Tứ Hợp Viện: Ba Cái Bàn Tay Phiến Mộng Ca Ta Sỏa Trụ

Tứ Hợp Viện: Ba Cái Bàn Tay Phiến Mộng Ca Ta Sỏa Trụ - Chương 47: Là lao động đều thẳng mệt (length: 7469)

Ngay khi phim sắp chiếu xong, từ dưới lầu truyền lên một làn hương thơm.
Mấy người đang ngồi xem phim trong phòng khách ngửi thấy mùi hương, bụng ai nấy đều cồn cào.
"Tiểu Lý à, lần này cậu mang đầu bếp đến có phải là người lần trước không? Sao tôi ngửi thấy mùi hương có vẻ không giống?" Trưởng ban Lưu nhấp một ngụm trà hỏi.
"Lần này là do Tiểu Hứa giới thiệu, bảo là tay nghề đặc biệt tốt, bình thường không dễ gì đến nhà người ta nấu ăn đâu, lại còn đang đi học nữa, nhân dịp trường cho nghỉ đông, lúc này mới mời được cô ấy đến." Phó xưởng Lý nói.
Nói rồi, Phó xưởng Lý chỉ sang Hứa Đại Mậu đang đứng cạnh máy chiếu cười đến mặt đầy nếp nhăn.
"Vậy hóa ra hôm nay đầu bếp vẫn là học sinh à?" Cục trưởng Cục Giáo dục Khương tò mò hỏi.
"Đúng vậy, thưa lãnh đạo, cô ấy đang học lớp 11, hết năm là lên lớp 12 rồi ạ." Hứa Đại Mậu cung kính đáp.
"Không tệ, không tệ, đúng là kết hợp được cả học và làm," Cục trưởng Khương vừa ý gật đầu nói.
"Thư ký Vương, bảo đầu bếp dọn đồ ăn lên đi!" Trưởng ban Lưu khoát tay nói với thư ký Vương.
Thư ký Vương đã ngửi thấy mùi thơm từ lâu, lúc này bụng cũng đang sôi ùng ục, nhanh chóng chạy xuống lầu, gọi vào bếp với Hà Vũ Thủy: "Có thể dọn đồ ăn lên rồi."
Hà Vũ Thủy ra hiệu ok, mặc kệ thư ký Vương có hiểu hay không, vẫn tiếp tục bận rộn.
Chờ mấy ông già trên lầu xuống, thật ra đều không phải quá già, tuổi tác cũng tầm ngoài năm mươi, chỉ có Phó xưởng Lý Hoài Đức là trẻ hơn một chút.
Sau khi mọi người đã ngồi vào bàn, nhìn vợ của trưởng ban Lưu và người giúp việc lần lượt bưng đồ ăn lên, bụng ai cũng đói cồn cào hơn.
"Thịt kho tàu, thịt băm hương cá, đậu phụ Ma Bà, gà cay, lòng heo chiên, cá chép sốt chua ngọt."
Đã vậy con cá chép còn được bày ra theo kiểu đang nhảy qua cửa nữa chứ.
Thêm món khoai lang rút sợi và chè trôi nước nữa.
Nhìn cách bày biện đến đường dao của món ăn, rồi cả những món bốc khói nghi ngút trên bàn, ai nấy đều không khỏi nuốt nước miếng.
"Mọi người động đũa đi, đừng khách sáo." Trưởng ban Lưu lên tiếng, rồi tự mình múc một muỗng đậu phụ Ma Bà bắt đầu ăn, vị cay tê thơm nồng, thêm chút thịt heo băm vào, càng thêm ngon tuyệt.
Trưởng ban Lưu gần như muốn rơi nước mắt, đúng là cái vị hương vị quê nhà của ông đây mà.
Mấy ông già, kể cả Lý Hoài Đức, ai nấy đều không có thời gian để nói chuyện, đũa gắp như đánh trận, mỗi người đều ăn đến miệng dính đầy mỡ.
Thư ký Vương đứng ở cửa, hít hà, đúng là quá thơm đi.
Lúc này Hà Vũ Thủy đã bắt đầu dọn dẹp bếp, nàng muốn để lại ấn tượng tốt cho nhà này, dù gì đây cũng là bước khởi đầu của mối quan hệ.
"Tiểu Hà à, cháu đừng vội, để bác làm cho." Người giúp việc vui vẻ cười nói.
"Không cần đâu, dì, cháu tiện tay mà, trong nồi này cháu chừa cho dì ít chè trôi nước đấy, dì mau tranh thủ lúc còn nóng mà ăn."
"Cảm ơn cháu, Tiểu Hà, tay nghề của cháu đúng là không còn gì để nói, đường dao cũng quá tuyệt, cháu học từ nhỏ à?" Người giúp việc vừa dọn dẹp vừa hỏi han.
"Vâng, đúng ạ, ông nội, ông, bố và anh trai cháu đều là đầu bếp, cháu cứ nhìn theo từ bé nên cũng biết ạ."
Hà Vũ Thủy mạnh dạn nói dối, mặt không đỏ tim không đập, những món ăn hôm nay chủ yếu là do Tiểu Lục trong hệ thống đưa thực đơn vào ý thức của nàng, rồi điều khiển thân thể nàng làm theo.
Dĩ nhiên là nàng cũng tự mình thêm vào một chút kỹ năng và sự khéo léo, dù sao người thời nay cũng chưa từng được ăn những món này, chắc chắn sẽ thấy ngon.
"Lão Lưu này, chúng ta có thể gặp mặt đầu bếp hôm nay được chứ?" Cục trưởng Khương nói.
"Thư ký Vương, cậu xuống mời cô ấy lên đây." Trưởng ban Lưu giao phó.
Thư ký Vương lập tức xuống lầu gọi người, khi Hà Vũ Thủy biết những người trên kia muốn gặp đầu bếp, nàng đã đoán được chắc chắn là tài nấu ăn của mình được công nhận rồi.
Rồi nàng theo thư ký Vương lên lầu.
Khi mọi người trong phòng nhìn thấy thư ký Vương dẫn theo một cô bé mặc tạp dề, đội mũ đeo khẩu trang đi vào, còn thấy lạ lùng.
"Đầu bếp đâu?" Trưởng ban Lưu nghi ngờ hỏi.
"Thưa trên này, Tiểu Hà chính là đầu bếp hôm nay đấy ạ!"
Mấy ông già đều kinh ngạc, đến cả Lý Hoài Đức cũng hết hồn, Hứa Đại Mậu chỉ nói là một đầu bếp trẻ tuổi, có nói là cô bé đâu!
"Chào các vị, tôi là đầu bếp hôm nay, tôi tên Hà Vũ Thủy!" Hà Vũ Thủy tự nhiên hào phóng đáp lời, tháo khẩu trang ra, thái độ không kiêu ngạo, không tự ti.
"Hà Vũ Trụ là gì của cháu?" Lý Hoài Đức hỏi.
"Anh ấy là anh trai cháu, Hà Đại Thanh là bố cháu." Hà Vũ Thủy thành thật trả lời.
"Tay nghề của cháu so với cả anh trai cả bố cháu còn giỏi hơn, giỏi thật đấy!" Lý Hoài Đức giơ ngón cái lên khen.
"Cảm ơn xưởng trưởng Lý đã cho cháu cơ hội thể hiện tay nghề." Hà Vũ Thủy nói rồi cúi đầu cảm ơn Lý Hoài Đức, nàng biết người này thích được khen, dù sao khen cũng có mất tiền gì đâu.
Lý Hoài Đức nghe Hà Vũ Thủy gọi mình là xưởng trưởng trước mặt bao nhiêu lãnh đạo, trong lòng không khỏi vui mừng khôn xiết, dù sao cũng có rất nhiều người vẫn gọi anh là phó xưởng Lý, anh ghét nhất cái chữ phó này, sớm muộn anh cũng sẽ trở thành xưởng trưởng.
"Tiểu Hà à, món Tứ Xuyên cay cháu làm quá ngon, đường dao lại rất chuẩn."
"Nghe Tiểu Vương nói cháu còn cố tình mang cả bộ dao chuyên dụng đến, cho chúng ta xem qua đồ nghề của cháu được không?" Trưởng ban Lưu cười nói.
"Được chứ ạ, tất nhiên không vấn đề gì." Hà Vũ Thủy xách cái rương lên sau lưng, mở ra, tám con dao lớn nhỏ được bày ngay ngắn.
"Để cháu giới thiệu cho các vị lãnh đạo công dụng của những con dao này."
Sau khi trưởng ban Lưu gật đầu đồng ý, Hà Vũ Thủy lần lượt giới thiệu từng loại dao dùng để lọc xương, chặt nhân bánh, thái thịt, cắt hoa quả, gọt vỏ,...
Mọi người nghe xong ai cũng gật gù, thì ra việc dùng dao của đầu bếp cũng chú trọng đến thế.
"Đồng chí Tiểu Hà, nghe nói cháu vẫn còn đang là học sinh, ta muốn hỏi cháu một chút, cháu có lý giải như thế nào về sự khác biệt giữa việc học và lao động?" Cục trưởng Khương hỏi.
"Lý giải của cháu là việc học và lao động không có gì khác biệt cả, một cái là lao động trí óc, một cái là lao động chân tay."
"Học tập là lao động trí óc, đa số trường hợp lao động chân tay dù có mệt đến mấy, chỉ cần nghỉ ngơi vài hôm là khỏe, lao động trí óc thì khác, nó mang lại cảm giác mệt mỏi không thể chỉ nghỉ ngơi vài hôm là xong, nhất định phải làm rõ những điều trong suy nghĩ thì mới cảm thấy thư thái được, cho nên chúng không khác biệt, đều mệt mỏi như nhau."
Hà Vũ Thủy nói rồi cũng bật cười, Cục trưởng Khương giơ tay vỗ lên bàn, rồi cũng cười theo.
"Tiểu Hà, cháu nói đúng quá, đúng là như thế, đều mệt mỏi cả! Ha ha ha!" Trưởng ban Lưu cũng cười theo.
Lý Hoài Đức có ấn tượng cực tốt với Hà Vũ Thủy, tay nghề vừa giỏi, lại vừa biết ăn nói, đầu óc cũng nhanh nhạy, lại còn đặc biệt tinh ý, đúng là khác hẳn một trời một vực so với Sỏa Trụ, cũng chẳng biết cái tên Sỏa Trụ dạo này đang đắc ý cái gì nữa.
Chỉ biết cả ngày lẽo đẽo theo cái mông của Tần quả phụ, đúng là cái đồ ngu, tám phần đến giờ còn chưa biết hôn là gì...
Bạn cần đăng nhập để bình luận