Tứ Hợp Viện: Ba Cái Bàn Tay Phiến Mộng Ca Ta Sỏa Trụ

Tứ Hợp Viện: Ba Cái Bàn Tay Phiến Mộng Ca Ta Sỏa Trụ - Chương 145: Kiếm tiền làm bà chủ nhà mộng tưởng (length: 7607)

"Khụ khụ!"
Hà Đại Thanh ra vẻ nhẹ nhõm hắng giọng một tiếng, nhìn về phía con gái mình.
"Ngươi tối hôm qua vì sao không gọi ca ngươi lên bàn ăn cơm?" Hà Đại Thanh vẫn là lên tiếng hỏi, tối hôm qua hắn ngủ rồi, còn nghe được Sỏa Trụ thở dài.
Nguyên do hắn cũng rất tò mò, thế là liền đợi đến Hà Vũ Thủy tới cửa để hỏi một chút.
"Ý gì? Bàn nào?"
"Hắn làm cho ta, ta trả tiền công cho hắn, thế nào? Còn muốn lên bàn ăn cơm?"
Hà Vũ Thủy thờ ơ ngồi xuống nghi ngờ hỏi lại Hà Đại Thanh, trên mặt còn mang theo vẻ không hiểu.
Hà Đại Thanh run run môi, cúi đầu, cuối cùng vẫn là không nói gì, dù sao hai người này đã tách nhà, hơn nữa tiền công đã trả sòng phẳng, vậy còn có gì không công bằng.
"Đừng có suy nghĩ vớ vẩn, nếu muốn kiếm cớ cứ việc nói thẳng, mấy ngày không đánh, có phải da lại ngứa ngáy rồi không?" Ngón tay Hà Vũ Thủy nhẹ nhàng gõ mặt bàn, tiếng cộc cộc cộc nghe trong lòng Hà Đại Thanh có chút sợ.
"Ta cũng chỉ là hỏi bừa một chút, con ngàn vạn lần đừng giận nhé!" Hà Đại Thanh vẫn là sợ con trai bị đánh nên tranh thủ thời gian giải thích.
"Thôi đi! Ta đây chính là lòng dạ hẹp hòi, chính là dễ nổi giận, sau này không cần hỏi ta mấy cái câu hỏi vô nghĩa nữa, kẻo ta không vừa ý lại đánh người."
"Đi trước đi, trưa đưa cho ông bánh hẹ hộp!"
Hà Đại Thanh nhìn Hà Vũ Thủy bước ra cửa thì thở dài một hơi thật sâu, tính tình của cô gái này không biết giống ai, thật là biết làm người khác tức giận!
Trong phòng bếp nhà họ Diêm, Hà Vũ Thủy cùng tam đại mụ còn có Diêm Giải Đệ ba người, một người thì dùng chày cán bột cán da bánh, một người thì gói bánh, một người thì nướng bánh.
Mẻ bánh hẹ hộp đầu tiên ra lò, Hà Vũ Thủy nhanh chóng dùng đũa gắp lấy thổi thổi rồi bắt đầu ăn.
"Oa! Đúng vị này, ngon quá!" Hà Vũ Thủy vừa ăn vừa giơ ngón tay cái lên với tam đại mụ.
"Con cẩn thận nóng, thổi rồi hãy ăn." Tam đại mụ buồn cười nhìn Hà Vũ Thủy há miệng to ăn bánh, con bé này chỉ khi được ăn đồ ngon mới lộ ra vẻ vui sướng của lứa tuổi.
"Vũ Thủy tỷ, cái thứ hai cũng sắp được rồi! Để cho tỷ nè!" Diêm Giải Đệ thuần thục dùng cái sạn xới bánh hẹ hộp trong nồi vào đĩa rồi đưa cho Hà Vũ Thủy.
"Hắc hắc, ta ăn được ba cái đó, hi hi, cứ từ từ ăn, không vội." Hà Vũ Thủy cười hì hì nhận lấy đĩa rồi đặt sang một bên.
Ngay sau đó lại có thêm mấy chiếc bánh, Hà Vũ Thủy cầm bốn cái đưa cho Hà Đại Thanh.
Còn cho ông thêm một bát cháo khoai lang ngô nữa, bê cả cho ông.
"Lão nhân, ông ăn khi còn nóng nhé, lát nữa ta lại đến lấy bát!"
"Ăn chậm một chút, đừng làm rơi, con đi trước nhé!" Hà Vũ Thủy đặt đồ ăn lên bàn, rồi kéo bàn đến cạnh Hà Đại Thanh, giúp ông cầm đũa bày ra rồi mới đi.
Hà Đại Thanh trông thấy Hà Vũ Thủy đi, cầm lấy bánh hẹ hộp cắn một miếng lớn, phải nói bánh này đúng là ngon thật.
Hà Vũ Thủy ăn hết ba cái bánh, uống một bát cháo khoai lang ngô, no đến nỗi ngồi phịch xuống ghế không muốn nhúc nhích.
Cô bé Diêm Giải Đệ cũng ăn no đến nằm gục xuống bàn.
"Đứa nhỏ này, lần sau nếu còn muốn ăn, ta lại làm cho con."
Tam đại mụ buồn cười nhìn Hà Vũ Thủy cùng Diêm Giải Đệ, hai con mèo háu ăn.
"Được thôi, mấy hôm nữa con mua ít thịt ba chỉ, chúng ta ăn đã cái nư." Tuy giờ đã quá no, nhưng mà vừa nghĩ đến đồ ăn ngon thì tinh thần lại tràn trề.
Sau khi cơm nước xong, Hà Vũ Thủy đưa chìa khóa cửa chính xưởng chế biến đậu cho tam đại mụ, bởi vì buổi chiều tam đại mụ sẽ phải qua đó nhặt hạt đậu, ngâm hạt đậu, rửa sạch vải băng, nói chung là bắt đầu chính thức đi làm nên chắc chắn sẽ bận.
Hà Vũ Thủy trở lại trong phòng đóng cửa thật kỹ rồi vào không gian, tắm một trận thư giãn, ngâm một tách trà nhàn nhã uống xong rồi nhìn đồng hồ một cái, thời gian cũng sắp đến giờ, cô cầm theo hai bộ ga giường bốn món, còn gói cả hai bình lá trà, mang theo hai cân hạt dưa ngũ vị hương rồi đạp xe đến xưởng may.
Vì cô thường xuyên tới đây nên mấy bảo vệ và bác gác cổng đều biết cô.
Tuy không rõ cô là thân thích gì của xưởng trưởng, nhưng đều biết con gái của xưởng trưởng gọi cô bé này là muội muội, dù sao thì mối quan hệ này rất tốt rồi.
Một đường thông suốt vào nhà máy, cô quen đường đi tới phòng kế toán.
"Các tỷ tỷ, ta lại đến rồi đây!" Hà Vũ Thủy còn chưa đến mà tiếng đã vang lên trước.
Mấy người trong phòng làm việc nghe tiếng nhìn lại, liền thấy Hà Vũ Thủy cười hì hì mang theo một túi hạt dưa đi vào.
"Các tỷ tỷ, cho mọi người hạt dưa ngũ vị hương nè, ăn cho thơm miệng!" Hà Vũ Thủy rất thuần thục đặt hạt dưa lên bàn làm việc.
"Tối hôm qua chị còn quên, vẫn là em chu đáo, còn biết mang đến cho chị."
"Mọi người mau nếm thử xem, hạt dưa này vị ngon lắm."
Hà Lộ Lộ hô hào lên, mấy cô gái trong phòng làm việc đều đồng loạt đưa tay ra.
Đều là người quen nên cũng không câu nệ gì, mỗi người một nắm.
"Vũ Thủy, đồ em mang đến đều là đồ tốt, đúng là có em khác!" Trương Khiết vừa gặm hạt dưa, vừa cười khanh khách khen ngợi.
"Các tỷ thích là tốt rồi."
"Lần sau cần mấy thứ này thì cứ tìm em nha!" Hà Vũ Thủy cũng không khách sáo mà thuận tiện tranh thủ quảng cáo, dù sao cũng sắp đến năm mới rồi, hạt dưa, đậu phộng, các loại hạt đều là hàng hot.
Cô bây giờ muốn kiếm tiền mua nhà, trở thành bà chủ nhà, rồi nằm thẳng ở nhà!
Hà Lộ Lộ biết hôm nay Hà Vũ Thủy đến để làm gì, tối hôm qua sau khi về nhà cô đã kể với ba mình rồi, ba cô cũng cảm thấy rất hứng thú, nói nếu Hà Vũ Thủy đến thì đưa cô đến gặp.
Hà Vũ Thủy đi theo Hà Lộ Lộ mang theo đồ vào phòng làm việc của xưởng trưởng.
Ba của Hà Lộ Lộ tên là Hà Uy, tuổi tác cũng tầm Tạ Vệ Quốc, khoảng bốn mươi lăm tuổi, rất nhã nhặn, nhìn hòa ái hơn cả Vương Hồng Quân, cũng không nghiêm nghị như thế.
"Cháu là Vũ Thủy phải không, đúng là nhìn đã thấy lanh lợi rồi."
"Ha ha ha, tối qua Lộ Lộ đã kể với chú rồi, chú rất hứng thú với việc hợp tác mà cháu nói, vậy xin hỏi cụ thể là hợp tác thế nào đây?"
Hà Uy là người thích đổi mới, không thích lối mòn cũ rích, ông cũng đã nghĩ đến việc đổi mới rồi nhưng nhất thời không có ý tưởng nào.
Vừa hay tối qua nghe con gái mình nói về chuyện hợp tác, buổi sáng Tạ Vệ Quốc cũng tìm ông nói chuyện, ông thấy thật sự có hứng thú.
"Chào Hà xưởng trưởng, chú khỏe, chúng ta khoan nói đến chuyện hợp tác đã, cháu cho chú xem thử bộ ga giường bốn món mà cháu kiếm được ở miền Nam, chú xem qua rồi hẵng nói."
Hà Vũ Thủy trực tiếp lấy ra một bộ ga giường kẻ ô vuông phong cách tối giản cô mang theo, trải ra trước mặt Hà Uy.
Sau đó bắt đầu giảng giải về khóa kéo trên ga gối, nói có thể thay khóa kéo bằng cúc áo cũng được.
Rồi lại giở một bộ màu đỏ thêu hoa mẫu đơn, tiếp theo nói qua ý tưởng và lý niệm muốn hợp tác của mình, còn nói đến các phương án tiêu thụ.
Đây đều là những cái cô nhìn thấy trên quảng cáo của kiếp trước, giờ cái thời đại này còn chưa có nhiều phương thức như thế, cô có thể nhặt được cái hời này.
Hà Uy càng nghe càng thấy mắt sáng lên, ông còn đứng dậy sờ lên chất vải của ga giường, trong lòng đã nắm chắc đại khái...
Bạn cần đăng nhập để bình luận