhánh, cả tháp không cửa không sổ, tổng cộng chín mươi chín tầng, giống hệt với Chiếu Tâm tháp mà Lâm Nam Âm và bọn họ đã vào.
Thế giới trong tháp hẳn là hình ảnh phản chiếu những gì đã thực sự tồn tại, tòa Hắc Tháp này hẳn là nguyên mẫu của Hắc Tháp mà bọn họ đang ở. Trong lịch sử thực tế không có nhân vật lợi hại như Đệ Nhất Giai Nhân tồn tại, nhưng kết cục hẳn là trăm sông đổ về một biển, tòa Hắc Tháp này ban đầu hẳn là được xây dựng để trấn áp Tà Ma.
Vậy Lệnh Nhiên đâu? Lệnh Nhiên, người đang chờ Hóa Anh để rời xa Thần Dược Cốc vĩnh viễn, đâu rồi?
Lúc này, Lâm Nam Âm không khỏi nghi ngờ trong lòng rằng Lệnh Nhiên đã bị giam trong tòa tháp này.
Đáng tiếc Trấn Ma Tháp không cho phép bất luận kẻ nào tới gần, Lâm Nam Âm có lòng muốn tìm hiểu cũng đành bất lực. Hơn nữa, coi như nàng đi tìm hiểu thì đã sao, nếu nơi này thật sự là sự phản chiếu của thế giới thực, thì Lệnh Nhiên thật sự cũng không có ai cứu giúp.
"Chúng ta lại gặp mặt rồi." Lâm Nam Âm không gặp được Lệnh Nhiên, nhưng lại gặp được Trường Nhạc.
Trường Nhạc nhìn thấy nàng, trong mắt như có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng cuối cùng đều hóa thành một câu: "Đúng vậy, đã lâu không gặp."
Nơi Trường Nhạc ở, trong vòng mười bước chắc chắn có bóng dáng của Đệ Nhất Giai Nhân.
Sau khi Đệ Nhất Giai Nhân giúp Thần Dược Cốc chống lại sự tấn công của ma tu, Thần Dược Cốc đã thăng chức liên tục cho nàng lên làm trưởng lão. Bây giờ, nàng ở Thần Dược Cốc có thể xem như đi ngang không ai dám cản, ngay cả Trì Ngộ cũng đối xử với nàng hết sức lễ độ.
Bây giờ Lâm Nam Âm đến bái phỏng, Đệ Nhất Giai Nhân cũng chỉ liếc nhìn Lâm Nam Âm một cái, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Yến Khê đi cùng Lâm Nam Âm.
"Công pháp trên người ngươi rất quen thuộc." Đệ Nhất Giai Nhân khẳng định nói, "Ngươi đến từ Nam Hoang."
Yến Khê rất bất ngờ khi nàng lại nhìn ra điểm này, "Xin hỏi tiền bối là làm thế nào nhìn ra được vậy?"
"Đệ đệ của ta cũng giống ngươi, là linh căn thuộc tính Băng, lúc trước cũng tu luyện môn công pháp này." Đệ Nhất Giai Nhân thản nhiên nói, "Ta du lịch bên ngoài nhiều năm, ngược lại rất hiếm thấy có người từ Nam Hoang đến đây. Ta thấy ngươi tuổi tác cũng không lớn lắm, ngươi có biết Nam Hoang mới xuất hiện hai Thực Tu Kim Đan, một vị bản thể là băng thảo, một vị bản thể là cây táo không?"
Nghe đến đây, Lâm Nam Âm đang quay lưng về phía Đệ Nhất Giai Nhân, mắt không khỏi giật giật.
Yến Khê đương nhiên biết, nàng đã sớm nói chuyện này cho hắn, thậm chí hắn còn biết Cơm Nắm và Tiểu Tảo đang ở trong tòa tháp này.
May mà hắn biết thì biết, nhưng trên mặt lại không lộ chút sơ hở nào: "Ta đã rời Nam Hoang từ rất nhiều năm trước, trước đó chưa từng nghe nói có vị tiền bối Thực Tu nào kết đan cả."
"Vậy sao." Thấy hắn nói không biết, Đệ Nhất Giai Nhân liền mất hứng.
Nàng không có hứng thú nói chuyện, Yến Khê lại có lời muốn hỏi: "Không biết tiền bối có suy nghĩ gì về chuyện trong tòa tháp này?"
"Còn có thể có ý kiến gì nữa, đều là người chết cả thôi, chỉ có tòa tháp này là hơi thú vị."
Nghe vậy, Yến Khê không hỏi nữa, Lâm Nam Âm cũng trầm ngâm suy nghĩ.
Sau lần đó, Lâm Nam Âm hễ có rảnh lại đến đây trò chuyện cùng Trường Nhạc. Trường Nhạc thường kể cho nàng nghe những điều đã chứng kiến ở bên ngoài. Hai người trò chuyện như thể mới quen biết không lâu, không ai tiết lộ thân phận thật của mình.
Sau khi gặp Đệ Nhất Giai Nhân, bởi vì có nàng ở đó, Thần Dược Cốc vẫn luôn là cái thế ngoại đào nguyên ấy, Lệnh Nhiên cũng từ đầu đến cuối không có xuất hiện, thay đổi duy nhất trong cốc chính là ma vật bên trong Trấn Ma Tháp ngày càng nhiều.
Khi số ma vật bị bắt đến ngày càng nhiều, Lâm Nam Âm lại lần lượt gặp được một vài người quen khác đến từ Đông Lạc thành, trong đó còn có một vị là tu sĩ Kết Anh đến từ Thanh Vân tông.
Thấy người quen ngày càng nhiều, Lâm Nam Âm cảm giác bọn họ hẳn là đang ngày càng đến gần đỉnh tháp.
Sau đó, thời gian trong cốc trôi qua rất nhiều năm. Một ngày nọ, khi Lâm Nam Âm tỉnh lại, nàng nhìn thấy một gốc cây táo đột nhiên xuất hiện ở một nơi nào đó trong cốc.
Lâm Nam Âm: "..."
Nàng bất giác nhìn xuống dưới chân, không thấy gốc băng thảo quen thuộc đâu.
"Y di?" Cây táo nhỏ thấy nàng, thăm dò hỏi một tiếng.
Lâm Nam Âm ngẩng đầu nhìn nó: "Tiểu Tảo, ngươi đừng nói với ta là từ khi vào tháp đến giờ ngươi vẫn ở chỗ này nhé? Cơm Nắm đâu rồi?"
Nghe lời nàng nói, cây táo lập tức hóa thành hình người: "Nơi này quá nguy hiểm, ma tu xâm lược, trong cốc ngày nào cũng có người chết, ta chỉ có thể hóa về nguyên hình để tự vệ. Còn Cơm Nắm, ta gặp hắn không lâu sau khi vào cốc, nhưng hắn lại gây xung đột với thiếu cốc chủ, hiện tại đã bị cấm túc ba ngàn năm, đoán chừng giờ vẫn chưa ra ngoài được."
Lâm Nam Âm chỉ có thể nói Cơm Nắm đúng là nhân tài.
Tuy nhiên, việc Tiểu Tảo nói ma tu xâm lược và trong cốc ngày nào cũng có người chết có chút khác biệt so với những gì Lâm Nam Âm đã trải qua. Vì vậy, nàng kéo Tiểu Tảo lại, hỏi kỹ tình hình, cuối cùng cũng đại khái hiểu ra mọi chuyện.
Quá trình của mỗi người tiến vào tháp gần như giống nhau, chỉ là sau khi đến Thần Dược Cốc, do thực lực bản thân khác nhau nên sự kiện gặp phải cũng có khác biệt. Như Tiểu Tảo, lúc nàng tiến vào không có nhân vật lợi hại như Đệ Nhất Giai Nhân, cho nên Thần Dược Cốc bị ma tu xâm lược, thương vong thảm trọng. Mãi về sau người của Chính đạo thiên Minh đuổi tới mới cứu được Thần Dược Cốc, vì thế Chính đạo thiên Minh cũng tổn thất rất lớn. May mắn là tổn thất của thiên Minh đều đáng giá, không ít ma tu đã bị nhốt vào Trấn Ma Tháp.
Cho đến bây giờ, Trấn Ma Tháp sắp chứa đủ số lượng rồi.
Cùng lúc đó, Trấn Ma Tháp bên phía Lâm Nam Âm cũng gần như sắp đầy.
Đoán chừng là do tiến độ của hai tuyến thời gian này tương đương nhau, Lâm Nam Âm và nhóm Trường Nhạc đều đã đi đến đây, nên mới hội ngộ với Tiểu Tảo ở đây.
"Trấn Ma Tháp chứa đủ số lượng..." Lâm Nam Âm mơ hồ nghĩ tới điều gì đó, nhưng trước mắt, nàng vẫn nên cất Tiểu Tảo vào túi thì an toàn hơn.
Sau khi cất kỹ Tiểu Tảo, Lâm Nam Âm không đến chỗ Đệ Nhất Giai Nhân nữa.
May mà Đệ Nhất Giai Nhân bây giờ cũng đang đi khắp nơi bắt ma tu nhốt vào Trấn Ma Tháp, không rảnh để ý đến nàng, nên Tiểu Tảo tạm thời thoát khỏi nguy hiểm.
Ba năm sau, Trấn Ma Tháp hoàn toàn bị lấp đầy.
Lúc này, Thần Dược Cốc xảy ra dị biến kinh thiên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận