Tiên Đô

Tiên Đô - Q.4 - Chương 44: Phù lục chi thuật (length: 9888)

Ba năm như một giấc mộng, cục diện Côn Lôn thay đổi rất nhiều. Đốt hết kho văn thư.
Từ khi Phác Thiên Vệ trở thành chưởng môn Côn Lôn, Ngũ Hành Tông quật khởi mạnh mẽ không gì cản nổi. Về nội bộ, hắn chỉnh hợp Phi Vũ Tông, dựa vào cơ hội khí Ly Hỏa tràn vào, ép buộc tăng thực lực của Ngũ Hành Tông lên ba thành, vượt lên trên cả Ngự Kiếm Tông. Hai vị trưởng lão Lục Khắc Hào và Trương Trọng Hoa vốn định giữ trung lập, bị ép phải nghiêng về phía Phác Thiên Vệ, còn Ngự Kiếm Tông thiếu Tử Dương đạo nhân, Thanh Minh, Hình Việt và Độc Kiếm Tông lại bắt đầu có thái độ mập mờ. Kẻ lên người xuống, trưởng lão hội biến thành nơi Phác Thiên Vệ độc đoán. Về đối ngoại, Tần Tử Giới trực tiếp hoặc gián tiếp nắm giữ năm phái Bình Uyên, Huyền Thông, Ngọc Hư, Tiên Đô và Thiếu Lăng. Lịch Dương cùng Nguyên Tan đơn độc khó chống đỡ, liên tục bị chèn ép, dần biến thành hai phái nhị lưu trong bảy phái bàng chi.
Tử Dương đạo nhân phi thăng thất bại, nhục thân tan tành, ngay cả Thanh Minh kiếm cũng bị mất ở thượng giới. Bất đắc dĩ, hắn đến Lê Hồi, Trịnh Xích, Lưu Vân Tiêu, qua Nguyên Đường Xưa, đem hồn phách đầu nhập Trấn Yêu Tháp. Bốn vị nguyên lão của Ngự Kiếm Tông là Chớ, Đinh, Hứa, Tư Đồ tự thấy đại thế đã mất, cũng không muốn tranh chấp với Phác Thiên Vệ. Lưu Thạch Phong từ đó không còn tiếng tăm, dời về Nhai Xích Thủy nghe Tuyết Lư.
Sườn núi quanh năm không thấy mặt trời, lập tức trở nên hoang vắng tiêu điều.
Tin tức Ngụy Thập Thất từ trong giấc ngủ mê tỉnh lại kinh động Lưu Thạch Phong. Mạc An Xuyên lúc này mới nhớ đến đệ tử dưới trướng Ngự Kiếm Tông này. Xuất thân từ Tiên Đô, Nguyễn Tĩnh thay cha thu nhận, Tử Dương đạo nhân đích thân nhận làm sư điệt. Tu luyện công pháp Yêu Tộc, trong lần luận kiếm cuối năm trổ hết tài năng, đúc pháp thể, kết yêu đan, đánh giết trưởng lão Lỗ Bình của Câu Liêm Tông, thu ngũ sắc thần quang liêm, một bước đưa thân vào hàng ngũ đệ tử đời hai đứng đầu, cùng Trử Qua song song. Người này thân mang ba dòng máu rắn, không được hoan nghênh tại Ngự Kiếm Tông, lại có mối liên hệ ngàn vạn sợi với Ngũ Hành Tông, kết giao tốt với sư đồ Phác Thiên Vệ và Trử Qua. Mạc An Xuyên suy nghĩ liên miên, đành thở dài một tiếng, quyết không muốn nghĩ nhiều nữa.
Trử Qua không có nhiều cố kỵ như vậy, vào ngày thứ ba sau khi Ngụy Thập Thất tỉnh lại, mời hắn đến Nhai Xích Thủy thưởng hoa đào, nâng chén rượu Cửu Chuyển Tử La.
Ba mươi năm kiếm khách bôn ba, lá rụng mấy lần lại trổ chồi. Từ lần gặp hoa đào năm nào, cho đến nay lại càng không nghi ngờ gì. Ngụy Thập Thất uống rượu ngon, trong lòng vẫn có chút tang thương.
Trong bữa tiệc, Trử Qua nói, hắn ở trong Rừng Rậm Xương đã diệt sát Huyền Quy sông Cự Dã cùng Chu Tước Thẩm Dao Bích, đoạn hai dòng huyết mạch Thiên Yêu, vì Côn Lôn lập công không nhỏ. Có yêu cầu gì cứ nói ra, hắn sẽ thay mặt bẩm báo chưởng môn.
Ngụy Thập Thất sớm đã có dự tính, nói thẳng rằng hắn được chưởng môn Phan Thừa Niên chỉ điểm, có chỗ lĩnh hội, dự định bế quan tu luyện vài loại thần thông. Trước đó, hắn muốn lấy vài khối mặt quỷ lệnh, tiến vào ngọc biển tra xét ghi chép của tiền nhân, dự làm chuẩn bị.
Không có gì khó khăn, Trử Qua thay sư tôn chưởng quản mặt quỷ lệnh, cái nhấc tay này, hắn đưa cho Ngụy Thập Thất 3 khối mặt quỷ lệnh, đủ để hắn ở lại ngọc biển nửa tháng.
Là loại thần thông gì mà lại may mắn được Phan Thừa Niên chỉ điểm? Trử Qua vừa khuyên rượu, vừa suy nghĩ mãi về vấn đề này. Nghĩ lại, Ngụy Thập Thất là người phóng khoáng, không coi trọng những vật ngoài thân như công pháp kiếm quyết, ngay cả năm ấn mười thế quyết giấu trong ba mặt Phật, cũng đã nhờ Tần Trinh đưa tặng. Vậy hắn cần gì phải phí tâm cơ, nếu thật muốn biết, đợi sau khi hắn tu thành thần thông thì trực tiếp hỏi là được, vừa thẳng thắn, cũng không làm sứt mẻ tình cảm đôi bên.
Cái gọi là ra giá trên trời trả giá tại chỗ, Ngụy Thập Thất vốn không ngờ Trử Qua lại hào phóng đến thế. Vì hắn đã đưa cho liền một lúc 3 khối mặt quỷ lệnh, có nhiều hơn cũng là lãng phí. Vậy dứt khoát dẫn Tần Trinh và Dư Dao cùng vào ngọc biển giải sầu, mở mang kiến thức, coi như là đi dạo ngoại ô.
Đá Minh Lỏng phát ra lục quang mờ ảo, chiếu sáng ngọc biển. Ngụy Thập Thất để Tần Trinh và hai người tự do đi lại, một mình ngự kiếm bay tới tầng thứ năm, từng bước một kiểm tra công pháp huyền môn, đặc biệt chọn những ngọc giản liên quan đến phù lục chi thuật, đọc lướt qua nhanh như gió.
Huyền tu có khí tu, phù tu, thể tu, ba loại này. Kinh lạc con người yếu ớt phức tạp, luyện thể khó khăn, tốn nhiều công sức mà lợi ích ít, nên ít người tu luyện. Khí tu và phù tu ai cũng có sở trường riêng, lưu truyền đến nay bè phái và pháp quyết cũng nhiều nhất. Phần lớn những gì được cất giữ trong ngọc biển là từ tay các tu sĩ huyền môn đoạt được, không lọt vào mắt xanh của kiếm tu. Lộn xộn, không ai chỉnh lý.
Ngụy Thập Thất lật xem ba ngày ba đêm, không tìm được pháp quyết nào vừa mắt, chỉ toàn là tạp học.
Phù lục chi thuật, biến hóa phong phú, linh phù, phù trận, cấm chế, pháp trận, trận đồ, tất cả đều quy về một mối. Xét về căn bản mà nói, chỉ đơn giản là hội tụ nguyên khí đất trời, sinh ra đủ loại biến hóa. Phù lục cơ bản nhất có 26 loại, như Hỏa Phù tụ khí Ly Hỏa, Thủy Phù tụ khí Quý Thủy. Phức tạp hơn chút như sấm phù, phong phù, càn phù, khôn phù. Về phần phù trận, pháp trận, cấm chế, trận đồ, nhìn kỹ thì thấy chúng đều được cấu thành từ 26 loại phù lục cơ bản, cũng như những chữ đơn giản tổ thành một thiên chương với đầy đủ khai, thừa, chuyển, hợp.
Phù có ba cách. Một là "chỉ phù", dùng bút lông vẽ bùa dính mực phù, vẽ lên lá bùa. Bút, mực, giấy đều là pháp khí, luyện chế không dễ. "Chỉ phù" có thể mang theo bên mình, chỉ cần rót chân nguyên vào là có thể kích phát uy lực. Định thân phù, Phong Nhận Phù, Hỏa Xà Phù, Thủy Long Phù, Dạ Minh Phù, Tránh Thủy Phù, Khu Linh Phù, Thanh Đăng Phù đều thuộc loại này. Hai là "định phù", dùng pháp khí hoặc pháp bảo trực tiếp khắc phù lục lên gỗ, đá, kim loại, ngọc thạch. Hình dáng và cấu trúc đều có thể điều chỉnh lớn nhỏ, ví như Thạch Thất vườn giấu kiếm ở Bồng Lai Điện, cấm chế câu tâm trên nhẫn bạc nát, trận bàn thúc đẩy Hà Thiên Trận Đồ. Ba là "ý phù", dùng tâm niệm làm bút, chân nguyên làm mực, trời đất hư không làm giấy, muốn là thành, ý đến phù thành, phù thành quỷ thần kinh thiên động địa.
Việc Tử Dương đạo nhân vung Thanh Minh Kiếm một cái là thành Truyền Tống Trận chính là "ý phù". "Ý phù" phát triển đến cực hạn, khai thiên lập địa, thành tựu Kiếm Vực.
Sau khi Côn Lôn chia năm xẻ bảy, truyền thừa phù tu quy về Thái Nhất Tông. Phù lục chi thuật ở Lưu Thạch Phong dần suy sụp, không còn được coi trọng như luyện đan chế khí. Thậm chí so với bảy phái bàng chi, thất truyền còn nhiều hơn. Lấy Tiên Đô làm ví dụ, bốn điện thờ phụ ở Tràng Doanh, Thanh Dương Điện luyện đan, Chu Minh Điện chế khí, Bạch Tàng Điện đúc kiếm, Huyền Anh Điện nghiên cứu kinh thư, duy nhất thiếu chế phù. Qua đó cũng thấy được chút ít.
Tử Dương đạo nhân tiến quân vô thượng Kiếm Vực, trở thành đệ nhất nhân trong 10 ngàn năm qua. Hắn tinh nghiên phù lục chi thuật, lấy kiếm khí thành trận, vậy là đã học được từ đâu? Ngụy Thập Thất ngưng thần suy nghĩ, nhớ lại sườn núi Hùng Bi, cấm chế trên sườn núi Lộc Minh, pháp trận khắc trên Trấn Yêu Tháp, Hà Thiên Trận Đồ dẫn xuống từ trời, trong lòng có chút hiểu ra.
Cây lớn ôm gốc, mọc từ chồi nhỏ; đài cao chín tầng, bắt đầu từ đất cát; đường đi ngàn dặm, khởi đầu từ bước chân. Muốn thành Kiếm Vực, trước tu phù lục. Đạo lý này, hắn hiểu, nhưng vấn đề ở chỗ, trong ngọc biển, hắn tìm không thấy pháp quyết nhập môn phù tu.
Liếc nhìn một lượt, máng đá nghiêng cắm vô số ngọc giản, Ngụy Thập Thất có chút thất vọng.
Tần Trinh và Dư Dao đang nhập định tại tầng thứ nhất của ngọc biển, lĩnh hội kiếm quyết, nếu có tiến triển gì, Ngụy Thập Thất cũng không muốn làm phiền hai nàng. Chân đạp Tàng Tuyết Kiếm, tùy ý đi lại trong ngọc biển, ngẫu nhiên rút một ngọc giản ra xem qua loa.
Ngay lúc đang bồi hồi, trong đại huyệt bỗng nhiên nhảy một cái, âm khóa từ trong giấc ngủ mê tỉnh lại, ngọ nguậy muốn động.
Sau trận chiến Hắc Long Đàm, âm khóa và hắn thân mật hơn nhiều. Mặc dù chưa tế luyện viên mãn, nhưng tâm thần hai bên tương liên, ẩn ẩn cảm giác được ý muốn của âm khóa. Chìa mẫu không ở trong miệng cá, âm khóa tự động tỉnh lại, trước đó đã từng xảy ra hai lần. Một lần là khi Sơn Hà Nguyên Khí Tỏa phát giác Chu Tước Thẩm Dao Bích bị yêu khí của hắc long ăn mòn, biến thành bất tử, chủ động hút chìa mẫu, hiện thân một kích, hút cạn nàng. Lần khác là khi Phan Thừa Niên dùng "ngũ khí triều nguyên" phá Hạo Thiên Huyễn Cảnh, hắc long hiện chân thân, âm khóa mất khống chế, bị Ngụy Thập Thất ép cắn, nuốt lại vào trong bụng.
Lần này, nó lại cảm ứng được cái gì đó có thể so sánh với hắc long sao? Ngụy Thập Thất phản ứng cực nhanh, vỗ vào kiếm túi một cái, lấy ra ngũ sắc thần quang liêm, ôm vào vách đá ổn định thân hình. Quả nhiên, âm khóa há miệng hút vào, Tàng Tuyết Kiếm lập tức hóa thành kiếm hoàn, lao vào cổ hắn. Chìa mẫu nhập cá khẩu, âm khóa lắc đầu vẫy đuôi bay ra, vòng quanh Ngụy Thập Thất mấy vòng, kích động.
Nó chỉ hướng, rõ ràng là đầm nước sâu không thấy đáy phía dưới ngọc biển.
Ngọc biển chia thành ngoại hải và nội hải, nội hải là một trong những cấm địa của Côn Lôn. Cấm chế lợi hại, phòng vệ nghiêm ngặt, chỉ đứng sau Trấn Yêu Tháp. Người xưa kể lại, lối vào nội hải ở ngay dưới đầm nước này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận