Ta Chỉ Là Một Phàm Nhân, Vì Cái Gì Các Ngươi Đều Phụng Ta Làm Thánh

Chương 851: Báo tin dữ

**Chương 851: Báo tin dữ**
Hôm nay trời trong, gió trời ấm áp.
Nhưng Cố Hoành chau mày, tâm tình có thể nói là từ đỉnh cao rơi thẳng xuống vực sâu.
Chẳng ai thích nghe tin dữ cả.
"Ngươi nói, tên kia chỉ mặt gọi tên muốn tìm ta?"
Hắn nhìn chằm chằm Ngưng Hàm Yên.
"Không sai."
"Trừ khi trên đời này có một người khác cũng tên là 'Cố Hoành', bằng không hắn tuyệt đối là nhắm vào Cố tiên sinh ngươi mà đến!"
Ngưng Hàm Yên đáp bằng giọng ngưng trọng.
A, dưới gầm trời này có thể trùng tên người, đoán chừng cũng không phải là không có, nhưng Cố Hoành cũng không định đánh cược vào khả năng đó. Nói nữa, coi như thật sự là trùng tên, chẳng lẽ hắn sẽ không gặp nguy hiểm sao?
Đem tất cả những ai trên đời này có tên "Cố Hoành" xử lý, chẳng phải là có thể bảo đảm vạn vô nhất thất sao.
Dù sao, nếu đổi lại là hắn, hắn nhất định sẽ làm như vậy.
"Tê, cảm giác có chút đột ngột, mà lại cũng rất phiền phức."
Cố Hoành trầm mặc một hồi, có chút đau đầu.
Ngưng Hàm Yên nói rất chi tiết, hắn cũng nghe rõ ràng. Ý tứ đại khái là có một gã đầu trọc không rõ lai lịch từ đâu xuất hiện, muốn tìm một người tên là "Cố Hoành". Còn việc tìm được rồi muốn làm gì, thì hơn phân nửa không phải chuyện tốt lành gì.
Trước mắt, Cố Hoành cứ giả định cái gã tự xưng là "Số Không" kia là đến tìm hắn.
Bất kể mục đích là gì, nhưng Số Không có thể xem là khí thế hung hãn!
Theo như Ngưng Hàm Yên nói, Số Không chỉ dựa vào sức một mình, liền khiến binh qua của Tiên Ma lưỡng giới phải ngừng lại. Chẳng những dễ dàng tiêu diệt đại quân Ma Giới xâm chiếm tiên giới, hơn nữa còn nghênh ngang đi tới Tối Ma Lâu, đem ba vị Ma Quân đều giẫm ở dưới lòng bàn chân!
Trực tiếp làm cho cả Ma Giới đều biến thành chó săn của chính hắn, có thể tùy ý sai phái, đi tìm kiếm tin tức và manh mối về mục tiêu "Cố Hoành" này.
Ma Giới đã như vậy, chỉ sợ Tiên giới cũng không khác biệt là bao.
Cái gã lai lịch không rõ này vừa mạnh, mục đích lại rõ ràng, lại nghĩ tới việc hơn phân nửa là vì mình mà đến, Cố Hoành liền thấy sợ hãi trong lòng.
Chỉ từ miêu tả của Ngưng Hàm Yên, thì Số Không kia đã không giống người thường, thân thể là do máy móc chế tạo, nhưng thế giới này làm gì có đồ vật tinh vi như "máy móc" chứ?
Khôi lỗi tạo vật ngược lại là có, nhưng những thứ kia Cố Hoành cũng đã từng thấy qua, còn lâu mới được gọi là đồ chơi tinh vi, mà lại nghiêm túc mà nói, những vật kia cũng không thể phân loại là máy móc.
Hơn nữa, nếu là một thế giới quan có thể tu luyện, tất cả mọi người đều có thể bay lên trời xuống đất, có bản lĩnh hô mưa gọi gió, thì việc xuất hiện loại đồ chơi máy móc này, bản thân đã rất không hài hòa.
Không lẽ nào... Là từ một thế giới khác tới? !
"Cố tiên sinh, có manh mối gì không?"
Ngưng Hàm Yên thấy Cố Hoành hao tâm tổn trí suy tư, nhưng đã lâu không thấy nói chuyện, trong lòng lo lắng.
"Hoàn toàn không có."
Cố Hoành nghe vậy, lấy lại tinh thần.
"Ta không biết ta đã gây thù chuốc oán với loại nhân vật này ở đâu. Bất quá đối phương cũng có khả năng rất lớn là nhắm vào ta mà đến, vất vả cho cô nương đã phải đến đây một chuyến, Hàm Yên cô nương."
Cố Hoành cảm khái.
Hắn không biết Ngưng Hàm Yên thực lực ra sao, nhưng muốn từ Ma Giới đi vào Huyền Thiên Giới chắc hẳn không dễ dàng, để nàng đến truyền lại tin tức hơn phân nửa là không tốt lành gì thế này, quả thực là đã vất vả.
"Ta không sao, Cố tiên sinh hãy tự bảo trọng mình, dù sao mạng của ta đều là do ngươi cứu về."
Ngưng Hàm Yên lắc đầu nguầy nguậy.
"Ai, ta còn chưa nói cho ngươi biết ta ở đâu, ngươi cũng có thể tìm tới, dọc đường tìm hiểu tin tức, hẳn không có chuyện gì ngoài ý muốn chứ?"
"Ách, ta là từ một thế lực tên là Tuyệt Thiên Các mà biết được tin tức. Vị Tr·u·ng Châu Nữ Đế kia bất đắc dĩ lắm mới nói cho ta biết chỗ ở của ngài. Ngoài ra, cũng không có gì gọi là ngoài ý muốn cả."
"... Nha đầu kia không làm khó dễ ngươi chứ?"
Nói đến tiểu nha đầu lừa đảo kia, Cố Hoành lập tức nheo mắt lại.
Phải, lần trước hắn có ý muốn nói với Tần Y Dao mình quen biết đôi ba nữ tử mới ở Ma Giới, nàng ta liền ghen, tuy nói bầu không khí lúc đó cũng không thích hợp để nói về những nữ nhân khác...
"Cũng không có, chẳng qua là cẩn thận hỏi han thân phận lai lịch của ta mà thôi, rất là cẩn thận."
"Cố tiên sinh quen biết nàng ta sao?"
Ngưng Hàm Yên nghĩ nghĩ, dù sao bị vị Nữ Đế kia làm khó dễ cũng không tính là gì, mà lại nàng có loại dự cảm, Cố tiên sinh cùng Nữ Đế khẳng định là quan hệ không hề tầm thường.
"Đó là đồ đệ của ta, đồ đệ duy nhất."
Cố Hoành thành khẩn nói.
Đồ đệ sao?
Ngưng Hàm Yên nhíu mày, tình cảm mà Tr·u·ng Châu Nữ Đế biểu lộ ra, ngược lại không giống như là chỉ nguyện ý làm đồ đệ. Bất quá những lời này nàng chắc chắn sẽ không nói ra trước mặt Cố Hoành.
Loại sự tình này, trong lòng nắm chắc là được, còn việc rốt cuộc sẽ như thế nào, nàng không cần biết quá nhiều.
Không chừng chính Cố Hoành còn rõ hơn ai hết việc đồ đệ của hắn trong lòng đang tính toán điều gì.
"Hàm Yên cô nương muốn ở lại đây một thời gian ngắn sao, hay là ngươi định trực tiếp về Ma Giới?"
"Nếu Cố tiên sinh nguyện ý cho ta ở lại đây, ta rất sẵn lòng."
Ngưng Hàm Yên mỉm cười, trong mắt thoáng hiện vẻ mong đợi.
Nàng có lẽ nên ở lại, dù sao "Số Không" đã làm cho cả Ma Giới đều phải làm việc cho hắn, tiên giới cũng như thế. Mà Ngưng Hàm Yên là người của hắn, tiếp tục ở lại Ma Giới, thì nguy hiểm không cần nói cũng biết.
Vạn nhất thân phận bại lộ, kết cục này...
"Nếu đã vậy, vậy ngươi hãy tạm thời ở lại đây đi."
Ngưng Hàm Yên nghe vậy, trong mắt thoáng hiện một tia vui mừng, lập tức lại khôi phục vẻ bình tĩnh. Nàng khẽ gật đầu, nói: "Đa tạ Cố tiên sinh đã thu nhận."
Cố Hoành khoát tay, ra hiệu nàng không cần đa lễ.
Hắn có chút muốn tiếp tục nằm trong sân, phơi mình dưới ánh mặt trời rực rỡ, nhưng trong lòng thì một mảnh sóng cả mãnh liệt.
Việc Số Không xuất hiện thực sự khiến Cố Hoành có một chút cảm giác nguy cơ vô hình, hắn vốn cho rằng mình ở cái thế giới này sẽ không gặp phải nguy hiểm lớn gì, lại không ngờ rằng hiện tại có một nhân vật thần bí đã hành động, tựa hồ chính là muốn tìm hắn.
"Cố tiên sinh, tiếp theo ngươi có tính toán gì không?" Ngưng Hàm Yên đi đến bên cạnh hắn, nhẹ giọng hỏi.
Cố Hoành trầm mặc một lát, chậm rãi nói: "Đã biết tên kia là nhắm vào ta mà đến, vậy ta tự nhiên không thể ngồi chờ chết. Bất quá, trước đó, ta cần hiểu rõ càng nhiều tin tức liên quan tới hắn."
"Biết hắn trông như thế nào còn chưa đủ."
"Đúng rồi, đã ngươi đến rồi, có muốn đi giúp đồ đệ của ta làm việc không?"
Cố Hoành linh quang khẽ động.
"Nếu Cố tiên sinh cần, vậy ta nguyện dốc chút sức mọn."
Ngưng Hàm Yên cũng không muốn rảnh rỗi không có việc gì, nàng cũng muốn vì ân tình của Cố tiên sinh mà báo đáp.
"Vậy thì tốt, nhiều người dễ làm việc, chuyện này nhờ cả vào ngươi."
Cố Hoành xoa xoa hai bàn tay, nghĩ thầm mình lại đưa một nhân lực đến cho tiểu nha đầu, nàng hẳn là sẽ rất cao hứng.
Lúc này.
Ngoài kia tựa hồ có một loại động tĩnh nặng nề vô cùng vang lên.
"Ừm?"
Ngưng Hàm Yên ngẩng đầu nhìn lại, sau đó liền trợn to mắt.
Cách phiến thương khung kia, nàng thế mà lại thấy được một mảnh vực giới không nhỏ, đang chậm rãi tới gần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận