Tiên Đô

Tiên Đô - Q.8 - Chương 51: Kéo tới nước bọt bay loạn (length: 8740)

P/s: Cầu donate cứu trợ cvt sống qua mùa dịch ლ(´ڡ`ლ) ◎◎◎
Chưa quen cuộc sống nơi đây, Ngụy Thập Thất cũng không có đi xa, hắn thu xếp ổn thỏa cho Tần Trinh, trở lại phụ cận Hoang Bắc thành, kiên nhẫn quan sát tòa thành trì to lớn vòng quanh núi mà lên, âm thầm nghe ngóng tin tức. Bên ngoài Hoang Bắc thành cũng không phải là vắng vẻ không một bóng người, ngoài những người ngược gió đạp tuyết qua đường, còn có một chút yêu nô với thần sắc vội vã, tự xưng là "Săn nô", hoặc một mình một bóng, hoặc tốp năm tốp ba, ở trong cánh đồng tuyết đi săn yêu thú, đào móc linh dược, mang về trong thành đổi lấy cái ăn, tuy sống gian khổ nhưng lại tự giải trí, không có một chút oán than.
Ngụy Thập Thất để ý nhất cử nhất động của bọn họ, từng lời nói cử động, suy đoán kỹ càng, đóng vai một người trong "Săn nô", giả vờ như không hẹn mà gặp, cùng bọn họ tùy ý bắt chuyện một hai, hắn có hình dáng tướng mạo không khác gì nhân loại, không có đầu thú, móng vuốt sắc nhọn, lông mao, đuôi dài các dấu hiệu đặc trưng của yêu nô, nhưng yêu khí thuần chính mạnh mẽ trong cơ thể đủ để loại bỏ lo ngại của người khác. Phần lớn Săn nô tai mắt lanh lợi, khứu giác nhạy bén, nhưng thiếu tâm cơ, Ngụy Thập Thất rất nhanh làm quen được một gã tên "Giác Phu", Giác Phu thấy hắn thân hình cường tráng, có đầu óc, bèn mời hắn kết bạn đồng hành, ở trên cánh đồng tuyết tìm kiếm hang ổ kiến chín đốt.
Huyết mạch của Giác Phu phức tạp khó phân biệt, từ bề ngoài căn bản không nhìn ra điểm nổi trội, dáng người đứng thẳng, lông tóc rậm rạp, trên đỉnh đầu mọc ra hai chiếc sừng cứng cáp, là đặc trưng rõ rệt của giống đực, đại khái đó là nguồn gốc cái tên của hắn. Theo lời tự giễu của hắn, bản thân là tạp chủng trong các tạp chủng, họ hàng gần nhất cũng cách xa 108.000 dặm, cái gọi là "họ hàng gần nhất", miễn cưỡng có thể xem như loài thú ăn kiến.
Hỏi Ngụy Thập Thất xuất thân, hắn nửa thật nửa giả nói là họ hàng xa thật xa của loài rắn nuốt đuôi, Giác Phu chưa từng nghe qua long trạch phệ đuôi rắn, bất quá khí tức trên người hắn quả thực thuộc dòng long xà, điểm này không sai. Xà tộc sợ lạnh, nhưng có thể ẩn hiện tại Hoang Bắc thành, hành động tự nhiên, vậy thì huyết mạch của hắn hẳn có điểm hơn người, điều này cũng giải thích tại sao Ngụy Thập Thất có thể tu thành hình người, không lộ vết tích yêu thân, Giác Phu nghĩ vậy đương nhiên, càng kiên định lòng muốn kết giao.
Trong lúc nói chuyện, Ngụy Thập Thất phát hiện Giác Phu đúng là một "địa đầu xà" sinh sống tại địa phương, đã ở Hoang Bắc thành hơn trăm năm, từ trước khi yêu nô thay triều đại, hắn đã làm việc dưới trướng thành chủ, làm công việc như bây giờ. Hang ổ kiến chín đốt sâu dưới mặt đất, ấm áp như mùa xuân, sinh ra một loại linh chi quý hiếm, vị ngon mà lại có tác dụng đại bổ, Giác Phu dựa vào tài hái linh chi điêu luyện, được thành chủ khá coi trọng, quanh năm suốt tháng chỉ mấy tháng mùa linh chi chín là vất vả, thời gian còn lại rất nhàn nhã, đi dạo khắp các ngõ ngách ở Hoang Bắc thành, uống chút rượu, vui chơi với yêu nữ, tháng ngày trôi qua rất sung sướng.
Giác Phu có chút hoài niệm quá khứ, từ khi yêu nô lên nắm quyền, hắn không còn chủ tử, xoay mình làm chủ của mình, nhưng thời gian lại không thoải mái như trước, kết bạn với Ngụy Thập Thất, hai người nói chuyện hợp ý, hắn đem những bực dọc trong lòng đều trút ra hết với hắn, Ngụy Thập Thất nhân cơ hội hỏi thăm nội tình Hoang Bắc thành, Giác Phu không hề phòng bị, đều một mạch kể ra.
Thành chủ đương nhiệm của Hoang Bắc thành là Đường Thác, một đại tướng dưới trướng Hồ Bất Quy, thích rượu như mạng, cả ngày chỉ biết uống ừng ực, say rồi tỉnh, tỉnh rồi say, cả ngày không có mấy canh giờ tỉnh táo, xưa nay không quản công việc. Dưới trướng Đường Thác có hai tâm phúc tinh anh, làm Phó thành chủ, cái gọi là "Chuyện trong không quyết hỏi Kim Tam Đỉnh, chuyện ngoài không quyết thì không thể suôn sẻ", Kim, Thân hai người một văn một võ, chỉnh lý Hoang Bắc thành như cái thùng sắt, bình thường không làm kinh động đến Đường Thác.
Sau thành chủ và phó thành chủ, thế lực yêu nô lớn nhất phải kể đến Tuyết Lang, Thần Phong còng và gia tộc Viên Tam, số lượng đông đảo, cao thủ như mây, đều là nhân vật hung ác năm xưa theo Hồ soái chinh chiến khắp Doanh Châu, từ trong biển thây núi máu mà xông ra. Hai vị phó thành chủ Kim và Thân có chút chiếu cố cho ba gia tộc này, nói dung túng thì chưa đủ, trái lại Đường Thác thì tùy tiện, không mấy khách khí, bất quá thân là một trong "Lục tinh" dưới trướng Hồ soái, danh tiếng hung ác vang xa, không khách khí cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, không ai dám đối đầu với hắn.
Về phần những yêu nô trà trộn trong thành, có lẽ có nhân vật lợi hại, nhưng thiếu thế lực chống lưng, cũng chỉ có thể dựa vào thành chủ hoặc các gia tộc thế lực, không làm nên trò trống gì.
Ngụy Thập Thất vòng vo dò hỏi, cũng không nghe nói trong thành đang ráo riết truy nã "Hạ giới đào nô", trong lòng hơi an tâm. Hoang Bắc thành băng thiên tuyết địa, khí hậu tàn khốc, xa xôi so với nội địa Đại Doanh Châu, lại có Đường Thác trấn thủ, nghiêng nguyệt tam tinh động ở ngoài tầm với, hải yêu Bắc Hải chưa từng gây sóng gió, mấy năm nay thái bình vô sự, không có đại họa gì, Hồ Bất Quy cũng không quá xem trọng Hoang Bắc thành, giao cho Đường Thác thì mặc kệ, để hắn làm một "Phương bắc vương", Ngụy Thập Thất thầm nghĩ, nơi đây có lẽ là chỗ nương thân của hắn.
Đi không bao lâu thì gió tuyết nổi lên, trời đất tối sầm, không phân biệt được phương hướng, hai người đành tìm một sơn động tránh gió tạm nghỉ. Ngụy Thập Thất đảo mắt nhìn quanh, thuận tay giết một con gấu trắng đi khập khiễng, kéo vào trong động, năm ngón tay như sắt, dễ như trở bàn tay xé mở da gấu, cả thịt lẫn xương xẻ ra, cùng Giác Phu chia nhau ăn.
Giác Phu nhìn hắn ăn như hổ đói, ăn đến miệng đầy máu me, cười ha ha, từ trong bao lấy ra một bình rượu mạnh, ừng ực ừng ực tu hết nửa bình, tiện tay ném cho Ngụy Thập Thất, Ngụy Thập Thất uống mấy ngụm, thứ rượu này dùng hai chữ có thể nói hết, một là mạnh, hai là dở. Hắn tặc lưỡi, không nói gì, đậy nắp ném trả lại cho Giác Phu.
"Chậc chậc, nhìn ngươi da mịn thịt mềm, chắc không quen chịu khổ, cái thứ rượu mạnh này chắc không uống quen đâu."
Ngụy Thập Thất hơi giật mình, bốn chữ "da mịn thịt mềm" này dùng để hình dung hắn có vẻ không ổn, bất quá nhìn tay chân thô kệch của đối phương lộ ra ngoài da thú, lại thấy dáng đi vụng về của hắn, ngược lại cũng không tiện nói thêm gì, đành phải cười cười, nói: "Chờ về thành ta mời ngươi uống rượu ngon, bao no."
"Tốt, một lời đã định" Giác Phu xoa bụng cười ha ha, đang định nói gì thì mấy bóng người vụt qua trước cửa hang, ba yêu nô xông vào. Một kẻ cầm đầu dáng người nhỏ bé, mắt tam giác, lông mày rậm như chổi, mũi vểnh lên trời, lộ ra hai búi lông mũi rối bời, miệng toét đến tận má, răng vàng khô, tướng mạo gian trá rõ rệt. Hai kẻ đi sau lại hoàn toàn trái ngược, hai gã đại hán hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, thân cao lực lưỡng, tay dài chân dài, miệng mũi nhô ra, có chút dáng vẻ vượn hầu.
Giác Phu không nhận ra ba người kia, nhưng mắt tam giác kia lại biết Giác Phu, trong đám săn nô ở Hoang Bắc thành, Giác Phu cũng tính là một nhân vật, mắt hắn lóe lên vẻ vui mừng, tiến lên bắt chuyện vài câu, cùng nhau giới thiệu danh hiệu, tự xưng là "Bùi Phiệt", hai đại hán kia là Viên Lớn và Viên Hai, từ nhỏ đi theo làm người hầu.
Giác Phu không thích cái mặt của Bùi Phiệt, có chút lạnh nhạt, xa cách, phối hợp uống rượu qua loa, không hết bình rượu đã bọc kín da thú, tựa vào một góc nhắm mắt ngủ gà ngủ gật. Ngụy Thập Thất khẽ nói một tiếng, đem chỗ thịt gấu còn lại nhường cho bọn họ, Bùi Phiệt nói cảm ơn luôn miệng, nhưng lại không hề động, ra lệnh Viên Lớn và Viên Hai ăn hết, ngay cả xương cũng bẻ ra hút tủy.
Gió tuyết tứ tung, ngồi không cũng buồn, Bùi Phiệt là kẻ dẻo mỏ, tằng hắng một cái, bắt đầu nói liến thoắng, chuyện trong ngoài Hoang Bắc thành, từ trên xuống dưới, hắn đều rành rọt, Ngụy Thập Thất nghe thấy hứng thú dạt dào, thỉnh thoảng chen vào vài câu, càng khiến hắn thêm hứng, vỗ đùi, nước bọt bay loạn.
◎◎◎ Mong các đạo hữu ủng hộ truyện và Converter bằng các cách sau:
- Vote 5*, bấm Like, theo dõi, bình luận, quăng phiếu truyện đề cử; - Đặt mua đọc offline trên app; - Donate cho converter: Đối với MoMo, ViettelPay, ZaloPay hay ShopeePay: 0777998892. MBBank: 0942478892 Phan Vu Hoang Anh Đa tạ các đạo hữu đã đọc truyện
Bạn cần đăng nhập để bình luận