Tứ Hợp Viện: Ba Cái Bàn Tay Phiến Mộng Ca Ta Sỏa Trụ

Tứ Hợp Viện: Ba Cái Bàn Tay Phiến Mộng Ca Ta Sỏa Trụ - Chương 45: Niên đại nào đều là tiền của nữ nhân tốt nhất tranh (length: 7673)

"Mẹ, ngươi mau buông tay, đau chết mất, ngươi đây là làm gì vậy? Mau buông tay!"
Tạ Thiên bị mẹ mình túm lấy lỗ tai, đau la oai oái.
"Cô ơi, cô ơi, cô hiểu lầm, con không phải cùng hắn đi chung, con là tới tìm chị gái con, tại cổng xưởng gặp được, nên mới đi cùng nhau."
"Cô ơi, cô mau buông tay đi, ở đây còn có nhiều người nhìn lắm?"
Thấy Tạ Thiên không chịu nổi mẹ mình, Hà Vũ Thủy vẫn là tự mình đứng ra, vội vàng tiến lên ngăn cản mẹ của Tạ Thiên.
Tống Xuân Lệ lúc này mới buông tay đang túm lấy lỗ tai con trai, nhìn kỹ cô gái nhỏ thanh tú trước mặt.
Một cô bé xinh xắn, nhã nhặn, chỉ là hơi gầy, mập thêm chút nữa nhất định sẽ rất xinh.
"Chị gái ngươi là ai vậy? Ở xưởng của chúng ta làm gì?" Tống Xuân Lệ lập tức đổi sang vẻ mặt ôn nhu nói.
"Mẹ, chị nàng là Hà Lộ, nàng gọi Hà Vũ Thủy, chắc là người thân thích nhà chú Hà." Tạ Thiên xoa tai chen vào nói.
"Ta hỏi ngươi rồi sao! Mau câm miệng cho ta!"
"Còn không nhanh đi đưa đồ ăn cho ba ngươi, ta dẫn cô bé này đi tìm Lộ Lộ."
Tống Xuân Lệ lườm con trai một cái, trừng mắt nói.
"Vũ Thủy muội muội, vậy ta đi trước, lát nữa nhớ đến tìm ta chơi nha!"
Tạ Thiên vẫy tay với Hà Vũ Thủy, dưới ánh mắt sắc lẻm của Tống Xuân Lệ liền mang theo hộp cơm cẩn thận từng bước rời đi.
Hà Vũ Thủy ngoan ngoãn đi theo sau lưng Tống Xuân Lệ tới phòng kế toán xưởng may, vừa tới cửa Hà Lộ đã thấy, lập tức kinh ngạc đi ra.
"Vũ Thủy, hôm nay em vào bằng cách nào vậy? Trường học cho nghỉ rồi sao?"
"Đúng vậy, trường em hôm nay bắt đầu nghỉ, nên em tới tìm chị."
"Là dì này dẫn em tới, cảm ơn dì." Hà Vũ Thủy nói xong liền lễ phép nói cảm ơn với Tống Xuân Lệ.
"Dì Tống, cảm ơn dì! Mà dì đến đúng lúc đấy, không phải dì muốn nước hoa sao? Nàng chính là người có thể lấy được nước hoa bên cảng, dì nhớ giữ bí mật nhé!"
Hà Lộ trực tiếp cười kéo tay Tống Xuân Lệ ghé vào tai nàng nhỏ giọng nói.
"Thật hay giả? Ta nhất định sẽ giữ bí mật, yên tâm, vậy hôm nay có hàng sao?" Tống Xuân Lệ ngạc nhiên vỗ tay Hà Lộ nói.
"Vũ Thủy, khi nào có?" Hà Lộ nháy mắt ra hiệu với Hà Vũ Thủy, Hà Vũ Thủy hiểu ngay.
"Hôm nay em tới là tìm chị Lộ hỏi tổng cộng cần bao nhiêu bình, chiều mai em sẽ mang đến." Hà Vũ Thủy trả lời.
Hà Lộ nhìn đồng hồ trên tay nói: "Vũ Thủy, dì Tống, nhìn thời gian này cũng sắp đến giờ cơm trưa rồi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện thì sao?"
"Vũ Thủy, ta dẫn con đi nhà ăn của bọn ta ăn nhé, nếm thử tài nghệ đầu bếp của bọn ta, nhất định không thua gì ca ca của con đâu."
"Đi, đi, đi, hôm nay dì mời hai đứa." Tống Xuân Lệ là chủ nhiệm hậu cần, nhà ăn là địa bàn của bà.
"Vậy hôm nay cảm ơn dì Tống." Hà Lộ lập tức cười nói cảm ơn, khoác tay Hà Vũ Thủy, ba người liền đi nhà ăn xưởng may.
Nhà ăn xưởng may cũng khá lớn, mới vừa đến giờ tan sở, đã có người xếp hàng.
"Chủ nhiệm Tống, sao cô cũng tới vậy, muốn ăn gì, tôi đi lấy giúp cho." Người phụ trách nhà ăn thấy Tống Xuân Lệ lập tức cười đi tới nói.
"Tôi dẫn một cháu gái tới ăn cơm trưa, vậy làm phiền cậu, đây là phiếu cơm, làm phiền cậu lấy giúp chúng tôi ba suất cơm."
"Chủ nhiệm Tống, cô xem cái này?" Người phụ trách nhà ăn nhìn phiếu cơm trong tay có chút không dám nhận.
"Mau đi đi!" Chủ nhiệm Tống dặn dò một tiếng, rồi dẫn Hà Vũ Thủy hai người tìm một chỗ ngồi xuống.
"Lộ Lộ, con cùng Vũ Thủy là người thân thích sao? Sao ta chưa từng thấy con bé ở trong khu nhà ta nhỉ?" Tống Xuân Lệ nhìn hai cô gái nhỏ nghi ngờ hỏi.
"Dì Tống, chuyện là thế này."
Sau đó Hà Lộ liền kể lại quá trình hai người quen biết.
"Không ngờ con bé này gan dạ đến vậy." Tống Xuân Lệ giơ ngón cái lên khen ngợi.
"Dì Tống, Vũ Thủy không chỉ gan dạ, mà thân thủ cũng giỏi nữa." Ngay sau đó Hà Lộ lại kể chuyện các nàng làm sao biết chuyện của Tạ Thiên ra.
"Thằng nhãi này, mỗi ngày theo thằng nhóc Vương Chấn lăn lộn, hôm nay về nhà nhất định phải để Tạ thúc đánh cho một trận!" Tống Xuân Lệ tức giận đập bàn.
Người phụ trách nhà ăn bưng đồ ăn đã chuẩn bị sẵn tới, đồ ăn cũng rất tươm tất, cà chua trứng chiên, khoai tây thái sợi, thịt kho tàu, mỗi người hai cái bánh bao, suất ăn như vậy được coi là rất tốt.
Xem ra xưởng may làm ăn cũng khá phát đạt, đồ ăn cho công nhân rất ổn.
Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện, sau khi cơm nước xong, Hà Vũ Thủy lấy từ trong túi ra hai thỏi son đưa cho hai người mỗi người một cái.
"Dì Tống, chị Lộ, đây là bạn của em chơi ở cảng mang về son môi, hai màu này rất hợp với hai người, tặng cho hai người dùng thử."
"Ôi, sao mà ngại quá vậy!" Tống Xuân Lệ liên tục xua tay nói.
"Vũ Thủy, son này có nữa không? Con có thể lấy được bao nhiêu?" Hà Lộ cầm thỏi son lên sau khi mở ra xem thử, liền biết đây là đồ tốt.
"Dì Tống, dì đừng khách sáo, con tặng dì, coi như để dì quảng cáo giúp, ha ha, dì tô đẹp lên, người khác nhất định sẽ hỏi, lúc đó dì để các cô ấy tìm chị Lộ là được."
Hà Vũ Thủy nói lại một lượt những lời đã nghĩ sẵn trước đó.
"Đây là bảng màu, tổng cộng có tám màu, có thể để các cô ấy thích màu nào thì thử, xác định được màu xong, thì giao tiền cọc, hai ngày sau con sẽ mang hàng tới."
Hà Vũ Thủy lại đưa năm bảng màu cho Hà Lộ, dù sao xưởng may cũng có nhiều nữ công, thích trang điểm chắc cũng không ít, mà lương lại không thấp và ổn định, đây chính là khách hàng lớn.
Tống Xuân Lệ mở son ra xem, thấy bên trong là màu đỏ tươi, thích không chịu được, liền lấy khăn lau môi sạch sẽ, móc gương nhỏ ra bắt đầu thoa.
"Thế nào? Đẹp không?" Tống Xuân Lệ cầm gương nhỏ, vui vẻ nói với hai người.
"Đẹp lắm ạ, rất hợp với dì." Hai cô gái đồng thanh khen ngợi.
"Vũ Thủy, cảm ơn nha! Dì Tống nhất định sẽ tích cực tuyên truyền cho con, ha ha, sẽ về nhà quảng cáo luôn."
Tống Xuân Lệ cầm thỏi son trên tay, vội vàng sốt sắng bỏ đi.
"Chị Lộ, em sẽ nói cho chị biết giá tiền của son này, còn lại chị tự quyết định." Hà Vũ Thủy nói lại giá cả mình vừa nói lúc nãy một lần nữa, Hà Lộ lập tức gật đầu đồng ý.
Tuy là điều kiện gia đình cô không tệ, nhưng mà ai lại chê tiền ít chứ!
Hà Lộ đưa danh sách đặt nước hoa cho Hà Vũ Thủy, tổng cộng là mười tám lọ, cô biết buổi chiều Hà Vũ Thủy còn có việc, liền đưa cô ra tận cổng xưởng.
Tiện thể nói với bác bảo vệ một tiếng, sau này Hà Vũ Thủy đến thì cứ cho vào luôn, đó là em gái cô.
Bác bảo vệ nghe xong liền gật đầu đồng ý, đây chính là người thân của trưởng xưởng, ông phải nhớ kỹ mới được.
Hà Vũ Thủy lái xe vẫy tay tạm biệt Hà Lộ, chậm rãi quay về.
Hà Lộ vừa về đến văn phòng lập tức bị một đám "nương tử quân" vây quanh, đều là tìm cô để thử son môi, sợ chậm trễ công việc, Hà Lộ hẹn sau khi tan tầm thì đến đại sảnh nhà ăn tìm cô, bên đó có một chiếc gương, tiện cho việc thử son.
Các nữ công lập tức đồng ý, ào ạt quay về làm việc, chờ đến tan tầm sẽ tới tìm cô.
Hà Vũ Thủy vừa về đến tứ hợp viện, liền kinh ngạc phát hiện, Giả Trương Thị và Bổng Ngạnh vậy mà đã trở về...
Bạn cần đăng nhập để bình luận