Tiên Đô

Tiên Đô - Q.23 - Chương 89: Rắn không đầu không được (length: 8990)

P/s: Cầu donate cứu trợ cvt sống qua mùa dịch ლ(´ڡ`ლ) ◎◎◎ Ngụy Thập Thất đã theo lời mời đến, đảm nhận vị trí trưởng lão khác họ của tộc Phong, lại cùng tộc U bí mật cấu kết riêng, đôi bên cùng có lợi, "Có nhục cùng nhục có vinh cùng vinh", câu này quả không hề sai lệch. Có câu nói "Bắt người trước hết phải bắt ngựa, bắt giặc trước bắt vua", nhưng hắn không hề có ý đối đầu với thánh linh Đại trưởng lão Thịnh Khâu, mà thúc giục huyết khí mở ra Thần vực, nhanh chóng hướng ngoại khuếch trương, nơi pháp tắc đi qua, "Thanh linh khí" dần dần tan rã, người của thánh linh nhất tộc trước sau hóa thành huyết vụ, còn thất tộc quỷ linh lại không hề dao động, rất nhanh ổn định thế trận.
Thần vực huyết khí bao phủ cả trăm trượng, chỉ có chỗ của Bàng Kết Am, cũng như cung điện có xu hướng quy tâm, một số người của Thịnh Đồi tự thành một khu vực, không chịu sự ảnh hưởng, còn Kho Nam Sơn và năm vị tộc trưởng sớm đã tránh ra bên ngoài, nhất thời không thể can thiệp. Ngụy Thập Thất toàn lực ra tay, sức mạnh pháp tắc cuồn cuộn ép qua, thương vong vô số, gần như bị tàn sát không còn, chỉ còn một đám người khổng lồ một mắt và một số thánh linh có đạo hạnh thâm hậu, gắng sức tiếp tục chống đỡ, may mắn thoát được một kiếp.
Ngụy Thập Thất chẳng hề nương tay, chậm rãi thu lại Thần vực huyết khí, lần ra tay này quả là tồi khô lạp hủ, đại quân thánh linh mất đi đến ba phần, còn thất tộc vốn đã đông người thế mạnh, sĩ khí càng lên cao, thế công càng thêm mãnh liệt. Thịnh Đồi thấy hết vào mắt, thầm chấn kinh, có nhân vật như thế này ở đây, thánh linh nhất tộc không có khả năng đặt chân ở "Khe nứt lớn", phải tiêu diệt hắn, mới có cơ hội thở dốc.
Sát ý dâng lên trong lòng, Thịnh Đồi làm phép dùng thần thông trong tay áo thu Thịnh Diễn đi, bỏ mặc tộc trưởng tộc Bàng, tộc Cung, không để ý đến, vung lên "Quy nguyên một mạch trượng", thân hình chợt biến mất, một khắc sau đã hiện ra ở sau lưng Ngụy Thập Thất, đầu trượng dẫn động "Thanh linh thần lôi", 108 âm thanh liên tiếp vang lên, lôi hỏa dệt thành một tấm lưới thưa nhưng khó thoát, "Thanh linh nguyên châu" cũng theo đó mà ảm đạm đi vài phần.
Một kích này dồn hết sức lực, uy năng tụ lại tại một chỗ, không hề lộ ra ngoài, đây chính là sát chiêu lợi hại nhất của Thịnh Đồi, nhưng Ngụy Thập Thất đã từng tiếp một đạo "Thanh linh thần lôi" của Thịnh Diễn, nên sớm đã có phòng bị, trước tiên tế lên "Tý Ngọ luyện yêu ấm", Đào Thiếp dùng hết sức bình sinh, cố gắng suy yếu thần lôi đi ba phần, rồi kích phát các đường pháp tắc, chuyển hóa biến đổi bện thành lôi văn, lại gọt đi năm phần, còn lại hai phần uy lực gia tăng vào thân, huyết khí mấy lần phồng lên, "Thâm Uyên thân thể" lông tóc không hề bị tổn hại.
108 tiếng "Thanh linh thần lôi" vẫn không làm gì được đối phương, Thịnh Đồi thất vọng, đây đã là biện pháp tấn công mạnh nhất của hắn rồi, đáng tiếc là "Thanh linh nguyên châu" vì mở thông linh vực, độ dẫn tộc nhân thánh linh trở về "Khe nứt lớn", đã tiêu hao quá nhiều bản nguyên, nếu không một đạo thần lôi này cứ liên miên bất tuyệt, tuyệt đối không cho đối phương dễ dàng thoát thân.
"Quy nguyên một mạch trượng" là chí bảo của thánh linh nhất tộc, chia cắt âm dương, cách trở vũ trụ, còn cao hơn "Định thế giản" của tộc Quắc, Ngụy Thập Thất cũng không uổng công vô ích, huyết khí trong cơ thể tầng tầng chồng chất lên nhau, hơi cúi thân, vung một quyền đánh ra. Quyền lực vừa động, hư không hướng vào trong sụp đổ, Thịnh Đồi mất tự chủ mà lao về phía trước, hắn vội vàng nhấc "Quy nguyên một mạch trượng" thường thường vạch một cái, đầu trượng như rơi vào bãi cát, mới qua được nửa thước đã lảo đảo nhào về phía trước.
Lực quyền tích tụ đến cực hạn, ầm vang bùng nổ, Thịnh Đồi thầm kêu một tiếng không ổn, nhưng một khi mất tiên cơ, không kịp tránh né, đành phải vội vàng vung "Quy nguyên một mạch trượng", thân hình từ thực chuyển hư, như ẩn như hiện. Lực quyền như dòng lũ ép qua hư thân thực thể, Thịnh Đồi hít sâu một hơi, "Thanh linh nguyên châu" lại thêm phần ảm đạm, miễn cưỡng chống chọi được nan quan, trong lòng biết không thể tiếp tục giao chiến nữa, tộc trưởng tộc U, tộc Bàng đang nhìn chằm chằm, lấy một địch ba, vô cùng khó khăn mới có thể toàn thân rút lui.
Lực quyền tan đi, để lại một khe hở trong chớp mắt, Thịnh Đồi vung "Quy nguyên một mạch trượng", thân hình lại biến mất, thi triển thần thông trong tay áo, thu hết hơn 10 tộc nhân đi, tráng sĩ chặt tay, vứt bỏ đại quân thánh linh còn sống sót, thu liễm khí tức, như vậy tiềm hành trốn đi, ngay cả Ngụy Thập Thất cũng không thể phát giác ra hắn đi hướng nào.
Rắn mất đầu không xong, Đại trưởng lão không địch lại quỷ linh, bỏ chạy vào nơi hoang dã, đại quân thánh linh lập tức chia năm xẻ bảy, la hét loạn xạ xông lên, tử chiến đến cùng, không có một ai quỳ gối đầu hàng. Đại cục đã định, thất tộc không vội tiêu diệt hết địch nhân, mà vẫn cứ thong dong cẩn trọng từng bước, mất hơn mười ngày, toàn bộ quét sạch địch, dọn dẹp chiến trường, đào sâu ba thước, nhiều lần lục soát bãi săn "Âm dương khe", xác nhận không có cá lọt lưới, mới coi như đại công cáo thành.
Tộc trưởng của thất tộc thay phiên áp trận, nhìn tiểu bối đánh giặc, gặp phải người khổng lồ một mắt cứng đầu khó nhằn, mới ra tay giúp đỡ một hai. Thánh linh Đại trưởng lão thì không rõ tung tích, "Âm dương khe" bên ngoài lỏng trong chặt, luôn đề phòng đám người kia đột ngột xuất hiện, khiến tro tàn lại cháy, cũng may Thịnh Đồi đã chịu thiệt lớn dưới tay Ngụy Thập Thất, tự biết "Thanh linh nguyên châu" đã sắp cạn kiệt, không có ý định phản công nữa, nên không tiếp tục xuất hiện.
Quỷ linh tiêu diệt tàn dư thánh linh, trận chiến coi như kết thúc, Ngụy Thập Thất cũng không hề tham dự, Nhạc nói bên trong cũng không cần đến hắn, Thạch Trung Hỏa cùng "Tạo hóa quyển trục" thu lấy vô vàn "Thanh linh khí", nhất thời không tiêu hóa hết được, hắn bèn lui về động phủ đóng cửa không ra, một mực luyện hóa tư lương, mặc cho thời gian trôi đi, ngày đêm lặng lẽ thay đổi.
Dưới cây tạo hóa, Lý Nhất Mạ hấp thụ rất nhiều "Thanh linh khí", hơi thở nặng nề, từ đầu đến cuối vẫn chưa tỉnh lại, Di La Trấn Thần Tỉ lâm vào một loại cảnh giới huyền diệu lại huyền diệu khác, như kén trong kén, đang chờ đợi giây phút phá kén thành bướm. Một ngày này có lẽ vĩnh viễn sẽ không đến, có lẽ ngày mai liền xuất hiện.
Thạch Trung Hỏa tính tình cổ quái, lựa chọn có 3 lấy 4, đối với những quỷ linh bình thường thì uể oải không hề có hứng thú gì, ngoài quỷ tướng tộc Thương ra, duy chỉ có nó là có hứng thú với "Thanh linh khí", trải qua trận này có được rất nhiều lợi ích, bản nguyên phục hồi, ngày thường thu mình thành một đốm nến, ẩn trong giới tử châu, một khi toàn lực thi triển, thế lửa Phần Thiên hủy Địa, có uy lực rất lớn. Ngụy Thập Thất tế luyện cũng nhận thấy thọ nguyên từng chút từng chút xói mòn, bị nó một cách khó hiểu mà thôn phệ, liên tưởng đến lời Thịnh Đồi đã nói, xác nhận ngọn lửa này cũng đến từ "Thông Linh Điện", không hiểu sao lại rơi vào tay Tôn Ân Huệ.
Ngày hôm đó, hắn đang thúc giục cây tạo hóa hấp thu "Thanh linh khí", chợt nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc ngoài tĩnh thất, lát sau, Quắc Nhật Thiên từ ngoài cửa bẩm báo: "Ngụy tiên sinh, chiến sự ở 'Âm dương khe' đã xong, tộc trưởng tộc U, tộc Bàng đến đây tiếp đón." Ngụy Thập Thất trầm ngâm một lát, thu hồi "Tạo hóa quyển trục", đứng dậy bước ra khỏi tĩnh thất, mời Bàng Kết Am vào phòng khách ngồi.
Quắc Nhật Thiên dâng trà, ý tứ lui xa ra, Bàng Kết Am và Ngụy Thập Thất tùy ý hàn huyên vài câu, lúc này mới nói đến mục đích, có hai chuyện muốn bàn. Chuyện thứ nhất là chuyện tốt, tàn dư của thánh linh quay đầu trở lại, Ngụy Thập Thất đánh bại được Đại trưởng lão Thịnh Khâu, lập công rất lớn, nên tộc trưởng của thất tộc đã bàn bạc xuống, quyết định nhượng lại toàn bộ quyền lợi của "18 bàn" cho hắn, đợi hắn trở về, tuần thú tuần làm của tộc Quắc lập tức rút lui khỏi bãi săn, về phần tổn thất ba khu hạ giới, các tộc sẽ bàn bạc đền bù cho tộc Quắc một hai.
Bãi săn "18 bàn" nối liền ba khu hạ giới, một trong số đó là "Yêu giới", chính là nơi Ngụy Thập Thất xuất thân, hắn suy nghĩ một lát, gật đầu đồng ý. Có công thì phải có thưởng, từ nay tính sổ xong, nhận một bãi săn thì có hơi thiệt thòi, nhưng xem vào phần "Yêu giới", cũng không muốn so đo nhiều với bọn họ. Bàng Kết Am thấy hắn không có dị nghị gì, trong lòng có chút vui mừng, người này cao minh như thế, cần phải buộc chặt hắn trên chiếc thuyền lớn của thất tộc, bãi săn "18 bàn" chỉ là bước đầu, chuyện thứ hai quan trọng hơn.
◎◎◎ Mong các đạo hữu ủng hộ truyện và Converter bằng các cách sau:
- Vote 5*, bấm Like, theo dõi, bình luận, quăng phiếu truyện đề cử; - Đặt mua đọc offline trên app; - Donate cho converter: Đối với MoMo, ViettelPay, ZaloPay hay ShopeePay: 0777998892.
MBBank: 0942478892 Phan Vu Hoang Anh Đa tạ các đạo hữu đã đọc truyện
Bạn cần đăng nhập để bình luận