Từ Trường Sinh Cẩu Đến Phi Thăng

Từ Trường Sinh Cẩu Đến Phi Thăng - Chương 113: Đột phá tam giai hạ phẩm (length: 12747)

"Nếu như ta nhớ không lầm, Kết Tinh đan hình như là đơn thuốc tam giai." Lâm Nam Âm vẫn giữ vẻ thong dong đó, nói: "Ta chỉ là đan sư nhất nhị giai, ngược lại muốn nói là có nắm chắc, nhưng chuyện này ít nhất cũng phải đợi ta tiến giai tam giai mới được. Với đơn thuốc có độ khó thế này, tông chủ tốt nhất vẫn nên ra ngoại châu tìm kiếm đan sư khác sẽ chắc chắn hơn một chút."
Thật ra nghĩ cũng biết, một tu sĩ Trúc Cơ Đại viên mãn lại tình nguyện ẩn mình ở một góc biên thùy đại lục, không ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, thì hơn phân nửa là có kẻ thù bên ngoài, mà thế lực của kẻ thù đó lại còn vô cùng cường đại.
"Bản tọa cho ngươi thời gian, ngươi mất bao lâu để có thể tấn thăng tam giai?" Lúc Ma Vân nói lời này, trong giọng nói có một tia âm điệu cổ quái, khiến Lâm Nam Âm bất giác muốn ăn ngay nói thật: "Điều này không chắc chắn. Nếu dược liệu đầy đủ, tấn thăng tam giai ước chừng mấy năm là được, nhưng muốn đạt đến trình độ có thể nắm chắc luyện chế Kết Tinh đan, thì ít nhất phải đạt tới luyện đan sư tam giai trung phẩm, nếu có thể đạt tới luyện đan sư tam giai thượng phẩm thì độ chắc chắn sẽ lớn hơn."
Lâm Nam Âm vừa nói xong, người cũng tỉnh táo lại khỏi trạng thái kia, sắc mặt nàng lúc này biến đổi, quát thẳng: "Các hạ mạo phạm ta như vậy, xin mời cao minh khác đi, viên đan này ta không luyện được!"
Tà tu xảo trá đa đoan, hiện tại vẫn là giai đoạn bọn hắn thăm dò lẫn nhau.
Trong tình huống đối phương đang muốn cầu cạnh nàng thế này, thái độ của nàng nhất định phải cứng rắn, không thể chịu nửa điểm mạo phạm. Nếu không, ngay từ lần giao phong đầu tiên mà lùi bước, về sau rất dễ sẽ càng ngày càng không được coi trọng.
Điều Lâm Nam Âm muốn chính là khiến hắn phải cung phụng nàng, bằng không những chuyện về sau sẽ không dễ thao tác.
"Ngươi chẳng lẽ không sợ bản tọa san bằng Hắc Phong trại sao?" Ma Vân vẫn giữ thái độ 'cư cao lâm hạ' đó.
Hắn ngạo nghễ, Lâm Nam Âm còn kiêu ngạo hơn hắn: "Hắc Phong trại này là ta xây lên để thu thập dược liệu. Ngươi hôm nay có thể san bằng Hắc Phong trại, ngày mai ta vẫn có thể xây lại Bạch Phong trại, Đỏ Phong Trại. Nhưng một khi ngươi động thủ, sẽ vĩnh viễn mất đi một đan sư có thể luyện chế Kết Tinh đan cho ngươi thì không nói, mà còn sẽ có thêm một tử địch vĩnh viễn ẩn mình trong bóng tối nhìn chằm chằm ngươi, cùng ngươi không chết không thôi. Lợi hại trong đó, ngươi tự xem xét xử lý."
"Ngươi đang uy hiếp bản tọa?"
"Uy hiếp thì chưa hẳn, chẳng qua là ăn ngay nói thật thôi." Nếu như tình hình bên Nam Linh này sụp đổ, nàng sẽ bỏ chạy triệt để, tương lai tự khắc sẽ có lúc quay lại báo mối thù này.
Lâm Nam Âm không hề nhượng bộ khiến bầu không khí trong lầu nháy mắt trở nên 'giương cung bạt kiếm'. Đặc biệt là uy áp tỏa ra từ tu sĩ Trúc Cơ Đại viên mãn bên cạnh khiến thân hình nàng có chút không vững, nhưng nàng từ đầu đến cuối vẫn duy trì vẻ mặt băng lãnh đó.
Cuối cùng, vẫn là Ma Vân quan tâm đến Kết Tinh đan của hắn hơn một chút. Hắn đột nhiên cười to vài tiếng, nói: "Trước khi đến, bản tọa còn đang nghĩ liệu Đệ nhất luyện đan sư Nam Linh nhà ngươi có phải chỉ là hư danh không. Xem ra ngươi mạnh hơn đám phế vật mà bản tọa nhốt trong địa lao kia. Bản tọa vốn 'nhất chiêu hiền đãi sĩ', vừa rồi đúng là bản tọa đã mạo phạm trước, vật này coi như là đưa cho ngươi để nhận lỗi."
Nói rồi, một chiếc hộp ngọc bay về phía Lâm Nam Âm. Lâm Nam Âm khẽ vẫy tay nhưng không chạm vào, mà để hộp ngọc đó rơi xuống mặt bàn bên cạnh, vẻ mặt có phần hòa hoãn nói: "Ta biết các hạ lo lắng, lần này vậy thì thôi. Giữa ngươi và ta cũng không phải kẻ thù, hợp tác cùng có lợi. Đợi tương lai ngươi kết tinh thành công, nói không chừng ta còn có việc cần nhờ ngươi."
"Nếu bản tọa có thể kết tinh thành công, đến lúc đó ngươi chính là công thần lớn nhất. Đối với công thần, bản tọa tuyệt không bạc đãi." Ma Vân nói.
Tà tu vốn không nói Tín Nghĩa, Lâm Nam Âm tất nhiên không tin nửa lời của hắn, những thứ thực tế vẫn phải do chính nàng tranh thủ: "Nam Linh linh khí cằn cỗi, dược liệu phần lớn cũng là thảo dược đê giai. Đã ngươi và ta quyết tâm hợp tác, thù lao luyện Kết Tinh đan ta cũng không lấy, nhưng dược liệu để ta đột phá thì ngươi phải cung cấp toàn bộ. Mặt khác, ta sẽ không đến Thủy Nguyệt Tà tông, ta sẽ ở lại Hắc Phong trại này đợi."
Ma Vân đã nguyện ý lùi một bước, thì chuyện nhỏ nhặt như không đi Thủy Nguyệt Tà tông đương nhiên sẽ không so đo. Còn về việc lấy dược liệu đến cung phụng quỷ tu trước mặt này... Nếu là trước kia, hắn chắc chắn phải khống chế được quỷ tu này rồi mới bồi dưỡng, nhưng bây giờ hắn đã không còn nhiều lựa chọn, chỉ có thể đánh cược một phen.
"Yêu cầu ngươi đưa ra, bản tọa đều sẽ thỏa mãn." Ma Vân ném một lá Truyền Âm Phù ra ngoài, "Sau này tự khắc sẽ có người đến Hắc Phong trại cùng các ngươi thương lượng những việc này, còn ta cũng sẽ ở lại Hắc Phong trại, cho đến khi ngươi chuẩn bị xong mới thôi."
Không ngờ tà tu này lại coi trọng chuyện Kết Tinh đan như vậy. Lâm Nam Âm thầm hoài nghi có phải thọ nguyên của hắn sắp hết rồi không, nên mới vội vàng muốn đột phá để tăng tuổi thọ, bằng không cũng không đến mức lúc này đã muốn giám sát nhất cử nhất động của nàng.
"Vậy tùy ngươi." Mặc dù trong lòng Lâm Nam Âm không muốn hắn ở bên cạnh theo dõi, nhưng nàng cũng biết chuyện này nhất định phải đôi bên cùng nhượng bộ thì mới có thể tiếp tục được.
Ma Vân nói là làm, vài ngày sau quả nhiên có một số tà tu đến tận cửa, bắt đầu cung cấp dược liệu chuyên biệt cho Lâm Nam Âm, còn Ma Vân thì đương nhiên ở lại ngay bên cạnh Lâm Nam Âm.
Hắn vừa đến, toàn bộ Hắc Phong trại đều trở nên nơm nớp lo sợ, sợ có chuyện gì đó xảy ra sẽ dẫn đến tai họa diệt môn.
Về phần Trần Vãn Trì, Lâm Nam Âm trực tiếp bảo nàng tránh xa nơi đầu sóng ngọn gió này, bảo nàng đi tu luyện ở nơi xa hơn về phía đông, càng xa càng tốt. Đồng thời cũng bảo Độ Thanh Dã dừng mọi hoạt động của Hắc Phong trại lại, tất cả giữ nguyên hiện trạng.
Lâm Nam Âm không hề che giấu sự kiêng dè của nàng đối với Ma Vân. Nàng không chỉ bảo người của Hắc Phong trại tránh xa Ma Vân, mà chính nàng cũng tỏ rõ vẻ không vui khi phải ở chung với Ma Vân.
Sau khi Trần Vãn Trì rời đi, nàng liền chiếm lấy lầu chín của Trần Vãn Trì, để Ma Vân tiếp tục ở lại lầu tám. Thủy Nguyệt Tà tông có lẽ đã bị Ma Vân dọa cho sợ, nên sắp xếp mọi thứ theo phân phó của hắn rất nhanh chóng. Chưa đến nửa tháng, lô dược liệu đầu tiên trong đơn thuốc nhị giai thượng phẩm mà Lâm Nam Âm cần đã được đưa tới, gồm hai trăm phần.
Thanh điểm kinh nghiệm luyện đan thuật của Lâm Nam Âm hiện tại vẫn kẹt ở mức hai phần ba không nhúc nhích, nguyên nhân chính là thảo dược cao cấp ở Nam Linh châu quá ít. Sau khi nàng cày xong kinh nghiệm nhị giai trung phẩm, việc luyện đan dược nhị giai thượng phẩm cũng bị đình trệ do thiếu nguyên liệu.
Đạo cung ngược lại là có chút tài nguyên, nhưng loại dược liệu trân quý đó Khinh Hiểu Chu cũng không thể tùy ý sử dụng, huống chi là Vân Nhàn. Chính nàng thông qua Vạn Đan lâu kiếm được chút đồ hiếm hoi vụn vặt đó còn chưa đủ nhét kẽ răng.
Hiện tại Ma Vân cung cấp tài nguyên cho nàng như vậy, đối với nàng mà nói thật sự không hẳn là chuyện xấu.
Thảo dược vừa đến, Lâm Nam Âm liền không kiềm chế nổi sự hưng phấn, lao vào việc cày kinh nghiệm luyện đan thuật.
Với đan dược nhị giai thượng phẩm, mỗi loại dược liệu đều phải có tuổi đời từ hai trăm năm trở lên. So với đan dược nhất giai, không chỉ tốn nhiều thời gian hơn, mà việc điều khiển dược tính cũng phải chính xác hơn. Chỉ cần xảy ra một chút sai sót, cả lô dược liệu có thể bị hủy hoàn toàn.
Trước kia khi Lâm Nam Âm dùng đồ của mình còn biết xót của đôi chút, nhưng bây giờ dùng đồ của người khác, nàng làm hỏng một phần cũng chẳng hề đau lòng.
Một khi người ta tập trung làm chuyện gì đó, thời gian trôi qua thật nhanh.
Đợi đến khi hai trăm phần thảo dược do Thủy Nguyệt Tà tông đưa tới được dùng hết sạch, thời gian đã trôi qua nửa năm, mà kinh nghiệm của Lâm Nam Âm cũng chỉ tăng được 4 điểm.
Ma Vân thỉnh thoảng lên xem xét, tỏ ra rất bất mãn về việc này: "Hai trăm phần dược liệu Cực Ý đan dùng hết sạch, mà ngươi một viên thuốc cũng không luyện thành?" Lúc nói lời này, ánh mắt hắn tràn đầy hoài nghi đối với thiên phú của Lâm Nam Âm.
Liên tiếp thất bại vốn đã khiến Lâm Nam Âm rất tức tối, bị hắn chất vấn, nàng đập bàn nói thẳng: "Nếu luyện đan dễ dàng như vậy, thì ai cũng có thể thành luyện đan sư cao giai rồi, ngươi còn cần ta luyện đan làm gì!"
Chỉ cần Lâm Nam Âm tỏ ra một chút chột dạ, sự nghi ngờ của Ma Vân sẽ càng lớn. Nhưng dáng vẻ còn tức giận hơn cả hắn của Lâm Nam Âm lại khiến hắn quyết định quan sát thêm.
Hắn cũng biết thiên phú trong việc luyện đan là cực kỳ quan trọng, người kém thiên phú mấy chục năm còn chưa chắc đột phá được. Thiên phú của người họ Bắc này xem ra cũng không được tốt lắm, liệu trong vài năm nàng thật sự có thể đột phá đến tam giai sao?
Nhưng hiện tại hắn không còn lựa chọn nào khác.
Những đan sư hắn nuôi dưỡng ở Thủy Nguyệt Tà tông, đến bây giờ ngay cả luyện Trúc Cơ đan còn không dám đảm bảo tỉ lệ thành công, so ra thì người họ Bắc này vẫn là tốt nhất.
Cũng chính vì không tìm được đan sư nào tốt hơn, nên hắn mới nhẫn nhịn nàng như vậy. Sau khi nói Ma Vân đi rồi, Lâm Nam Âm bắt đầu xem xét lại kinh nghiệm luyện đan nửa năm qua trong đầu.
Nàng hiểu rất rõ trong lòng, sở dĩ bây giờ nàng có thể ngang ngược như vậy trước mặt Ma Vân là nhờ vào thuật luyện đan này. Nếu thuật luyện đan của nàng mãi không tiến bộ, sớm muộn gì Ma Vân cũng sẽ tìm người thay thế nàng.
Một khi nàng mất đi tác dụng, Trần Vãn Trì có lẽ sẽ trở thành mục tiêu thanh trừng của Ma Vân.
Sau khi ổn định tâm thần suy ngẫm khoảng nửa tháng, một lô dược liệu mới được đưa tới, Lâm Nam Âm lại một lần nữa lao vào luyện đan.
Có kinh nghiệm từ hai trăm lần luyện trước đó, lần này Lâm Nam Âm cảm thấy thuận tay hơn nhiều, thậm chí có vài viên đan dược đã đạt đến phẩm chất Cực Ý đan hạ phẩm, nhưng vẫn cần thêm chút kinh nghiệm nữa mới đạt đến phẩm chất phổ thông.
Nhìn thấy Cực Ý đan hạ phẩm thành hình, lòng Lâm Nam Âm dần dần ổn định lại.
Sau khi lại 'hoắc hoắc' thêm năm trăm phần dược liệu Cực Ý đan nữa, cuối cùng nàng cũng có thể luyện chế thành công Cực Ý đan phẩm chất phổ thông. Tuy nhiên, ở bước Ngưng Đan cuối cùng, nàng cố ý làm sai một chút, dẫn đến luyện đan thất bại.
Mục đích chính yếu khi đồng ý luyện đan cho Ma Vân này vẫn là để kéo dài thời gian cho Trần Vãn Trì trưởng thành.
Hiện tại mới chỉ qua một năm rưỡi kể từ khi nàng bắt đầu luyện đan, nàng không thể tỏ ra tiến bộ quá nhanh.
Mặc dù xét tổng thể thì tốc độ này của nàng đã không tính là nhanh, nhưng nàng vẫn phải cố gắng hết sức làm chậm lại, đợi đến khi Ma Vân thực sự mất kiên nhẫn thì nàng mới đột phá từng chút một.
Đã nói là vài chục năm, vậy thì phải kéo dài đến vài chục năm.
Cứ lề mà lề mề kéo dài thêm chừng nửa năm nữa, Lâm Nam Âm lúc này mới tuyên bố ra bên ngoài là nàng đã luyện chế thành công Cực Ý đan, chính thức trở thành luyện đan sư nhị giai thượng phẩm.
Việc nàng đột phá khiến Ma Vân sốt ruột không chờ nổi, thúc giục nàng mau chóng thử luyện đan dược tam giai hạ phẩm. Nhưng Lâm Nam Âm lấy lý do căn cơ chưa vững, cố gắng kéo dài thêm một năm nữa, lúc này mới bắt đầu học luyện chế Dưỡng Nguyên đan tam giai hạ phẩm.
Dưỡng Nguyên đan này quả là thứ tốt, xem như phiên bản tăng cường của Nạp Linh đan, dùng nó có thể tu luyện nhanh hơn.
Tuy nhiên, việc luyện chế của Lâm Nam Âm cũng không thuận lợi. Một là độ khó của đan dược tam giai quá lớn, hai là dược liệu cần thiết cho đan dược tam giai đã không tìm thấy ở Nam Linh châu nữa, chỉ có thể thu thập từ ngoại châu.
Vì chuyện dược liệu cho đan dược tam giai, Ma Vân đã rời khỏi Hắc Phong trại nhiều lần. Nghe nói hắn đã dùng vũ lực của mình cưỡng ép đả thông con đường buôn bán từ Nam Linh châu sang Viêm Châu kế bên.
Chuyện cụ thể xảy ra thế nào Lâm Nam Âm không rõ lắm, nhưng cứ cách mỗi tháng, nàng lại nhận được một lô dược liệu Dưỡng Nguyên đan, số lượng lúc nhiều lúc ít, nhưng chưa bao giờ bị gián đoạn.
Đến lúc này, Lâm Nam Âm đoán rằng Ma Vân hẳn đã tạm thời từ bỏ việc bồi dưỡng những người khác, lựa chọn đặt cược hết vào người nàng.
Ba năm sau, đối mặt với Ma Vân mà khí áp quanh người ngày càng thấp, Lâm Nam Âm cuối cùng cũng luyện chế thành công Dưỡng Nguyên đan, chính thức trở thành luyện đan sư tam giai hạ phẩm.
Cùng lúc đó, Trần Vãn Trì không hổ danh thiên tài, đã thuận lợi đột phá Trúc Cơ cửu tầng, chỉ còn cách Trúc Cơ Đại viên mãn một bước chân...
Bạn cần đăng nhập để bình luận