Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp

Chương 1705 + 1706


Những cô gái trong ảnh, đủ mọi quốc tịch, nhưng không thể phủ nhận, ai cũng đều rất xinh đẹp và đầy sức quyến rũ.
Thậm chí, có những bức ảnh selfie của các cô gái, phía sau còn vô tình chụp được nửa khuôn mặt của Daniel khi anh đang trò chuyện về piano, gọi điện thoại, hay đọc sách.
Lê Thừa có lẽ có chút thiếu tinh tế, nhưng anh chỉ muốn Bùi Sam Sam nhận ra Daniel không đáng tin cậy, tuyệt đối đừng để mình bị cuốn vào tình cảm.
Trong những bức ảnh này, dù không có ảnh thân mật, nhưng nhìn những gương mặt tươi cười ngọt ngào đó, Bùi Sam Sam vẫn cảm thấy trong lòng khó chịu, như thể có một đám mây mù bám lấy.
Cô lại rót một cốc nước, ngửa đầu uống một hơi, rồi đặt mạnh cốc xuống bước vào phòng khách.
Daniel đang ngồi đó, tay cầm điện thoại không biết đang tìm kiếm gì, thấy Bùi Sam Sam bước đến với vẻ mặt giận dữ, anh bất giác dịch người vào sâu trong ghế sofa.
Bùi Sam Sam đứng trước mặt anh, nắm chặt cổ áo của anh.
Daniel hơi ngây ra, tưởng rằng cuối cùng Bùi Sam Sam cũng không kiềm chế được và sẽ đánh anh một trận.
Như thế cũng tốt.
Nhưng không ngờ, cô lại cúi đầu và hôn lên môi anh mà không nói lời nào.
Daniel ngạc nhiên, anh mở to mắt, tay còn khựng lại trong không trung, rõ ràng là không kịp phản ứng.
Có lẽ vì vừa rồi thấy cô uống thuốc Đông y để điều dưỡng cơ thể sau khi sẩy thai, nên anh không dám có bất kỳ hành động gì.
Bùi Sam Sam cắn mạnh vào đầu lưỡi của anh:
 "Anh giả vờ cái gì thế?"
Daniel lấy lại chút lý trí, giọng anh khàn đi:
 "Em không phải bảo là muốn ăn khuya sao?"
Bùi Sam Sam lầm bầm:
 "Tôi đâu có đói."
Thực ra, cô chỉ vì thấy anh cả tối chẳng ăn gì, nên mới gọi đồ ăn khuya thôi.
Anh không biết ơn đã đành, còn nói cô ăn nhiều!
Bùi Sam Sam càng nghĩ càng tức, lại thấy anh như một cái gỗ, không thể nào chịu nổi nữa, cô liền buông cổ áo anh ra.
Cô đứng dậy, nhưng ngay lập tức bị anh ôm chặt lại.
Daniel đặt cô xuống sofa, rồi lại hôn lên môi cô.
Không khí trong phòng dần nóng lên, ngay cả hơi thở cũng trở nên nặng nề.
Khi sắp đi đến bước cuối cùng, Daniel dừng lại, hai tay chống vào ghế sofa, hơi thở đứt quãng:
"Ở nhà có không?"
Bùi Sam Sam khựng lại một chút:
 "Không."
Cô sống một mình, sao lại mua những thứ đó về để làm gì.
Lần đầu với anh cũng vậy, sau đó cô tự đi mua thuốc tránh thai.
Daniel mím môi, lật người xuống sofa:
 "Vậy tôi đi mua."
Bùi Sam Sam không nói gì, chỉ im lặng kéo lại chiếc áo trượt xuống vai.
Daniel di chuyển với tốc độ rất nhanh, đi thẳng đến kệ siêu thị, cầm một chiếc hộp, rồi do dự vài giây, lại cầm thêm hai hộp nữa, tất cả đều đặt lên quầy thu ngân.
Cô nhân viên đang trực ca đêm là một cô gái làm thêm, thấy Daniel cầm liên tiếp mấy hộp, mặt lập tức đỏ bừng.
Daniel chú ý đến biểu cảm của cô, ho nhẹ một tiếng, không giải thích gì, thanh toán xong liền vội vã rời đi.
Khi anh đứng đợi thang máy, đúng lúc gặp nhân viên giao hàng mang đồ ăn khuya mà Bùi Sam Sam đã gọi.
Nhận đồ từ tay nhân viên, anh bước nhanh vào thang máy.
Về đến nhà, Bùi Sam Sam đã tắm xong, mặc chiếc áo phông rộng, tóc buộc gọn sau gáy bằng một chiếc kẹp.
Daniel mở cửa, nhìn thấy cô, anh kiềm chế nói:
 "Đồ ăn đến rồi, em có muốn..."
Bùi Sam Sam trên mặt còn đỏ ửng, không biết là do hơi nước trong phòng tắm hay lý do gì khác, cô bước đến, tay khẽ vén chiếc áo của anh lên, vuốt dọc theo đường cong cơ thể, nhón chân lên, cắn vào yết hầu của anh:
 "Nhanh lên!"
 
Chương 1706
Trong phòng khách, quần áo vung vãi khắp nơi.
Đồ ăn giao tận nơi được đặt trên bàn trà, không ai quan tâm, đã nguội luôn rồi.
Đèn đầu giường trong phòng ngủ lắc lư mờ ảo, chiếu lên tường hai bóng hình quấn quýt, nhấp nhô.
Một lúc sau, ánh sáng không còn d.a.o động nữa.
Bùi Sam Sam nằm úp trên giường, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, không còn muốn động đậy, lấy điện thoại ra lướt qua một cách vô tình.
Daniel thành thạo thắt nút chiếc bao cao su trong tay rồi ném vào thùng rác, hỏi cô:
"Chúng ta khi nào kết hôn?"
Bùi Sam Sam dừng lại, quay đầu nhìn anh, mặt đầy vẻ nghi hoặc:
"Kết gì?"
Daniel lo lắng nhắc lại:
"Kết hôn."
Bùi Sam Sam lại hỏi:
 "Kết cái gì?"
"……"
Biết cô cố tình trêu đùa, Daniel mím chặt môi, nhìn cô chằm chằm.
Có lẽ bị ánh mắt của anh nhìn chằm chằm khiến cô không thoải mái, Bùi Sam Sam lại nhìn vào điện thoại, giống như một kẻ vô trách nhiệm sau khi xong việc, mặc kệ mọi thứ:
"Hiện giờ tôi không có ý định kết hôn, nếu anh muốn cưới, có thể đi tìm người khác."
Daniel: "?"
Anh cắn răng hỏi:
"Vậy bây giờ em coi tôi là bạn trai hay đối tượng chơi đùa?"
 
Bùi Sam Sam đáp:
 "Đều được mà, dù sao cuối cùng cũng đường ai nấy đi, mặc kệ là bạn trai, hay là................."
 
Không đợi cô nói xong, Daniel đã ôm lấy phía sau cô, cắn lên bờ vai mỏng manh của cô:
"Được, tôi biết thứ em muốn là gì rồi."
 
Lần này cơ hồ là không có màn dạo đầu nào mà trực tiếp tiến vào, lại là tư thế này, Bùi Sam Sam không khỏi rên lên một tiếng, tay cầm điện thoại run lên, cổ cũng bị ép ngẩng lên, hô hấp dồn dập hơn mấy phần.
 
Daniel cầm lấy điện thoại của cô ném sang một bên, vẻ mặt nặng nề lạnh lẽo, không dễ nhìn.
 
Lần này anh dùng sức rất nhiều, Bùi Sam Sam không khỏi nắm chặt ga giường dưới thân.
 
Kẹp tóc sau đầu không biết bị anh lấy xuống từ lúc nào, tóc rũ xuống, vài sợi tóc ướt đẫm mồ hôi dính lại sau tai.
 
Qua một lát lâu, Bùi Sam San đột nhiên ý thức được cảm giác có gì đó không đúng, cô quay đầu hỏi:
 
 "Có phải anh không đeo đúng không?"
 
Hai tay Daniel nắm chặt hông cô, con ngươi buông xuống, không nhìn cô, chỉ "ừ" một tiếng.
 
Bùi Sam Sam muốn nói tiếp, đột nhiên cảm thấy anh tăng thêm sức lực.
Khiến lời đến bên miệng cô thành tiếng rên, chỉ có thể túm chặt tay anh, đứt quãng nói:
 
"Không...........không được, anh đeo bao vào rồi tiếp tục....ư!"
 
Cô cảm giác, cả người mình đều rơi vào sóng biển mãnh liệt.
 
Mỗi một lần đều đánh đến đầu sóng, cơ hồ nhấn chìm cô.
 
Đợi đến lúc cô sắp không thể hít thở nổi nữa, cơn sóng kia cuối cùng cũng dừng lại.
 
Khoảnh khắc cuối cùng, Daniel vẫn chọn rút ra.
Anh thừa nhận, nghe cô nói những lời đó xong, anh có chút kích động không khống chế được.
 
Thậm chí còn nghĩ, nếu cô mang thai lần nữa, có thể cô sẽ không còn nghĩ mấy điều linh tinh khác mà sẽ yên ổn ở bên cạnh anh.
Nhưng suy nghĩ này thực sự quá đáng, quá đáng đến mức nếu anh thật sự không kiềm chế được mà làm như vậy, chính anh cũng muốn tự tát mình hai cái.
Cô đã vì anh mà chịu nhiều đau khổ đến thế, thậm chí còn phải uống thuốc Đông y để điều dưỡng cơ thể.
Anh đúng là chẳng ra gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận